Hoa vàng bến đợi

Chiều buông trên bến sông nở đầy hoa sao nhái. Bầu trời đỏ, mặt sông đỏ, hoa sao nhái vàng bất chợt cũng bị nhuộm đỏ như đang thắp lửa lung linh để đốt cháy rụi cảnh thiên nhiên của những ngày đầu Hạ ở một vùng đồng bằng xa xôi hẻo lánh.

Bà Năm đứng dưới bến nhìn hoa sao nhái nở đã con mắt. Đám sao nhái này bà trồng từ hồi giữa mùa Xuân. Miền quê nắng cháy, bà Năm tưởng tụi nó đã chết héo chết rũ, nhất là khi một đợt nước mặn tràn vào sông. Vậy mà giờ nó thắp lửa, nhìn sướng quá, bà Năm bụm miệng cười. Con út bên kia sông ngồi giẫy đám cỏ nước mặn quăng xuống sông, than không biết chừng nào mưa vô mùa, nó đợi mưa, cây cối đợi mưa, cả một miền quê khô cằn này đang đợi chờ một cơn mưa tắm tưới cho đất đai mỡ màu. Thấy bà Năm bật cười một mình, cũng lâu lắm rồi nó mới thấy bà Năm cười tươi vậy, chắc là có chuyện vui, con út ríu ran:

- Chuyện gì vui dữ vậy, Năm ơi!

Bà Năm vẫn không rời mắt khỏi đám hoa sao nhái. Loại này nở sung mãn. Nhìn nó, bà Năm như được tiếp thêm sức sống, niềm hi vọng. Những thứ đó, đã có lúc bà Năm tưởng rằng mình đang dần mất mát.

- Ừ thì ngắm hoa, hoa đẹp thì lòng mình cũng đẹp, cuộc đời đáng sống quá chớ...

Minh họa Lão Trần
Minh họa Lão Trần

Con út thấy hôm nay bà Năm lạ quá, nói chuyện văn vẻ, không còn cái mặt ủ dột u sầu thường ngày. Người già thật lạ, lúc vui, lúc buồn; lúc héo úa phai tàn, lúc hồn nhiên như một đứa con nít. Như mới hôm qua bà Năm còn khóc rỉ rả trong buổi hoàng hôn, con út nghe tiếng khóc bơi xuồng sang sông tấp vào bến sông có hoa sao nhái nở. Người già thường nhạy cảm. Có đủ lí do để bà Năm bật khóc, bà khóc vì nhớ con. Tất nhiên rồi, đứa con gái của bà cũng trạc tuổi con út, đi xa từ bấy đến nay vẫn chưa về thăm bà, chưa biết nó ở đâu, sống như thế nào. Cũng có khi bà khóc vì một nguyên nhân hết sức lạ đời, trong cơn tức tưởi, bà Năm hỏi con út “chừng nào mưa vô mùa”. Con út lắc đầu, “nắng mưa là chuyện của trời, làm sao con biết được, Năm ơi!”...

Mưa vô mùa. Mùa mưa thường bắt đầu bằng một cơn mưa tầm tã kéo dài từ sáng sớm đến tối mù, kèm theo sấm chớp. Có khi nửa đêm bị đánh thức vì tiếng mưa ầm ầm dội xuống mái lá, nước đổ ào ào đầy tràn cái lu bên hè, gió xé toạc mấy tàu lá chuối non xanh mơn mởn.

Những đêm mưa như thế, Ngọt không ngủ được. Tiếng mưa làm Ngọt bồn chồn, Ngọt nghe trong đó có tiếng ai gọi mình, khi điềm nhiên, khi rống riết. Cô kéo mền trùm kín đầu, bịt kín tai để không nghe tiếng mưa nữa. Rồi thì tiếng sấm chớp đùng đùng. Ngọt ngồi bật dậy thao thức cho đến khi trời sáng và mưa ngừng hẳn.

Ngọt sống với bà Năm trong căn nhà nhỏ bên bờ sông, trước nhà có bãi đất trống bà Năm trồng toàn hoa sao nhái. Sau đêm mưa, hoa sao nhái dập nát, cánh hoa rụng đầy mặt đất. Bà Năm tặc lưỡi tiếc nuối, nước mắt bà chảy xuống ròng ròng, còn Ngọt thì trách bà Năm lãng xẹt, đi khóc vì mấy thứ hoa linh tinh. Đời có nhiều điều đáng để người ta rơi nước mắt hơn là một đám hoa bơ sờ sau cơn giông bão tối qua. Bà Năm vẫn khóc, khóc rưng rức, ngon lành, lòng bà chua chát. Mưa đã ngừng rơi nơi xóm nhỏ. Chiều Ngọt ra bờ hoa sao nhái ngồi nhìn con sông cong cong, uốn qua bãi đất mềm có ngôi chùa nhỏ xíu và tiếng mõ râm ran của sư thầy Thích Thịnh, khuất hút sau màu xanh tre trúc. Cảnh quê thanh tịnh nhưng lòng cô thì rối bời. Bao giờ cô cũng cảm thấy trong đầu mình lửng lơ nhiều dấu hỏi. Kể từ khi bà Năm nói với cô sự thật về cội nguồn, gốc gác của cô, không phải là câu “Mày từ đất nẻ chui lên”, “Hồi xưa, má tìm gặp mày dưới gốc tre trước sân chùa”... mà bà Năm nói với cô mỗi lần cô hỏi: “Má ơi, má à, ba con đâu, hả má?”.

“Ba con đâu hả má?”, “Ba con là ai hả má?” - Ngọt thường hỏi má như thế, rồi cả hai má con cùng nhau lặng đi.

- Xem như là không có ba đi con! - Bà Năm nói giọng buồn so.

Nhưng ai trên đời lại chẳng có ba? Chẳng có ba làm sao con người có mặt trên đời. Ngọt biết là bà Năm nói dối. Đôi lúc Ngọt thấy mình tệ quá, mười mấy, hai mươi tuổi đầu mà chưa biết mặt ba mình, cũng không có bất kì một tin tức nào về ba. Ngọt chỉ biết mỗi má, từ nhỏ được má bồng bế, chăm chút từng miếng ăn, giấc ngủ... Đôi lần khoé mắt Ngọt ươn ướt khi thấy ai đó được ba cõng đi trên bờ sông dài, trên chiếc xuồng con con, đứa trẻ ngồi trước mũi, ba ngồi sau lái, cùng lướt trên ngọn sóng quê hương giữa mùa hoa súng tím lô nhô triền bãi. Cô ước ao được một lần như thế. Má nói “đời mà, mỗi người, mỗi số”, có ai giống ai đâu.

Không một hình dung nào về ba. Nếu ba mất thì nhất định đã có nấm mồ cỏ xanh, có di ảnh trên bàn nghi ngút khói để Ngọt ra vào đều nhìn lên đó mà thấy lòng mình ấm áp lạ lùng. Ngọt chỉ nghe được trong những đêm mưa có tiếng ai đó đang gọi mình, hình như là tiếng của ba - cô nghĩ vậy vì nghe tiếng gọi thân thương và ấm áp lắm. Cô vùng dậy để được gặp ba, nhưng chỉ còn tiếng mưa rơi đều đều sau khi cô thức giấc.

Mắt bà Năm nhìn ra vuông sân, đăm chiêu. Sao nhái vàng vẫn đều đặn thắp lửa mỗi buổi chiều nắng xuống.

Con út nói với Ngọt tỉnh bơ:

- Kiếm tìm chi một hình ảnh, chị Ngọt ơi! Như em đây nè, không có ba, em vẫn sống tốt. Em có đòi hỏi gì đâu. Má vẫn lo cho em chu đáo, rồi má đi lấy chồng, em tự lo cho bản thân mình. Mọi thứ êm ru chớ gì.

Nhưng ba của con út về với đất, mộ còn trong khoảng vườn có mùi xoài cát Hoà Lộc chín thơm nức nở. Còn ba của Ngọt làm gì, đi đâu, mãi là một dấu hỏi lớn trong đầu cô...

Ngọt quyết định ra đi. “Chừng nào kiếm được ba, con về”. Ngọt nói vậy, bà Năm buồn lắm nhưng không nỡ can ngăn. Hôm Ngọt đi, hoa sao nhái trổ đẹp lắm, rực rỡ cả một khoảng sân dài, kéo sát xuống mé nước. Sông dềnh dàng nước, bà Năm ngồi co ro bên luống hoa sao nhái nhìn Ngọt quá giang xuồng con út qua sông rồi đi. Sang sông, cô còn ngoái lại nhìn bà Năm, dặn vống:

- Má giữ sức khoẻ, khi nào rỗi rãi, con về thăm má. Chị Ngọt đi, nghen út!

Con út nhìn theo. Ngọt quảy ba lô một bên vai, đi tuốt về phía đầu xóm.

Xóm đã vắng, nay càng thêm vắng.

Vắng con, bà Năm ít nói chuyện hẳn đi, thỉnh thoảng í ới gọi con út sang chơi bởi nhìn con út bà Năm tưởng tượng ra bóng hình của Ngọt. Không có con út, bà Năm xuống bến nói vu vơ câu gì với đám hoa sao nhái, khen hoa nở đẹp, rực rỡ bờ sông quê.

Con nước đầu mùa hạ cạn xèo. Chừng nào mưa vô mùa nước mới đầy, hoa súng tím mới nở lắp xắp trên mặt sông. Bà Năm nghe trong chiều có tiếng chuông chùa ngân nga, lòng thanh tịnh nhưng không gian buồn hiu hắt. Bầu trời đỏ ửng như có lửa. Bến sông đỏ rực bởi sao nhái nhuộm ánh trời chiều. Con út quăng thêm mớ cỏ mới giẫy xuống sông. Mớ cỏ trôi lềnh bềnh ra cửa sông Cái. Nó nói vọng sang:

- Mưa sắp vô mùa rồi, Năm ơi! Coi chừng nay, mai, chị Ngọt về thăm Năm đó.

Bà Năm gật đầu, lòng mong mỏi bóng hình của con trở về với bến nước xưa, mong mỏi thêm một bóng hình xa xôi nào trong kí ức.

“Chừng nào ba má đồng ý, tôi về dẫn mình với con đi về thăm ba má, nói lời xin lỗi ba má. Mình nhận ba má, con nhận ông bà. Mình không phải chạy vạy ở cái xóm nhỏ tiêu điều này, mình ơi!” - Người xưa đã từng nói với bà Năm như thế! Bà Năm nhớ rành rọt từng câu chữ. Hồi đó, bà Năm còn trẻ lắm, đẹp không thua gì Ngọt bây giờ.

Nhưng người xưa đi mãi không về.

Bà Năm cứ ngồi thắp lửa hoa sao nhái dưới bến sông, để chừng nào người trở về, thấy lửa hoa sao nhái thì biết đó là nhà của mình, nơi có người thương hằng mong đợi. Năm nào hoa sai nhái cũng trổ, khi lứa hoa cũ sắp tàn thì bà Năm đã gieo trồng lứa hoa mới, để khi lứa cũ sắp rã rời về đất thì lứa hoa mới cũng bắt đầu trổ mấy nụ hoa đầu tiên. Rồi cứ thế, một mùa hoa sao nhái mới lại nở vàng ở bến nước quê hương...

Hoa sao nhái như một dấu hiệu để người xưa nhận biết đường về.

Chiều, bà Năm ngồi ngắm hoa sao nhái. Trời hầm hập. “Kiểu này chắc đêm nay mưa đổ, Năm ơi!” - Con út bên sông nói với sang. Giờ nhìn nó cũng lớn quá, mới đó thôi, nay đã ra dáng thiếu nữ, rồi nay mai xóm lại rộn ràng tiếng nhạc xập xình của đám cưới quê hương.

Mưa vô mùa, đồng nghĩa với việc Ngọt sắp về. Hồi trước cô hẹn chừng nào mưa thì về chơi với bà Năm, để bà ở nhà một mình, củi lửa ướt đẫm, tội nghiệp. Bà Năm cứ ngóng. Bà lấy cây quạt mo, quạt xoành xoạch, không biết có cơn gió nào làm rụng mấy cánh hoa sao nhái yếu ớt kia không.

Hoàng hôn buông xóm nhỏ. Màu đỏ trùm lấy cả bụi tre tầm vông bên bờ sông, trùm xuống ngôi chùa nhỏ xíu có sư thầy Thích Thịnh đang ngồi gõ mõ, đọc kinh. Bà Năm đang ngồi trước nhà căng mắt lên vá cái áo cũ đã mấy lần vá chằng vá đụp. Bỗng có tiếng út vang lên í ới bên sông. Tiếng gọi vọng vào tận tâm can của bà:

- Năm ơi, Năm! Chị Ngọt... chị Ngọt về kìa! Về cùng ai nữa kìa.

Bà Năm sợ tai mình bị ù, vừa đưa tay ngoáy ngoáy, vừa thập thững bước xuống bến. Nhưng tai bà không bị ù, mắt bà không bị mờ. Bà Năm thấy rõ lắm. Ngọt đang đứng sững sờ bên kia sông, cạnh bên là một người đàn ông mà bà Năm vẫn không sao quên được tên gọi, quên được giọng nói tiếng nước. Đôi mắt có đuôi mắt rũ xuống, hơi buồn, nhưng ẩn chứa bên trong là một khung trời thăm thẳm...

Nước mắt bà Năm chan hoà.

Gần nửa đời người xa cách. Gần nửa đời người bôn ba. Gần nửa đời người sao nhái vẫn tận tụỵ thắp lửa. Gần nửa đời người gặp lại cố nhân...

Truyện ngắn của Hoàng Khánh Duy

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim

Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.

Tin khác

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..

Giữ trọn đạo làm dâu

Giữ trọn đạo làm dâu
Anh Nguyễn Xuân Thành và chị Lê Hồng Duyên đều ở trong Ban chấp hành xã Đoàn. Năm anh Thành 27 tuổi, chị Duyên 25 tuổi, anh chị tổ chức lễ thành hôn. Sau ba tháng, anh Thành lên đường nhập ngũ. Biết vợ đã có mang, anh cầm tay dặn dò:

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh
Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.

Đồng đội

Đồng đội
Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà
Dựa trên câu chuyện lịch sử có thật: Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn gác lại thù nhà, chuyên tâm phò tá triều đình nhà Trần ba lần đánh tan quân Nguyên Mông, bảo vệ đất nước...

Hội Minh thề

Hội Minh thề
Năm 1561 Thái hoàng Thái hậu Vũ Thị Ngọc Toản (vợ của Thái thượng hoàng Mạc Đăng Dung) lập nên ấp Lan Niểu (nay là làng Hòa Liễu, xã Thuận Thiên, huyện Kiến Thụy, TP Hải Phòng). Bà quyên góp tôn tạo ngôi chùa cổ Thiên Phúc (nay là chùa Hòa Liễu, di tích lịch sử cấp quốc gia năm 2013). Phần quyên góp còn dư sau khi tôn tạo chùa, bà cho mua ruộng để chia cho dân cày và làm ruộng công, lập quỹ giúp đỡ người nghèo, neo đơn… Để phòng xảy ra tư lợi, bà cùng dân làng lập ra Hội Minh thề và Hịch Minh thề. Hội Minh thề được duy trì nghiêm cẩn trong suốt thời gian nhà Mạc trị vì. Rồi có thời gian bị lãng quên. Năm 2002 Hội Minh thề được chính quyền và Nhân dân địa phương phục dựng. Hội Minh thề được triều nhà Nguyễn thế kỷ thứ XIX sắc phong bốn chữ vàng “Mỹ tục khả phong”…
Xem thêm
Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhân kỉ niệm 49 năm Ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4), 138 năm Ngày Quốc tế Lao động (1/5), 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7/5)
Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Với lịch sử và văn hóa đặc trưng, là một trong những điểm du lịch tâm linh hấp dẫn du khách - Khu Du lịch Văn hóa (DLVH) Phương Nam là một quần thể công trình độc đáo được xây dựng tại vùng đất này, nhằm tôn vinh và phụng thờ các nhân vật lịch sử và tổ tiên họ Đặng, cũng như các dòng họ khác trên khắp cả nước đã góp phần khai phá và xây dựng vùng đất mới. Nơi đây, những câu chuyện về những người anh hùng, những bậc tiền nhân đã ghi dấu ấn rất sâu trong lòng người dân miền Tây Nam Bộ...
Thành cổ Sơn Tây

Thành cổ Sơn Tây

Đầu thế kỉ XIX, triều đình nhà Nguyễn đã tiến hành xây dựng thành Sơn Tây (nay thuộc thị xã Sơn Tây, TP Hà Nội) vào năm Minh Mạng thứ ba (triều Minh Mạng 1820 - 1848). Đó là công trình kiến trúc nghệ thuật và quân sự của nước ta thời phong kiến gần 200 năm trước.
Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Cục Du lịch quốc gia Việt Nam vừa có văn bản gửi Sở Du lịch; Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương về việc tăng cường đảm bảo an toàn trong các hoạt động du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024.
Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Sáng ngày 26/4, tại Khu nghỉ dưỡng Forever Green Resort, UBND huyện Châu Thành tổ chức họp báo thông tin về các hoạt động của Tuần lễ Văn hóa - Du lịch
Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Lễ hội khai trương Du lịch biển Hà Tĩnh năm 2024 là chuỗi các hoạt động nhằm giới thiệu, quảng bá giá trị, tài nguyên và sản phẩm du lịch của địa phương đến với du khách gần xa.
U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

Rạng sáng 27/4 (theo giờ Việt Nam), U23 Việt Nam bước vào trận tứ kết trong khuôn khổ VCK U23 châu Á 2024 với cuộc đối đầu U23 Iraq.
Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Tối 23/4, đội tuyển U23 Việt Nam nhận thất bại với tỷ số 0-3 trước đối thủ U23 Uzbekistan ở lượt trận cuối cùng tại bảng D VCK U23 châu Á 2024.
Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Đỗ Quốc Luật, Bùi Thu Hà, Đoàn Thu Hằng, Sầm Văn Đời - những người truyền cảm hứng cho cộng đồng yêu chạy bộ,… cùng gần 4000 vận động viên (VĐV) khác đã có một ngày cuối tuần chạy giữa thiên nhiên xanh mát, khoáng đạt tại Ecopark Marathon 2024.
Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành cho biết phim điện ảnh "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu rộng rãi trên truyền hình vào dịp 10/10.
Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Sở TT&TT TP.HCM cho biết đã mời bà Nguyễn Thị Lệ Nam Em làm việc về hoạt động cung cấp thông tin trên các tài khoản mạng xã hội vào ngày 26/3 và ngày 2/4. Tuy nhiên, Nam Em đã không đến với lý do bận công việc tại Đà Lạt. Sở tiếp tục mời Nguyễn Thị Lệ Nam
Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Theo đại diện Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM cho biết, Sở đã có giấy mời Nam Em lên làm việc lần 2. Kết quả buổi làm việc sẽ được cơ quan chức năng thông tin vào thời gian tới.
Phiên bản di động