Vẫn còn tình yêu

Mới đầu mùa Hè mà sao cái nắng gay gắt đến thế. Mới 6 giờ sáng thôi, những tia nắng đã chiếu qua khe cửa sổ rọi vào giường Hà chói chang.
Hà giật mình tỉnh dậy xem đồng hồ thấy muộn, chuông báo thức đánh lúc nào Hà cũng không nghe thấy, vì đêm qua Hà thao thức hồi hộp, hôm nay Hà về thăm trường cũ, dự kỉ niệm 60 năm thành lập trường. Hà nằm suy nghĩ ôn lại những kỉ niệm xưa mãi đến 3 giờ sáng mới ngủ được.

Hà nhanh chóng thu xếp mọi việc, cơm nước cho chồng con ăn, mỗi người mỗi việc. Hà nói với Đông, chồng nàng, ngay tiện trường em đang nghỉ Hè, em về trường cũ để dự lễ kỉ niệm 60 năm thành lập trường. Anh có rảnh đi cùng với em, mình có thời gian đi chơi một thể. Đông nói với vợ, anh hôm nay còn đi họp chi bộ, mấy ngày nữa đại hội, anh rất bận, em đang được nghỉ Hè, đi chơi về thăm trường cũ, gặp bạn bè cho vui. Bao nhiêu năm em vất vả rồi, em đi một mình nhé! Đi chơi mấy ngày cho thỏa mái.

Đông thu xếp cùng với vợ, rồi nhanh chóng gọi xe ôm cho vợ ra ga không muộn. Trên đường đi, ngồi trên xe, Hà hồi hộp vui mừng lẫn lộn, thời tiết lại rất nóng nữa chứ, không biết gặp lại bạn bè và đồng nghiệp cũ, mọi người chắc thay đổi nhiều lắm.

Nàng mơ màng nhìn ra xa, hai bên đường những cây hoa phượng nở rực rỡ. Nàng nhìn thấy những đàn bướm đi hút nhị buổi sáng nó cũng vội nhanh chóng tìm chỗ trú ẩn. Những đàn chim bay lả lướt nóng quá cũng kêu quang quác. Cái nắng như đổ lửa, nàng nghĩ, mình ngồi trên ô tô có điều hòa, ít nữa về trường đông thế trời lại nóng thì như thế nào?

Nàng về đến trường mới có 9 giờ sáng, mọi người ở các nơi đã về đông đủ, gặp lại bạn bè, học trò cũ, ai cũng đến hỏi thăm. Nàng nghe mọi người nói về mình, cũng thay đổi nhiều, gầy đi và có đen hơn, nhưng trông chững chạc. Mọi người cũng hỏi thăm Đông. Nàng hôm nay phấn khởi lắm, được gặp lại bạn bè, ai cũng tự hào về trường mình. Trường lớp thay đổi nhiều, đội ngũ giáo viên đều thạc sĩ, tiến sĩ, phó giáo sư, giáo sư rất đông. Sinh viên được cử đi du học cũng nhiều. Nàng rất tự hào, và có cơ hội tụ tập nhau trong ngày hội trường. Nàng có biết bao những kỉ niệm từ khi nàng còn là sinh viên, khi tốt nghiệp đại học, nàng đỗ loại xuất sắc và được giữ lại trường. Nàng đang suy nghĩ, từ phía sau có người đưa tay bịt mắt nàng lại hỏi, có nhận ra tiếng của ai không. Nàng nói, làm sao có thể quên thầy chủ nhiệm của em được, có đúng là thầy Thắng không. Thắng bỏ tay ra và nói:

Minh họa Lão Trần
Minh họa Lão Trần

- Chà! Em có trí nhớ tốt thật, thầy cứ tưởng em quên hết rồi.

Hà bắt tay thầy và hỏi thăm sức khỏe; thầy trả lời: Thầy vẫn bình thường, chỉ tội hơi buồn thôi vì lâu không nhìn thấy em và …

Thầy lại hỏi thăm Đông, và cuộc sống của em vẫn bình thường chứ!

- Vâng chồng em vẫn khỏe, anh ấy vừa rồi còn trúng Bí thư Đảng ủy xã thầy ạ.

Đã đến giờ khai mạc mọi người đều kéo nhau vào hội trường. Thầy Thắng trong ban tiếp khách, thầy dẫn Hà vào hội trường, tìm chỗ cho Hà ngồi, thầy lại phải ra đón các khách. Nàng ngồi suy nghĩ lại, thầy Thắng lúc bấy giờ rất yêu Hà từ những năm cuối của đại học, nhưng Hà đã yêu Đông từ năm lớp 12, Hà và Đông học với nhau cùng một lớp. Đông là lớp trưởng, và bí thư đoàn của lớp, Hà là lớp phó phụ trách học tập. Khi đi thi đại học Hà đỗ vào Trường Đại học sư phạm Hà Nội, còn Đông thi đỗ vào Trường Đại học Bách khoa. Đông đang học năm thứ nhất, chiến tranh biên giới nổ ra, Đông phải đi làm nghĩa vụ của một người thanh niên. Từ đấy Đông lên đường nhập ngũ. Lúc chia tay Hà, Đông nói với nàng, “nàng ở nhà, học tập tốt nhé! Đông đi nghĩa vụ mấy năm về Đông sẽ học tiếp. Lúc đấy anh về em đã ra trường đi dạy học, rồi chúng mình cưới nhau, em phải có nghĩa vụ nuôi anh và con nhé!”

Ngày Đông nhập ngũ, anh rất lo lắng, sợ Hà ở nhà lại yêu người khác. Nàng biết Đông có suy nghĩ như vậy nên nói với Đông, anh cứ yên tâm lên đường nhập ngũ, em sẽ chờ đợi anh về và làm theo những gì anh vừa nói với em. Anh đừng sợ, “hãy tin vào tình yêu.” Hà lại cả quyết nói mạnh mẽ, “dòng sông ơi, vầng trăng ơi, bầu trời và cảnh vật tại lúc này hãy chứng kiến những lời nói của tôi nhé! Để cho anh ấy yên tâm lên đường nhập ngũ.” Đông lúc này thấy nàng nói như vậy, anh rất cảm động nắm tay nàng, ôm nàng và nói, “tình yêu của anh, hãy đợi anh về em nhé! Rồi anh hôn nàng để tạm biệt.

Từ đấy, Đông tập huấn xong cả đơn vị phải lên phía Bắc để và trận địa. Lúc bấy giờ cuộc chiến rất gay gắt, Đông bị thương rất nặng, anh lại mất một cánh tay phải, anh phải ra quân, anh rất buồn và suy nghĩ không muốn về nữa, rồi làm khổ Hà. Anh quyết định quên Hà, anh xin ở lại làm việc ở tỉnh biên giới.

Trong những năm cuối của đại học, thầy Thắng, chủ nhiệm lớp Hà, và nhiều bạn trai đều ngỏ lời yêu nàng, nàng đều từ chối. Nhất là thầy Thắng, thầy rất nhiệt tình giúp đỡ những lúc Hà gặp khó khăn hay ốm đau. Bố Hà đi làm xây dựng bị tai nạn, may mà Hà đã ra trường và được giảng dạy ở Hà Nội, nên Hà vừa đi dạy vừa đến bệnh viện chăm sóc bố. Thầy Thắng cũng đến liên tục thăm hỏi và giúp đỡ bố Hà. Bố Hà cũng biết Thầy thích con mình, bố rất ủng hộ thầy Thắng và cũng quyết gả con gái cho thầy. Hà rất lúng túng không biết giải thích cho bố như thế nào? Hà đau lòng lắm, khi đã hứa với Đông, đợi anh trở về.

Nàng về quê đón mẹ lên trông bố, để nàng cho học sinh đi thực tập. Nàng đi trên con đê, nhìn xuống dòng sông trong vắt, nàng lại hình dung biết bao kỉ niệm Hà và Đông đã từng ra đây ngồi tâm sự. Nhất là buổi cuối cùng Đông nhập ngũ, nàng nhớ như in, những câu nói của Đông. Nàng nhớ Đông vô cùng, nàng thầm nghĩ, - Anh đang ở đâu! Anh có làm sao không! Sao anh ác với em thế! Anh nói gì với em đi! Để em còn có hi vọng chờ đợi anh về chứ! Em bây giờ làm thế nào để cho bố mẹ hiểu, bố mẹ đang bắt em đi lấy chồng. Hà đang ngồi suy nghĩ thì Hồng em gái của Đông đi qua và hỏi thăm Hà:

- Chị mới về ạ, em nghe nói bố chị bị tai nạn bây giờ đã đỡ chưa hả chị?

Hà nói:

- Bố chị đã đỡ nhiều rồi em à, Hà ngay tiện hỏi thăm Hồng, có tin tức gì về anh Đông không em?

- Hồng buồn và lắc đầu, không chị ạ!

Hồng không biết nói gì nữa, vì thấy chị Hà buồn và đôi mắt rưng rưng, Hồng chỉ sợ nán lại chị òa khóc, Hồng xin phép về trước. Hà buồn rầu nhìn ra xa, ông mặt trời đang dần dần khuất núi, trên bầu trời những đám mây trắng cũng xếp thành những quả núi nhấp nhô, Hà nhìn kĩ và hình dung như những người đang cưỡi ngựa xông ra mặt trận, còn những tốp người ở phía sau, rồi dần dần tan biến. Trời đã tối Hà đứng dậy đi về. Hà đi được một đoạn thì nhìn thấy thầy Thắng, nàng giật mình, sao thầy lại ở đây nhỉ? Nàng đến gần thầy nói, sao thầy lại ở đây? Thầy Thắng nói và xưng anh với Hà, Hà ngạc nhiên suy nghĩ, tưởng thầy nhầm. Thầy nói:

- Anh vào viện thăm bố, thấy bố em bảo, em đi về quê đón mẹ ra trông bố, để mấy hôm nữa em cho học sinh đi thực tập, anh cũng đang rảnh về quê em chơi, vì ngày mai là Chủ nhật mà. Hà lúng túng không biết nói như thế nào? Hà nói:

- Về đi thầy, nàng cũng sợ người làng họ nhìn thấy tưởng người yêu của Hà.

Nàng biết thầy rất yêu Hà, nhưng làm sao nàng có thể quên được Đông, mối tình đầu đã đi sâu vào trái tim nàng.

Hôm sau, thầy Thắng về quê Hà, sau bữa ăn cơm tối, trước mặt mẹ nàng và em nàng, thầy xin phép mẹ Hà cho thầy được tìm hiểu Hà, coi thầy như con cái trong gia đình.

Hà ngồi không biết nói gì, nàng nghĩ sao mình đã đồng ý đâu mà hôm nay thầy lại làm thế!

Ngày tháng trôi qua, đã gần một chục năm rồi mà vẫn không nhận được tin tức gì về Đông. Bố mẹ nàng vẫn thấy thầy Thắng đi lại nhiệt tình với gia đình, bố mẹ bắt nàng phải lấy thầy Thắng, nàng không biết làm thế nào. Nàng nghĩ, mặc dầu đã nói với thầy, nàng có người yêu đang ở xa rồi.

Vì bố mẹ, bạn bè ai cũng nói, con gái chỉ có thì thôi, những đứa bạn bằng tuổi mình mọi người lấy chồng đều có con cái cả rồi, có đứa đã hai con, nên bố mẹ nàng càng bắt nàng phải cưới.

Nàng đành phải chiều bố mẹ và cũng thương thầy Thắng bao nhiêu năm chờ đợi. Nàng quyết định lấy chồng.

Đông tuy làm việc ở xa, Đông cũng buồn lắm, anh rất nhớ gia đình và Hà. Anh yêu Hà hơn cả bản thân mình, anh không muốn về vì sợ Hà khổ, bây giờ anh đoán từng ấy năm anh không cho gia đình và Hà biết tin tức, có lẽ Hà đã đi lấy chồng và đã có con rồi. Anh quyết định xin thôi việc để về nhà, vì người anh như thế này ở xa nhà cũng không tốt lắm.

Anh về đến đầu làng, lòng anh hồi hộp và xúc động. Tim anh đau nhói, nhớ lại những kỉ niệm Đông và Hà. Anh ngắm nhìn vẫn con sông này, những lũy tre này đã gắn liền với anh từ nhỏ, tình yêu cháy bỏng và những lời thề để cho nhau, bây giờ đã tan biến. Anh về đến giữa làng mà không ai nhận ra anh, anh đi một đoạn thấy mẹ Hà đang đi ở ngõ ra, anh liền hỏi, Bác đang đi đâu ạ? Mẹ Hà thấy ai thương binh lại hỏi mình, mẹ quay lại nhìn kĩ hóa ra Đông, mẹ Hà kêu lên cháu Đông về đấy à, sao bao nhiêu năm mẹ cháu không thấy tin tức, mẹ cháu cứ khóc vì cho rằng đã hi sinh rồi. Thôi cháu về đi cho mẹ cháu mừng.

Mẹ Hà cũng không biết là con mình yêu Đông sâu sắc đến như vậy. Bà mừng về nhà nói toáng lên, con nhà bà Năm, cháu Đông đi bộ đội bao nhiêu năm bà ấy nghĩ đến đứa con, cứ tưởng là hi sinh khóc lên khóc xuống bây giờ đã trở về, bà ý mừng lắm đấy.

Hà đang nghỉ ở nhà để chuẩn bị cưới, nghe thấy thế nàng chạy ra thật nhanh đuổi theo Đông. Nàng nhìn thấy Đông và gọi rất to, anh quay lại thấy Hà. Lúc này anh không biết Hà đã có gia đình chưa, anh dừng lại muốn ôm chầm lấy Hà, để chết cũng không bao giờ phải chia li nữa, nhưng đến bắt tay Hà anh cũng không dám. Tim anh thổn thức, người anh run lên như phát sốt. Hà trách anh tại sao không tin tức gì cho nàng, nàng khóc và ôm chầm lấy anh, nàng nói dỗi với anh, sao nhìn anh như thế này mà ác thế?

Nàng khoác đỡ ba nô cho Đông về nhà anh, mẹ anh thấy con về, ra ôm con khóc. Mẹ chửi yêu con, “cha bố cái thằng gan lì này, nó bị như thế này, mà nó không nói gì, một lá thư cũng không viết. Mẹ quay ra Hà nói: Cháu ở đây ăn cơm cùng với gia đình bác nhé, bác nhờ cháu nấu cơm giúp bác, bác chạy ra chợ mua một ít thức ăn, Hà đồng ý. Trong lúc đợi mẹ đi chợ, Đông nói với Hà, em cứ về đi còn lo cho chồng con ở nhà. em ở đây thì mất nhiều thời giờ lắm. Hà nói, trông em giống như gái có con lắm phải không anh. Lúc này Đông mới hỏi, em đã có gia đình chưa, Hà không nói gì nàng khóc, Đông đến gần nàng và nói, thế em vẫn chưa hả? Lúc này nàng mới nói, hai hôm nữa em cưới. Em chờ đợi anh mãi, nàng đấm như đấm quân thù vào vai, lưng Đông. Nàng đấm một lúc cho hả dạ, Đông giơ cánh tay còn lại ôm lấy Hà, những cú đấm đau làm tim anh đỡ buốt. Lúc này Hà mới thì thầm nói lời oán trách, sao anh tàn nhẫn với em thế, anh không cho biết một tí tin tức gì về anh, anh biết em đau khổ như thế nào không? Bố mẹ em suốt ngày chửi em mỗi khi em về chơi, vì thấy em cũng lớn tuổi rồi. Còn chồng chưa cưới của em, anh ý theo đuổi em bây giờ em quyết định thì anh về. Trời ơi, đầu em như phát điên mất thôi. Đông lúng túng không biết làm thế nào, anh hỏi, anh ý làm gì hả em? Hà nói, anh ý dạy cùng trường với em, và em được giữ lại trường anh ạ.

Đông xúc động lắm, người con gái anh yêu đã không phụ anh. Anh cũng thương Hà, anh mong Hà hạnh phúc. Với tình yêu của Hà trước đây anh đã ưỡn ngực ra trận, giờ đây vẫn còn tình yêu ấy, khó khăn gian khổ nào anh không vượt qua. Đông khuyên Hà, thế thì tốt quá rồi, anh rất mừng cho em, hai người dạy cùng trường, đẹp quá! Anh như thế này, anh cũng quyết định không lấy vợ và bây giờ anh cũng không còn yêu em nữa? Tha lỗi cho anh! Đông cố nói như thế để cho nàng yên tâm hai ngày nữa nàng về nhà chồng, nhưng trong lòng anh đau khổ biết chừng nào! Anh cứ tưởng từng đấy năm anh cũng cố quên nàng. Nhưng không phải bây giờ nhìn thấy nàng anh cố kìm chế, nhưng trái tim nó cứ trỗi dậy, nó cứ…

Nàng không còn tâm tư ở lại để ăn cơm cùng với gia đình Đông nữa, nàng như một người điên, nàng chạy về nhà, nàng nằm trên giường nàng khóc. Nàng đấu tranh bản thân mình rất nhiều. Nàng nhìn thấy Đông như vậy, nàng càng thương Đông nhiều hơn, nàng không thể đi lấy người khác được.

Nàng suy nghĩ suốt đêm, nàng quyết định hủy đám cưới, nàng gọi điện cho thầy Thắng và xin lỗi thầy. Hà nói hết mọi chuyện cho thầy biết, vì Đông người yêu đã về, anh lại bị thương rất nặng, Hà mong thầy thông cảm và chúc thầy gặp được người khác yêu thầy hơn em.

Bố mẹ nàng nghe thấy con quyết định như vậy, bố mẹ rất tức giận và dọa từ mặt Hà. Nàng buồn lắm, và đến nhà Đông nàng nói mọi chuyện. Anh nói, em không được làm thế, em về xin lỗi người ta đi, đám cưới vẫn tiến hành, còn anh, anh không lấy vợ đâu, anh có lấy ai chỉ làm cho người ta khổ thôi. Hà vội bịt mồm Đông lại, nàng nói, bây giờ em không lấy ai hết, người em yêu chính là anh. Em không thể đến với người khác được. Hà đến bên cạnh mẹ Đông và nói, con xin mẹ, mẹ cho con sang ở nhà mẹ mấy hôm được không. Bố mẹ con đang giận con, con ở hai ngày thôi rồi con lên trường. Con mong bố mẹ con sẽ bình tĩnh rồi hiểu tha thứ cho con. Vì chúng con yêu nhau lâu lắm rồi, bố mẹ con không biết. Mẹ đồng ý nhé, con chờ đợi anh ấy về, bây giờ anh ấy về, cho phép chúng con cưới nhau mẹ nhé!

Mẹ Đông mừng lắm, mẹ quay ra hỏi con trai. Đông không thể từ chối. Anh nói với Hà, em biết người anh như thế này, em quyết định lấy anh, em rất khổ đấy. Nàng nói, “có tình yêu” mọi việc sẽ vượt qua được hết anh ạ.

Đám cưới của Đông và Hà diễn ra rất nhanh. Nàng quyết định, nàng xin về giảng dạy trường cấp ba ở quê nàng, để gần Đông còn giúp đỡ Đông. Đông về, Ủy ban xã mời anh làm việc. Trong thời gian công tác ở xã, anh đấu tranh biết bao những việc làm sai trái của một số cán bộ xã suy thoái biến chất. Bà con lúc bấy giờ cũng đang đấu tranh, chủ nhiệm xã đưa các giống lúa mới ở đâu về, không được năng Xuất, hạt gạo thì nhỏ và rất đớn, bán không có ai mua. Đông về làm việc, rất được lòng bà con. Đợt bầu cử vừa rồi Đông đã trúng Bí thư Đảng ủy xã.

Bây giờ vợ chồng Hà đã có hai con, sống với nhau thật hạnh phúc. Ngày kỉ niệm trường thật là vui. Hôm nay Hà về trường trong lòng đầy tự hào, phấn khởi và biết được thầy Thắng đã lấy vợ và có một con, Hà rất mừng. Trong bữa tiệc, thầy Thắng cầm li rượu đến chúc mừng Hà.

Truyện ngắn của Hồng Huyên

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Lời hứa người đồng đội

Lời hứa người đồng đội

Khoảng trời đầy nắng Thu bé lại vừa bằng một cụ bà với mái tóc bạc trắng đang ngồi hóng nắng trước sân.
Sống lại kí ức

Sống lại kí ức

Cô Xuân cưới chồng, đó là sự kiện gây rung động cái khu tập thể cán bộ công nhân viên chức ngành bưu điện. Rung động hơn nữa, người mà cô Xuân chọn làm chồng lại là anh Lai, Trưởng Đài Truyền thanh tỉnh.
Đảo ngọc trong tim

Đảo ngọc trong tim

Núi nhấp nhô uốn lượn, những ghềnh đá cheo veo, sóng xanh ôm ấp bờ cát trắng dưới chân hàng phi lao gió hát. Đứng trên boong tàu, tôi đã thấy đảo xa hiện ra như một “viên ngọc xanh” giữa biển trời Đông Nam của đất nước.
Mẹ nghèo

Mẹ nghèo

Chồng vào chiến trường thì ở nhà Hà sinh con. Bác sĩ cho biết, thai đã chết trong bụng mẹ phải mổ gấp để cứu mẹ, nhưng sau mổ, thiếu phụ vĩnh viễn không sinh nở nữa. Ca mổ hoàn thành cứu được mẹ.
Hương vị mùa Hè

Hương vị mùa Hè

Ba mẹ đều là con một, nó không có cô chú hoặc cậu dì ruột. Ông bà nội ngoại lại mất sớm nên với nó, quê nội, quê ngoại chỉ là… khái niệm; không giống như lũ bạn cùng lớp mỗi độ chớm Hè lại nhao nhao tính chuyện về thăm ông bà hoặc cô dì chú bác chỗ nọ chỗ kia. Thấy chúng xắng xở mà… rầu thối ruột; nhà nó có chỗ nào đâu để về??

Tin khác

Tình cha

Tình cha
Thấy cha ôm thằng cu Tuấn, cu Bi, một đứa cháu nội, một đứa cháu ngoại vào lòng, vừa hôn, vừa nựng chúng, mắt cha sáng ngời niềm hạnh phúc khôn tả.

Hai người đàn bà

Hai người đàn bà
Chuyện này xảy ra thời bao cấp. Anh thợ sửa chữa ô tô nhìn thấy phó giám đốc xí nghiệp vận tải nhận tiền đút lót của đám lái buôn nhằm mua rẻ mớ lốp ô-tô thanh lí, đã nhỏ to bàn tán với cánh thợ. Chuyện này đến tai sếp, lập tức anh ta được mời lên phòng riêng sếp. Phó giám đốc hỏi:

Mẹ Loan

Mẹ Loan
Thân đặt phịch tấm thân gầy còm xuống phản. Sao hôm nay người anh có vẻ nặng nề đến vậy? Khiến tấm phản kêu rầm một cái, anh cũng cảm thấy giật thót người. Anh đang gặp phải tình huống rất khó nghĩ, khó đi đến quyết định cho vẹn toàn. Thế nhưng số phận như sắp đặt một cách quy lát, khiến anh cảm thấy rất khó lòng mà từ chối.

Nhà có con gái

Nhà có con gái
Sáng, trong lúc thay quần áo chuẩn bị đi làm, chồng Hằng bảo buổi trưa, và có thể cả buổi tối nữa, anh sẽ không ăn cơm nhà. Anh phải tiếp khách trung ương xuống công tác, họ ở đây hai ngày một đêm. Hằng định cự nự với chồng, nhưng nghĩ thế nào lại thôi.

Mẹ con người đàn bà xa lạ

Mẹ con người đàn bà xa lạ
Tỉnh dậy sau mấy ngày hôn mê, Tuấn đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn xung quanh và nhận ngay ra mái đầu lấm tấm bạc của mẹ đang gục xuống ngực mình.

Lời nói dối của ông

Lời nói dối của ông
Tháng Tư đến mang hương vị của những lời nói dối phảng phất đâu đây. Cái khí trời thêm se lạnh khiến lòng người như đang chợt hỏi, Xuân vừa ghé qua sao lại mang cái oi ả sớm tới rồi. Người ta thường bảo tháng Tư là tháng của những lời nói dối, nhưng có bao giờ có ai tự nghĩ rằng trong vô số những lời nói ấy, thực sự thì cũng có những lời nói dối thiện - lương?

Tình xưa

Tình xưa
Tôi tốt nghiệp kĩ sư ngành hoá thực phẩm Đại học Bách khoa Hà Nội ra trường được một năm mới xin được việc làm ở một công ty liên doanh với Hàn Quốc.

Gió nồm Nam thổi vào miền kí ức

Gió nồm Nam thổi vào miền kí ức
Mấy hôm nay trời trở nồm, mang theo cái gió vừa oi, vừa đầy hơi nước, khiến đồ đạc trong nhà, tường và sàn nhà lúc nào cũng ướt nhẹp, nhớp nháp. Thứ ghét đặc cái thời tiết này, vì nó chỉ mang lại cảm giác khó chịu, nhớp nháp trong người, dễ khiến người ta bực bội.

Trăng sáng quê nhà

Trăng sáng quê nhà
Liên lấy chồng, cả họ đều mừng! Chồng Liên là một chàng trai, tuy gốc gác nông thôn nhưng rất điển trai và có rất nhiều tài lẻ.

Mưa và em

Mưa và em
Đêm, thành phố chìm trong màn mưa ảm đạm, mưa ồ ạt mỗi lúc thêm nặng hạt. Bên li cà phê nguội lạnh, sống mũi anh cay xè, trái tim nhói lên từng nhịp đau đớn. Tai anh ù đi trong tiếng mưa.

Con gái của ba

Con gái của ba
Từ nhỏ, tôi đã luôn nghĩ ba là người đàn ông lạnh lùng nhất mà tôi biết. Ông cứng nhắc trong tất cả các vấn đề, trong lối sống hằng ngày và cả cách yêu thương vợ con.

Nỗi oan vẫn còn lơ lửng

Nỗi oan vẫn còn lơ lửng
Cho tới ngày cắp sách tới trường, tôi nghe phong phanh, nhà ông Ngô có anh Khả đi công nhân, chứ không biết hình hài, tướng mạo của anh. Do ngày anh đi tôi còn quá bé nên không lưu vào bộ nhớ.

Nắng Hàng Dương

Nắng Hàng Dương
Tôi bước xuống xe điện. Chiều nghiêng bóng xế. Xoay mặt chín mươi độ, đầu hơi ngả về phía sau, anh tài xế nhìn tôi nhoẻn miệng cười - nụ cười của người thanh niên vùng biển rõ vẻ chân chất và thơm nồng vị nắng.

Bà già nhà quê

Bà già nhà quê
Bà già ấy đã gần 70 tuổi, dáng người gầy nhom, đôi chân khẳng khiu như hai thanh tre non nhưng trông khỏe lắm. Điều đó được thể hiện qua cách bà xách hai chiếc giỏ trái cây dáng đi thoăn thoắt. Bà có thằng con ở thành phố, lên đó học, làm việc rồi lấy vợ, sinh con.

Mẹ của chúng mình

Mẹ của chúng mình
Liza không ngờ mục tiêu đến làm ở cửa hàng thời trang và mĩ phẩm lại thay đổi nhanh đến như vậy. Lúc nhờ Hạnh - cô bạn học người Việt thân nhất lớp - xin việc, Liza nói với bạn:
Xem thêm
Triển lãm Tranh Đồ họa các nước ASEAN 2024

Triển lãm Tranh Đồ họa các nước ASEAN 2024

Ngày 6/12 tới đây, tại Bảo tàng Hải Phòng sẽ diễn ra Lễ trao giải, Khai mạc và Triển lãm Tranh Đồ họa các nước ASEAN 2024.
Ngày hội thắm tình đoàn kết giữa các dân tộc

Ngày hội thắm tình đoàn kết giữa các dân tộc

Ngày hội Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) đồng bào Khmer, tỉnh Kiên Giang, diễn ra từ ngày 13-16/11/2024, tại huyện Gò Quao là một sự kiện quan trọng nhằm bảo tồn, phát huy những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc Khmer.
Vui ngày hội Đại đoàn kết toàn dân tộc

Vui ngày hội Đại đoàn kết toàn dân tộc

Nhân kỷ niệm 94 năm Ngày Truyên thống Mặt trận Tổ quốc Việt Nam (18/11/1930 - 18/11/2024), sáng 17/11, khu phố 1, phường Xuân An, TP Phan Thiết đã tổ chức “Ngày hội Đại đoàn kết toàn dân tộc”. Đến dự có đồng chí Nguyễn Mạnh Hùng, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Bình Thuận,lãnh đạo MTTQ TP Phan Thiết, lãnh đạo phường, các đoàn thể và đông đảo bà con trong khu phố.
Khám phá Sa Pa mùa mây với chi phí “hạt dẻ” cùng hơn 130 ưu đãi dịp kích cầu

Khám phá Sa Pa mùa mây với chi phí “hạt dẻ” cùng hơn 130 ưu đãi dịp kích cầu

Sa Pa bùng nổ hàng loạt lễ hội và trải nghiệm chào đón du khách trong mùa săn mây. Hơn 130 doanh nghiệp đồng loạt tung ưu đãi lên đến 50%, hưởng ứng chương trình kích cầu du lịch lớn nhất năm 2024. Chất lượng với giá cả hấp dẫn, Sa Pa hứa hẹn trở thành đi
Dự án Trạm Zừng Tâm lan tỏa nhận thức về bảo tồn thiên nhiên đến giới trẻ Việt Nam

Dự án Trạm Zừng Tâm lan tỏa nhận thức về bảo tồn thiên nhiên đến giới trẻ Việt Nam

Vừa qua, dự án Trạm Zừng Tâm của nhóm sinh viên trẻ nhiệt huyết với bảo vệ môi trường đã thành công thu hút hơn 1.000.000 lượt quan tâm trên các nền tảng mạng xã hội, khuyến khích nhiều bạn trẻ có mong muốn tìm hiểu và trực tiếp tham quan, trải nghiệm Rừn
Sức lan tỏa từ cuộc thi ‘Rực rỡ Cố đô’

Sức lan tỏa từ cuộc thi ‘Rực rỡ Cố đô’

Dự kiến ngày 23/11 tới, Trung tâm Bảo tồn Di sản Thành nhà Hồ sẽ tổng kết tương tác trên truyền thông và chấm giải cuộc thi “Rực rỡ Cố đô”.
SeABank khởi động giải chạy SeARun 2024 hướng tới cộng đồng

SeABank khởi động giải chạy SeARun 2024 hướng tới cộng đồng

Giải chạy cộng đồng thường niên “SeABank Run For The Future 2024” (SeARun 2024) do Ngân hàng TMCP Đông Nam Á (SeABank, mã chứng khoán SSB) tổ chức sẽ khởi tranh từ ngày 08/11 - 30/11/2024 trên nền tảng trực tuyến qua ứng dụng UpRace. Không chỉ là sân chơi
T&T Group và JTA (Qatar) hợp tác phát triển Tổ hợp thể thao và công viên Disneyland tại Hà Nội

T&T Group và JTA (Qatar) hợp tác phát triển Tổ hợp thể thao và công viên Disneyland tại Hà Nội

Tập đoàn T&T Group và JTA – tập đoàn đầu tư quốc tế hàng đầu của Qatar đã ký biên bản ghi nhớ hợp tác về việc nghiên cứu phát triển dự án Tổ hợp thể thao đa năng và công viên giải trí Disneyland với tổng mức đầu tư dự kiến lên tới 4,5 tỷ USD tại huyện Đôn
Runner bị ung thư máu phá kỉ lục cá nhân full marathon tại VPIM 2024

Runner bị ung thư máu phá kỉ lục cá nhân full marathon tại VPIM 2024

Từ những ngày đầu “chạy thở không ra hơi” sau nhiều đợt hóa trị và ghép tế bào gốc để điều trị căn bệnh ung thư máu, sau 3 năm, Vũ Việt Thành đã hoàn thành đường đua FM của VPIM 2024 với thành tích 3 giờ 45 phút. Thành có lẽ là một vận động viên điển hình
Chơi cờ tướng giúp NCT bồi dưỡng trí tuệ, suy nghĩ linh hoạt

Chơi cờ tướng giúp NCT bồi dưỡng trí tuệ, suy nghĩ linh hoạt

CLB Cờ tướng Bạch Liên, Hội NCT phường Yên Hòa, quận Cầu Giấy, TP Hà Nội vừa tổ chức Giải thi đấu Cờ tướng chào mừng kỉ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2024) và hưởng ứng Tháng hành động vì NCT Việt Nam năm 2024. Tham dự có các ông:
Nghệ sĩ cao tuổi vẫn “cháy” hết mình với những bài ca cách mạng

Nghệ sĩ cao tuổi vẫn “cháy” hết mình với những bài ca cách mạng

Tối 9/10 tại Nhà làm việc Bộ Ngoại giao, Đoàn Nghệ thuật 19/5, trực thuộc Trung ương Hội NCT Việt Nam phối hợp Công đoàn Viên chức Việt Nam; Công đoàn Bộ Ngoại giao; Học viện Ngoại giao tổ chức Chương trình giao lưu Nghệ thuật: “Sáng mãi với thời gian”, n
Ca khúc “Tự hào nghề Luật sư” ra mắt chào mừng Ngày truyền thống Luật sư

Ca khúc “Tự hào nghề Luật sư” ra mắt chào mừng Ngày truyền thống Luật sư

ca khúc “Tự hào nghề Luật sư” được Nhạc sĩ Bá Thường ra mắt để tôn vinh những đóng góp của nghề Luật sư, đồng thời khơi dậy niềm tự hào trong cộng đồng luật sư.
Phiên bản di động