Nhớ bà nội kính yêu của tôi

Năm 1943, ông bà nội tôi sinh ra bố tôi, sau đó ông nội tôi đi bộ đội đánh Pháp. Tháng 8/1948, ông nội tôi hi sinh trong trận đánh sân bay Gia Lâm.

Ngày ấy, bà nội tôi mới 25 tuổi, sống trong cảnh mẹ goá con côi, cũng có một vài ông nhờ người dạm hỏi, nhưng vì thương con bà quyết định đứng vậy nuôi con. Gia cảnh nhà bấy giờ cũng không có gì, ruộng vườn phải làm rẽ cho địa chủ để sinh sống.

Năm 1954, hoà bình lập lại, ngày đi làm, tối bà đến lớp bình dân học vụ, thanh toán nạn mù chữ, bà đã biết đọc, biết viết. Bố tôi cũng được cắp sách tới trường. Nhà nước quan tâm đến các gia đình liệt sĩ, bà tôi được nhận vào làm cửa hàng mua bán của xã. Bấy giờ, bà tham gia các công tác xã hội và được bầu vào Hội đồng Nhân dân xã.

Năm 1968, bố mẹ tôi lấy nhau và sinh ra tôi. Có cháu rồi, bà tôi vui lắm, bà xin nghỉ làm ở cửa hàng để về trông cháu.

Bố mẹ tôi đều làm công nhân Xí nghiệp sứ Bát Tràng, bố tôi làm ở phân xưởng cơ điện, còn mẹ tôi làm ở phân xưởng sản xuất gốm sứ.

Giặc Mỹ leo thang bắn phá miền Bắc. Quyết tâm bám trụ vừa sản xuất vừa chiến đấu, mỗi người làm việc bằng hai, làm ngày không đủ tranh thủ làm đêm. Bố tôi là Trung đội trưởng dân quân, tổ trưởng tổ điện máy, thư kí công đoàn phân xưởng cơ điện. Bố tôi cùng các chú trong phân xưởng thường xuyên đi làm ngày 2 ca, thay phiên nhau trực chiến.

Nhớ bà nội kính yêu của tôi

Năm 1973, bố tôi được bầu là chiến sĩ thi đua dân quân tự vệ cấp thành phố. Mẹ tôi là thợ dấn men. Ngoài 8 giờ làm việc ban ngày, tối đến lại thêm giờ từ 19 đến 22 giờ để kịp hoàn thành kế hoạch Nhà nước giao cho trước thời hạn. Cuối năm bố mẹ đều được bình bầu là lao động tiên tiến.

Bố mẹ tôi đạt được những thành tích trên phần lớn là nhờ vào công lao của bà nội. Bà là chỗ dựa vững chắc của bố mẹ. Bà chăm sóc chị em tôi rất chu đáo về mọi mặt. Bà là trụ cột trong nhà, mọi công việc đều do bà quán xuyến và quyết định nên bố mẹ tôi yên tâm làm việc. Bà tôi cho chặt cả một bụi tre để đóng hầm Cồn Cỏ rất chắc chắn, cứ mỗi lần báo động bà tôi lại nhanh chóng dắt hai chị em tôi xuống hầm trú ẩn.

Hà Nội 12 ngày đêm “Điện Biên Phủ trên không” (cuối tháng 12/1972), giặc Mỹ cho máy bay B52 liên tục bắn phá Hà Nội cả ngày lẫn đêm. Mẹ tôi và hai chị em tôi tối nào cũng phải ngủ dưới hầm, mình bà tôi ở trong nhà. Bố tôi suốt ngày đêm bận trực chiến và làm việc ở xí nghiệp, chỉ đoảng về ăn cơm rồi lại đi ngay.

Tôi nhớ rất rõ vào một buổi tối trời rét đậm, mẹ con tôi đang ôm nhau năm ngủ dưới hầm thì nghe còi báo động réo lên một hồi dài. Bà tôi vội vã chạy ra hầm vừa xuống được hầm thì ầm ầm tiếng B52 Mỹ, tiếng đạn réo, tên lửa pháo cao xạ của bộ đội ta đang quần nhau trên không làm rung chuyển cả bầu trời Hà Nội. B52 bốc cháy, giặc lái Mỹ ngảy dù rơi xuống làng tôi, cách nhà tôi tầm 200m, tiểu đội du kích nhanh chóng bao vây bắt sống giặc lái. Cuối cùng Mỹ đã thua và ra lệnh ngừng bắn Hà Nội và miền Bắc.

Gia đình công nhân thời bao cấp đều được phát tem phiếu thực phẩm, rổ gạo và bìa mua hàng. Bà nội tôi đảm nhiệm luôn cả khâu mua thực phẩm, cách vài hôm bà lại dậy thật sớm đi xếp hàng. Có hôm bà cho cả tôi đi theo để xếp hàng mua dầu đun và xà phòng. Cửa hàng bán thực phẩm đông nhất, hai dãy dài. Bà đi từ 5 giờ sáng đến 9 giờ mới đến lượt. Bà mua đủ thứ thịt, đậu, cá, nước mắm, mì chính,… tôi đi theo gánh đỡ bà chục lít dầu và bốn bánh xà phòng.

Về sau, các phân xưởng sản xuất đã cử một người đi nhận thực phẩm về phân cho công nhân, ai mua gì đăng kí trước. Bà tôi đỡ mất công đi mua.

Sau này bố mẹ tôi sinh thêm hai em trai. Bà nội tôi trông nom tất cả bốn đứa cháu. Mọi người cứ khen bà ăn ở hiền lành tốt bụng nên mới có con độc cháu đàn.

Lại nói về gạo mậu dịch thời bấy giờ, phân phối 30% gạo, 70% bột mì, có tháng ăn mì hạt. Bà nội tôi hay làm, lại khéo, bà chế biến bột mì đủ kiểu, bữa làm bánh bao nhân su hào, cà rốt gọi là có ít thịt, bữa thì tráng bánh cuốn hoặc bánh mì áp chảo lá chuối. Hôm nào có mỡ lại rán cho cả nhà bữa bánh rán, còn bao nhiêu bột mì bà cán thành mì sợi để thổi lẫn với cơm hoặc nấu với rau, miễn sao cả nhà ăn ngon miệng.

Chị em tôi lớn lên lần lượt cắp sách tới trường. Bà đỡ vất vả nhưng vẫn giữ cái tính hay lam hay làm, làm luôn chân luôn tay, cứ rảnh một tí là lôi quần áo của các cháu ra khâu vá. Thích nhất là những ngày bà đi chợ, chị em tôi lại nóng ruột ngóng bà về để bà cho quà, hôm thì tấm mía, lúc cái bánh đa nướng. Có hôm bà mua cho túi kẹo sỏi về chia đều. Chị em tôi vui sướng lắm, chạy lăng săng bên bà ăn quà. Bà nhìn chị em tôi với ánh mắt trìu mến, lòng ngập tràn hạnh phúc.

Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, bố mẹ tôi đã nghỉ hưu. Tôi xây dựng gia đình, sinh con đầu lòng. Bà nội tôi lên chức cụ ngoại, bà đã an nhàn vui với tuổi già, cháu con phụng dưỡng. Ngày Rằm, mùng Một bà vẫn lên chùa lễ Phật. Thỉnh thoảng đi đó đi đây, tham quan ngắm cảnh cùng với các già, các phật tử của chùa nhà.

Bà nội tôi đã hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình cho con cháu. Cả nhà ai cũng kính yêu và quý trọng bà, chăm sóc bà, mong bà trường thọ mãi mãi bên các cháu, các con. Nhưng quy luật sinh, lão, bệnh, tử, bà đã ra đi về với tổ tiên vào một buổi chiều tháng 5 rực màu hoa đỏ.

17 giờ ngày 9 tháng 5 năm Quý Dậu (1993), ngày đau thương, mất mát lớn nhất của gia đình tôi. Bây giờ bà đã đi xa/ Để cho con cháu mắt nhoà lệ rơi/ Cháu thương bà lắm bà ơi! ? Khóc sao cho hết những lời biệt li/ Nghẹn ngào trước lúc ra đi/ Cháu xin kính chúc bà về cõi tiên/ Cầu trời, cầu Đức Thánh hiền/ Độ cho bà được bình yên sau này.

Nguyễn Thị Vương Anh

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Xấu hổ khi nhắc đến tình dục, “vết thương vô hình” của NCT

Xấu hổ khi nhắc đến tình dục, “vết thương vô hình” của NCT

Tuổi già thường bị gán với suy giảm ham muốn và cơ thể đã quên rung động. Nhưng thực tế, “nỗi xấu hổ” khi nhắc đến tình dục mới là thứ khiến người già thật sự “già đi” chứ không phải tuổi tác. Tình dục ở NCT không phải là điều đáng xấu hổ, mà là phần tiếp nối tự nhiên của tình yêu và sự sống. Khi cơ thể yếu đi, trái tim vẫn có quyền được rung động, được chạm, được sẻ chia, yêu thương và chữa lành...
Làm thế nào để ông bà yêu thương, chăm sóc nhau hơn?

Làm thế nào để ông bà yêu thương, chăm sóc nhau hơn?

Ở tuổi xế chiều, yêu không còn là những lời hứa nồng nàn, mà là sự hiện diện, là cái nắm tay ấm, là ánh mắt biết dừng lại để lắng nghe nhau. Giống như với sức khỏe, tình yêu tuổi già cần được chăm sóc, nuôi dưỡng sự dịu dàng của trái tim...
Tình dục - không phải để giải tỏa, mà là để kết nối

Tình dục - không phải để giải tỏa, mà là để kết nối

Tình dục không chỉ là nhu cầu sinh học, mà còn là một phần thiết yếu của sức khỏe và cảm xúc con người kể cả ở tuổi già. Khi hiểu và thực hành đúng, ở tuổi xế chiều, tình dục không chỉ để “giải tỏa”, mà để thấu hiểu, gắn bó và sống trọn vẹn cùng nhau...
Minh triết yêu thương ở tuổi xế chiều

Minh triết yêu thương ở tuổi xế chiều

Tuổi già không khép lại cánh cửa của yêu thương, mà chỉ thay đổi cách yêu thương. Khi bản năng dần lắng lại, ý nghĩa thật sự của tình dục không còn là chiếm hữu hay ham muốn, mà là năng lượng giúp hàn gắn, nuôi dưỡng và khai sáng tâm hồn. Ở độ tuổi xế chiều, yêu không còn là bản năng mà trở thành minh triết sống...
Khi một người muốn và một người né tránh

Khi một người muốn và một người né tránh

Tình dục tuổi già là một phần tự nhiên của sức khỏe và hạnh phúc, nhưng thường bị bỏ quên hoặc né tránh. Thực tế, nhiều nghiên cứu cho thấy duy trì đời sống tình dục ở tuổi xế chiều không chỉ giúp gắn kết tình cảm, mà còn mang lại lợi ích về tim mạch, thần kinh và tâm lí. Điều quan trọng là phải tiếp cận bằng sự hiểu biết, khoa học và yêu thương để “chuyện yêu” trở thành dưỡng sinh cho cả thân và tâm...

Tin khác

Nghệ thuật yêu tuổi già: Khi tình thân, sức khỏe và cảm xúc hòa quyện

Nghệ thuật yêu tuổi già: Khi tình thân, sức khỏe và cảm xúc hòa quyện
Tình yêu và tình dục ở tuổi già vốn là đề tài thường bị né tránh trong văn hóa Á Đông. Thế nhưng, nhiều nghiên cứu khẳng định: duy trì đời sống tình dục lành mạnh ở tuổi xế chiều không chỉ giúp gắn kết tình cảm vợ chồng, mà còn mang lại lợi ích cho tim mạch, thần kinh, tinh thần. Yêu ở tuổi già, được thực hành văn minh, khoa học là liệu pháp dưỡng sinh quý giá, giúp con người sống vui - sống khỏe - sống hạnh phúc đến cuối đời...

Khi yêu chỉ cần một bàn tay

Khi yêu chỉ cần một bàn tay
“Khi bàn tay biết chạm đúng cách, còn mạnh hơn trăm nghìn viên thuốc bổ” - lời của một cụ bà 86 tuổi, sau 20 phút được xoa bóp thắt lưng bởi người bạn đời đã già yếu của mình...

Giấc mơ tình dục - khi tiềm thức còn yêu thì ta còn sống

Giấc mơ tình dục - khi tiềm thức còn yêu thì ta còn sống
Giấc mơ tình dục ở NCT là hiện tượng sinh lí, tâm lí tự nhiên, phản ánh khí huyết còn vận hành và nhu cầu gắn kết tình cảm vẫn hiện hữu. Theo khoa học, đây là sự tái kích hoạt kí ức xúc cảm qua vùng não limbic, giúp duy trì cảm giác yêu thương và ý nghĩa sống. Từ góc nhìn y học cổ truyền, mộng dục còn là dấu hiệu thận tinh chưa suy, có thể góp phần dưỡng sinh và cải thiện sức khỏe tinh thần...

Quan niệm tình dục trong các nền văn minh cổ

Quan niệm tình dục trong các nền văn minh cổ
Trong các nền văn minh trước đây, tình dục không bị cấm kị, mà còn là một nghệ thuật dưỡng sinh, nuôi dưỡng tinh - khí - thần, đặc biệt ở NCT. Dù ở Ấn Độ, Trung Quốc hay Việt Nam, triết lý chung vẫn là: yêu chậm, yêu nhẹ nhàng, yêu bằng tình thương và sự điều hòa để sống khỏe, sống vui và sống thọ một cách tự nhiên...

Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền Việt Nam và đông Phương

Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền Việt Nam và đông Phương
Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền không đơn thuần là “chuyện gối chăn”, mà là một nghệ thuật giữ gìn khí huyết, điều hòa tạng phủ và kéo dài tuổi thọ. Ở NCT, nếu biết yêu đúng cách, thuận thời tiết, tiết chế tinh khí, dưỡng tâm hòa khí, thì tình yêu sẽ trở thành phương thuốc dưỡng sinh quý giá, giúp ngủ ngon, tinh thần sảng khoái, thân tâm an hòa...

10 điều cấm kị trong tình dục của người cao tuổi

10 điều cấm kị trong tình dục của người cao tuổi
Tình dục ở NCT không chỉ là chuyện thể xác, mà là nghệ thuật thấu hiểu thân - tâm - khí. Nếu không cẩn trọng, chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể gây tổn hao sinh lực, ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần. Bài viết này nêu rõ 10 điều cấm kị trong phòng sự, giúp NCT yêu an toàn - sống vui - dưỡng sinh trọn vẹn...

Tình dục và quyền lực

Tình dục và quyền lực
Tuổi già không phải là dấu chấm hết của yêu thương mà là thời điểm để tình yêu được chưng cất từ trải nghiệm, thấu hiểu và bao dung. Khi trái tim còn biết rung động, còn giữ được lửa yêu thương, đó chính là quyền lực đẹp đẽ và cao quý nhất của con người.

Tình dục - Ngọn lửa của trường thọ

Tình dục -  Ngọn lửa của trường thọ
Trong y học cổ truyền, tình dục là một phần không thể tách rời của “Tinh - Khí - Thần” - tam bảo duy trì sự sống.

Chuyện yêu có cần thiết khi tuổi đã xế chiều

Chuyện yêu có cần thiết khi tuổi đã xế chiều
Nhiều NCT thường e ngại hoặc cho rằng “chuyện ấy” không còn cần thiết khi tuổi đã xế chiều. Tuy nhiên, các nghiên cứu y học hiện đại đã khẳng định rằng: Duy trì hoạt động tình dục điều độ và phù hợp với thể trạng mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe…

Ông Tò khuất núi

Ông Tò khuất núi
Một buổi chiều, Linh thong thả điều khiển chiếc xe máy điện từ cơ quan về nhà. Đầu hạ nên trời vừa có nắng vàng, vừa có chút gió mát, làm Linh thấy lòng thư thái ! Bất chợt, một chiếc xe tang chạy qua, Linh giật thót khi nhìn thấy di ảnh của người đã khuất: “Ông Tò !” - Linh thốt lên thành tiếng - Chắc chắn là ông Tò đồng hương rồi ! Ông Tò mất rồi sao?...

Nhớ hoa hành

Nhớ hoa hành
“Đố em biết hoa gì ?” - Người đồng nghiệp nơi xa gửi vào Zalo cho tôi hình ảnh một bông hoa trong vườn nhà và nhắn hỏi với vẻ đắc ý, ngờ rằng một đứa sống ở phố xá như tôi sẽ chẳng bao giờ trả lời đúng. “Ơ ! Hoa hành” - câu trả lời của tôi đã làm bạn ấy… thất vọng. Vì bạn không biết rằng đây chính là loài hoa đã gắn bó với tuổi thơ tôi, với những năm tháng tôi theo chân bố ra đồng, trồng, chăm sóc và thu hoạch những củ hành tây tròn trịa, nhẵn bóng mà mùi hăng của nó thì không thể nhầm lẫn với bất kỳ thứ mùi nào khác.

Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)

Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)
"K.XI ơi, mình yêu các bạn, tôi yêu các ông bà!" Đó lời nói từ gan, ruột, không riêng gì của Phó giáo sư,Tiến sỹ Dương Hồng Thái, giảng viên cao cấp, nguyên Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên, Trưởng ban Liên lạc Khóa XI (1978-1984) Trường Đại học Y Bắc Thái (nay là Trường Đại học Y Dược Thái Nguyên) mà của tất cả 66 cựu sinh viên (SV) khóa K.XI có mặt trong cuộc gặp mặt nhân kỷ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024) tại cao nguyên Mộc Châu, tỉnh Sơn La, trong những ngày trung tuần tháng 11/2024

Bà nội của các con tôi

Bà nội của các con tôi
Những câu thơ trong bài thơ “Mẹ của anh” của thi sĩ Xuân Quỳnh viết tặng mẹ chồng, mà đến nay tôi vẫn còn yêu thích.

Đôi dép cao su huyền thoại của ông tôi

Đôi dép cao su huyền thoại của ông tôi
Ông tôi là người đã trực tiếp tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ cho đến kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bởi vậy, kí ức đậm sâu nhất trong ông là những năm tháng kháng chiến gian khổ mà hào hùng, và những kỉ vật vô giá với ông vẫn là những kỉ vật thời chiến. Trong đó, ấn tượng nhất là đôi dép cao su cùng ông đi qua hai cuộc kháng chiến trường kì của dân tộc!

Niềm vui của ông tôi

Niềm vui của ông tôi
Bà mất, con cháu ở xa về đầy đủ lo việc hiếu cho bà xong thì lại “mỗi người mỗi ngả”, còn nhà cửa, công việc, bỏ sao được. Vườn, nhà chỉ còn ông, một mình lủi thủi vào ra.
Xem thêm
Lãng mạn tuổi già: Làm thơ tặng bà, pha trà cho ông, tặng hoa cho nhau

Lãng mạn tuổi già: Làm thơ tặng bà, pha trà cho ông, tặng hoa cho nhau

Tuổi già không phải là đoạn cuối của tình yêu, mà là khoảnh khắc dịu dàng nhất, khi người ta học cách yêu bằng những điều thật nhỏ: Một tách trà, một bài thơ, một bông hoa. Ở tuổi này, lãng mạn không còn là những lời hứa, mà là hơi ấm còn lưu lại trong tay, là ánh mắt vẫn biết mỉm cười giữa những nếp nhăn....
Khó nói chuyện tuổi già

Khó nói chuyện tuổi già

LTS: “Bảy mươi vẫn thương nhau như thuở mới cưới, mà ngọn lửa yêu đương cứ lụi dần…” Chuyện nghe quen mà vẫn cứ… ngại nói! Thực ra, sinh lí tuổi già suy giảm không phải “trời bắt”, cũng không phải “hết thời” mà là quy luật tự nhiên. Tuy nhiên, nếu hiểu đúng và biết cách chăm sóc, NCT hoàn toàn có thể giữ lửa yêu thương, thậm chí còn ấm áp hơn cả thời son trẻ.
Thảnh thơi tuổi xế chiều

Thảnh thơi tuổi xế chiều

Nhắc đến tuổi già, có thể nhiều người sẽ nghĩ đến hình ảnh một người thiếu sức sống, sức khỏe tinh thần, thể chất suy giảm, cơ hội nghề nghiệp và xã hội hạn chế, cô đơn, mất phương hướng. Song, rất nhiều NCT đã đem đến cái nhìn tích cực về tuổi già. Họ sống một cuộc sống khỏe mạnh, vui vẻ, ý nghĩa và vẫn giữ vai trò tích cực trong xã hội, bởi họ đã chuẩn bị tâm thế để có một “tuổi già chủ động”.
Chùa Kim Bửu, tỉnh Đồng Tháp nơi cưu mang NCT cô đơn, trẻ em mồ côi

Chùa Kim Bửu, tỉnh Đồng Tháp nơi cưu mang NCT cô đơn, trẻ em mồ côi

Chúng tôi cùng đoàn từ thiện (gồm 80 người) do Sư cô Thích nữ Hoàn Thiện ở TP Hồ Chí Minh, đến thăm và tặng quà những NCT cô đơn và trẻ em mồ côi đang được chùa Kim Bửu, huyện Lấp Vò (cũ), tỉnh Đồng Tháp nuôi dưỡng.
Cụ ông neo đơn, bệnh tật cần sự giúp đỡ của cộng đồng

Cụ ông neo đơn, bệnh tật cần sự giúp đỡ của cộng đồng

Mặc dù đã hơn 80 tuổi lại mắc bệnh viêm phế quản mãn tính, nhưng mỗi ngày cụ Nguyễn Văn Thành đi bộ khoảng 20km để bán vé số, tối về sống một mình trong căn phòng trọ rộng vỏn vẹn 10m²...
Quán cơm chay 1.000 đồng ấm lòng người nghèo

Quán cơm chay 1.000 đồng ấm lòng người nghèo

Suốt hơn 7 năm qua, giữa lòng TP Cần Thơ, có một địa chỉ nhỏ bé nhưng chan chứa yêu thương - Quán cơm chay thiện nguyện 1.000 đồng, tại số 100 Trần Việt Châu, phường Cái Khế (trước đây thuộc phường An Hòa, quận Ninh Kiều)...
Trường thọ là sống lâu, sống khoẻ, sống có ý nghĩa

Trường thọ là sống lâu, sống khoẻ, sống có ý nghĩa

Càng ngày con người càng sống lâu hơn, nhưng sống lâu không đồng nghĩa với sống thọ. Y học cho thấy tuổi thọ thật sự không chỉ nằm ở số năm, mà ở chất lượng từng ngày: một cơ thể khỏe mạnh, tinh thần an hòa và trí tuệ sáng suốt. Khi hiểu đúng về cách vận hành của cơ thể và học cách thuận theo tự nhiên, mỗi người hoàn toàn có thể mở ra hành trình sống thọ một cách chủ động, bền vững...
Chuyện những giám sát thi công là NCT

Chuyện những giám sát thi công là NCT

7 giờ sáng, giữa khu đô thị mới phía Tây Hà Nội, ông Nguyễn Văn Tùng, 67 tuổi, ở phường Đại Mỗ đã có mặt tại công trường, tay cầm sổ ghi chép và thước laser. Dáng người nhỏ, da sạm nắng, ông Tùng vẫn bước nhanh, ánh mắt quét qua từng mảng tường, từng mối hàn. “Về hưu được 5 năm rồi, nhưng nghe mùi vôi vữa vẫn thấy thân quen lắm. Làm giám sát giờ đỡ nặng hơn, nhưng trách nhiệm thì chẳng nhẹ chút nào”, ông cười nói...
Ký ức ba lần gặp Bác trong tiếng hát NSƯT Song Thao

Ký ức ba lần gặp Bác trong tiếng hát NSƯT Song Thao

NSƯT Song Thao, người con của quê lúa Yên Thành (Nghệ An), đã có ba lần được gặp Bác Hồ và một lần cất tiếng hát về Người trong nước mắt của cả dân tộc. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, giọng hát ấy vẫn vang vọng, như một nén hương lòng của người nghệ sĩ dành cho vị Cha già kính yêu...
Phiên bản di động