Chị em dâu

Bà Lành sinh được hai đứa con trai, cũng vì chiến tranh nên đứa lớn cách đứa út đến gần 20 tuổi. Ngày trước bà cũng từng đi làm dâu trong gia đình đông anh em, bà hiểu câu nói người xưa “Chị em dâu nấu đầu trâu lủng nồi”, thế nhưng trong những năm đói quay đói quắt, chiến tranh giặc giã, tất cả chị em dâu nhà bà phải xa chồng nên mọi phụ nữ trong gia đình đều yêu thương và đoàn kết lẫn nhau.

Vậy mà, giờ đến hai đứa con dâu của bà, dù đời sống kinh tế gia đình tương đối ổn định và với quan điểm “Dâu con, rể khách”, nhiều lần bà đã công tâm khuyên giải nhưng chúng vẫn không nghe. Mâu thuẫn phát sinh, ban đầu là hai đứa con dâu, sau chúng kéo theo đồng minh là hai đứa con trai của bà rồi thì đến cả những đứa cháu nữa.

Chuyện bé xé ra to, đến nỗi tuy không nói ra nhưng dường như chẳng đứa nào muốn nhìn mặt đứa nào, rồi thì với đủ mọi lí do chúng xin ra ở riêng, mặc cho vợ chồng bà lầm lũi một mình với ngôi nhà rộng hơn ba trăm mét vuông. Người ngoài nhìn vào cứ bảo bà khó tính, họ đâu ngờ mọi chuyện lại bắt đầu từ chính những đứa con dâu của bà.

Mà ngẫm cho cùng, chuyện cũng đâu có gì to tát, đơn cử như lúc trước khi còn ở chung, hai đứa con dâu bà cạnh khóe nhau về chuyện ăn mặc. Ban đầu bà cứ nghĩ khoảng cách tuổi tác giữa hai dâu sẽ giúp đứa lớn thương yêu đứa nhỏ, và cô dâu út sẽ biết kính trọng chị dâu cả của mình hơn. Ấy thế nhưng bà đã nhầm. Hôm đi ăn cưới ở đâu về, Ngọc - cô con dâu nhỏ của bà diện một chiếc váy ngắn quá gối, phía trước hở ngực, phía sau thì trống đến ngang eo, để lộ tấm lưng trần. Thấy vậy, con cháu vừa bước qua tuổi mười lăm chạy ra đon đả chào thím:

- Trông thím cứ như người của xô - bít bước ra vậy!

Chưa kịp vui trước câu nói vô tình của cháu thì Ngọc đã nghe văng vẳng tiếng của chị dâu phát ra từ trong bếp, chị Xuân dường như có ý muốn đe con vừa ngầm có ý xỉa xói Ngọc:

- Mày cứ liệu hồn, lo mà học hành cho tới nơi tới chốn, sau này còn kiếm cho được tấm chồng tử tế, ít ra thì cũng được như chú mày, chả mấy khi buồn ngủ gặp chiếu manh đâu con ạ.

Minh họa Lão Trần
Minh họa Lão Trần

Ngọc nghe mà tức đến lộn ruột, nhưng cũng không vừa, đáp trả:

- Mẹ cháu nói phải đấy, cố mà học cho giỏi, cẩn thận ở đời lắm khi kẻ cắp mà gặp bà già thì lại khốn.

Con bé đứng cửa giữa, ngẩn ngơ không hiểu mẹ và thím Ngọc giao tiếp kiểu gì mà vần vè toàn bằng ca dao, tục ngữ. Bà Lành ngồi ở phòng khách nghe hết câu chuyện từ đầu đến cuối, liền xếp vội tờ báo, nhấp ngụm nước trà, lắc đầu ngao ngán…

Chuyện tưởng vậy đã xong, nào ngờ trở thành chủ đề bàn tán chẳng bao giờ cạn của mấy bà, mấy chị trong xóm, thậm chí, mấy hôm sau bà Lành đi chợ, bà Mai, nhà ở đầu ngõ còn kéo tay bà lại một góc mà “nhiệt tình” nhắc khéo:

- Bà về nhắc nhở con Ngọc, sống phải biết chắt bóp một chút, tôi nghe chị Xuân bảo em dâu cháu sành điệu lắm, đồ gì trên người nó cũng có giá tiền triệu, sống phung phí không biết quý trọng sức lao động như thế thì nhà cửa lụn bại trong tay lúc nào không biết!

Về nhà bà Lành phân vân không biết sẽ khuyên nhủ Ngọc thế nào cho phải, thật ra bà cũng không quá hoài cổ, bà chỉ hay căn dặn con cái trong nhà biết ăn mặc, tiêu pha chừng mực. Hơn nữa bà biết công việc của Ngọc hay tiếp xúc với khách hàng, hình thức cũng là điều quan trọng, mà Ngọc đâu phải là đứa lả lơi, trừ những khi tiệc tùng có chồng đi cùng, bằng không nó cũng là đứa biết giữ nếp, không đến nỗi như lời hàng xóm dị nghị, vấn đề trở nên trầm trọng, chẳng qua cũng do con dâu lớn một phần, Xuân hơi quá lời về em của mình chăng?

Bẵng đi ít lâu, một hôm bà Lành có dịp về nhà Ngọc ăn giỗ, chỗ sui gia, mẹ Ngọc ra tận ngõ đón bà vào không quên chào đon đả:

- Bà dạo này trẻ ra, cái áo bà mặc đẹp quá, thảo nào con Ngọc mỗi lần về thăm mẹ đều khen mẹ chồng con sành điệu lắm, còn hơn cả chị dâu nữa đấy chứ. Thời buổi này phải thế bà ạ, tuềnh toàng, nhếch nhác quá, người ta cười cho, lại bảo mình thế này thế nọ. Đành rằng cũng biết dè dặt trong chi tiêu nhưng mọi thứ đều quy ra “thóc” thì không nên.

Rồi sau đó, mẹ Ngọc còn huyên thuyên một mớ chuyện dông dài nữa nhưng bà Lành không nhớ, chỉ biết đến đây thì bà đã phần nào hiểu được ý của mẹ Ngọc muốn nói gì và nói đến ai, thế nhưng bà cũng chỉ biết bấm bụng thở dài. Cha mẹ sinh con, trời sinh tính, huống chi đây cũng chỉ là con dâu, bà không trách Xuân cũng chẳng trách Ngọc, mỗi đứa đều có suy nghĩ riêng, chỉ mỗi tội là không biết dung hòa để sống tốt hơn.

Hôm nay, bà Lành ốm, bà nhờ người đánh tiếng để hai đứa con dâu về cùng lúc. Cũng lâu lắm rồi bà mới có dịp gặp cả Xuân và Ngọc như thế này. Trong câu chuyện của ba người phụ nữ bên giường bệnh, bà Lành bắt đầu kể về cuộc đời của mình. Bà bảo chồng đi bộ đội, một mình bà vất vả mới nuôi được hai anh con trai khôn lớn trưởng thành, những tưởng lúc già cả, đau ốm có con cháu quây quần đỡ đần sớm hôm, ấy vậy mà vì mâu thuẫn nhỏ nhặt trong gia đình, giờ mỗi người chọn cho mình một cuộc sống riêng.

Người ta nói: Trẻ cậy cha, già cậy con, đời bà đã không cậy nhờ được con cái thì cũng trông mong sau này các con phải biết thương yêu, đùm bọc, bảo ban lẫn nhau. Rồi bà nói với Ngọc, suốt cả chặng đường chú út (tức chồng Ngọc) đi đều có bước chị Xuân đỡ, ngày vào đại học, chị Xuân đã không ngần ngại bán đi cả một con lợn giống và mấy thùng thóc để có tiền cho em trai nhập học. Ra trường, chị cũng phải chạy vạy khắp nơi để lo xin việc cho em.

Mặt khác, nếu như Ngọc về làm dâu với bồng bềnh váy trắng, phấn son rực rỡ giữa ngày Hè thì ngày cưới chị Xuân, cuộc sống gia đình còn nhiều khó khăn bà cũng chỉ lo được chiếc áo nâu sòng đất mẹ cho cô dâu và rổ khoai lang mời bà con xóm giềng. Do đó, dù gì con cũng biết yêu thương và kính trọng chị dâu của mình.

Còn về phần Xuân, bà hiểu những ấm ức trong lòng của người phụ nữ gần nửa đời gánh vác trọng trách gia đình nhà chồng nhưng không thể nói ra, là chị cả con nên bao dung và rộng lượng với em của mình, ở đời ăn theo thuở, ở theo thời, hơn nữa, con Ngọc không phải là đứa không biết sống, năm ngoái khi con bị tai nạn, em dâu của con đã cho máu, vì vậy trong huyết mạch của con còn có dòng máu của con Ngọc… Dù không máu mủ ruột rà, nhưng tình người là quan trọng nhất.

Không biết những lời nói của mình có sức lay động đến đâu, nhưng nói đến đây bà Lành thấy những giọt nước mắt từ từ lăn trên khuôn mặt của hai đứa con dâu của mình, có lẽ sau bao sự trăn trở, suy tư, hai đứa con dâu đã bắt đầu hiểu được tâm can của bà Lành…

Truyện ngắn của sông côn

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim

Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.

Tin khác

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Bên nhau là Tết

Bên nhau là Tết
- Giàng ơi! Mẹ cháu gửi thư về đây này!

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..

Giữ trọn đạo làm dâu

Giữ trọn đạo làm dâu
Anh Nguyễn Xuân Thành và chị Lê Hồng Duyên đều ở trong Ban chấp hành xã Đoàn. Năm anh Thành 27 tuổi, chị Duyên 25 tuổi, anh chị tổ chức lễ thành hôn. Sau ba tháng, anh Thành lên đường nhập ngũ. Biết vợ đã có mang, anh cầm tay dặn dò:

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh
Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.

Đồng đội

Đồng đội
Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà
Dựa trên câu chuyện lịch sử có thật: Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn gác lại thù nhà, chuyên tâm phò tá triều đình nhà Trần ba lần đánh tan quân Nguyên Mông, bảo vệ đất nước...
Xem thêm
Người treo cờ trong trại Đa- vít sáng 30/4/1975

Người treo cờ trong trại Đa- vít sáng 30/4/1975

Ông Phạm Văn Lãi, nguyên cán bộ Văn phòng Chính phủ, sau ngày hưu về sống ở quê nhà xã Tự Tân, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình hơn chục năm nay.
Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhân kỉ niệm 49 năm Ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4), 138 năm Ngày Quốc tế Lao động (1/5), 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7/5)
Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Với lịch sử và văn hóa đặc trưng, là một trong những điểm du lịch tâm linh hấp dẫn du khách - Khu Du lịch Văn hóa (DLVH) Phương Nam là một quần thể công trình độc đáo được xây dựng tại vùng đất này, nhằm tôn vinh và phụng thờ các nhân vật lịch sử và tổ tiên họ Đặng, cũng như các dòng họ khác trên khắp cả nước đã góp phần khai phá và xây dựng vùng đất mới. Nơi đây, những câu chuyện về những người anh hùng, những bậc tiền nhân đã ghi dấu ấn rất sâu trong lòng người dân miền Tây Nam Bộ...
Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Cục Du lịch quốc gia Việt Nam vừa có văn bản gửi Sở Du lịch; Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương về việc tăng cường đảm bảo an toàn trong các hoạt động du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024.
Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Sáng ngày 26/4, tại Khu nghỉ dưỡng Forever Green Resort, UBND huyện Châu Thành tổ chức họp báo thông tin về các hoạt động của Tuần lễ Văn hóa - Du lịch
Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Lễ hội khai trương Du lịch biển Hà Tĩnh năm 2024 là chuỗi các hoạt động nhằm giới thiệu, quảng bá giá trị, tài nguyên và sản phẩm du lịch của địa phương đến với du khách gần xa.
U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

Rạng sáng 27/4 (theo giờ Việt Nam), U23 Việt Nam bước vào trận tứ kết trong khuôn khổ VCK U23 châu Á 2024 với cuộc đối đầu U23 Iraq.
Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Tối 23/4, đội tuyển U23 Việt Nam nhận thất bại với tỷ số 0-3 trước đối thủ U23 Uzbekistan ở lượt trận cuối cùng tại bảng D VCK U23 châu Á 2024.
Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Đỗ Quốc Luật, Bùi Thu Hà, Đoàn Thu Hằng, Sầm Văn Đời - những người truyền cảm hứng cho cộng đồng yêu chạy bộ,… cùng gần 4000 vận động viên (VĐV) khác đã có một ngày cuối tuần chạy giữa thiên nhiên xanh mát, khoáng đạt tại Ecopark Marathon 2024.
"Nữ hoàng nước mắt" xô đổ kỷ lục của "Hạ cánh nơi anh"

"Nữ hoàng nước mắt" xô đổ kỷ lục của "Hạ cánh nơi anh"

Theo Chosun, tập 16 và cũng là tập cuối cùng của bộ phim "Queen of tears" (Nữ hoàng nước mắt) ghi nhận mức rating kỷ lục. Thống kê của Nielsen Korea cho thấy tỷ suất người xem trung bình trên toàn quốc của bộ phim là 24.85 %.
Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành cho biết phim điện ảnh "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu rộng rãi trên truyền hình vào dịp 10/10.
Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Sở TT&TT TP.HCM cho biết đã mời bà Nguyễn Thị Lệ Nam Em làm việc về hoạt động cung cấp thông tin trên các tài khoản mạng xã hội vào ngày 26/3 và ngày 2/4. Tuy nhiên, Nam Em đã không đến với lý do bận công việc tại Đà Lạt. Sở tiếp tục mời Nguyễn Thị Lệ Nam
Phiên bản di động