Nhà có con gái

Sáng, trong lúc thay quần áo chuẩn bị đi làm, chồng Hằng bảo buổi trưa, và có thể cả buổi tối nữa, anh sẽ không ăn cơm nhà. Anh phải tiếp khách trung ương xuống công tác, họ ở đây hai ngày một đêm. Hằng định cự nự với chồng, nhưng nghĩ thế nào lại thôi.

Từ ngày lên chức Trưởng phòng, tiền lương anh đưa nhiều hơn, chi tiêu dễ thở hơn, nhưng bù lại, anh đi sớm về muộn thất thường, quần áo, đầu tóc lúc nào cũng phẳng phiu, là lượt.

Hằng dắt xe ra cổng trong tâm trạng nặng nề. Hôm nay kỉ niệm 20 năm ngày cưới của anh chị. Đêm qua, chị đã đợi anh hỏi sẽ tổ chức kỉ niệm ngày trọng đại này như thế nào. Nhưng anh mệt, lên giường chỉ kịp nói dăm ba câu rồi lăn ra ngủ. Nhìn vẻ mặt bình thản và nghe tiếng gáy đều đều của anh, Hằng thấy buồn. Nỗi buồn cứ len lỏi trong lòng chị, nhoi nhói nơi trái tim khiến chị rơm rớm nước mắt. Cả đêm chị trằn trọc, thức thông đến gần sáng mới mệt mỏi thiếp đi trong giấc ngủ chập chờn.

Anh chị có hai con, đủ nếp, đủ tẻ. Con gái học đại học ở xa, con trai vừa vào lớp 7. Ngày con gái còn ở nhà, có chuyện gì chị cũng tâm sự với con. Hai mẹ con thân nhau như hai người bạn. Càng lớn, con gái càng giống chị. Nó xinh xắn, tình cảm và dịu dàng. Các cụ nói không sai: “Ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng”. Lên 5 tuổi, nó đã biết vo gạo, nấu cơm, đỡ đần mẹ một số việc nhà. Khi con vào lớp một, anh chị quyết định sinh thêm bé nữa. Biết mình sắp có em, nó vui lắm. Chị đi khám thai về, nó cầm phiếu siêu âm có hình thai nhi bé xíu chạy khắp nơi khoe với bạn bè cùng xóm. Nhìn khuôn mặt hớn hở của con gái, lòng chị vô cùng ấm áp.

Nhà có con gái
Minh họa Lão Trần

Ngày chị sinh con trai, một người bạn đến thăm vô ý trêu: “Bố mẹ cháu có thêm em bé, thế nào cũng cho cháu ra rìa”. Chị thấy nó hơi khựng lại, vẻ mặt buồn so. Tối ấy, cơm nước xong, chị ôm con gái vào lòng, định bụng sẽ động viên, an ủi con. Ai ngờ nó lại chủ động thủ thỉ trước với chị:

- Bố mẹ không cho con ra rìa đâu. Bố mẹ yêu hai chị em như nhau. Con cũng yêu em lắm, con sẽ nhường bố mẹ cho em nhiều hơn, con không buồn đâu ạ.

Chị cứ ngây người ra, cảm động đến ngỡ ngàng. Chả biết ai dạy mà nó ngoan và hiểu chuyện thế. Nhìn hai mắt con bé trong veo, ầng ậng nước, chị thương đứt ruột. Hẳn cả ngày nay, nó đã lo lắng và đấu tranh tư tưởng ghê lắm. Ôm con bé vào lòng, chị cố ngăn để không rơi nước mắt:

- Con của mẹ ngoan quá! Mẹ yêu hai chị em như nhau. Mẹ nhờ con gái giúp mẹ chăm em với nhé! Không có con gái, mẹ sẽ bận bịu và vất vả lắm.

Chuyện tưởng chỉ mới hôm qua, vậy mà nhoắng cái đã mười mấy năm. Đứa con gái bé bỏng, dễ thương ngày nào đã trở thành sinh viên đại học. Vài tháng nó mới về thăm nhà một lần, nhưng rất chăm chỉ nhắn tin, điện thoại cho mẹ. Cả tuần nay, nó phải tập trung ôn thi nên mấy ngày rồi hai mẹ con chưa liên lạc, tự nhiên chị nhớ con cồn cào.

2. Thấy Hằng đến công ty sớm hơn thường lệ. Bác bảo vệ ra mở cổng cho chị, vui vẻ hỏi:

- Cô Hằng hôm nay không phải nấu cơm phục vụ chồng con à?

- Dạ, hôm nay con trai em đi trải nghiệm với lớp, chồng thì tiếp khách từ Hà Nội xuống, chưa tới 6 giờ đã ra khỏi nhà rồi. Em dọn dẹp xong, ở nhà một mình cũng buồn anh ạ.

Hằng vừa trả lời vừa mủm mỉm cười. Hóa ra những câu chuyện không đầu không cuối mà thỉnh thoảng rỗi thời gian, Hằng kể cho bác bảo vệ nghe, bác đều nhớ hết. Tính Hằng cẩn thận nên chị không bao giờ mua những đồ ăn bán sẵn bên ngoài. Khuất mắt trông coi, chứ nếu tận mắt nhìn cách sơ chế và nấu nướng của họ, bảo đảm khách hàng sợ đến sởn gai ốc. Ba bữa cơm hằng ngày của gia đình, dù bận đến mấy, Hằng đều tự tay chuẩn bị. Sáng nào chị cũng dậy thật sớm nấu nướng cho chồng con. Hồi chưa lên chức Trưởng phòng, hôm nào đột xuất phải ăn ngoài, chồng chị lại than phiền không hợp khẩu vị, không ngon bằng cơm vợ nấu. Nhưng giờ mọi việc thay đổi, chuyện anh bỏ cơm nhà ăn cơm khách đã thành thói quen mà dù không muốn, chị cũng buộc lòng chấp nhận.

Hằng lên phòng, mở máy tính. Chị thường lướt mạng xã hội khoảng 30 phút trước giờ làm việc. Ở nhà, chị ít động đến điện thoại, chỉ nghe gọi khi thật cần thiết. Chị muốn dành nhiều nhất thời gian chăm sóc gia đình. Nhưng chồng chị thì khác. Anh thường xuyên ôm điện thoại và laptop, kể cả trong bữa ăn. Con trai chị cũng thế, cứ học bài xong là xin phép bố mẹ cho chơi game, vào facebook. Chị đã nghe nhiều về những hậu quả tai hại của chứng nghiện smartphone, nhưng không ngờ nó lại tác động trực tiếp đến gia đình chị. Nhìn chồng con mỗi người ôm một cái điện thoại, không ai trò chuyện, giao tiếp với ai, lòng chị buồn vô hạn. Chị đã nhiều lần góp ý với anh, nhưng anh toàn viện lí do công việc. Anh thay đổi được vài ba hôm rồi lại đâu vào đấy.

Hằng định bật một bản nhạc nhẹ để giải tỏa tâm tư, xoa dịu tinh thần, nhưng vừa mở youtube thì đập vào mắt là clip đánh ghen của một cô vợ trẻ, chị cảm thấy rùng mình. Nếu là chị, chị sẽ không hành động giống cô vợ kia, vừa chửi bới ầm ĩ, vừa quay cảnh chồng và nhân tình lõa lồ tung lên mạng xã hội cho thiên hạ bàn tán. Xấu chàng hổ ai, đành rằng đàn ông phản bội không đáng được yêu thương, tôn trọng; nhưng phụ nữ cũng cần phải ghen sao cho chừng mực, văn hóa. Hằng chợt giật mình khi nghĩ đến chồng. Từ ngày lên chức, anh đột nhiên thay đổi phong cách ăn mặc, quan tâm đến ngoại hình nhiều hơn. Nếu trước đây phải cằn nhằn mãi anh mới cạo râu, cắt tóc; thì giờ anh rất chịu khó soi gương chải chuốt, ra khỏi nhà là nước hoa thơm phức, quần áo, giày dép bóng lộn. Chả lẽ anh có bồ? Hằng lo lắm, lòng chị rối bời như có ai xát muối. Chị mở hồ sơ công vụ ra đọc mà đầu óc suy nghĩ miên man.

Buổi trưa, Hằng ở lại cơ quan. Giờ về nhà cũng chẳng có ai. Chị mở hộp cơm đã chuẩn bị sẵn, uể oải nhai trệu trạo. Điện thoại đổ chuông, đầu dây bên kia, giọng con gái ngọt ngào:

- Mẹ ăn cơm chưa? Con bận ôn thi nên mấy hôm nay không gọi điện về cho mẹ. Mẹ đừng giận con nhé!

Lòng Hằng dịu lại. Chị nén nỗi buồn, vui vẻ động viên con:

- Lúc nào rảnh thì hãy gọi cho mẹ. Tập trung ôn thi nhưng nhớ phải ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi hợp lí, con gái nhé. Mẹ nhớ con gái quá!

- Vâng ạ. Mẹ đừng lo cho con. Con cũng nhớ mẹ lắm! Cuối tuần thi xong con về, mẹ nhé!

Con gái chào tạm biệt mẹ rồi cúp máy. Nghe tiếng tút dài trong điện thoại, Hằng thờ thẫn. Con gái quên kỉ niệm ngày cưới của bố mẹ thật rồi. Lòng chị nặng buồn...

3. Xong việc, Hằng xin phép sếp cho về sớm. Chị thấy mệt. Giờ này chắc con trai chưa về, chồng thì hẳn đang cùng bạn bè hò dô trên bàn nhậu. Chị mở khóa cửa. điện trong nhà sáng trưng, mùi hành phi thơm ngào ngạt, Hằng ngạc nhiên sững sờ. Ôi con gái! Nó đang hì hụi chế biến món thịt bò xào nấm mà chị thích ăn nhất. Chị chạy lại ôm ngang lưng con:

- Sao trưa nay con bảo cuối tuần mới về? Thi xong rồi hả con?

Con gái nhoẻn miệng cười:

- Con phải nói thế để gây bất ngờ cho mẹ chứ. Sao con có thể vắng mặt trong ngày kỉ niệm của bố mẹ được. Còn nhiều bí mật chưa được bật mí nữa cơ. Mẹ cứ chờ nhé. Hôm nay cho phép con hân hạnh đạo diễn và tài trợ toàn bộ chương trình ăn uống, kỉ niệm này…

Nhìn điệu bộ nhí nhảnh của con, Hằng bỗng thấy buồn:

- Dạo này bố con đi suốt, không mấy khi ăn cơm ở nhà. Kỉ niệm 20 năm ngày cưới mà bố con chẳng nhớ ra…

Con gái nhẹ nhàng nắm lấy tay chị:

- Bố được đề bạt lên chức vụ cao hơn thì chắc chắn phải bận rộn hơn rồi. Mẹ thông cảm cho bố nhé. Hay là mẹ sợ bố có cô nào bên ngoài? Mẹ yên tâm, bố chẳng tìm được cô nào đẹp và yêu bố hơn mẹ đâu. Mẹ của con là số một mà!

Hằng bật cười. Chị nhẹ nhàng vuốt tóc con:

- Mẹ không giấu con, mẹ cũng có chút lo lắng, nhưng mẹ tin bố không làm gì có lỗi với mẹ… Giờ mẹ con mình dọn cơm ra bàn, đợi em về rồi ăn. Hôm nay bố tiếp khách cả ngày, chắc tối muộn mới về con ạ.

Đúng lúc ấy, Hằng nghe thấy tiếng xe quen thuộc của chồng. Con gái vội chạy ra mở cửa cho bố. Khi ba bố con cùng bước vào nhà, Hằng tròn mắt vì ngạc nhiên. Chồng chị ôm một bó hoa thật to. Chị đờ ra, chưa kịp phản ứng gì thì con trai đã lanh chanh đẩy bố lại gần mẹ:

- Bố tặng hoa mẹ đi! Bố nói là: Anh chúc mừng em yêu nhân kỉ niệm 20 năm ngày cưới của vợ chồng mình!

Hằng bật cười. Chồng chị quay lại cốc vào đầu con:

- Tôi không cần anh dạy tôi. Tôi sợ “ông cụ non” của tôi thật rồi!

Nhận bó hoa từ tay chồng, Hằng cảm động rơm rớm nước mắt. Hai con cũng tặng bố mẹ những món quà xinh xắn. Bữa cơm gia đình vui vẻ, ngập tràn hạnh phúc.

4. Buổi tối, khi đã cuộn mình trong vòng tay rắn chắc của chồng, Hằng khe khẽ hỏi:

- Anh vẫn nhớ hôm nay kỉ niệm 20 năm ngày cưới à? Vậy mà em tưởng anh quên.

- Anh phải thú nhận với vợ là anh không nhớ đâu. Cơ quan nhiều việc quá, anh quên thật đấy. Nhưng tối qua, con gái nhắn tin nhắc anh. Nó còn dặn anh sáng ra cứ bảo đi tiếp khách cả ngày để gây bất ngờ cho mẹ. Đây em đọc xem.

Hằng đón điện thoại từ tay chồng, mở tin nhắn của con ra đọc. Con gái dặn bố mua hoa tặng mẹ, dặn bố phải thường xuyên về nhà ăn cơm, đừng làm mẹ buồn. Nó còn mách cả việc dạo này mẹ thấy bố đỏm dáng nên nghi ngờ bố có bồ nhí ở bên ngoài nữa.

Hằng xị mặt ra, phụng phịu:

- Thì anh đi làm cứ quần là áo lượt, giày dép bóng lộn, vợ nào chẳng nghi ngờ…

Giọng chồng Hằng trầm xuống, chưa bao giờ Hằng thấy chồng nghiêm túc như thế:

- Công việc của anh phải tiếp khách sang trọng, mình ăn mặc xuề xòa sao được. Ăn mặc, đầu tóc chỉn chu cũng là cách tôn trọng khách hàng, tôn trọng người cộng tác với mình, em ạ. Chưa bao giờ anh có ý nghĩ phản bội vợ, phá vỡ gia đình đang êm ấm của mình. Gia đình là bến đỗ bình yên nhất, đi đâu rồi cũng phải trở về. Anh cảm động lắm khi con gái nói: “Sau này, nhất định con sẽ chọn một người chồng mạnh mẽ, chung thủy và yêu thương vợ con như bố!”. Sao anh dám làm điều gì có lỗi với con, với vợ anh và gia đình mình được…

Hằng vòng tay ôm chồng, nước mắt trào ra. Thấy Hằng khóc, chồng Hằng vui vẻ trêu:

- Ơ, hôm nay có người nhận hoa và quà của chồng, của hai con mà chẳng có hoa, có quà tặng lại cho chồng con gì cả. Kỉ niệm ngày cưới là kỉ niệm chung mà, sao lại đối xử bất công với nhau thế.

Hằng xấu hổ dụi đầu vào vai chồng. Chị cứ chắc mẩm chồng và các con đã quên nên không có ý định tổ chức hay bày vẽ gì cho ngày kỉ niệm này. May mà nhà có con gái. Hằng lặng lẽ ngắm chồng, ngắm ông bố vợ tương lai đang chìm vào giấc ngủ. Ngoài trời, mưa bắt đầu nặng hạt, những hạt mưa giông đầu mùa đập vào mái tôn lốp bốp, không khí trong nhà mát mẻ và dễ chịu hơn…

Truyện ngắn của Nguyễn Ánh Nguyệt

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Người mẹ anh hùng

Người mẹ anh hùng

Mẹ chồng ốm đã mấy ngày nay, chị Thu nấu cháo tía tô, hành hoa đập thêm cái lòng đỏ trứng gà, bón cho bà nhưng được lưng bát bà đã đẩy thìa ra:
Cấy dặm mùa Xuân

Cấy dặm mùa Xuân

Ngày chưa vợ, ba tôi từng có một mối tình đắm say, nhưng không thành. Người ấy là cô Năm Tươi cùng làng. Cô Năm Tươi xinh gái, phổng phao, con một.
Ca mổ đêm Giao thừa

Ca mổ đêm Giao thừa

Chiều 30 Tết, trời se lạnh và mưa bụi. Không khí Tết đã rạo rực lắm. Người xe tấp nập, hối hả ngược xuôi, ai cũng có vẻ vội vàng. Xe máy, xe đạp, xe ôtô các cỡ vào thành phố hầu như xe nào cũng kồng kềnh những cành đào.
Tết muộn

Tết muộn

Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển quanh năm đượm mùi tôm cá. Tết của những làng chài ven biển cũng không khác gì ở những nơi khác, có chăng chỉ là tuổi thơ của tôi gắn liền với những chuyến đi biển xa biền biệt của ba.
Lỡ hẹn với người đi

Lỡ hẹn với người đi

Suốt cả đêm, Xoan không hề chợp mắt. Cô trằn trọc, hết xoay ngang rồi lại quay ngửa. Chiếc chăn mỏng, khi thì đắp lên bụng, lúc lại hất tung ra. Đêm về khuya, nghe rõ cả tiếng gà gáy sang canh. Xoan nghe tiếng côn trùng rỉ rả ở phía ngoài vườn, gần với ô cửa sổ. Lại thêm ánh trăng suông hạ tuần, cứ chong chong nhòm qua song cửa.

Tin khác

Ông bố xóm đường tàu

Ông bố xóm đường tàu
Trời đã xế chiều, những tia nắng còn sót lại lọt qua khe giữa hai toa tàu in lên đường ray những lát cắt đứt đoạn. Đoàn tàu chợ từ từ tiến vào sân ga. Động cơ hơi nước thở phì phò, thỉnh thoảng tiếng còi tàu lại hú lên lanh lảnh xé toạc hoàng hôn yên tĩnh.

Bão đến

Bão đến
- Chào chú Hai! Chú dọn dẹp chưa xong hả chú?

Thời gian vẫn ngọt ngào

Thời gian vẫn ngọt ngào
Hương từ sân bay vừa trở về Hà Nội, đi qua hồ Hoàn Kiếm, thời tiết đầu mùa Đông trời đã se lạnh. Hương nhìn lên hai bên đường trải dài những cây hoa sữa, những chùm bông to trông như đĩa xôi cốm tỏa hương thơm mát dịu, Hương vừa đi vừa ngắm.

Anh hai sữa

Anh hai sữa
Ba kính yêu! Mãi đến tuổi dậy thì con mới biết, Hà chỉ là ông anh hai sữa của mình. Thoạt đầu khi biết rõ, chúng con không phải là anh em song sinh. Con hụt hẫng, không chịu tin đó là sự thực.

Bão trời và bão lòng

Bão trời và bão lòng
Cơn bão số ba như một con mãnh thú gầm rú, gào thét. Trong cơn gầm rú, cây cối bị lưỡi hái tử thần tiện phăng, đổ ngổn ngang. Từ trên đỉnh núi cao từng tảng đất khổng lồ bị nước thấm sâu, bứng ra thành mảng đổ ụp xuống.

Trả nợ mùa Hè

Trả nợ mùa Hè
1. Có lần, Hải nghe ông nội phẫn nộ chuyện đàn bà nhẫn tâm bỏ bầy con nheo nhóc thì ba bảo: Cô ấy khổ vậy chắc đã quá sức rồi, trước nay ba cũng thấy cái tâm con dâu rất tốt mà, giờ chắc hết duyên nên mới lầm mê rước tiếng phụ chồng bạc con. Thằng Hải nghe ba nói vậy thì không nghĩ mẹ theo chiều hướng tiêu cực như người xung quanh nghĩ nữa. Từ nhỏ tới giờ, ba nói gì nó chẳng tin.

Đinh tặc người nhà

Đinh tặc người nhà
Thời nay, có con gái lớn trong nhà, cha mẹ không lo có “bom nổ chậm” như xưa vì bây giờ công nghệ “phá bom” quá đơn giản. Cái lo chính lại là bom thối, không nổ được. Lấy chồng hoặc ế chồng mà không có con rồi cũng khổ, nhất là đến cuối đời.

Níu giữ hồn quê

Níu giữ hồn quê
Là khách lạ, vòng vo quanh co, hết thôn Nhồi Trên lại đến thôn Nhồi Dưới, qua cổng làng cổ kính rêu phong, được sự chỉ dẫn của người dân địa phương, cuối cùng tôi cũng đã đến được nơi cần đến, đó là nhà bà Nguyễn Thị Nhiên, thôn Dõng Hạ, xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, TP Hà Nội, miền quê, nơi có di tích lịch sử quốc gia đặc biệt Cổ Loa.

Lời hứa người đồng đội

Lời hứa người đồng đội
Khoảng trời đầy nắng Thu bé lại vừa bằng một cụ bà với mái tóc bạc trắng đang ngồi hóng nắng trước sân.

Sống lại kí ức

Sống lại kí ức
Cô Xuân cưới chồng, đó là sự kiện gây rung động cái khu tập thể cán bộ công nhân viên chức ngành bưu điện. Rung động hơn nữa, người mà cô Xuân chọn làm chồng lại là anh Lai, Trưởng Đài Truyền thanh tỉnh.

Đảo ngọc trong tim

Đảo ngọc trong tim
Núi nhấp nhô uốn lượn, những ghềnh đá cheo veo, sóng xanh ôm ấp bờ cát trắng dưới chân hàng phi lao gió hát. Đứng trên boong tàu, tôi đã thấy đảo xa hiện ra như một “viên ngọc xanh” giữa biển trời Đông Nam của đất nước.

Mẹ nghèo

Mẹ nghèo
Chồng vào chiến trường thì ở nhà Hà sinh con. Bác sĩ cho biết, thai đã chết trong bụng mẹ phải mổ gấp để cứu mẹ, nhưng sau mổ, thiếu phụ vĩnh viễn không sinh nở nữa. Ca mổ hoàn thành cứu được mẹ.

Hương vị mùa Hè

Hương vị mùa Hè
Ba mẹ đều là con một, nó không có cô chú hoặc cậu dì ruột. Ông bà nội ngoại lại mất sớm nên với nó, quê nội, quê ngoại chỉ là… khái niệm; không giống như lũ bạn cùng lớp mỗi độ chớm Hè lại nhao nhao tính chuyện về thăm ông bà hoặc cô dì chú bác chỗ nọ chỗ kia. Thấy chúng xắng xở mà… rầu thối ruột; nhà nó có chỗ nào đâu để về??

Tình cha

Tình cha
Thấy cha ôm thằng cu Tuấn, cu Bi, một đứa cháu nội, một đứa cháu ngoại vào lòng, vừa hôn, vừa nựng chúng, mắt cha sáng ngời niềm hạnh phúc khôn tả.

Hai người đàn bà

Hai người đàn bà
Chuyện này xảy ra thời bao cấp. Anh thợ sửa chữa ô tô nhìn thấy phó giám đốc xí nghiệp vận tải nhận tiền đút lót của đám lái buôn nhằm mua rẻ mớ lốp ô-tô thanh lí, đã nhỏ to bàn tán với cánh thợ. Chuyện này đến tai sếp, lập tức anh ta được mời lên phòng riêng sếp. Phó giám đốc hỏi:
Xem thêm
Để được là... tôi

Để được là... tôi

Tuỳ duyên với sự học, với công việc được đào tạo, được xã hội phân công, và cả sự đam mê, hẳn ai sống trên đời đều có sự lựa chọn cho mình một hướng sống. Lắm khi chỉ là ý thích cá nhân nhưng lại thành tấm gương phản chiếu năng lực, nhân cách cá nhân. Ta từng nghe nhạc sĩ Trịnh Công Sơn “tuyên ngôn” trong một ca khúc nổi tiếng: “và mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”. Còn nhà thơ Đặng Cương Lăng ông cũng có sự lựa chọn hướng tiếp cận giống với nhiều người, sự bình yên.
CLB Thơ Bát Tràng và tình yêu với Tạp chí Người cao tuổi

CLB Thơ Bát Tràng và tình yêu với Tạp chí Người cao tuổi

Trong không khí hân hoan kỉ niệm 100 năm Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2025), tổ biên tập văn nghệ - thơ của Tạp chí Người cao tuổi đã vinh dự đón tiếp đoàn đại biểu từ CLB Thơ Bát Tràng đến thăm và trao tặng những món quà ý nghĩa, thể hiện tình cảm trân quý đối với đội ngũ những người làm báo.
Khắc ghi Trường Sa…

Khắc ghi Trường Sa…

Giọng đọc bài diễn văn tưởng niệm của Đại tá Lê Xuân Phong, Phó Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Đảng ủy Quân chủng Hải quân, Phó trưởng Đoàn công tác số 11 trùng nghẹn; hơn 200 đại biểu và thành viên đoàn trang nghiêm trên sân bay của Tàu KN 290 không giấu được cảm xúc từ tâm khảm và khắc ghi trường tồn.
Du lịch Đài Loan (Trung Quốc), những điều thú vị có đi mới biết

Du lịch Đài Loan (Trung Quốc), những điều thú vị có đi mới biết

Đài Loan (Trung Quốc) là một đảo nằm ở vùng Đông Á, phía Tây Bắc của Thái Bình Dương.
Du lịch hè Bình Thuận: Những trải nghiệm bất tận

Du lịch hè Bình Thuận: Những trải nghiệm bất tận

Những ngày hè đến Bình Thuận, nhất là vùng biển sẽ thấy ngay không khí sôi động của lượng khách từ khắp nơi đổ về. Dọc các tuyến đường Hàm Tiến, Mũi Né của TP Phan Thiết xe đậu kín những resort, khu du lịch…
Du khách phấn khích với chuỗi show mới tại Bà Nà

Du khách phấn khích với chuỗi show mới tại Bà Nà

Với sự đầu tư công phu về kịch bản, âm nhạc, vũ đạo và sự góp mặt của các nghệ sĩ tài năng trong nước và quốc tế, chuỗi show mới ra mắt đã biến Sun World Ba Na Hills thành một sân khấu mở, nơi nghệ thuật thăng hoa và cảm xúc bùng nổ.
Herbalife Việt Nam đạt giải thưởng “Top Công Nghiệp 4.0” lần thứ 3 liên tiếp với Ứng dụng Herbalife VNHUB

Herbalife Việt Nam đạt giải thưởng “Top Công Nghiệp 4.0” lần thứ 3 liên tiếp với Ứng dụng Herbalife VNHUB

Ngày 22/6/2024, tại Hà Nội, Herbalife Việt Nam, một trong những công ty hàng đầu về sức khỏe và thể chất, được trao giải “Top Công Nghiệp 4.0 Việt Nam 2025”, tại hạng mục “Top Doanh nghiệp có sản phẩm số thông minh và giải pháp công nghệ Công nghiệp 4.0” với Ứng dụng Herbalife VNHUB (trước đây có tên My VNClub).
Giải Pickleball chào mừng 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam

Giải Pickleball chào mừng 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam

Sáng 21/6, Trường Đại học Cảnh sát nhân dân (CSND) tổ chức giải Pickleball Trường Đại học CSND mở rộng lần thứ I năm 2025 chào mừng 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925-21/6/2025).
Xác lập kỷ lục Việt Nam giải chạy có nhiều nhà báo tham gia

Xác lập kỷ lục Việt Nam giải chạy có nhiều nhà báo tham gia

Sáng 15/6, Giải đi bộ – chạy bộ "Tự hào Thành phố tôi yêu" Cúp Agribank 2025, do Hội Nhà báo Việt Nam tổ chức nhằm kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025) và 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 – 21/6/2025), do Hội Nhà Báo Việt Nam và Hội Nhà Báo TP Hồ Chí Minh chủ trì, cùng Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn (Agribank) và Công ty cổ phần truyền thông Nexus (Nexus Sport Events) thực hiện.
Giao lưu cờ tướng các câu lạc bộ: Tam Điệp - Bỉm Sơn - Nga Sơn

Giao lưu cờ tướng các câu lạc bộ: Tam Điệp - Bỉm Sơn - Nga Sơn

giải giao lưu cờ tướng thường niên giữa ba câu lạc bộ
Nơi thử thách đam mê, tôn vinh tài năng đất Hà thành

Nơi thử thách đam mê, tôn vinh tài năng đất Hà thành

Giữa tiết trời đầu tháng Tư dịu nhẹ của Thủ đô, sự kiện “Tinh hoa tay nghề làm đẹp 2025 – EBC Awards” đã chính thức khai mạc tại Trung tâm triển lãm Quốc tế I.E.C 91 Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Cát Bà sẽ là bối cảnh cho loạt phim Hollywood dựa trên game Liên minh huyền thoại

Cát Bà sẽ là bối cảnh cho loạt phim Hollywood dựa trên game Liên minh huyền thoại

Hollywood vừa chọn Cát Bà (Hải Phòng) làm bối cảnh cho dự án phim mới dự kiến chiếu rộng rãi trên Netflix, HBO,... Điều gì khiến hòn đảo này vượt qua nhiều địa danh nổi tiếng châu Á để được lựa chọn?
Phiên bản di động