Bài dự thi viết về về ông bà kính yêu lần thứ I năm 2024:

Ông tôi - người lính, người anh hùng của lòng tôi

Ngày còn bé, cả ngày tôi lẽo đẽo theo ông. Nhà khó, bố mẹ đi làm xa, một tay ông nuôi tôi khôn lớn. Khung trời kỉ niệm tuổi thơ tôi ngập tràn hình bóng trìu mến của ông và những câu chuyện chiến trường ông kể.

Ông tôi trở về từ chiến trường Tây Nguyên sau những năm đánh Mỹ ác liệt. Chân ông bị vết đạn sâu khiến việc đi lại rất khó khăn. Nhưng ông từ chối làm các thủ tục để hưởng chế độ thương binh. Sau này khi tôi hỏi vì sao ông không làm để hưởng quyền lợi. Ông trả lời: “Mình được bình an trở về là quý lắm rồi con ạ. Bao nhiêu người đã nằm xuống vì Tổ quốc và còn bao nhiêu người khác đã hi sinh một phần máu xương, ngày trở về không còn lành lặn”. Tôi nhớ ông nói đến đây rồi như chùng xuống, bao suy tư hiện trên gương mặt ông. Khi lớn lên và đi công tác khắp nơi, tôi có dịp đến nhiều căn cứ kháng chiến, viếng nhiều nghĩa trang liệt sĩ. Những khi đó, trong tôi có biết bao niềm xúc động thiêng liêng và tôi lại thấm thía hơn về những lời của ông ngày ấy.

Tôi nhớ mãi trưa Hè oi nóng, những đêm trăng tròn treo lơ lửng trên ngọn cau hay những ngày mưa dầm mù mịt, ông lại bế tôi lên chõng tre nằm cạnh ông. Rồi ông kể tôi nghe về những trận bom dữ dội, những đêm hành quân xuyên rừng, những ngày sốt rét da xanh như lá, những chiến dịch thần tốc,… Khi kể về những trận thắng các cứ điểm quan trọng, giọng ông hào sảng như được sống lại những năm tháng hào hùng kề vai sát cánh đồng đội chiến đấu với quân thù. Khi kể về một người đồng đội bị thương nặng, phải nằm lại nơi chiến trường, mắt ông rưng rưng chẳng biết đỏ hoe tự lúc nào. Thuở ấy bé thơ, tôi nào hiểu chiến tranh là gì. Chỉ biết thương ông những năm tháng ở chiến trường gian khổ. Và lòng đầy tự hào vì ông mình là một người lính quả cảm, kiên cường.

Hòa bình lập lại, đất nước thống nhất, ông trở về quê nhà với ruộng đồng, vườn tược. Quần quật với vụ mùa mưa nắng, hết nuôi con đến chăm cháu, hơn nửa đời người qua đi như một nháy mắt. Gần 50 năm ông bước ra từ cuộc chiến, nay tuổi già đến xóa mờ nhiều thứ. Nhưng những năm tháng đánh giặc cứu nước ông tôi vẫn nhớ như in. Từng gương mặt đồng đội, từng chiến trường ông để lại dấu chân, với ông vẫn như vừa mới hôm qua. Suốt cả tuổi thơ tôi, có biết bao nhiêu lần ông khoe về những kỉ vật chiến trường, tôi cũng chẳng còn nhớ nữa. Chỉ nhớ một điều, mỗi lần mang ra chiếc ba lô đã sờn vai, tấm áo lính cũ đã bạc màu, chiếc bình tông nước cũ kĩ, hay di ảnh của người đồng đội nằm lại giữa núi rừng, ông tôi lại xúc động rất lâu, trên gương mặt như hiện về một thời khói lửa oai hùng.

Mấy năm gần đây sức khỏe ông tôi sa sút hẳn, phần vì vết đạn ở chân, phần vì tuổi ông cũng sắp vào ngưỡng tám mươi. Nhưng ông còn rắn rỏi lắm, vẫn tự tay làm vườn, dọn nhà, đạp xe đi thăm con cháu, láng giềng. Mỗi ngày, ông đều đọc sách báo, xem tin tức. Ông vẫn thường bảo tôi, đất nước mình thật kì diệu, kẻ thù hiểm ác, chiến tranh đau thương không thể ngăn người Việt mình yêu nước thương nòi, yêu đời, yêu cuộc sống. Và điều khiến ông hạnh phúc nhất chính là những hi sinh của ông và các đồng đội đã được đền đáp xứng đáng khi đất nước mình ngày càng đổi mới, phát triển.

Tôi vẫn bảo ông, đất nước mình bây giờ nơi đâu cũng đẹp, ông thích nhất đi đến nơi nào để cháu đưa đi? Ông mỉm cười từ tốn, rằng chỉ muốn về lại chiến trường xưa, dù ông và các đồng đội cũ đã về mấy lần rồi. Ông muốn thăm lại những tán rừng khộp từng che chở ông và đồng đội trước mưa bom đạn pháo quân thù. Và dưới những cánh rừng khộp ấy, bạn ông vẫn còn những người nằm đó. Ông muốn đi tìm lại những người đã từng kề vai chiến đấu năm nào. Có lần ông bảo tôi rằng, đất nước mình thống nhất gần 50 năm rồi, hàng vạn hài cốt liệt sĩ đã được quy tập nhưng vẫn còn đó nhiều người nằm lại với rừng sâu, đất lạnh. Biết bao giờ các anh mới được về với quê hương… Chỉ nói đến đó thôi, mắt ông lại đục ngầu, giọng như có gì nghèn nghẹn.

Tôi lớn lên nhờ một tay ông săn sóc, bằng những câu chuyện nơi chiến trường ông kể ngày xưa. Chính ông là người cho tôi hiểu rằng, để có cuộc sống hòa bình, no ấm hôm nay, đã có biết bao thế hệ cha ông hi sinh xương máu. Chẳng biết tự bao giờ, có lẽ từ những câu chuyện đánh giặc cứu nước oai hùng ông kể, trong tôi là niềm tự hào sâu xa về lịch sử nước mình…

Dù bây giờ công việc rất bận, nhưng tôi vẫn dành ngày cuối tuần về thăm ông, mua tặng ông Tạp chí Người cao tuổi và báo Quân đội Nhân dân mới. Được về bên ông, ngồi trên chõng tre nghe ông kể chuyện thời chiến, cùng ông xem lại từng kỉ vật chiến trường xưa, nghe ông dặn dò phải biết ghi nhớ công ơn của bao lớp cha ông đi đánh giặc giữ nước, phải cố gắng làm người tử tế để góp phần xây dựng đất nước mình… với tôi là một điều hạnh phúc thật bình dị mà lớn lao…

Phạm Khánh Ngân

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Ông tôi - tấm gương sáng ngời về lòng yêu nước

Ông tôi - tấm gương sáng ngời về lòng yêu nước

Ông tôi mất gần 10 năm nay nhưng về miền quê Đức Chánh, huyện Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi, hỏi về cụ Nguyễn Thăng Văn, ai cũng nhớ và tự hào về một người lính yêu nước thiết tha, một người con ưu tú của quê hương Đức Chánh.
Ông ngoại trong lòng tôi

Ông ngoại trong lòng tôi

Ông ngoại mất khi tôi còn rất nhỏ nhưng trong số con cháu trong nhà, tôi may mắn hơn cả, vì thường xuyên được ở cạnh và gần gũi với ông.
Những cuốn sách quý của ông tôi

Những cuốn sách quý của ông tôi

Có lẽ, niềm đam mê đọc sách trong tôi có được là từ ông. Với tôi, ông không chỉ là người yêu sách mà còn là người biết khơi dậy niềm yêu thích việc đọc cho những người xung quanh.
Chuyện về ông nội tôi

Chuyện về ông nội tôi

Ông nội tôi, cụ Hoàng Thanh Liêm, sinh ra ở làng quê nghèo thuộc xã Đốc Tín, huyện Mỹ Đức, TP Hà Nội. Thuở thiếu thời, ông được cha mẹ cho theo thầy học chữ quốc ngữ, khi trưởng thành, ông theo nghiệp “gõ đầu trẻ”.
Lòng ngoại mênh mông tựa biển trời

Lòng ngoại mênh mông tựa biển trời

Bà ngoại tôi dù đã đi về miền mây trắng từ nhiều năm trước, nhưng tấm lòng nhân hậu, vị tha của bà luôn là tấm gương sáng để con cháu chúng tôi noi theo.

Tin khác

Lời khuyên và điều ước của ông nội tôi

Lời khuyên và điều ước của ông nội tôi
Ông nội tôi tên Hồ Chí Trọng, người dân tộc Bru Vân Kiều mang họ Hồ ở bản miền núi Cửa Mẹc, xã Ngân Thuỷ, huyện Lệ Thuỷ, tỉnh Quảng Bình.

Từ lời chỉ dạy, khuyên bảo của ông bà ngoại

Từ lời chỉ dạy, khuyên bảo của ông bà ngoại
Cứ đến ngày húy nhật ông bà ngoại, mẹ tôi cùng các dì, các cậu lại đến nhà cậu (em trai mẹ tôi nhưng là trưởng nam của ông bà) đông đủ cùng các cháu, chắt làm giỗ, thắp nén tâm hương tưởng nhớ bậc sinh thành. Khi công việc xong xuôi, mẹ tôi cùng các dì, các cậu lại ôn những kỉ niệm về ông bà.

Thúng khoai của bà

Thúng khoai của bà
Đang hưởng thú điền viên yên lành, ngày chăm sóc cây cảnh, tối nghe cải lương, đột nhiên bà đề nghị với ba mẹ:

Đâu rồi tiếng gậy khua của bà?

Đâu rồi tiếng gậy khua của bà?
Bà nội tôi mất đã 50 năm, nhưng tôi vẫn nhớ tiếng gậy khua của bà. Nhiều lúc anh em tôi gọi điện cho nhau, rồi tự hỏi: “Đâu rồi tiếng gậy khua của bà?”

Bà giữ lửa hồng trong căn bếp ấm

Bà giữ lửa hồng trong căn bếp ấm
Hình ảnh bà nội ngồi bên bếp lửa hồng luôn in đậm trong tâm trí tôi. Tôi đã quen với hình ảnh đó suốt cả tuổi thơ của mình và bây giờ nó trở thành một miền kí ức đặc biệt trong tôi.

Tấm lòng vị tha của ông tôi

Tấm lòng vị tha của ông tôi
Vào dịp Quốc khánh 2/9 năm ngoái, gia đình bác cả từ Hà Nội về quê thăm ông bà tôi bằng chiếc xe ô tô 7 chỗ đen bóng, rất đẹp. Vừa vào nhà, bác cả thưa với ông bà tôi: “Nhân dịp nghỉ lễ, con đưa vợ con và các cháu về thăm ông bà.

Không thể nào quên những kỉ niệm về ông

Không thể nào quên những kỉ niệm về ông
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, ông tôi cũng về bên đồng đội cho trọn tình vẹn nghĩa. Cách đây 13 năm về trước, trong đôi mắt của ông tôi lại lắng đọng những nỗi buồn. Ông thường thẫn thờ, đi ra đi vào mang những kỉ vật chiến trường ra hoài niệm.

Bà ngoại giỏi việc nước, đảm việc nhà

Bà ngoại giỏi việc nước, đảm việc nhà
Bà ngoại tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê Trung du, trong một gia đình nông dân xã Trung Sơn, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang. Gia đình đông anh em nên từ nhỏ hằng ngày bà đã phải đi chăn trâu cắt cỏ giúp các việc trong nhà; khi lớn lên bà tham gia sản xuất cùng với bà con.

Cảm ơn cuộc đời cho tôi làm cháu nội của ông

Cảm ơn cuộc đời cho tôi làm cháu nội của ông
Ông nội tôi tên là Trần Văn Ngần, sinh năm 1930, ở xã Bát Tràng, huyện Gia Lâm, TP Hà Nội; trong làng vẫn quen gọi ông tôi là ông giáo Ngần.

Những kỉ niệm đẹp về ông nội

Những kỉ niệm đẹp về ông nội
“Yến ơi! Yến! Dậy đi bốn rưỡi rồi” - Tôi giật mình tỉnh dậy. Đó là tiếng gọi của ông nội tôi. Tôi lại nằm mơ về thời đi học cấp III được ông gọi dậy đi học hằng ngày.

Cây mít nội trồng

Cây mít nội trồng
Một ngày chớm vào mùa Hạ, tôi trở về quê nhà, thăm lại khu vườn ngày bé. Ngồi dưới bóng mát cây mít già, nghe tiếng ve râm ran thiết tha trong tàng lá, bỗng nghe lòng nhớ nội biết bao.

Bên ông một thời

Bên ông một thời
Tôi vẫn nhớ câu nói cửa miệng mà đám bạn chăn bò ngày nhỏ vẫn thường nói với tôi bằng giọng ghen tị rằng: “Con Xuyên sướng nhất xóm mình vì có người ông tuyệt vời”. Khi ấy, tôi tủm tỉm cười lấy làm hãnh diện lắm.

Nội tôi - người vun đắp truyền thống gia đình cách mạng

Nội tôi - người vun đắp truyền thống gia đình cách mạng
Một ngày đầu Xuân Giáp Thìn 2024, tôi có dịp về nguồn thăm viếng Nghĩa trang liệt sĩ và Nhà truyền thống xã Mỹ Hạnh Nam, huyện Đức Hòa, tỉnh Long An. Tại đây, nổi bật là bảng vàng ghi danh các anh hùng liệt sĩ đã hi sinh trong các cuộc kháng chiến thần thánh của dân tộc. Trong các chân dung Bà mẹ Việt Nam anh hùng tại nhà truyền thống có di ảnh bà nội tôi - Bà mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Vẹn.

Những bài học từ ông nội...

Những bài học từ ông nội...
Sinh thời, ông nội tôi là người rất nghiêm khắc và cũng rất hài hước. Vốn là một thầy giáo, mê văn chương, báo chí nên ông có rất nhiều truyện ngắn, kịch ngắn, thơ, tản văn, bài báo, nhất là những bài biên khảo được đăng ở nhiều tạp chí, nguyệt san, báo văn nghệ, báo Đảng từ Trung ương đến địa phương. Ông có nhiều đầu sách để lại cho con cháu, mà tôi thích đọc nhất là sách “Hò Nam Bộ”.

Vườn lá dong của bà ngoại

Vườn lá dong của bà ngoại
Nhà bà ngoại tôi ở xóm dưới cùng xã với nhà bà nội tôi. Mẹ bảo: Gần nhà bà ngoại nên cũng tiện. Khi tôi còn nhỏ, những lúc mẹ và bà nội bận việc, mẹ lại bế tôi xuống gửi bà ngoại.
Xem thêm
Bà giáo già sáng bán vé số, tối mang ánh sáng tri thức cho trẻ em nghèo

Bà giáo già sáng bán vé số, tối mang ánh sáng tri thức cho trẻ em nghèo

cụ bà Nguyễn Thị Ba, men từng con hẻm nhỏ ở Bình Dương bán từng tờ vé số, bà giáo gieo mầm tri thức cho những mảnh đời bất hạnh tại lớp học tình thương.
Một mối tình bình dị và son sắt

Một mối tình bình dị và son sắt

Họ gặp và yêu nhau trong những năm tháng chiến tranh. Ngày cưới không mâm cao cỗ đầy, không sơn hào hải vị, không tiệc tùng. Quần áo chỉ là bộ đồ lính giản đơn... vậy là họ đã nên duyên vợ chồng. Mặc dù vậy mà hơn 50 năm qua, họ luôn sống hạnh phúc. Đó là chuyện tình của bà Tô Thị Thanh Bưởi, sinh 1950 và ông Nguyễn Kim Quang, sinh 1949, hiện ở xã Lộc An, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Bí quyết trường thọ của cụ ông 110 tuổi ở Lâm Đồng

Bí quyết trường thọ của cụ ông 110 tuổi ở Lâm Đồng

Bước vào tuổi 110, nhưng cụ Vũ Đình Bảng, sinh năm 1914, ở Lâm Đồng, vẫn minh mẫn, khỏe mạnh, hàng ngày vẫn cuốc đất, làm vườn, nấu nướng và hướng dẫn, nhắc nhở con cháu đọc sách, chia sẻ kinh nghiệm trong cuộc sống. Vậy bí quyết nào giúp cụ Bảng trường thọ đến vậy? Chúng ta cùng tìm hiểu về bí quyết sống khỏe, sống ý nghĩa của cụ.
Central Retail Việt Nam bàn giao công trình lớp học tại tỉnh Quảng Ngãi

Central Retail Việt Nam bàn giao công trình lớp học tại tỉnh Quảng Ngãi

Ngày 8/4, Tập đoàn Central Retail Việt Nam đã bàn giao công trình lớp học Điểm trường thôn Quế (thuộc trường Phổ thông Dân tộc Bán trú Tiểu học và Trung học Cơ sở Trà Bùi), tại thôn Niên, xã Trà Bùi, huyện Trà Bồng, tỉnh Quảng Ngãi.
Người bị quản lý, giam giữ được sử dụng kinh sách để phục vụ nhu cầu sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo

Người bị quản lý, giam giữ được sử dụng kinh sách để phục vụ nhu cầu sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo

Nghị định số 95/2023/NĐ-CP của Chính phủ quy định chi tiết một số điều và biện pháp thi hành Luật Tín ngưỡng, tôn giáo chính thức có hiệu lực thi hành từ ngày 30/3; áp dụng đối với cơ quan, tổ chức, cá nhân trong việc bảo đảm và thực hiện quyền tự do tín
Gói 3.000 chiếc bánh chưng tặng trò nghèo dịp Tết ở Thanh Hóa

Gói 3.000 chiếc bánh chưng tặng trò nghèo dịp Tết ở Thanh Hóa

200 đoàn viên thanh niên các xã, thị trấn huyện Hoằng Hóa (Thanh Hóa) cùng bộ đội biên phòng gói 2.000 chiếc bánh chưng trao tặng cho trò nghèo dịp Tết.
Triển khai đường dây nóng tiếp nhận phản ánh trên các tuyến cao tốc

Triển khai đường dây nóng tiếp nhận phản ánh trên các tuyến cao tốc

Cục CSGT cho biết, thực hiện ý kiến chỉ đạo của lãnh đạo Bộ Công an với phương châm lấy người dân làm trung tâm để phục vụ và kéo giảm tai nạn giao thông trên các tuyến cao tốc, đơn vị đã mở đường dây nóng tiếp nhận thông tin phản ánh trực tiếp từ người d
Kỳ nghỉ lễ 30/4-1/5 cả nước nắng nóng gay gắt

Kỳ nghỉ lễ 30/4-1/5 cả nước nắng nóng gay gắt

Theo ông Nguyễn Văn Hưởng - Trưởng Phòng Dự báo thời tiết, Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia, những ngày tới đáng lưu ý nhất vẫn là tình trạng nắng nóng.
Quảng Ninh: Tìm thấy 2 nạn nhân trong vụ 4 người mất tích do lật thuyền trên sông Chanh

Quảng Ninh: Tìm thấy 2 nạn nhân trong vụ 4 người mất tích do lật thuyền trên sông Chanh

Vào khoảng 5h10 ngày 25/4, trên luồng sông Chanh (đoạn thuộc phường Hà An và phường Phong Hải, thị xã Quảng Yên) xảy ra vụ tai nạn chìm, đắm phương tiện thuyền khiến 4 người mất tích.
Phiên bản di động