Tia nắng mùa Xuân

Bình phải dò dẫm hồi lâu, cố gắng lách nghiêng người giữa cái khe hở được tạo thành bởi hai dãy nhà liền kề, mới tới được vị trí cần đặt chiếc đèn pin.

Cái Hà, bạn nó phải nằm ở buồng bệnh cách li này một tuần rồi, chẳng ai được tiếp xúc, trừ các thầy thuốc. Mẹ Bình là bác sĩ, lại chịu trách nhiệm trực tiếp phòng bệnh này, muốn vào làm việc cũng phải mang trang bị như những nhà thám hiểm khi đến sao Hỏa trong các phim viễn tưởng vậy.

Mẹ Bình bảo: “Phòng điều trị hiện tại chỉ còn có một mình Hà nằm lại. Mấy người bị căn bệnh lạ giống y như Hà, đã được gia đình chuyển lên các bệnh viện lớn ở tuyến trên rồi.”

Hà về sống với bà ngoại kể từ khi mất cả bố lẫn mẹ. Sinh hoạt hằng ngày của hai người, đều nhìn vào suất lương hưu hằng tháng của bà. Do không có tiền, nên bà ngoại đành để Hà ở lại cái viện tuyến huyện này vậy. Cũng may mà Hà còn có cái điện thoại di động được tặng hôm sinh nhật, nên Bình mới nắm được mọi thông tin qua tin nhắn. Đấy là cái điện thoại của bố Bình loại ra, để lăn lóc ở góc ngăn kéo bàn khi thay cái mới - Do nó không đủ các tính năng rất cần cho công việc hằng ngày - Ấy là bố nói với nó như vậy, khi có trong tay cái máy điện thoại hiện đại do đối tác tặng. Gọi là cũ, nhưng lúc Bình bóc giấy bảo quản ra dán lại, nó vẫn sáng choang. Trông còn xịn hơn cả cái điện thoại Bình đang dùng. Bởi hai cái một loại và đều được bố nó mua cùng vào một thời điểm.

* *

Một lần vào giờ giải lao giữa hai tiết, Hà hỏi Bình mượn cái điện thoại để nhắn tin cho đứa bạn thân ở trường cũ. Lúc bấy giờ Bình đang mải mê vào mạng. Thoạt đầu cậu cũng thấy hơi bực khi bị quấy rầy, song vẫn đưa cho bạn. Bình thầm nghĩ: “Trong lớp cũng nhiều bạn có điện thoại di động! Sao Hà không mượn những đứa khác mà lại nhằm vào đúng lúc mình đang có việc bận?” Dường như Hà nhận biết được ý nghĩ của Bình, nó nhẹ nhàng phân trần: “Tại mình đã trót hẹn, gọi cho cô bạn ở lớp cũ vào giờ này!”.

Minh họa Trần Nhương
Minh họa Trần Nhương

Hôm sinh nhật mình, lúc Bình đi mời các bạn trong lớp, được lớp trưởng bảo:

- Lớp mình có mày với cái Hà trùng ngày sinh nhật!

- Vậy à! Tại sao tao không biết nhỉ? Chẳng biết bạn ấy có tổ chức sinh nhật không?

- Mày có mời nó không?

- Mẹ tao bảo mời cả lớp mình!

- Chắc gì nó đã đi.

- Sao không?

- Vì nó lấy đâu ra tiền mua quà mừng!

Bình tìm Hà ngỏ lời:

- Giờ tớ mới biết, hai đứa mình có cùng ngày sinh!

- Mình biết từ lâu rồi!

Bình thắc mắc:

- Làm sao cậu biết?

- Bà ngoại mình bảo: Lúc sinh cậu, bác đẻ mổ! Sau lại phải dùng kháng sinh liều cao, nên không có sữa!

Bình tưng tửng:

- Thế dạo đó mình sống bằng gì?

Hà tủm tỉm:

- Cậu toàn bú chực mẹ mình!

- Cậu phịa! Làm gì có chuyện ấy?

Hà khẳng định:

- Mình nói thực mà!

- Tớ chưa bao giờ thấy ai nhắc tới chuyện này cả!

Hà tỉnh bơ:

- Bà ngoại mình còn kể: “Dạo đó cậu tham ăn lắm! Mẹ mình để cậu rúc một bên, phía còn lại dành cho mình. Vậy mà còn lấy tay đẩy người ta ra, không cho bú”.

Bình phì cười:

- Cậu chỉ giỏi bịa! Tớ không tin?

Hà tủm tỉm:

- Mình cũng chẳng cần cậu tin!

Bình lén ra một chỗ, điện hỏi mẹ. Lúc mẹ nó khẳng định những điều đó là sự thực! Bình ngẩn người ra.

Mẹ nó còn nói thêm: “Nhưng theo mẹ được biết, hai bác ấy đã chuyển nhà tới sống ở trên thành phố từ lâu rồi!”.

Bình giải thích: “Bạn ấy mới chuyển về đây từ hồi đầu năm học! Nghe đâu bố mẹ Hà mất do tai nạn giao thông. Hiện tại bạn ấy đang ở với bà ngoại!”.

Mẹ nó trách: “Sao con không nói cho mẹ biết?”.

Bình thanh minh: “Tại năm nay đầu cấp, lớp của con đang theo học toàn bộ là những bạn mới!”.

Im lặng. Một lúc lâu sau mẹ nó bảo: “Hôm nay, con mời bằng được bạn Hà đến nhà mình. Mẹ sẽ tổ chức sinh nhật cho cả hai đứa!”.

Bình ngẩn người ra trước những thông tin mới nắm được, rồi nó chạy đi tìm Hà vào cái giờ giải lao tiết sau. Bình bâng quơ:

- Giờ mới biết hai đứa mình có cùng ngày sinh nhật - Thấy Hà im lặng, Bình nói tiếp - Bạn ước mong gì trong ngày này?

Hà tần ngần:

- Giờ mình chẳng dám ước điều chi cả.

- Sao thế?

- Vì nó khó trở thành hiện thực?

Bình bày tỏ:

- Còn tớ muốn cái gì đều được cả!

- Thích nhỉ!

- Có khi ước một được hai!

Hà tròn mắt:

- Cậu bịa!

Bình khẳng định:

- Thật đấy! Có lần tớ nói với cả bố, lẫn mẹ mong muốn của mình trong ngày sinh nhật. Thế là cả hai người đều bí mật giấu nhau đi siêu thị mua tặng mình.

Hà buột miệng:

- Đêm qua tớ mơ được tặng một cái điện thoại di động. Lúc tỉnh dậy thấy chỉ là giấc mơ, tiếc quá.

Thế là Bình về nhà lấy cái điện thoại bố loại ra, mang đến tiệm bảo dưỡng, lắp sim mới, dán ninon bảo quản tặng bạn. Hà có điện thoại di động từ đó.

* *

Bình nghe mẹ nói về căn bệnh lạ: Sốt chưa rõ nguyên nhân mà Hà đang mắc phải. Tất cả các bệnh nhân nhập viện cùng Hà đều ở trạng thái mê man, sốt cao nhiều ngày không dứt. Trong khi phác đồ điều trị mà bệnh viện đưa ra chưa cho kết quả khả quan, thì các gia đình có điều kiện đều xin chuyển cho người nhà mình lên tuyến trên. Họ lo lắng khi nghe các phương tiện thông tin đại chúng nói nhiều về dịch bệnh, được biểu hiện đặc trưng bằng thân nhiệt cao, đang hoành hành nhiều nước trên thế giới.

Mẹ Bình còn nói: “Hiện tại Hà rất yếu, được truyền dịch liên tục, thời gian tỉnh táo rất ít! Đây là ca bệnh đặc biệt! Phải tuân thủ tuyệt đối theo phác đồ điều trị đã được cấp trên phê duyệt. Thời gian tới, mẹ buộc phải trực đặc biệt ở khu vực cách ly. Hai bố con ở nhà tự lo mọi thứ”.

Những tin nhắn qua lại hằng ngày giữa Hà và Bình:

“… Mình không còn cảm giác về ngày và đêm nữa!

- Sao thế?

- Hiện tai mình chỉ có tỉnh và mê.

- Cậu phải cố gắng tỉnh thật nhiều.

- Mở mắt ra là mình lại thấy căn phòng điều trị với ánh sáng nhạt nhòa, được tạo nên bởi một cái bóng đèn Compact cũ.

- Trước đây, căn phòng ấy đã từng là nơi làm việc của mẹ tớ!

- Phòng làm việc của mẹ cậu?

- Dạo dẫy nhà kế bên chưa được xây, căn phòng ấy lúc nào cũng ngập tràn gió và ánh sáng! Ban ngày chẳng bao giờ phải bật điện cả!

- Thích nhỉ!

- Ở đó có bóng đèn neon cơ mà.

- Cái bóng ấy bị hỏng rồi!

- Mà này, tớ biết có lối đi phụ dẫn đến khu nhà đó!

- Thế à.

- Tớ đến thăm cậu nhé?

- Cậu không được đến đây!

- Sao thế?

- Bởi bây giờ, đây là khu vực cách li đặc biệt!

- Lúc tỉnh, sao Hà không tranh thủ ra ngoài cửa để thay đổi không khí?

- Phòng cách li, cửa lúc nào cũng phải đóng kín, nó chỉ được mở khi có các nhân viên y tế đến làm nhiệm vụ!

- Thế nó có bị khóa không?

- Mình không biết! Nhưng các thầy thuốc tới đây, tất cả đều phải đeo mặt nạ!

- Chắc nom họ buồn cười lắm?

- Trông họ mờ ảo, giống hệt nhau.

- Thì đồ bảo hộ quy định buộc mọi người phải tuân theo!

- Mà này, may mà mình còn có mẹ bạn.

- Cậu nhận ra mẹ tớ?

- Mình nhận được bác qua một lần khám bệnh!

- Cậu đang mong ước điều gì, cứ nói với tớ, đừng ngại.

- Bây giờ mình chỉ muốn, nhìn thấy một tia nắng ban mai.

- Nhưng bây giờ là mùa Xuân, nắng sớm của nó yếu lắm. Chẳng rực rỡ như ánh bình minh của mùa Hè đâu!

- Nhưng là những tia nắng ấm! Luôn mang theo hơi thở của đất trời! Chỉ cần nó xuất hiện là cây cối đâm chồi, nảy lộc. Rồi tiếp đến sẽ là muôn hoa đua nở!

- Nhưng sao cứ phải là những tia nắng của mặt trời buổi sáng?

- Thì mình phải nằm ở phòng cách li này cả tuần nay rồi! Chỉ mong sao một ngày mới tới thôi. Mà ước muốn được ngắm bầu trời lúc bình minh với mình bây giờ khó quá! Chắc nó chỉ trở thành hiện thực lúc mình khỏi bệnh.

- Chắc chắn cậu sẽ có rất nhiều những khoảng khắc như vậy!

- Mình vừa nghe nhân viên y tế nói với nhau, vào sáng ngày mai sẽ mất điện toàn bộ.

- Mất điện toàn bộ?

- Mình lại phải nằm trong bóng tối một mình rồi.

- Bệnh viện còn có máy phát điện!

- Mọi người còn nói, dung lượng điện của máy phát chỉ đủ dùng cho các việc quan trọng.

- Mình sẽ nhờ mẹ chuyển cho bạn cái đèn pin để bàn!

- Mình quen rồi! Không cần đâu…”.

* *

Bình nắm rất rõ cái khe hở được tạo thành ở giữa hai dãy nhà này là do, có lần nó đã chui vào đó nhặt đồ bị rơi qua cửa sổ lúc tới chơi phòng làm việc của mẹ. Sau này thấy cái cửa sổ kính đó không còn tác dụng nữa, người ta đã dùng đinh đóng chặt nó lại.

Tối qua, lúc thay pin mới cho cái đèn để bàn, Bình thử các chức năng của đèn trong bóng tối. Lúc chuyển sang chế độ pha, vô tình luồng ánh sáng rọi thẳng vào cái gương được gắn ở cánh cửa tủ đứng. Một luồng ánh sáng đỏ rực hắt ngược lại mảng tường đối diện. Bình thần người ra nhìn nguồn ánh sáng mới được tạo thành. Một ý nghĩ chợt đến, ánh sáng này khác chi tia nắng mặt trời. Bình suy tính: “Nếu sáng mai, trước khi đưa cái đèn này cho mẹ. Mình sẽ lẻn theo lối cổng sau của bệnh viện, chui vào cái ngách nhà, đặt hướng đèn pin cho ánh sáng rọi qua cửa sổ phòng điều trị của Hà. Khi nhìn thấy nó, chắc Hà sẽ cho đó là những tia nắng ban mai!? Mình sẽ bấm điện thoại đánh thức Hà. Sau đó mình mới lấy đưa nó cho mẹ”.

Buổi sáng, Hà được tiêm thuốc điều trị sớm hơn mọi lần. Hôm nay, là ngày mẹ Bình vui mừng hơn cả. Bà mừng vì một phần vừa nhận được thông báo, các mẫu bệnh phẩm của Hà gửi đi xét nghiệm ở tuyến trên không có gì đặc biệt. Phần khác, khi bà nhận thấy Hà đã tỉnh táo rất nhiều, thân nhiệt giảm đáng kể. Trước lúc đi làm việc khác, bà cho Hà biết: “Bệnh viện sắp mất điện, cháu chịu khó nằm trong bóng tối một chút. Chốc bác sẽ đem đến cho cháu một cái đèn pin để bàn. Cái đèn do Bình chuẩn bị từ tối hôm qua!” Hà thì thào: “Không sao đâu, cháu lại thấy buồn ngủ rồi!” Nói xong, Hà nhắm luôn mắt cho mẹ Bình yên lòng.

Rồi cô bé chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay. Trong giấc mơ chập chờn, Hà thấy bố mẹ đứng giữa một quầng sáng mờ ảo ở phía trước mặt. Hà chạy tới, nhưng khoảng cách giữa mình và bố mẹ không hề thay đổi. Thấy bố mẹ xua tay, không muốn đón nhận mình. Hà tủi thân, òa lên nức nở. Cái điện thoại để đầu giường bất chợt đổ chuông. Hình ảnh bố mẹ tan biến thành nguồn ánh sáng chói lòa. Hà tỉnh giấc, mở mắt. Cô bé thấy những tia nắng ban mai của mùa Xuân rọi qua ô cửa kính

Truyện ngắn của Trần Ngọc Dương

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Bà già nhà quê

Bà già nhà quê

Bà già ấy đã gần 70 tuổi, dáng người gầy nhom, đôi chân khẳng khiu như hai thanh tre non nhưng trông khỏe lắm. Điều đó được thể hiện qua cách bà xách hai chiếc giỏ trái cây dáng đi thoăn thoắt. Bà có thằng con ở thành phố, lên đó học, làm việc rồi lấy vợ, sinh con.
Mẹ của chúng mình

Mẹ của chúng mình

Liza không ngờ mục tiêu đến làm ở cửa hàng thời trang và mĩ phẩm lại thay đổi nhanh đến như vậy. Lúc nhờ Hạnh - cô bạn học người Việt thân nhất lớp - xin việc, Liza nói với bạn:
Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim

Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.
Chị em dâu

Chị em dâu

Bà Lành sinh được hai đứa con trai, cũng vì chiến tranh nên đứa lớn cách đứa út đến gần 20 tuổi. Ngày trước bà cũng từng đi làm dâu trong gia đình đông anh em, bà hiểu câu nói người xưa “Chị em dâu nấu đầu trâu lủng nồi”, thế nhưng trong những năm đói quay đói quắt, chiến tranh giặc giã, tất cả chị em dâu nhà bà phải xa chồng nên mọi phụ nữ trong gia đình đều yêu thương và đoàn kết lẫn nhau.
Hoa vàng bến đợi

Hoa vàng bến đợi

Chiều buông trên bến sông nở đầy hoa sao nhái. Bầu trời đỏ, mặt sông đỏ, hoa sao nhái vàng bất chợt cũng bị nhuộm đỏ như đang thắp lửa lung linh để đốt cháy rụi cảnh thiên nhiên của những ngày đầu Hạ ở một vùng đồng bằng xa xôi hẻo lánh.

Tin khác

Xuân trên tay mẹ

Xuân trên tay mẹ
Thèm quá chừng cái bong bóng heo thổi căng phơi khô làm bóng ném!!!

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Bên nhau là Tết

Bên nhau là Tết
- Giàng ơi! Mẹ cháu gửi thư về đây này!

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..

Giữ trọn đạo làm dâu

Giữ trọn đạo làm dâu
Anh Nguyễn Xuân Thành và chị Lê Hồng Duyên đều ở trong Ban chấp hành xã Đoàn. Năm anh Thành 27 tuổi, chị Duyên 25 tuổi, anh chị tổ chức lễ thành hôn. Sau ba tháng, anh Thành lên đường nhập ngũ. Biết vợ đã có mang, anh cầm tay dặn dò:

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh
Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.

Đồng đội

Đồng đội
Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.
Xem thêm
Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhân kỉ niệm 49 năm Ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4), 138 năm Ngày Quốc tế Lao động (1/5), 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7/5)
Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Với lịch sử và văn hóa đặc trưng, là một trong những điểm du lịch tâm linh hấp dẫn du khách - Khu Du lịch Văn hóa (DLVH) Phương Nam là một quần thể công trình độc đáo được xây dựng tại vùng đất này, nhằm tôn vinh và phụng thờ các nhân vật lịch sử và tổ tiên họ Đặng, cũng như các dòng họ khác trên khắp cả nước đã góp phần khai phá và xây dựng vùng đất mới. Nơi đây, những câu chuyện về những người anh hùng, những bậc tiền nhân đã ghi dấu ấn rất sâu trong lòng người dân miền Tây Nam Bộ...
Thành cổ Sơn Tây

Thành cổ Sơn Tây

Đầu thế kỉ XIX, triều đình nhà Nguyễn đã tiến hành xây dựng thành Sơn Tây (nay thuộc thị xã Sơn Tây, TP Hà Nội) vào năm Minh Mạng thứ ba (triều Minh Mạng 1820 - 1848). Đó là công trình kiến trúc nghệ thuật và quân sự của nước ta thời phong kiến gần 200 năm trước.
Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Cục Du lịch quốc gia Việt Nam vừa có văn bản gửi Sở Du lịch; Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương về việc tăng cường đảm bảo an toàn trong các hoạt động du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024.
Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Sáng ngày 26/4, tại Khu nghỉ dưỡng Forever Green Resort, UBND huyện Châu Thành tổ chức họp báo thông tin về các hoạt động của Tuần lễ Văn hóa - Du lịch
Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Lễ hội khai trương Du lịch biển Hà Tĩnh năm 2024 là chuỗi các hoạt động nhằm giới thiệu, quảng bá giá trị, tài nguyên và sản phẩm du lịch của địa phương đến với du khách gần xa.
Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Tối 23/4, đội tuyển U23 Việt Nam nhận thất bại với tỷ số 0-3 trước đối thủ U23 Uzbekistan ở lượt trận cuối cùng tại bảng D VCK U23 châu Á 2024.
Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Đỗ Quốc Luật, Bùi Thu Hà, Đoàn Thu Hằng, Sầm Văn Đời - những người truyền cảm hứng cho cộng đồng yêu chạy bộ,… cùng gần 4000 vận động viên (VĐV) khác đã có một ngày cuối tuần chạy giữa thiên nhiên xanh mát, khoáng đạt tại Ecopark Marathon 2024.
Link xem trực tiếp, nhận định U23 Việt Nam - U23 Kuwait, 22h30 hôm nay

Link xem trực tiếp, nhận định U23 Việt Nam - U23 Kuwait, 22h30 hôm nay

Trong trận ra quân tại VCK U23 châu Á 2024, U23 Việt Nam đụng độ đối thủ U23 Kuwait. Trận đấu giữa U23 Việt Nam và U23 Kuwait sẽ diễn ra lúc 22h30 tối nay 17/4 (theo giờ Việt Nam), trên sân Al Janoub tại Al Wakrah (Qatar).
Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành cho biết phim điện ảnh "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu rộng rãi trên truyền hình vào dịp 10/10.
Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Sở TT&TT TP.HCM cho biết đã mời bà Nguyễn Thị Lệ Nam Em làm việc về hoạt động cung cấp thông tin trên các tài khoản mạng xã hội vào ngày 26/3 và ngày 2/4. Tuy nhiên, Nam Em đã không đến với lý do bận công việc tại Đà Lạt. Sở tiếp tục mời Nguyễn Thị Lệ Nam
Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Theo đại diện Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM cho biết, Sở đã có giấy mời Nam Em lên làm việc lần 2. Kết quả buổi làm việc sẽ được cơ quan chức năng thông tin vào thời gian tới.
Phiên bản di động