Giọt mật

Chú Sáu tôi nói với Tâm mùa hạn này mà vắt mật ong thì đã tay phải biết. Mật thơm ngon, sóng sánh, sền sệt mượt mà chảy ra từ đôi bàn tay bóp chặt tảng mật.
Tâm háo hức nên không đợi cơm nước xong xuôi, đã giục chú tôi xuống chiếc xuồng nhỏ neo dưới bến lá dừa nước. Chú ngồi sau bơi xuồng, Tâm ngồi trước, vén lá dừa nước hai bên bờ phủ rợp lòng sông. Chiếc xuồng nhỏ lướt băng băng trên con sông quê hiền hòa, về phía rừng. Thoảng có ai đứng bên bờ nhìn xuống, Tâm cười tươi rói. Biết Tâm lần đầu về quê chơi, ai cũng thương. Mấy ngày Tâm ở quê, hàng xóm có gì ngon cũng í ới gọi tôi sang đem về cho Tâm ăn lấy thảo, đến nỗi tôi phải... ghen tị.

Má nói lâu lắm nhà mình mới có khách, Tâm lại là người thành phố, phải tiếp đãi sao cho tử tế. Tôi cười, với ai cũng vậy, chân thành là đủ. Tâm cũng chẳng cần chi những hoa mĩ, đủ đầy, huống chi Tâm cũng từng là trẻ quê, lớn lên ở vùng sông nước này. Đời đẩy đưa, đớn đau có, hạnh phúc cũng có, Tâm được đi nhiều nơi, sang nhiều đất nước và tiếp xúc với những nền văn hóa khác. Điều mà tôi quý ở Tâm là luôn hướng về cội nguồn, về Tổ quốc mình. Tâm vẫn ước ao một ngày nào đó sẽ về thăm quê tôi, ở lại vài ngày, đi câu cá, lấy mật ong, và những đêm mưa lại xách đèn đi ròng ròng trên bờ ruộng để soi bù tọt... Dễ ợt chứ gì! Biết Tâm trống lịch vài ngày, tôi đưa Tâm về lập tức. Châm ngôn của tôi là cuộc sống tranh thủ được lúc nào hay lúc đó, có những muộn màng khiến con người ta phải tiếc nuối suốt một đời.

Giọt mật
Minh họa Nguyễn Thực

Tâm đi rừng với chú, tôi ở nhà với má, hì hục chuẩn bị cơm nước. Tôi về chơi má đã vui, có Tâm về má càng vui hơn. Má tôi xem Tâm như con cái trong nhà, kể cho Tâm nghe biết bao nhiêu là chuyện. Má tôi cắp cái rổ ra giàn mồng tơi sau nhà, hái đầy một rổ mồng tơi non. Sau mưa, mồng tơi lên lá non nhiều vô kể. Tôi trút cá trong cái gọng ra rổ, cá lóc đồng nấu với rau mồng tơi, một ít đem kho tiêu, mắm chưng trứng vịt... toàn những món “đặc sản” của người lao động vùng sông nước cả. Độ chừng nắng lên, chú Sáu và Tâm bơi xuồng về. Thấy Tâm hí hửng từ dưới bến lá dừa nước đi lên là đủ biết hôm ấy bội thu. Chú tôi khéo léo nâng tảng ong đầy mật ngọt sánh đặc lên nhà, giọng rổn rảng:

- Chị Hai rửa tay sạch sẽ ra vắt mật ong. Mật hạn hết chỗ chê.

Tôi đem thau chậu ra, má tôi rửa tay bằng xà bông cho kĩ càng chuẩn bị vắt mật. Như lời chú tôi nói, mật ong rừng phải tự tay mình vắt mới ngon, vắt bằng máy hoặc đeo găng tay, mật có vị lạ lắm!

Hai chú cháu Tâm ngồi ngoài thềm nhà thở hồng hộc như mới đánh trận về. “Thấy sao anh bạn?” - Tôi hỏi.

- Đã lắm! Nhìn tảng ong nặng trĩu trên cây kèo đã con mắt.

- Thằng này biết lựa lúc về đây ghê! Ngay mùa hạn, mật ngon, đố nhân sâm hay nhung hươu sánh kịp - Chú tôi xởi lởi, trêu.

Còn tôi ngồi đấy phụ má vắt mật. Má cắt nhỏ tảng mật, để giữa hai lòng bàn tay rồi đan chặt vào nhau ép những giọt mật vàng sóng sánh tươm ra, chảy xuống chậu. Tôi đưa tay chấm vào tảng ong rồi nếm thử. Mật ngọt thanh, ngọt tận ruột gan, thơm nồng mùi hoa tràm, mùi của rừng, của sông nước miệt vườn quê mình, của những thăng trầm đời ong để dâng lên cho người những giọt mật thơm ngon thượng hạng.

Thế là Tâm đã thoả mãn khát vọng một ngày nào được trải nghiệm giữa vùng sông nước rừng rú, hiểu thêm những đặc trưng văn hóa và con người nơi đây, đặc biệt là nghề gác kèo ong mà trong kí ức của Tâm, ngày xưa, xưa lắm... tía mình cũng từng lang bạt giữa những cánh rừng tràm xa xôi này để gác kèo đợi mật.

Tâm không nhớ rõ mặt mũi của tía ra sao. Lúc Tâm bắt đầu biết mình, Tâm đã đi theo má lên thành phố. Má Tâm - người phụ nữ có cốt cách sang trọng, quyền quý, không chịu được cảnh sống nơi nước độc rừng sâu đã giã từ tía Tâm, lên thành phố tìm kế đổi đời. Sau này, hồi ức về tía trong Tâm không nhiều, nhưng Tâm vẫn ước ao ngày đó sẽ gặp lại tía mình để ôm tía thật chặt, để xoa dịu phần nào những thương tổn mà má đã để lại trong tâm hồn của tía, để nếm những giọt mật mà tía chắt chiu suốt mùa, ngọt ngào như tấm lòng của tía dành cho má, cho Tâm.

- Nhìn chú Sáu, con thấy giống tía con quá! Trong tưởng tượng của con, tía cũng y như chú Sáu vậy. Tía hiền lành, chất phác, lại yêu thiết tha những cánh rừng này.

Tự dưng Tâm nói vậy. Tôi ngưng tay, nhìn Tâm, lòng xác xao như có gió, nhất là khoảnh khắc thấy mắt Tâm rưng rưng như có nước.

- Đâu con thử tả lại mặt mũi, hình hài tía con cho chú Sáu coi coi, biết đâu chú đã từng gặp rồi. Bạn gác kèo ong của chú thì nhiều lắm, mà giờ người thì bỏ nghề, người thì đi xứ khác mưu sinh hết cả rồi! - Chú tôi tâm sự.

Những cánh rừng ở vùng sông nước này dần dần bị thu hẹp. Phần vì trồng rừng phải đợi nhiều năm mới thu hoạch được, giữa thời buổi kinh tế, việc phá rừng để nuôi tôm sẽ mang lại nguồn thu nhập cao hơn, giúp người dân thoát nghèo. Phần vì một năm nọ, cách đây không lâu, giữa mùa hạn khô nóng, một ngọn lửa hung dữ đã cướp đi nhiều hecta rừng xanh. Những chồi non còn lại chết dần chết mòn. Tôi đã từng xót xa khi đứng trước cánh rừng trơ trọi cạnh con đường bê tông dẫn vào xóm xa xôi, hồi tưởng về màu xanh bất tận, tôi thấy quê hương mình đã thay đổi ít nhiều. Có những đổi thay tích cực, cũng có những thay đổi đáng buồn. Những giấc mơ của tôi từ đó hoen màu. Những giấc mơ lổn nhổn màu cỏ úa.

Tâm đinh ninh hồi lâu. Má tôi cũng buồn hiu hắt theo câu chuyện của Tâm. Những giọt mật đương chảy tràn như bị nghẹn ứ. Tâm không nhớ gì nhiều về tía, cả khuôn mặt, giọng nói cũng không nhớ. Hồi ấy Tâm quá nhỏ, chỉ nhớ mỗi giọt mật ngọt ngào tía mang về sau mỗi chuyến đi rừng. Sau này nhắc lại, má Tâm khóc, má Tâm nói mình tệ quá, vì mơ mộng hão huyền mà để Tâm mất đi một người cha tốt, để Tâm lớn lên trong nỗi thiếu thốn tình thương.

Tôi nhìn Tâm, rồi nhìn má, bỗng tôi nhớ ba mình quá! Ba cũng ra đi trong một chiều nắng đẹp. Đi ruộng về, ba ghé tai tôi thủ thỉ: “Chiều ba con mình ra ngoài bờ sông Cái thả diều”. Ba ghé sang má đang ngồi vá áo bên song cửa, cười một cái rồi ra sau nhà, chỗ mái hiên có tán ổi nếp chín thơm phủ rợp ngủ một giấc... rồi ba đi luôn... Cánh diều năm xưa vĩnh viễn không bay lên được bầu trời xanh thẳm. Tôi đứng giữa vườn cỏ xanh, ngước lên và thoáng thấy ba con tôi đang đùa nghịch giữa bầu trời. Khi ấy, tâm hồn tôi phiêu bồng, dường như tôi đang bay lơ lửng giữa không trung đến một miền cỏ hoa xa xôi lắm... Tôi và Tâm giống nhau ở chỗ: Chúng tôi đều thiếu vắng tình thương của ba. May mắn hơn Tâm, ba đã để lại trong tôi rất nhiều kỉ niệm đẹp - tôi xem như báu vật. Má tôi cũng ở vậy suốt đời vì một lòng một dạ dành cho ba. Chú Sáu tôi ở bên kia sông vẫn thường ghé qua nhà, cái mái lá hư, cây dừa gãy đọt lòa xòa dưới bến nước chú cũng một tay dọn dẹp cho quang quẻ. Chú như người ba thứ hai của tôi vậy. Sau lần này, Tâm sẽ sang nước ngoài, nghe đâu Tâm định cư hẳn bên đó. Còn má Tâm sẽ sống trọn đời với người đàn ông đã lo lắng cho bà và Tâm từ ngày hai má con bồng bế nhau lên thành phố.

“Xa xứ, điều mà ông tiếc nuối nhất là gì?” - Có lần tôi hỏi. Không nghĩ ngợi, Tâm đáp: “Chắc là tôi chưa có dịp gặp lại ba, để tôi được làm tròn bổn phận người con, dù người con ấy bất hiếu”. Tâm nghẹn lại. Tôi an ủi. Giữa đô thành rộn rã tiếng cười, sau lớp hào nhoáng bên ngoài vẫn có những nỗi niềm xót xa sâu kín như Tâm, như tôi vậy.

- Thử tí mật mùa hạn đi con - Chú tôi nói, hướng về phía Tâm.

Tâm đưa tay quệt ít mật đưa lên miệng nhấm nháp. Mật thơm cả tâm hồn. Tôi biết giọt mật ấy có ý nghĩa lắm đối với Tâm, ngọt như tấm lòng của tía dành cho Tâm và tình yêu thiết tha của Tâm dành cho tía vậy.

- Hết năm nay, chú cũng bỏ nghề gác kèo, mấy đứa à!

Tôi ngạc nhiên. Má tôi cũng ngừng tay, châng hẩng nhìn chú Sáu.

- Sao vậy, chú sắp nhỏ? - Má tôi hỏi.

- Tôi mệt rồi, chị Hai. Bắt bầy ong hút nhụy làm mật cho mình hoài, tụi nó cũng mỏi cánh chứ? - Chú cười, mắt buồn sâu thẳm.

Phải rồi, thứ gì của thiên nhiên chú sẽ trả về cho thiên nhiên. Để bầy ong tự do tung cánh, muốn đi đâu thì đi, khi nào cho mình mật thì mình nhận, chú không ép chúng nữa. Bầy ong cũng có bầu trời tự do của riêng mình.

Trời nắng chang chang, nhìn chậu mật sóng sánh màu hổ phách, tôi thấy trong đó cả một trời kí ức của mình, và tôi biết Tâm cũng thấy trong đó hình hài của tía mà năm nào Tâm đã không kịp lưu giữ trong tâm hồn để khi nhớ lại hồi tưởng và ngắm nghía. Tâm nhìn xuống dòng sông có lá dừa nước phủ rợp hai bên, nhìn xa xa về phía cánh rừng tràm xanh mướt mát giữa màu nắng vàng giòn giã. Đăm chiêu. Hình như Tâm đang nghĩ về điều gì đó, hoặc Tâm đang thấy bóng hình ai đó lững thững bơi xuồng trên dòng sông nắng đổ. Khuôn mặt ấy, vóc hình ấy rõ dần, rõ dần, cho đến khi Tâm thấy những giọt mồ hôi chứa chan trên khuôn mặt sao thân thương quá. Tâm nhìn tôi. Tôi nhìn má.

- Ông ấy đi lấy mật về kia kìa! - Má tôi thỏ thẻ.

- Ai vậy, má? - Tôi hỏi.

- Ông Út. “Út kèo ong”! Ổng sống bằng nghề này mấy chục năm rồi. Tội nghiệp, thân già đơn chiếc, thương lắm mấy đứa à!

Tôi nhìn theo bóng dáng ông ấy đầy cảm thương. Còn Tâm, tôi thấy bạn mình ứa nước mắt.

Như sợ đánh mất điều gì quý giá lắm, Tâm vụt chạy theo trong sự ngỡ ngàng của má và chú Sáu tôi. Rồi như chợt hiểu ra điều gì, má tôi đứng dậy, nhìn theo, lẩm bẩm:

- Trái đất thiệt tròn!

Đến bây giờ tôi mới tin rằng câu nói đó là đúng...

Truyện ngắn của Hoàng Khánh Duy

Tin liên quan

Tin khác

Bão đến

Bão đến
- Chào chú Hai! Chú dọn dẹp chưa xong hả chú?

Thời gian vẫn ngọt ngào

Thời gian vẫn ngọt ngào
Hương từ sân bay vừa trở về Hà Nội, đi qua hồ Hoàn Kiếm, thời tiết đầu mùa Đông trời đã se lạnh. Hương nhìn lên hai bên đường trải dài những cây hoa sữa, những chùm bông to trông như đĩa xôi cốm tỏa hương thơm mát dịu, Hương vừa đi vừa ngắm.

Anh hai sữa

Anh hai sữa
Ba kính yêu! Mãi đến tuổi dậy thì con mới biết, Hà chỉ là ông anh hai sữa của mình. Thoạt đầu khi biết rõ, chúng con không phải là anh em song sinh. Con hụt hẫng, không chịu tin đó là sự thực.

Bão trời và bão lòng

Bão trời và bão lòng
Cơn bão số ba như một con mãnh thú gầm rú, gào thét. Trong cơn gầm rú, cây cối bị lưỡi hái tử thần tiện phăng, đổ ngổn ngang. Từ trên đỉnh núi cao từng tảng đất khổng lồ bị nước thấm sâu, bứng ra thành mảng đổ ụp xuống.

Trả nợ mùa Hè

Trả nợ mùa Hè
1. Có lần, Hải nghe ông nội phẫn nộ chuyện đàn bà nhẫn tâm bỏ bầy con nheo nhóc thì ba bảo: Cô ấy khổ vậy chắc đã quá sức rồi, trước nay ba cũng thấy cái tâm con dâu rất tốt mà, giờ chắc hết duyên nên mới lầm mê rước tiếng phụ chồng bạc con. Thằng Hải nghe ba nói vậy thì không nghĩ mẹ theo chiều hướng tiêu cực như người xung quanh nghĩ nữa. Từ nhỏ tới giờ, ba nói gì nó chẳng tin.

Đinh tặc người nhà

Đinh tặc người nhà
Thời nay, có con gái lớn trong nhà, cha mẹ không lo có “bom nổ chậm” như xưa vì bây giờ công nghệ “phá bom” quá đơn giản. Cái lo chính lại là bom thối, không nổ được. Lấy chồng hoặc ế chồng mà không có con rồi cũng khổ, nhất là đến cuối đời.

Níu giữ hồn quê

Níu giữ hồn quê
Là khách lạ, vòng vo quanh co, hết thôn Nhồi Trên lại đến thôn Nhồi Dưới, qua cổng làng cổ kính rêu phong, được sự chỉ dẫn của người dân địa phương, cuối cùng tôi cũng đã đến được nơi cần đến, đó là nhà bà Nguyễn Thị Nhiên, thôn Dõng Hạ, xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, TP Hà Nội, miền quê, nơi có di tích lịch sử quốc gia đặc biệt Cổ Loa.

Lời hứa người đồng đội

Lời hứa người đồng đội
Khoảng trời đầy nắng Thu bé lại vừa bằng một cụ bà với mái tóc bạc trắng đang ngồi hóng nắng trước sân.

Sống lại kí ức

Sống lại kí ức
Cô Xuân cưới chồng, đó là sự kiện gây rung động cái khu tập thể cán bộ công nhân viên chức ngành bưu điện. Rung động hơn nữa, người mà cô Xuân chọn làm chồng lại là anh Lai, Trưởng Đài Truyền thanh tỉnh.

Đảo ngọc trong tim

Đảo ngọc trong tim
Núi nhấp nhô uốn lượn, những ghềnh đá cheo veo, sóng xanh ôm ấp bờ cát trắng dưới chân hàng phi lao gió hát. Đứng trên boong tàu, tôi đã thấy đảo xa hiện ra như một “viên ngọc xanh” giữa biển trời Đông Nam của đất nước.

Mẹ nghèo

Mẹ nghèo
Chồng vào chiến trường thì ở nhà Hà sinh con. Bác sĩ cho biết, thai đã chết trong bụng mẹ phải mổ gấp để cứu mẹ, nhưng sau mổ, thiếu phụ vĩnh viễn không sinh nở nữa. Ca mổ hoàn thành cứu được mẹ.

Hương vị mùa Hè

Hương vị mùa Hè
Ba mẹ đều là con một, nó không có cô chú hoặc cậu dì ruột. Ông bà nội ngoại lại mất sớm nên với nó, quê nội, quê ngoại chỉ là… khái niệm; không giống như lũ bạn cùng lớp mỗi độ chớm Hè lại nhao nhao tính chuyện về thăm ông bà hoặc cô dì chú bác chỗ nọ chỗ kia. Thấy chúng xắng xở mà… rầu thối ruột; nhà nó có chỗ nào đâu để về??

Tình cha

Tình cha
Thấy cha ôm thằng cu Tuấn, cu Bi, một đứa cháu nội, một đứa cháu ngoại vào lòng, vừa hôn, vừa nựng chúng, mắt cha sáng ngời niềm hạnh phúc khôn tả.

Hai người đàn bà

Hai người đàn bà
Chuyện này xảy ra thời bao cấp. Anh thợ sửa chữa ô tô nhìn thấy phó giám đốc xí nghiệp vận tải nhận tiền đút lót của đám lái buôn nhằm mua rẻ mớ lốp ô-tô thanh lí, đã nhỏ to bàn tán với cánh thợ. Chuyện này đến tai sếp, lập tức anh ta được mời lên phòng riêng sếp. Phó giám đốc hỏi:

Mẹ Loan

Mẹ Loan
Thân đặt phịch tấm thân gầy còm xuống phản. Sao hôm nay người anh có vẻ nặng nề đến vậy? Khiến tấm phản kêu rầm một cái, anh cũng cảm thấy giật thót người. Anh đang gặp phải tình huống rất khó nghĩ, khó đi đến quyết định cho vẹn toàn. Thế nhưng số phận như sắp đặt một cách quy lát, khiến anh cảm thấy rất khó lòng mà từ chối.
Xem thêm
Hoàng Cẩm Thạch đong đầy trong “Đi tìm lời ru”

Hoàng Cẩm Thạch đong đầy trong “Đi tìm lời ru”

Qua hơn 30 năm sáng tác, xuất bản 13 tập thơ, trên 200 bài được phổ nhạc nhưng với “Đi tìm lời ru”, ở Hoàng Cẩm Thạch vẫn vẹn nguyên chất chứa đong đầy …
Ấn tượng chương trình giao lưu nghệ thuật truyền thống của NCT phường Nghĩa Tân

Ấn tượng chương trình giao lưu nghệ thuật truyền thống của NCT phường Nghĩa Tân

Chào mừng kỉ niệm 30 năm thành lập Hội NCT Việt Nam (10/5/1995 - 10/5/2025, được sự quan tâm, tạo điều kiện giúp đỡ của cấp Đảng ủy, chính quyền phường Nghĩa Tân, Hội NCT quận Cầu Giấy. Theo đó, Hội NCT phường đã tiên phong phối hợp Nhà hát Tuồng Việt Nam
Khỏe để nêu gương sáng, tiếp tục cống hiến xây dựng quê hương

Khỏe để nêu gương sáng, tiếp tục cống hiến xây dựng quê hương

Ngày 21/3, trên 70 hội viên NCT phường Mộc Lỵ, thị xã Mộc Châu, tỉnh Sơn La có bài đồng diễn dưỡng sinh trên nền nhạc “Khỏe vì nước” đồng đều, đẹp mắt tại Lễ phát động Ngày chạy Oyimpic vì sức khỏe toàn dân năm 2025.
Khai mạc Lễ hội du lịch biển Hải Tiến năm 2025 - khởi động mùa du lịch biển xứ Thanh

Khai mạc Lễ hội du lịch biển Hải Tiến năm 2025 - khởi động mùa du lịch biển xứ Thanh

Tối 19/4, UBND huyện Hoằng Hóa đã tổ chức khai mạc Lễ hội du lịch biển Hải Tiến, mở màn cho mùa du lịch biển xứ Thanh năm 2025.
Nhiều hoạt động hấp dẫn để “sống cùng quá khứ” tại Sun World Ha Long dịp 30/4

Nhiều hoạt động hấp dẫn để “sống cùng quá khứ” tại Sun World Ha Long dịp 30/4

Dịp lễ 30/4 sắp tới, Sun World Ha Long rợp sắc cờ đỏ sao vàng, mang đến không khí lễ hội rộn ràng với diễu hành, flashmob, buffet Chiến thắng và ưu đãi hấp dẫn.
Ngắm những phác thảo đầu tiên về show “Bản Giao Hưởng Đảo Xanh” tại Cát Bà

Ngắm những phác thảo đầu tiên về show “Bản Giao Hưởng Đảo Xanh” tại Cát Bà

LaserVision vừa công bố những phân cảnh đầu tiên của Bản Giao Hưởng Đảo Xanh, hé lộ tạo hình nàng tiên hạc Cát Bà – nhân vật trung tâm trong màn trình diễn jetski bắn pháo hoa quy mô chưa từng có tại Việt Nam.
Nestlé MILO tiếp tục đồng hành cùng Tiền Phong Marathon 2025, lan tỏa ý chí bền bỉ

Nestlé MILO tiếp tục đồng hành cùng Tiền Phong Marathon 2025, lan tỏa ý chí bền bỉ

Với cam kết nâng cao sức bền cho thế hệ trẻ Việt Nam, Nestlé MILO đồng hành cùng giải vô địch Quốc gia Marathon và cự ly dài báo Tiền Phong lần thứ 66, năm 2025 (Tiền Phong Marathon 2025) tổ chức tại thành phố Đông Hà, tỉnh Quảng Trị từ ngày 28 đến 30/3. Đây là giải đấu có lịch sử lâu đời nhất trong làng thể thao Việt Nam, lần đầu được tổ chức vào năm 1958 tại Hà Nội.
Tưng bừng Hội thao VMU năm 2025

Tưng bừng Hội thao VMU năm 2025

Sáng 15/3/2025, tại Nhà thi đấu đa năng Trường Đại học Hàng hải Việt Nam đã diễn ra Lễ Khai mạc Hội thao VMU năm 2025.
Bí thư Thành ủy Hải Phòng đội mưa chạy bộ cùng hàng trăm runner

Bí thư Thành ủy Hải Phòng đội mưa chạy bộ cùng hàng trăm runner

Không quản mưa gió, Bí thư Thành uỷ Hải Phòng Lê Tiến Châu đã xuống đường hoàn thành gần 10km chạy bộ cùng hàng trăm runner trên địa bàn TP Hải Phòng.
Nơi thử thách đam mê, tôn vinh tài năng đất Hà thành

Nơi thử thách đam mê, tôn vinh tài năng đất Hà thành

Giữa tiết trời đầu tháng Tư dịu nhẹ của Thủ đô, sự kiện “Tinh hoa tay nghề làm đẹp 2025 – EBC Awards” đã chính thức khai mạc tại Trung tâm triển lãm Quốc tế I.E.C 91 Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Cát Bà sẽ là bối cảnh cho loạt phim Hollywood dựa trên game Liên minh huyền thoại

Cát Bà sẽ là bối cảnh cho loạt phim Hollywood dựa trên game Liên minh huyền thoại

Hollywood vừa chọn Cát Bà (Hải Phòng) làm bối cảnh cho dự án phim mới dự kiến chiếu rộng rãi trên Netflix, HBO,... Điều gì khiến hòn đảo này vượt qua nhiều địa danh nổi tiếng châu Á để được lựa chọn?
Đại nhạc hội Road to 8WONDER mở cổng bán vé với loạt trải nghiệm lần đầu tiên xuất hiện tại Việt Nam

Đại nhạc hội Road to 8WONDER mở cổng bán vé với loạt trải nghiệm lần đầu tiên xuất hiện tại Việt Nam

Ngày 19/02/2025, Lễ hội âm nhạc đỉnh cao Road to 8WONDER – The Next Icon tại Vinhomes Royal Island (Vũ Yên, Hải Phòng) chính thức mở bán vé. Sự kiện sẽ là tâm điểm của giới trẻ với những màn biểu diễn đốt cháy sân khấu từ những biểu tượng mới trong làng n
Phiên bản di động