Đồng đội

Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

- Ôi khủng khiếp quá! Lần sau có lên chơi với hai bác em chỉ dám đi bộ thôi, chứ xe ôm kiểu này em xin vái cả nón! Lột chiếc mũ tai bèo trên đầu xuống quạt lấy quạt để. Bà Thúy bưng ra một cốc nước mát đưa cho chú em chồng.

- Có chuyện gì mà chú bức xúc vậy? Con Yến nó có nhà thì đã không để chú phải đi xe ôm như vậy đâu.

Nhận cốc nước tu một hơi cạn, khuôn mặt giãn ra nghe chừng bớt căng thẳng Quyết mới chậm rãi kể: “Em vừa xuống xe, nhìn quanh quẩn chẳng có chiếc xe ôm nào, mà trời thì sập tối đến nơi rồi. May quá tầm 5 phút sau có một chiếc xe tới”.

- Chú đi đâu? Lên xe! Em còn đang ngập ngừng… Người xe ôm già quá, đầu đội mũ bảo hiểm không nhìn rõ mặt nhưng dáng vẻ hơi ốm, bước đi hơi cà nhắc nghiêng nghiêng, chậm chạp, vậy mà vẫn làm nghề xe ôm sao? Hay thôi… Thì lại nghe tiếng nói giờ còn to hơn lúc trước.

- Ơ kìa!… Thế chú có định đi không? Tối rồi, tôi cũng chỉ đi chuyến chót ngày.

Em vội vàng trèo lên ngồi đằng sau mà hơi run, chưa kịp chắc chỗ, bỗng “khực” một cái, chiếc xe giật cục rồi phóng vèo đi. Ông lão xe ôm hét to trong làn gió thổi ù ù bên tai: “Bám chắc vào, tôi tăng ga kẻo tối”. “Ấy, bác đi chầm chậm thôi, tôi bị yếu tim”. “Không sao, chú cứ ôm chặt lưng tôi, ngã đã có tôi làm đệm cho chú”. Nghe sởn gai ốc. Đi được một lúc gặp một bầy em nhỏ chắc vừa ra khỏi lớp học thêm, bác xe ôm lạng lách rất điệu nghệ, em ngồi đằng sau mà thót tim. Lo cho mình thì ít mà lo cho mấy đứa nhỏ, lỡ cái… Rồi cũng vượt qua được chỗ đông người. Xe đang chạy bon bon bỗng lại “khựng” phát nữa… Gì nữa đây? Ôi chao chiếc xe bị chết máy, bác xe ôm nói như phân bua: “Nó lại giở chứng rồi đây, phiền chú xuống đẩy một chút để tôi lấy đà…”. Em đành bất đắc dĩ nhảy xuống đẩy xe, chạy hai quãng thở ra đằng tai thì chiếc xe cũng nổ được máy, hú vía vừa nhảy phốc lên xe vừa cầu cho về đến nhà đừng xảy ra sự cố nào nữa. Cả nhà cùng cười.

Đồng đội
Minh họa Trần Nhương

- Ôi dào, chuyện thường ngày ở huyện chú ơi! Chắc chú gặp ông Lân xe ôm ở cuối làng Đục rồi!

- Thế hả chị, trông có vẻ nhiều tuổi rồi… Đến khổ!

- Chú nói đúng đấy, gia cảnh ông ấy hoàn cảnh lắm.

Rồi bà Thúy kể câu chuyện của bác xe ôm ấy như một sự thông cảm và chia sẻ. Ông Lân ấy cũng gọi là già rồi nhưng vẫn phải lăn lộn kiếm tiền nuôi thằng con bị bại não ngồi nhà, cả cái làng này ai cũng thương cảm cho hoàn cảnh của hai cha con. Nhà neo, vợ mới mất cách đây 5 năm, nhà còn cô con gái lấy chồng xa tận mạn ngược nên cũng ít về nhà thăm bố và em. Ông Lân ngày xưa là bộ đội tận chiến trường Tây Nguyên, lúc nhập ngũ đã có vợ và cô con gái. Sau này phục viên về, hình như bị nhiễm chất độc da cam nên sinh thằng cu Bi là bị bại não như vậy. Mấy chục năm nay cứ trông nom chăm bẵm mà nó không biết gì, không biết sau này ông Lân gần đất xa trời thì ai chăm sóc cho nó… Bà Thúy chép miệng, xót xa. Quyết ngồi ngây ra chả nói câu nào, lúc nãy bức xúc bao nhiêu xả cho bằng hết thì giờ lại ngồi đăm chiêu suy nghĩ mông lung. Anh cả bận đi họp tổ khu phố chưa về, mình Quyết cứ ra ra vào vào, đứng ngồi không yên. Không lẽ… anh ấy là tiểu đội trưởng Lân của mình ngày xưa, chết thật mắt mình kém quá, mới nhập nhoạng tối mà nhìn đã không rõ ư, vả lại đã mấy chục năm bặt tin tức của nhau rồi. Đợi anh trai về, Quyết rủ anh đi đến nhà người lái xe ôm lúc chiều để giải tỏa những khúc mắc trong lòng mình. “Đường vào xóm dưới làng Đục tối khó đi lắm, anh em ta để sáng mai hãy đi chú ạ”. Cả đêm trằn trọc, sáng hôm sau Quyết dậy thật sớm, tập thể dục nhẹ nhàng trên sân thượng rồi xuống ăn sáng, chị dâu đã nấu phở bò cho hai anh em. Vừa ăn, Quyết vừa bảo: “Em linh cảm đúng bác Lân ấy là tiểu đội trưởng của em hồi ở chiến trường B rồi anh ạ, dẫu đã 40 năm xa cách chưa một lần gặp lại, nhưng em nhớ là quê anh ấy ở Thái Bình chứ sao bây giờ lại… Hay quê chị ấy nhỉ?”. Ăn xong hai anh em đi luôn, kẻo lỡ ông Lân có cuốc xe nào sớm lại không gặp được.

Đường vào làng Đục rất khó đi, chừng ba cây số mà đi vòng vèo mãi. Tới đầu làng ghé quán nước hỏi thăm, ai cũng biết và sốt sắng chỉ cho hai anh em ngôi nhà nhỏ ở cuối xóm. Dừng xe trước ngõ một ngôi nhà không có cổng, con chó vàng sủa lên inh ỏi, mãi sau mới thấy một người ló ra từ sau cánh cửa nhỏ.

- Ai đấy, ai kiếm tôi sớm thế. Hôm nay tôi không chạy xe đâu. Quyết chạy lại nắm lấy hai vai người đối diện, nhìn vào khuôn mặt già nua nhăn nheo không giấu nổi xúc động.

- Anh Lân phải không? Anh có nhận ra em không, Quyết tiểu đoàn 2, sư đoàn 306 đây anh ơi!

- Quyết hả, trời ơi! Phải thằng Quyết “nháy” đấy không? Ôi! Đúng là quả đất tròn nên hai anh em mình vẫn được gặp nhau.

Hai người ôm nhau mừng mừng, tủi tủi. Ông Sinh cũng đỏ hoe đôi mắt khi chứng kiến anh em đồng đội cũ gặp nhau. “Thôi ta vào nhà đi chứ, sao lại đứng đây mãi thế này, mời bác vào nhà, chúng ta nhâm nhi chút gì để ăn mừng ngày hội ngộ không ngờ này chứ nhỉ?”. Cả ba bước vào ngôi nhà lợp ngói cũ kĩ, rêu đã mọc lên dưới chân bức tường lốm đốm. Đập vào mắt Quyết là chiếc giường ngay gian bàn nước. Một thân hình gầy gò còng queo, đôi mắt mở to nhưng không hề biểu lộ cảm xúc gì đang nằm trên đó, trên người đắp hờ một chiếc chăn đơn được gấp làm tư. Quyết bước tới bên giường, nắm lấy bàn tay nóng hôi hổi của người nằm đó nấc lên từng hồi, đôi vai run lên bần bật. Ông ra hiệu cho đứa con trai… “Con ơi! Đây là chú Quyết, người cùng chiến đấu với bố hồi xưa đấy!”. Thằng Bi nay đã gần 30 tuổi nhưng trông nhỏ thó như một đứa bé lên 10, miệng ú ớ, tay hua hua lên khoảng trống trước mặt những vòng tròn… Ông Lân liền giải thích, đôi lúc nó cũng như hiểu được những lời bố nói, ánh mắt chợt có biểu cảm… Còn phần lớn là không biểu lộ gì. Lúc mẹ nó mất, nó cũng biết khóc và đêm đêm ú ớ như muốn hỏi mẹ đâu rồi? Khổ thân, còn mẹ thì nó đỡ khổ hơn. “Sao lại đến nông nỗi này hở anh, hồi đó biết là bãi bom na pan mà máy bay địch mới rải, anh vẫn một mình tới để đưa thi thể của Toan về chôn cất, còn ngăn không cho đứa nào theo. Xong xuôi mới cho bọn em tới viếng đắp mộ cho Toan… Thì ra anh đã biết trước. Anh nhận những khó khăn và cả sự hi sinh về mình”. Cơn xúc động đi qua, cả ba trở lại bàn nước ai cũng trầm ngâm. Như đọc được những thắc mắc trong ánh mắt Quyết, ông Lân tiếp: “Sau lần bị thương đó, tôi được điều về tuyến sau, rồi ra quân về nhà làm một anh nông dân chính hiệu ở quê, được gần chục năm thì nhà tôi sinh cháu Bi đây. Ông bà nội cháu già cả cũng lần lượt về với tiên tổ, bên đây nhà vợ tôi còn bà cụ không ai chăm sóc, nên tôi bàn với vợ chuyển cả nhà sang đây để tiện chăm sóc cụ. Ít lâu sau cụ mất, vợ chồng tôi cũng không trở lại quê nữa, ở lại đây luôn”.

- Vậy cuộc sống của anh và cháu thế nào?

- À, tôi cũng có sổ bệnh binh, có lương hằng tháng. Cháu cũng có phụ cấp của người tàn tật. Khổ nỗi cháu nó đau ốm liên miên, nên những lúc rảnh rỗi tôi thường chạy vài cuốc xe kiếm thêm đồng ra, đồng vào, phòng khi trái gió trở trời, cuộc sống cũng tạm ổn, chú đừng có lo.

Nhìn căn nhà tuềnh toàng, gương mặt khắc khổ già hơn tuổi 68 của anh, và thằng con ngu ngơ nằm đó, Quyết thấy ngậm ngùi xót xa. Bao năm lăn lộn nơi chiến trường gan dạ anh dũng là thế… Ngụm nước chè trong miệng chợt đắng ngắt. Bỗng trên giường thằng Bi ú ớ kêu lên như muốn gọi bố, ông Lân liền chạy lại. Trên gương mặt đỏ bừng của Bi lấm tấm những giọt mồ hôi rịn ra, ông sờ tay lên trán con: “Vẫn còn hâm hấp đây, vừa cho uống hạ sốt rồi mà”. Ông đi lấy chiếc khăn dấp nước chườm lên trán con, rồi kể: “Từ ngày mẹ nó bỏ bố con tôi mà đi tới giờ cũng ngót 5 năm rồi, thằng Bi ngày một yếu hơn nhưng được bà con lối xóm tắt lửa tối đèn có nhau nên tôi cũng đỡ… Chỉ sợ… Sức tôi ngày một già yếu thì không biết nó trông cậy vào đâu, chị nó ở xa quá cả năm mới về được một lần vào ngày giỗ mẹ.

- Vậy anh em đồng ngũ còn ai vẫn liên lạc với anh?

- Ngày đó ra quân về bên Thái Bình còn thằng Tình, thằng Đạt, về bên này xa xôi quá. Ngày còn nhà tôi, mỗi năm tôi về quê giỗ các cụ thì anh em vẫn gặp nhau, mấy năm nay không ai trông nom nó nên tôi chả về thường xuyên được. Trầm ngâm hồi lâu bỗng anh như nhớ ra.

- Hôm nay hai anh em chú ở lại ăn bữa cơm với bố con tôi nhé!

- Hôm nay em về chỗ anh trai để ngày mai cùng ra quê tảo mộ cho các cụ. Run rủi sao ông trời lại cho em tìm được anh thế này thật mừng quá. Em hứa xong việc các cụ trên quê, em sẽ quay lại ở chơi với bố con anh vài ngày, để anh em ta cùng tâm sự hết những nỗi niềm bao năm xa cách. Ngập ngừng một lát Quyết tiếp.

- Trước lúc về quê, em có một việc này giúp cháu, mong anh đừng từ chối. Cả đêm qua em đã thức và suy nghĩ về chiếc xe của anh, nếu như không có nó chắc anh em mình cũng không nhận ra nhau. Thật là duyên may, nhưng em muốn mua tặng anh một chiếc xe khác, để anh không phải lo chết máy giữa đường nữa, đi lại nhanh hơn, để cháu Bi đỡ phải ngóng anh hơn…

- Ôi chú Quyết, bố con tôi không sao đâu. Gặp lại nhau thế này là tôi mừng lắm rồi, còn món quà tôi không nhận đâu, tấm lòng của chú tôi hiểu.

- Anh mà không nhận là em giận không đến chơi nữa đâu đấy. Quyết quay đi giấu đôi mắt đang đỏ hoe, cay xè.

Tiễn hai anh em Quyết ra về, thấy ông Lân lóng ngóng cầm chiếc phong bì mà Quyết đã chuẩn bị sẵn đêm qua, rơm rớm nước mắt.

- Bố con tôi cám ơn hai anh em chú, thằng bé Bi mà hiểu được chắc nó sẽ vui mừng lắm. Nhớ quay lại chơi với bố con tôi nhé, chú Quyết.

Hai anh em Quyết lên xe nổ máy rồi mà ông Lân vẫn bịn rịn nắm lấy tay Quyết lắc lắc: “Nhớ quay lại nhé, bố con tôi ngày nào cũng ngóng chú đấy!”

Xe đi được một đoạn. Quyết ngoái nhìn lại ngôi nhà cuối xóm. Cây cau lẻ loi trước ngõ cành lá đong đưa như bàn tay đang vẫy, quanh ngọn những bẹ lá ôm buồng quả căng tròn, hình như quá sức chịu đựng sắp bung chiếc mo xuống đất, nhưng vẫn gắng gượng, cần mẫn ngày đêm hút mạch sống từ đất nuôi cây, dưỡng quả. Bất giác tôi liên tưởng tới cây cau hiên ngang giữa giông gió cuộc đời luôn kiêu hãnh ấy chính là anh, người bộ đội Cụ Hồ năm xưa mà tôi hằng ngưỡng mộ. Chúc cho anh chân cứng đá mềm, dẻo dai vững chãi như một bức thành đồng không gì khuất phục nổi.

Truyện ngắn của Trần Mai Lan

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh

Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.
Đồng đội

Đồng đội

Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Tin khác

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà
Dựa trên câu chuyện lịch sử có thật: Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn gác lại thù nhà, chuyên tâm phò tá triều đình nhà Trần ba lần đánh tan quân Nguyên Mông, bảo vệ đất nước...

Hội Minh thề

Hội Minh thề
Năm 1561 Thái hoàng Thái hậu Vũ Thị Ngọc Toản (vợ của Thái thượng hoàng Mạc Đăng Dung) lập nên ấp Lan Niểu (nay là làng Hòa Liễu, xã Thuận Thiên, huyện Kiến Thụy, TP Hải Phòng). Bà quyên góp tôn tạo ngôi chùa cổ Thiên Phúc (nay là chùa Hòa Liễu, di tích lịch sử cấp quốc gia năm 2013). Phần quyên góp còn dư sau khi tôn tạo chùa, bà cho mua ruộng để chia cho dân cày và làm ruộng công, lập quỹ giúp đỡ người nghèo, neo đơn… Để phòng xảy ra tư lợi, bà cùng dân làng lập ra Hội Minh thề và Hịch Minh thề. Hội Minh thề được duy trì nghiêm cẩn trong suốt thời gian nhà Mạc trị vì. Rồi có thời gian bị lãng quên. Năm 2002 Hội Minh thề được chính quyền và Nhân dân địa phương phục dựng. Hội Minh thề được triều nhà Nguyễn thế kỷ thứ XIX sắc phong bốn chữ vàng “Mỹ tục khả phong”…

Dòng sông tuổi thơ

Dòng sông tuổi thơ
Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng phải trải qua những buồn vui, sóng gió đẩy đưa... Sông quê hương vẫn nằm đó, lắng nghe tiếng đổi thay của mỗi tuổi thơ, dịu dàng và thân thuộc.

Bà nội

Bà nội
Buổi chiều, bố đi làm về. Vào bàn ăn, vừa mở lồng bàn, bố đã reo: Trời! Bà cho cả nhà ăn những gì mà trông đã thấy ngon thế này. Nghe tiếng bố, Hiệp và Khuê, đứa mười lăm, đứa mười hai đang ở ngoài phòng học liền chạy vào. Trên bàn ăn, như có phép lạ, hiện lên sáu đĩa bánh trôi, sáu bát bánh chay, tất cả đều trắng phau.

Cô nàng i ngắn

Cô nàng i ngắn
Chuyến đi cao nguyên đá Đồng Văn của tôi lần ấy hoàn toàn ngẫu hứng. Nó được hình thành khi tôi ghé thăm anh bạn thân đang công tác tại Báo Biên Phòng.

Người thầy của tôi

Người thầy của tôi
Cho tới giờ mỗi khi nhắc lại và biết ơn nhất, tôi vẫn luôn nghĩ về thầy Tiêu Âm, người thầy đã dìu dắt tôi suốt những tháng năm cấp hai và cũng là người đã cổ vũ tôi rất nhiều khi tôi đến với nghề viết.

Một vòng nhân gian

Một vòng nhân gian
Ni cô Tuệ Tâm đang quét dọn những lá vàng rụng của đêm qua. Buổi sáng không khí bao giờ cũng trong lành, tĩnh lặng như nghe được cả tiếng lá rơi. Ni cô vừa chăm chú theo từng nhát chổi đưa đi đưa lại, vừa niệm Nam mô.

Con chim sẻ cụt chân

Con chim sẻ cụt chân
Hôm nay ngày nghỉ, An được các bạn Quân, Tư rủ đi bẫy chim sẻ. Bẫy Quân mượn của anh mình. Nó biết cách bẫy, Tư có nhiệm vụ kiếm ít thóc, còn An đi theo chỉ để hụ hợ như… xách chim bắt được chẳng hạn. Sở dĩ An đi là muốn kiếm con chim, để nướng cho bà ngoại mình bồi dưỡng. Bà của An là thương binh. Trước kia bị thương ở chân, đang ốm.

Giọt nước mắt muộn màng

Giọt nước mắt muộn màng
“Ông đi đâu đấy? Chắc ông lại sang sông chứ gì?” Tôi cười, gọi khi ông Vĩ dắt xe máy đi phía sau cách tôi một quãng. Ông Vĩ quay lại nhìn tôi, gật đầu. Tôi thật ái ngại cho ông. Đúng là thân làm tội đời. Tám mốt tuổi đầu mà vẫn long đong chỗ ăn chỗ ở, sống chui sống lủi.

Day dứt

Day dứt
Chiếc Kia Morning đưa Phương Thảo vượt qua cửa khẩu Mộc Bài đến trung tâm tỉnh Battambang. Theo địa chỉ, lái xe người Việt kiều còn khá trẻ, tiếp tục đưa chị qua thị trấn huyện Sisophon, đến một làng quê yên tĩnh nằm sát chân núi gần giáp biên giới Thái Lan.

Tia nắng mùa Xuân

Tia nắng mùa Xuân
Bình phải dò dẫm hồi lâu, cố gắng lách nghiêng người giữa cái khe hở được tạo thành bởi hai dãy nhà liền kề, mới tới được vị trí cần đặt chiếc đèn pin.

Tết về quê ngoại

Tết  về quê ngoại
Má xếp lại mớ tiền lẻ cho ngay thẳng rồi dắt vào trong túi khéo léo dùng kim băng cài lại, một ít má sắp qua chỗ khác để gọn trong một cái hộp có ghi chữ “Ngoại” to đùng như sợ nhầm. Cái hộp ấy má thường hay để dành để khi nào được chút ít lại lặn lội về thăm ngoại, ngày đó má làm dâu xa xứ...

Chậu lan thầy cho ngày Tết

Chậu lan thầy cho ngày Tết
Thế là Tết này trong vườn cây cảnh nhà tôi lại không có lan rồi! Cái thú chơi hoa lan ai cũng biết là nó cao sang, thanh nhã, nên xưa đã có câu: Vua chơi địa lan, quan chơi cây cảnh và chỉ có ai có duyên mới có được cái thú tao nhã ấy. Tôi thì vô duyên với lan hay sao mà chăm chút thì lan không ra hoa. Và được dò lan nào thầy giáo Trinh của tôi tặng cho là mất dò lan ấy.

Cây thắt lòng ủ nhựa đợi mùa sang

Cây thắt lòng ủ nhựa đợi mùa sang
Giáp Tết mấy năm trước, tôi hẹn với Trần Lưu Hậu ra giêng xin phép được ngồi với ông lấy vài buổi. Nghe vậy, ông vui lắm nhưng vẫn có ý đắn đo thì phải.
Xem thêm
Long trọng tổ chức Đại lễ Phật Đản Phật lịch 2567

Long trọng tổ chức Đại lễ Phật Đản Phật lịch 2567

Sáng ngày 27/5/2023, Ban Trị Sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam (BTS GHPGVN) huyện Tân Châu long trọng tổ chức Đại lễ Phật Đản Phật lịch 2567 – Dương lịch 2023
Nhà tu hành ở Phương Nam: Duyên lành xứ Thanh!

Nhà tu hành ở Phương Nam: Duyên lành xứ Thanh!

Từ miền Tây Nam Bộ, chúng tôi vừa có chuyến đi chớp nhoáng về xứ Thanh theo lời mời của Thượng tọa, Tiến sỹ Thích Giác Hoàng, Ủy viên HĐTS Giáo hội PGVN, Chánh Văn phòng Học viện Phật giáo Việt Nam tại TP Hồ Chí Minh, Trụ trì Tịnh xá Linh Sơn, là nhà tu hành theo Hệ phái Khất sĩ có cội nguồn từ Phật giáo nguyên thuỷ.
Món ngon chốn lạ

Món ngon chốn lạ

Ẩm thực là một phần rất quan trọng trong các cuộc hành trình du lịch. Các đơn vị tổ chức tour luôn nghiên cứu nhằm dung hòa khẩu vị của người Việt với món ăn của các nơi mà họ đưa du khách đến.
Hè này, đến Đà Nẵng để vỡ òa với pháo hoa và những lễ hội vui quên lối về

Hè này, đến Đà Nẵng để vỡ òa với pháo hoa và những lễ hội vui quên lối về

Muôn sắc màu pháo hoa rực rỡ từ sân khấu DIFF, chuỗi lễ hội trải dài từ thành phố đến đỉnh Bà Nà… hứa hẹn sẽ là một phần của mùa hè Đà Nẵng 2023 thật khó quên với nhiều du khách.
Du ngoạn khu Ramsar Tràm Chim

Du ngoạn khu Ramsar Tràm Chim

Dịp nghỉ Giỗ Tổ Hùng Vương và Lễ 30/4, 1/5 năm nay, du khách đến khu Ramsar Tràm Chim, huyện Tam Nông, tỉnh Đồng Tháp ngắm chim thiên nhiên hoang dã trong khung cảnh bình minh vừa ló dạng hoặc lúc hoàng hôn buông xuống tại Wildbird Tràm Chim vừa mới khai trương thật ấn tượng và tuyệt vời. Du khách sẽ cảm nhận những giá trị từ thiên nhiên, với rừng nguyên sinh bạt ngàn và các loài chim hoang dã mang đến sự thư thái, dễ chịu… sau những tháng ngày làm việc, lao động mệt nhọc…
Huyền bí Di Linh với ngọn núi thiêng Brăh Yàng

Huyền bí Di Linh với ngọn núi thiêng Brăh Yàng

Chúng tôi đến Di Linh vào một trưa hè oi bức. Thế nhưng khi mặt trời vừa ngả bóng là cơn gió nhẹ mang theo làn hơi mát lạnh phả vào mặt. Chúng tôi nghe kháo nhau Di Linh tựa hồ trải qua bốn mùa trong ngày với mùa xuân vào buổi sớm, buổi trưa là mùa hạ, chuyển sang thu vào chiều tà và bước vào đông khi màn đêm buông xuống. Thời tiết ở cao nguyên gió ngàn này như báo hiệu cho sự kịch tính dành cho những kẻ thích khám phá ghé sang đây.
Link xem trực tiếp bóng đá MU vs Fulham, 22h30 ngày 28/5

Link xem trực tiếp bóng đá MU vs Fulham, 22h30 ngày 28/5

Ngày mới Online cập nhật link xem trực tiếp bóng đá MU vs Fulham diễn ra lúc 22h30 ngày 28/5 phục vụ quý độc giả quan tâm.
Lịch sử đối đầu, nhận định Sevilla vs Real, 0h00 ngày 28/5

Lịch sử đối đầu, nhận định Sevilla vs Real, 0h00 ngày 28/5

Sevilla vs Real là trận đấu tại vòng 37 La Liga. Ngày mới Online thống kê lịch sử đối đầu Sevilla vs Real, nhận định Sevilla vs Real và đội hình dự kiến hai bên...
Link xem trực tiếp bóng đá CAHN vs SLNA, 19h15 ngày 26/5

Link xem trực tiếp bóng đá CAHN vs SLNA, 19h15 ngày 26/5

Ngày mới Online cập nhật link xem trực tiếp bóng đá CAHN vs SLNA trên truyền hình, điện thoại di động phục vụ độc giả theo dõi diễn biến của trận đấu.
Link xem trọn bộ "Nơi giấc mơ tìm về" trên VTV

Link xem trọn bộ "Nơi giấc mơ tìm về" trên VTV

“Nơi giấc mơ tìm về” phát sóng trên kênh VTV1 lúc 21h thứ 2, 3 ,4, 5, 6 hàng tuần. Bộ phim sẽ chính thức lên sóng phục vụ khán giả trong ngày hôm nay 22/5.
Link xem trọn bộ "Bác sĩ Cha" (Doctor Cha)

Link xem trọn bộ "Bác sĩ Cha" (Doctor Cha)

Bộ phim "Bác sĩ Cha" (Doctor Cha) của truyền hình Hàn Quốc được phát sóng từ ngày 15/4 với rating mở màn ấn tượng, đạt 4.9%. Đặc biệt, chỉ trong thời gian 2 tuần phát sóng, rating của "Bác sĩ Cha" đã nhanh chóng tăng lên 13.2% trên toàn quốc. Đây là một c
Link xem trọn bộ "Hiệp sĩ áo đen" (Black Knight) của Kim Woo Bin và Song Seung Hun

Link xem trọn bộ "Hiệp sĩ áo đen" (Black Knight) của Kim Woo Bin và Song Seung Hun

"Hiệp sĩ áo đen" (Black knight) được xây dựng dựa trên webtoon nổi tiếng Taekbaegisa của tác giả Lee Yoon Kyun. Đây là bộ phim truyền hình Hàn Quốc thuộc thể loại hành động, phiêu lưu, khoa học viễn tưởng, tương lai.
Phiên bản di động