Bài dự thi viết về về ông bà kính yêu lần thứ I năm 2024

Bên ông một thời

Tôi vẫn nhớ câu nói cửa miệng mà đám bạn chăn bò ngày nhỏ vẫn thường nói với tôi bằng giọng ghen tị rằng: “Con Xuyên sướng nhất xóm mình vì có người ông tuyệt vời”. Khi ấy, tôi tủm tỉm cười lấy làm hãnh diện lắm.

Ông nội tôi tên là Lê Đình Phin, ở xóm 4, Tiên Hòa, xã Hà Lĩnh, huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa, có một thời gian dài làm Chủ nhiệm hợp tác xã. Ông là người liêm khiết, chính trực và sống rất trách nhiệm. Sau hai nhiệm kì làm Chủ nhiệm hợp tác xã, cuộc sống của gia đình ông bà tôi không có gì đổi khác. Ngày tôi lên 8 tuổi, ông nội đã ngoài 60. Ông có dáng người cao gầy, mái tóc hoa râm, khuôn mặt hiền từ, chòm râu bạc như cước, giọng nói truyền cảm, ấm áp. Đám bạn của tôi thời ấy đứa nào cũng quý, cũng thương ông giống như tôi vậy.

Ông nội tôi là một người rất khéo tay. Tuổi thơ của chúng tôi thời ấy chẳng có ti vi, cũng không có điện thoại. Thế nhưng, tôi lại được sống đúng với lứa tuổi của mình, được học tập, vui chơi, được sống hài hòa với thiên nhiên, được tận hưởng tình yêu thương bên người thân, bạn bè. Với tôi, những năm tháng tuổi thơ được ở bên ông chính là món quà vô giá, cả cuộc đời này, tôi sẽ chẳng bao giờ quên.

Bên ông một thời

Ông bà nội tôi ở với vợ chồng bác cả. Nhà tôi cách nhà bác chừng một cây số. Mỗi lần xuống nhà tôi thăm con thăm cháu, ông thường mặc bộ quần áo kaki cũ màu xanh bạc, chân ông đi dép cao su, tay ông chống gậy (cây gậy trúc chính tay ông làm). Lúc nào ông cũng hỏi thăm, động viên tôi học tập. Mỗi khi tôi đạt điểm cao, ông lại thưởng cho tôi khi thì bì kẹo sắn, thanh bỏng cốm; khi thì quả ổi, quả na hái. Trong trái tim của cô bé lên 8 là tôi ngày ấy, ông nội giống như ông Bụt, ông Tiên trong những câu chuyện cổ tích mà bà và mẹ vẫn thường hay kể.

Tôi nhớ nhất món quà là những hòn đá Lèn (hòn đá có nhiều cạnh màu sáng trong lấp lánh) ông lấy từ ngoài hang hiểm về cho tôi - món quà mà biết bao đứa trẻ ở quê tôi bấy giờ luôn ao ước có được. Tôi nâng niu món quà ông tặng như báu vật và gìn giữ cẩn thận suốt tuổi thơ.

Tôi nhớ những buổi chiều quê được thong dong trên đê làng cùng ông. Ông dạy tôi cách làm diều giấy. Ông dạy tôi cách thả diều. Tôi mải mê ngắm nhìn cánh diều no gió, thỏa sức gửi gắm những ước mơ sáng ngần đẹp đẽ... Ông nội khi ấy, với đôi mắt ngời sáng, nụ cười hiền hậu trìu mến nhìn tôi động viên “Cháu hãy cố gắng học tập, mai này lớp lên sẽ được bay cao bay xa như cánh diều này”. Tôi nhìn ông, nở nụ cười rạng rỡ, lòng ngập tràn lời hứa, quyết tâm.

Tôi nhớ những ngày lon ton theo ông nội đi chăn bò, rong ruổi trên khắp đồng làng, mương làng. Đàn bò nhởn nhơ gặm cỏ, còn tôi thì được ông dạy cho biết bao điều lí thú về cỏ cây hoa lá. Từ những câu chuyện về cây lúa đến vô số những cỏ hoa đồng nội, cả câu chuyện về cây rau má - loài cây dân dã, thức ăn “cứu đói” một thời giờ trở thành “sâm” của người dân xứ Thanh quê tôi… Những câu chuyện ông kể khiến tôi được khai sáng. Tôi nhận ra, nếu ở trường, nhờ thầy cô, tôi hiểu thêm về kiến thức sách vở thì ở nhà, nhờ ông nội, tôi được mở mang thêm nhiều kiến thức cuộc sống. Trong niềm hạnh phúc ngập tràn, tôi đem khoe chúng bạn với tất cả lòng tự hào, kiêu hãnh.

Tôi nhớ nhất những ngày Hè, dưới bóng râm cây trứng gà trong vườn nhà ông bà nội, ông đã kể cho tôi và đám bạn tôi nghe rất nhiều chuyện lịch sử của làng, về Thành hoàng làng, về những người anh hùng sinh ra từ làng, những người còn sống, những người đã khuất,… Trong tôi khi ấy, bỗng hiện lên một nỗi lo sợ vẩn vơ, một ngày nào đó ông cũng sẽ không còn ở bên chúng tôi nữa. Tôi vòng tay ôm chặt người ông, ngắm nhìn gương mặt hiền từ của ông rồi thủ thỉ: “Ông ơi, ông mãi ở bên cạnh chúng cháu, ông nhé!”. Xoa đầu tôi, ông cười hiền: “Ông sẽ không đi đâu cả. Ông sẽ mãi ở đây, bên các cháu, bên mọi người, trong làng mình”.

Tôi nhớ những ngày ông bị ốm, phải nằm điều trị tại trạm xá xã. Dù biết sức khỏe của mình ngày một yếu dần, nhưng trước mặt mọi người, ông vẫn cố gắng vui để ai nấy an tâm. Ông bảo, “Sinh lão bệnh tử” là chuyện thường tình. Ông già rồi nên đau bệnh cũng là lẽ đương nhiên. Không phải buồn gì cả”. Bà nội ngồi bên, nắm tay ông, khóc sụt sùi. Bố mẹ tôi, các cô, các bác tôi cũng khóc vì thương ông. Cả cuộc đời mình, ông đã sống tận tụy, trách nhiệm, yêu thương. Vậy mà…

Khi hay tin trạm xá cho ông về nhà vì không thể tiếp tục điều trị nữa, mẹ tôi đã hớt hơ hớt hải nắm tay tôi, bước thấp bước cao chạy ra khỏi nhà. Vừa xuống đường cũng vừa kịp gặp bác và bố đưa ông về. Mẹ khóc thành tiếng, gọi “Thầy ơi”. Tôi chạy chân trần, tay níu áo mẹ, miệng cũng thất thanh gọi “Ông ơi!”.

Hôm ấy là ngày 15/12 âm lịch năm Tân Dậu (1991), sân nhà bác tôi chật kín người. Các ông bà, cô bác, họ hàng, làng xóm... đều có mặt. Ai nấy mắt đỏ hoe, buồn bã. Rồi tiếng khóc vật vã của bố tôi vọng ra từ gian nhà tranh, nơi ông nằm. Sau đó là bà, là các bác, các cô, là mẹ tôi… ai cũng khóc. Tôi ngồi ở một góc sân, bèn đứng bật dậy, len qua đám đông vào nhà. Trên chiếc giường tre đã ọp ẹp, ông nằm thảnh thơi như đang ngủ. Tôi chạy đến bên, gọi ông nhưng ông không trả lời. Mẹ liền kéo tay tôi ra ngoài, mắt mẹ ừng ực nước, giọng mẹ đứt quãng: “Ông… mất rồi”. Tôi càng khóc to hơn. Tôi không tin lời mẹ nói “Không phải, ông không chết. Mẹ đừng nói vậy. Ông hứa sẽ mãi ở bên chúng ta kia mà. Sao ông lại thất hứa...”. Mẹ ôm chặt tôi vào lòng, mặc cho nước mắt cứ thế rơi.

Thấm thoắt đã hơn 30 năm, ông đi xa. Tôi lớn lên học tập, lập nghiệp xa nhà. Lần nào về quê, tôi cũng đến viếng mộ ông, thắp nén nhang thơm, ngồi thủ thỉ với ông đủ chuyện vui buồn thật lâu. Vì tôi biết, ông vẫn luôn dõi theo, phù hộ, che chở cho tôi… Bỗng có cơn gió mát lành từ đâu thổi tới. Tôi cảm nhận được, ông đang ở bên tôi, lúc này…

Lê Thị Xuyên

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Xấu hổ khi nhắc đến tình dục, “vết thương vô hình” của NCT

Xấu hổ khi nhắc đến tình dục, “vết thương vô hình” của NCT

Tuổi già thường bị gán với suy giảm ham muốn và cơ thể đã quên rung động. Nhưng thực tế, “nỗi xấu hổ” khi nhắc đến tình dục mới là thứ khiến người già thật sự “già đi” chứ không phải tuổi tác. Tình dục ở NCT không phải là điều đáng xấu hổ, mà là phần tiếp nối tự nhiên của tình yêu và sự sống. Khi cơ thể yếu đi, trái tim vẫn có quyền được rung động, được chạm, được sẻ chia, yêu thương và chữa lành...
Làm thế nào để ông bà yêu thương, chăm sóc nhau hơn?

Làm thế nào để ông bà yêu thương, chăm sóc nhau hơn?

Ở tuổi xế chiều, yêu không còn là những lời hứa nồng nàn, mà là sự hiện diện, là cái nắm tay ấm, là ánh mắt biết dừng lại để lắng nghe nhau. Giống như với sức khỏe, tình yêu tuổi già cần được chăm sóc, nuôi dưỡng sự dịu dàng của trái tim...
Tình dục - không phải để giải tỏa, mà là để kết nối

Tình dục - không phải để giải tỏa, mà là để kết nối

Tình dục không chỉ là nhu cầu sinh học, mà còn là một phần thiết yếu của sức khỏe và cảm xúc con người kể cả ở tuổi già. Khi hiểu và thực hành đúng, ở tuổi xế chiều, tình dục không chỉ để “giải tỏa”, mà để thấu hiểu, gắn bó và sống trọn vẹn cùng nhau...
Minh triết yêu thương ở tuổi xế chiều

Minh triết yêu thương ở tuổi xế chiều

Tuổi già không khép lại cánh cửa của yêu thương, mà chỉ thay đổi cách yêu thương. Khi bản năng dần lắng lại, ý nghĩa thật sự của tình dục không còn là chiếm hữu hay ham muốn, mà là năng lượng giúp hàn gắn, nuôi dưỡng và khai sáng tâm hồn. Ở độ tuổi xế chiều, yêu không còn là bản năng mà trở thành minh triết sống...
Khi một người muốn và một người né tránh

Khi một người muốn và một người né tránh

Tình dục tuổi già là một phần tự nhiên của sức khỏe và hạnh phúc, nhưng thường bị bỏ quên hoặc né tránh. Thực tế, nhiều nghiên cứu cho thấy duy trì đời sống tình dục ở tuổi xế chiều không chỉ giúp gắn kết tình cảm, mà còn mang lại lợi ích về tim mạch, thần kinh và tâm lí. Điều quan trọng là phải tiếp cận bằng sự hiểu biết, khoa học và yêu thương để “chuyện yêu” trở thành dưỡng sinh cho cả thân và tâm...

Tin khác

Nghệ thuật yêu tuổi già: Khi tình thân, sức khỏe và cảm xúc hòa quyện

Nghệ thuật yêu tuổi già: Khi tình thân, sức khỏe và cảm xúc hòa quyện
Tình yêu và tình dục ở tuổi già vốn là đề tài thường bị né tránh trong văn hóa Á Đông. Thế nhưng, nhiều nghiên cứu khẳng định: duy trì đời sống tình dục lành mạnh ở tuổi xế chiều không chỉ giúp gắn kết tình cảm vợ chồng, mà còn mang lại lợi ích cho tim mạch, thần kinh, tinh thần. Yêu ở tuổi già, được thực hành văn minh, khoa học là liệu pháp dưỡng sinh quý giá, giúp con người sống vui - sống khỏe - sống hạnh phúc đến cuối đời...

Khi yêu chỉ cần một bàn tay

Khi yêu chỉ cần một bàn tay
“Khi bàn tay biết chạm đúng cách, còn mạnh hơn trăm nghìn viên thuốc bổ” - lời của một cụ bà 86 tuổi, sau 20 phút được xoa bóp thắt lưng bởi người bạn đời đã già yếu của mình...

Giấc mơ tình dục - khi tiềm thức còn yêu thì ta còn sống

Giấc mơ tình dục - khi tiềm thức còn yêu thì ta còn sống
Giấc mơ tình dục ở NCT là hiện tượng sinh lí, tâm lí tự nhiên, phản ánh khí huyết còn vận hành và nhu cầu gắn kết tình cảm vẫn hiện hữu. Theo khoa học, đây là sự tái kích hoạt kí ức xúc cảm qua vùng não limbic, giúp duy trì cảm giác yêu thương và ý nghĩa sống. Từ góc nhìn y học cổ truyền, mộng dục còn là dấu hiệu thận tinh chưa suy, có thể góp phần dưỡng sinh và cải thiện sức khỏe tinh thần...

Quan niệm tình dục trong các nền văn minh cổ

Quan niệm tình dục trong các nền văn minh cổ
Trong các nền văn minh trước đây, tình dục không bị cấm kị, mà còn là một nghệ thuật dưỡng sinh, nuôi dưỡng tinh - khí - thần, đặc biệt ở NCT. Dù ở Ấn Độ, Trung Quốc hay Việt Nam, triết lý chung vẫn là: yêu chậm, yêu nhẹ nhàng, yêu bằng tình thương và sự điều hòa để sống khỏe, sống vui và sống thọ một cách tự nhiên...

Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền Việt Nam và đông Phương

Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền Việt Nam và đông Phương
Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền không đơn thuần là “chuyện gối chăn”, mà là một nghệ thuật giữ gìn khí huyết, điều hòa tạng phủ và kéo dài tuổi thọ. Ở NCT, nếu biết yêu đúng cách, thuận thời tiết, tiết chế tinh khí, dưỡng tâm hòa khí, thì tình yêu sẽ trở thành phương thuốc dưỡng sinh quý giá, giúp ngủ ngon, tinh thần sảng khoái, thân tâm an hòa...

10 điều cấm kị trong tình dục của người cao tuổi

10 điều cấm kị trong tình dục của người cao tuổi
Tình dục ở NCT không chỉ là chuyện thể xác, mà là nghệ thuật thấu hiểu thân - tâm - khí. Nếu không cẩn trọng, chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể gây tổn hao sinh lực, ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần. Bài viết này nêu rõ 10 điều cấm kị trong phòng sự, giúp NCT yêu an toàn - sống vui - dưỡng sinh trọn vẹn...

Tình dục và quyền lực

Tình dục và quyền lực
Tuổi già không phải là dấu chấm hết của yêu thương mà là thời điểm để tình yêu được chưng cất từ trải nghiệm, thấu hiểu và bao dung. Khi trái tim còn biết rung động, còn giữ được lửa yêu thương, đó chính là quyền lực đẹp đẽ và cao quý nhất của con người.

Tình dục - Ngọn lửa của trường thọ

Tình dục -  Ngọn lửa của trường thọ
Trong y học cổ truyền, tình dục là một phần không thể tách rời của “Tinh - Khí - Thần” - tam bảo duy trì sự sống.

Chuyện yêu có cần thiết khi tuổi đã xế chiều

Chuyện yêu có cần thiết khi tuổi đã xế chiều
Nhiều NCT thường e ngại hoặc cho rằng “chuyện ấy” không còn cần thiết khi tuổi đã xế chiều. Tuy nhiên, các nghiên cứu y học hiện đại đã khẳng định rằng: Duy trì hoạt động tình dục điều độ và phù hợp với thể trạng mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe…

Ông Tò khuất núi

Ông Tò khuất núi
Một buổi chiều, Linh thong thả điều khiển chiếc xe máy điện từ cơ quan về nhà. Đầu hạ nên trời vừa có nắng vàng, vừa có chút gió mát, làm Linh thấy lòng thư thái ! Bất chợt, một chiếc xe tang chạy qua, Linh giật thót khi nhìn thấy di ảnh của người đã khuất: “Ông Tò !” - Linh thốt lên thành tiếng - Chắc chắn là ông Tò đồng hương rồi ! Ông Tò mất rồi sao?...

Nhớ hoa hành

Nhớ hoa hành
“Đố em biết hoa gì ?” - Người đồng nghiệp nơi xa gửi vào Zalo cho tôi hình ảnh một bông hoa trong vườn nhà và nhắn hỏi với vẻ đắc ý, ngờ rằng một đứa sống ở phố xá như tôi sẽ chẳng bao giờ trả lời đúng. “Ơ ! Hoa hành” - câu trả lời của tôi đã làm bạn ấy… thất vọng. Vì bạn không biết rằng đây chính là loài hoa đã gắn bó với tuổi thơ tôi, với những năm tháng tôi theo chân bố ra đồng, trồng, chăm sóc và thu hoạch những củ hành tây tròn trịa, nhẵn bóng mà mùi hăng của nó thì không thể nhầm lẫn với bất kỳ thứ mùi nào khác.

Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)

Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)
"K.XI ơi, mình yêu các bạn, tôi yêu các ông bà!" Đó lời nói từ gan, ruột, không riêng gì của Phó giáo sư,Tiến sỹ Dương Hồng Thái, giảng viên cao cấp, nguyên Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên, Trưởng ban Liên lạc Khóa XI (1978-1984) Trường Đại học Y Bắc Thái (nay là Trường Đại học Y Dược Thái Nguyên) mà của tất cả 66 cựu sinh viên (SV) khóa K.XI có mặt trong cuộc gặp mặt nhân kỷ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024) tại cao nguyên Mộc Châu, tỉnh Sơn La, trong những ngày trung tuần tháng 11/2024

Bà nội của các con tôi

Bà nội của các con tôi
Những câu thơ trong bài thơ “Mẹ của anh” của thi sĩ Xuân Quỳnh viết tặng mẹ chồng, mà đến nay tôi vẫn còn yêu thích.

Đôi dép cao su huyền thoại của ông tôi

Đôi dép cao su huyền thoại của ông tôi
Ông tôi là người đã trực tiếp tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ cho đến kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bởi vậy, kí ức đậm sâu nhất trong ông là những năm tháng kháng chiến gian khổ mà hào hùng, và những kỉ vật vô giá với ông vẫn là những kỉ vật thời chiến. Trong đó, ấn tượng nhất là đôi dép cao su cùng ông đi qua hai cuộc kháng chiến trường kì của dân tộc!

Niềm vui của ông tôi

Niềm vui của ông tôi
Bà mất, con cháu ở xa về đầy đủ lo việc hiếu cho bà xong thì lại “mỗi người mỗi ngả”, còn nhà cửa, công việc, bỏ sao được. Vườn, nhà chỉ còn ông, một mình lủi thủi vào ra.
Xem thêm
Lãng mạn tuổi già: Làm thơ tặng bà, pha trà cho ông, tặng hoa cho nhau

Lãng mạn tuổi già: Làm thơ tặng bà, pha trà cho ông, tặng hoa cho nhau

Tuổi già không phải là đoạn cuối của tình yêu, mà là khoảnh khắc dịu dàng nhất, khi người ta học cách yêu bằng những điều thật nhỏ: Một tách trà, một bài thơ, một bông hoa. Ở tuổi này, lãng mạn không còn là những lời hứa, mà là hơi ấm còn lưu lại trong tay, là ánh mắt vẫn biết mỉm cười giữa những nếp nhăn....
Khó nói chuyện tuổi già

Khó nói chuyện tuổi già

LTS: “Bảy mươi vẫn thương nhau như thuở mới cưới, mà ngọn lửa yêu đương cứ lụi dần…” Chuyện nghe quen mà vẫn cứ… ngại nói! Thực ra, sinh lí tuổi già suy giảm không phải “trời bắt”, cũng không phải “hết thời” mà là quy luật tự nhiên. Tuy nhiên, nếu hiểu đúng và biết cách chăm sóc, NCT hoàn toàn có thể giữ lửa yêu thương, thậm chí còn ấm áp hơn cả thời son trẻ.
Thảnh thơi tuổi xế chiều

Thảnh thơi tuổi xế chiều

Nhắc đến tuổi già, có thể nhiều người sẽ nghĩ đến hình ảnh một người thiếu sức sống, sức khỏe tinh thần, thể chất suy giảm, cơ hội nghề nghiệp và xã hội hạn chế, cô đơn, mất phương hướng. Song, rất nhiều NCT đã đem đến cái nhìn tích cực về tuổi già. Họ sống một cuộc sống khỏe mạnh, vui vẻ, ý nghĩa và vẫn giữ vai trò tích cực trong xã hội, bởi họ đã chuẩn bị tâm thế để có một “tuổi già chủ động”.
Chùa Kim Bửu, tỉnh Đồng Tháp nơi cưu mang NCT cô đơn, trẻ em mồ côi

Chùa Kim Bửu, tỉnh Đồng Tháp nơi cưu mang NCT cô đơn, trẻ em mồ côi

Chúng tôi cùng đoàn từ thiện (gồm 80 người) do Sư cô Thích nữ Hoàn Thiện ở TP Hồ Chí Minh, đến thăm và tặng quà những NCT cô đơn và trẻ em mồ côi đang được chùa Kim Bửu, huyện Lấp Vò (cũ), tỉnh Đồng Tháp nuôi dưỡng.
Cụ ông neo đơn, bệnh tật cần sự giúp đỡ của cộng đồng

Cụ ông neo đơn, bệnh tật cần sự giúp đỡ của cộng đồng

Mặc dù đã hơn 80 tuổi lại mắc bệnh viêm phế quản mãn tính, nhưng mỗi ngày cụ Nguyễn Văn Thành đi bộ khoảng 20km để bán vé số, tối về sống một mình trong căn phòng trọ rộng vỏn vẹn 10m²...
Quán cơm chay 1.000 đồng ấm lòng người nghèo

Quán cơm chay 1.000 đồng ấm lòng người nghèo

Suốt hơn 7 năm qua, giữa lòng TP Cần Thơ, có một địa chỉ nhỏ bé nhưng chan chứa yêu thương - Quán cơm chay thiện nguyện 1.000 đồng, tại số 100 Trần Việt Châu, phường Cái Khế (trước đây thuộc phường An Hòa, quận Ninh Kiều)...
Trường thọ là sống lâu, sống khoẻ, sống có ý nghĩa

Trường thọ là sống lâu, sống khoẻ, sống có ý nghĩa

Càng ngày con người càng sống lâu hơn, nhưng sống lâu không đồng nghĩa với sống thọ. Y học cho thấy tuổi thọ thật sự không chỉ nằm ở số năm, mà ở chất lượng từng ngày: một cơ thể khỏe mạnh, tinh thần an hòa và trí tuệ sáng suốt. Khi hiểu đúng về cách vận hành của cơ thể và học cách thuận theo tự nhiên, mỗi người hoàn toàn có thể mở ra hành trình sống thọ một cách chủ động, bền vững...
Chuyện những giám sát thi công là NCT

Chuyện những giám sát thi công là NCT

7 giờ sáng, giữa khu đô thị mới phía Tây Hà Nội, ông Nguyễn Văn Tùng, 67 tuổi, ở phường Đại Mỗ đã có mặt tại công trường, tay cầm sổ ghi chép và thước laser. Dáng người nhỏ, da sạm nắng, ông Tùng vẫn bước nhanh, ánh mắt quét qua từng mảng tường, từng mối hàn. “Về hưu được 5 năm rồi, nhưng nghe mùi vôi vữa vẫn thấy thân quen lắm. Làm giám sát giờ đỡ nặng hơn, nhưng trách nhiệm thì chẳng nhẹ chút nào”, ông cười nói...
Ký ức ba lần gặp Bác trong tiếng hát NSƯT Song Thao

Ký ức ba lần gặp Bác trong tiếng hát NSƯT Song Thao

NSƯT Song Thao, người con của quê lúa Yên Thành (Nghệ An), đã có ba lần được gặp Bác Hồ và một lần cất tiếng hát về Người trong nước mắt của cả dân tộc. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, giọng hát ấy vẫn vang vọng, như một nén hương lòng của người nghệ sĩ dành cho vị Cha già kính yêu...
Phiên bản di động