Xuân trên tay mẹ

Thèm quá chừng cái bong bóng heo thổi căng phơi khô làm bóng ném!!!

Ấy là nói nó. Xưa giờ nó chỉ được… ngó bạn chơi hoặc chơi ké chút nếu có đứa nào thơm thảo! Lần này thì khác, có hi vọng rồi. Nghe mẹ kêu nhà nó chuẩn bị làm heo ăn Tết. À, không; chính xác là nhà nó với nhà bác Ba, chú Sáu, chú Tám, cô Bảy… - cộng dồn đâu mươi nhà - xúm hùn làm heo ăn Tết. Năm nay vậy là sang lắm; chớ mấy năm trước mẹ toàn đi mua thịt chợ. Mua vài ba kí, xào nấu cúng kiếng cho “có lễ”; xong lui cỗ xuống cả nhà quây quần xúm xít. Cũng gọi là có Tết với người ta…, mẹ nói. Tết gì? Nhà nó nhân khẩu đông đen, vài ba kí thịt ăn chưa qua mồng hai Tết đã sạch bách. Lũ nhỏ tới bữa cơm nhao nhao lục cũi hỏi thịt. Mẹ hét: Thịt đâu nữa mà thịt, có thịt… tao đây nè!!!

Năm nay trời thương được mùa. Lúa má bội thu. Còn mấy đám thổ (đất cát pha) trồng bắp, đậu, khoai cuối năm thu dồn cũng trúng đậm. Vậy nên ba mẹ mới “to gan” rủ mấy chú cô hùn làm heo ăn Tết. Con heo nặng hơn tạ; làm chia mỗi nhà ít ra cũng được 7-8 kí cộng dồn cả lòng ruột thịt xương. So với số thịt chợ bèo nhèo mọi năm vậy là “hoành tráng” lắm. Nói tới chuyện làm heo, lũ nhỏ như nó còn sướng thêm một chuyện: Ấy là “trúng” thêm mấy món “đặc sản” chỉ lúc nhà làm heo mới có. Con Thơ em út lên tiếng xí phần cái đuôi heo luộc. Anh Ba “đăng kí” cái tai. Tai hay đuôi heo luộc xắt nhỏ chấm mắm ăn giòn sừn sựt đều rất ngon. Vậy nhưng với nó, đích quan trọng số một không phải là chuyện ăn. Nó đang âm thầm nhắm nhe cái khác…

Minh họa: Lão Trần
Minh họa: Lão Trần

Thằng Năm, mầy muốn cái gì, lưỡi hay tai? Chú Sáu lãnh phần “tay dao tay thớt” trong cuộc làm heo chung cười hiền, hỏi.

Dạ không! Phần cháu cái… cái… bong bóng! Nó lật đật.

Ai cũng ngạc nhiên, còn phá lên cười khi nghe nó thật thà khai ra ý muốn. Chỉ có mẹ không cười. Là tại mẹ biết ý nó. Nghe nhà sắp làm heo, nó đã lèo nhèo nhỏ to theo “đặt hàng” với mẹ từ sớm. Ban đầu mẹ cương quyết không đồng ý. Lí do: Nó đòi cái bong bóng không phải để ăn như anh Ba hay con Út mà là để… thổi chơi! Chơi bời gì: Bong bóng luộc, xắt chấm mắm ăn hơi dai chút nhưng cực kì ngon. Với mẹ, cái có thể ăn mà không chịu để ăn đã là sự “phá của”, lãng phí gớm ghê - huống chi đây lại là món ăn ngon như bong bóng! Yên đấy; rồi mẹ sẽ rửa sạch, luộc xắt riêng cho mầy một đĩa... Trời đất! Đã bảo nó thèm chơi chớ đâu phải thèm ăn? Trái bóng làm từ bong bóng heo từ lâu là niềm khao khát của nó. Sở hữu một cái bong bóng heo thổi căng tròn, phơi khô để mà tâng chơi ba bữa Tết là niềm hạnh phúc quá tay. Cả xóm, chỉ mình thằng Cung con ông thợ mổ heo là hay có bong bóng heo để chơi. Mà nó xấu tính lắm, chỉ biết chơi một mình, đâu cho đứa nào chơi chung, chảnh bắt ghét! Lũ bạn còn lại - trừ mấy đứa nhà giàu có tiền mua bóng nhựa, bóng cao su - đương nhiên đứa nào đêm ngủ cũng mơ mình được sở hữu riêng một trái “bóng heo”. Mơ đi. Cơ hội ấy chỉ có chờ tới Tết. Vậy nhưng Tết toàn đi mua thịt chợ như nhà nó mấy năm qua thì cũng chịu. Chỉ có năm nay...

Nó đứng phụng phịu, mũi xì bong bóng, nước mắt giọt ngắn giọt dài. Ba đi ngang trông thấy lại rờ đầu hỏi chuyện gì. Đột ngột, nó bật khóc rè khiến ba đâm hoảng. Hỏi. Nghe mẹ “tường trình” xong ba cười ngất. Được rồi, ông tướng, nín đi rồi ba cho… Lời hứa của ba quả có sức nặng… ngàn cân, thắng két ngay tràng những tiếng hức hức!

Bong bóng bơm căng, cột dây phơi lủng lẳng ngoài trời trông rất… ấn tượng. Con heo bự chảng hèn gì cái bong bóng cũng bự sư. Mẹ cứ càm ràm, tiếc cái bong bóng không được đem ra luộc chấm mắm, nó làm lơ như không nghe thấy. Bóng bự cỡ này bảo đảm không nhất cũng… nhì xóm; cho lũ bạn thấy thèm chơi. Thằng Cung đáng ghét thì khỏi lo. Chiều qua nó có lẻn qua “thám thính” nhà Cung. Ba Cung cuối năm chắc mổ nhằm con heo đẹt nên trái bóng treo ngoài dây phơi nhỏ xíu xìu xiu. Phen này cho nó tức chết!

Cuối năm nắng tốt, bóng phơi nguyên ngày là khô, cầm lên trơn lụi, thơm phức mùi thịt tươi ăn nắng. Chơi được rồi. Nó ôm trái bóng quý ra sân tung lên, thử tâng vài phát. Bóng tâng tưng tửng đã tay, không nhẹ tênh như bóng cao su, nhưng cũng không đụi đụi chán òm, đánh muốn lọi tay như thứ bóng làm bằng trái bưởi non ngoài quấn thêm giẻ rách! Mẹ hăm he: Chơi sao liệu giữ mà chơi. Chưa hết Tết đã bị nổ thì đừng có khóc... Mẹ lo xa quá, bóng heo dai mình lại chịu nắng, đâu phải như bóng cao su mà sợ nổ? Tự tin, nó ôm bóng chạy thẳng một lèo ra sân phơi, hú hí lũ bạn “chiến hữu”…

Đã đời suốt cả buổi chiều với trò chơi chia phe tâng bóng. Vài đứa bạn nhà làm heo Tết sớm cũng có bóng; nhưng không trái bóng nào so nổi với trái bóng “vua” của nó. Hết đứa này tới đứa khác sán lại trầm trồ, rờ mó. Nó hãnh diện cho mỗi đứa được thử tâng trái bóng quý vài lần trước khi lật đật thu hồi do sực nhớ cái lệnh “liệu giữ mà chơi”. Không sao, bóng vẫn còn căng nguyên; chỉ hơi rạn da tí xíu mặt ngoài do tâng nhiều quá…

Ngó chừng mãi, trông cho thằng Cung đáng ghét xuất hiện mà sao không thấy. Mọi hôm, hễ cả đám tụ tập là không ai mời nó cũng đánh hơi lù lù mò ra. Đừng nói nó biết bóng mình “em bé” nên quê độ, trốn mất rồi nha. Tưởng tượng cảnh thằng Cung mặt nặng trịch như cái bánh bao chiều khi nhìn thấy trái bóng “vua”, nó khoái chí bật cười thành tiếng…

Cười gì? tưởng mày có trái bóng to mà ngon na (à)? Dám thi với bóng tao không?

Nó giật nảy mình. Trời đất, là thằng Cung. Nó lẳng lặng ra hồi nào không ai hay, đang đứng sau lưng cười nửa miệng.

Thi gì?

Thì thi… tung bóng. Đích đằng kia - Cung chỉ tay về phía hàng rào tre xanh - đứa nào tung xa hơn hay tới hàng rào trước là thắng.

Nó chần chừ. Môn chơi này coi hơi mạo hiểm với trái bóng quý. Cự li tung bóng xa, lại còn cây cối rậm ri ai biết bóng bay, rớt trúng chỗ nào? Trái bóng mơ ước được sở hữu lần đầu tiên. Phải giữ mà chơi cho trọn cái Tết. Mẹ đã dặn…

Sao? Sợ à? Giọng thằng Cung khiêu khích.

Máu nóng bốc lên, nó không kịp nghĩ nhiều hơn, hất mạnh đầu, bước tới:

Chơi thì chơi. Ai nói mày tao sợ?

Được! bắt đầu nè! - Thằng Cung vung tay, ném bóng trước về phía hàng rào, còn ngạo nghễ bồi thêm: Mày mà thắng, tao… cho mày luôn trái bóng!

Là mày nói đấy nhé, nó cười thầm trong bụng rồi lấy sức vung tay. Trái bóng nó nặng, lí ra sẽ bay xa hơn nhưng do bóng to nên sức cản không khí lớn, ném hết sức cũng chỉ tà tà bay rồi rớt… ngang mức bóng thằng Cung ném trước! Ném tới lần thứ ba vẫn bất phân thắng bại. Cứ thi kiểu này coi bộ không ăn; cái đầu láu cá của nó chợt nghĩ ra một cách. Hay thật. Chơi cách này thì… Cung ơi, mày thua chắc! Tới lượt, thay vì cầm tay ném nó đột ngột tung bóng lên cao, phóng người vung tay… đập một phát hết lực!

Cú đập lỡ trớn, bóng bay vụt thẳng tới hàng rào tre, chui tọt giữa rào, bị gai đâm xẹp lép!

Thằng Cung phá lên cười hô hố rất đểu, ném luôn cho nó trái bóng “em bé” cũng đã thủng lỗ xì hơi tự lúc nào rồi bỏ đi. Lũ bạn còn lại xúm quanh, nhìn trái bóng “vua” giờ nhăn nhúm thảm thương, nhìn thằng bạn nước mắt nước mũi chàm ngoàm mà cũng… muốn khóc theo. Quả lừa quá đau. Cũng tại nó hiếu thắng nên mới mắc mưu. Cứ tưởng thằng Cung cũng quý trái “bóng heo”; nhưng nghĩ lại nhà nó chuyên mổ heo, kiếm trái bóng khác đâu có khó!

Mẹ ra đồng về. Mẹ chứng kiến cảnh ông con cưng ngồi bí xị ôm trái bóng rách trước hiên nhà, mặt cũng nhàu nhĩ tựa trái bóng. Dòm qua là hiểu ngay cớ sự. Mẹ chép miệng lắc đầu, lẩm bẩm: Nói mà không nghe để đem luộc chấm mắm có phải khỏi mất toi cái bong bóng rồi không…

Ba mươi Tết.

Mẹ đi chợ cuối năm. Về chưa kịp soạn đồ đã bỏ vội gánh quang, tất tả bươn sang hàng xóm. Nhà chú Sáu Rảnh bữa nay làm heo Tết muộn. Chừng ăn xong bữa cơm mới thấy mẹ về, trên tay cầm lủng lẳng cái bong bóng heo còn tươi…

Truyện ngắn của Y Nguyên

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim

Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.

Tin khác

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..

Giữ trọn đạo làm dâu

Giữ trọn đạo làm dâu
Anh Nguyễn Xuân Thành và chị Lê Hồng Duyên đều ở trong Ban chấp hành xã Đoàn. Năm anh Thành 27 tuổi, chị Duyên 25 tuổi, anh chị tổ chức lễ thành hôn. Sau ba tháng, anh Thành lên đường nhập ngũ. Biết vợ đã có mang, anh cầm tay dặn dò:

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh
Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.

Đồng đội

Đồng đội
Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà
Dựa trên câu chuyện lịch sử có thật: Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn gác lại thù nhà, chuyên tâm phò tá triều đình nhà Trần ba lần đánh tan quân Nguyên Mông, bảo vệ đất nước...

Hội Minh thề

Hội Minh thề
Năm 1561 Thái hoàng Thái hậu Vũ Thị Ngọc Toản (vợ của Thái thượng hoàng Mạc Đăng Dung) lập nên ấp Lan Niểu (nay là làng Hòa Liễu, xã Thuận Thiên, huyện Kiến Thụy, TP Hải Phòng). Bà quyên góp tôn tạo ngôi chùa cổ Thiên Phúc (nay là chùa Hòa Liễu, di tích lịch sử cấp quốc gia năm 2013). Phần quyên góp còn dư sau khi tôn tạo chùa, bà cho mua ruộng để chia cho dân cày và làm ruộng công, lập quỹ giúp đỡ người nghèo, neo đơn… Để phòng xảy ra tư lợi, bà cùng dân làng lập ra Hội Minh thề và Hịch Minh thề. Hội Minh thề được duy trì nghiêm cẩn trong suốt thời gian nhà Mạc trị vì. Rồi có thời gian bị lãng quên. Năm 2002 Hội Minh thề được chính quyền và Nhân dân địa phương phục dựng. Hội Minh thề được triều nhà Nguyễn thế kỷ thứ XIX sắc phong bốn chữ vàng “Mỹ tục khả phong”…
Xem thêm
Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhân kỉ niệm 49 năm Ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4), 138 năm Ngày Quốc tế Lao động (1/5), 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7/5)
Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Với lịch sử và văn hóa đặc trưng, là một trong những điểm du lịch tâm linh hấp dẫn du khách - Khu Du lịch Văn hóa (DLVH) Phương Nam là một quần thể công trình độc đáo được xây dựng tại vùng đất này, nhằm tôn vinh và phụng thờ các nhân vật lịch sử và tổ tiên họ Đặng, cũng như các dòng họ khác trên khắp cả nước đã góp phần khai phá và xây dựng vùng đất mới. Nơi đây, những câu chuyện về những người anh hùng, những bậc tiền nhân đã ghi dấu ấn rất sâu trong lòng người dân miền Tây Nam Bộ...
Thành cổ Sơn Tây

Thành cổ Sơn Tây

Đầu thế kỉ XIX, triều đình nhà Nguyễn đã tiến hành xây dựng thành Sơn Tây (nay thuộc thị xã Sơn Tây, TP Hà Nội) vào năm Minh Mạng thứ ba (triều Minh Mạng 1820 - 1848). Đó là công trình kiến trúc nghệ thuật và quân sự của nước ta thời phong kiến gần 200 năm trước.
Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Cục Du lịch quốc gia Việt Nam vừa có văn bản gửi Sở Du lịch; Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương về việc tăng cường đảm bảo an toàn trong các hoạt động du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024.
Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Sáng ngày 26/4, tại Khu nghỉ dưỡng Forever Green Resort, UBND huyện Châu Thành tổ chức họp báo thông tin về các hoạt động của Tuần lễ Văn hóa - Du lịch
Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Lễ hội khai trương Du lịch biển Hà Tĩnh năm 2024 là chuỗi các hoạt động nhằm giới thiệu, quảng bá giá trị, tài nguyên và sản phẩm du lịch của địa phương đến với du khách gần xa.
U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

Rạng sáng 27/4 (theo giờ Việt Nam), U23 Việt Nam bước vào trận tứ kết trong khuôn khổ VCK U23 châu Á 2024 với cuộc đối đầu U23 Iraq.
Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Tối 23/4, đội tuyển U23 Việt Nam nhận thất bại với tỷ số 0-3 trước đối thủ U23 Uzbekistan ở lượt trận cuối cùng tại bảng D VCK U23 châu Á 2024.
Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Đỗ Quốc Luật, Bùi Thu Hà, Đoàn Thu Hằng, Sầm Văn Đời - những người truyền cảm hứng cho cộng đồng yêu chạy bộ,… cùng gần 4000 vận động viên (VĐV) khác đã có một ngày cuối tuần chạy giữa thiên nhiên xanh mát, khoáng đạt tại Ecopark Marathon 2024.
Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành cho biết phim điện ảnh "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu rộng rãi trên truyền hình vào dịp 10/10.
Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Sở TT&TT TP.HCM cho biết đã mời bà Nguyễn Thị Lệ Nam Em làm việc về hoạt động cung cấp thông tin trên các tài khoản mạng xã hội vào ngày 26/3 và ngày 2/4. Tuy nhiên, Nam Em đã không đến với lý do bận công việc tại Đà Lạt. Sở tiếp tục mời Nguyễn Thị Lệ Nam
Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Theo đại diện Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM cho biết, Sở đã có giấy mời Nam Em lên làm việc lần 2. Kết quả buổi làm việc sẽ được cơ quan chức năng thông tin vào thời gian tới.
Phiên bản di động