Đám cưới chồng cũ

Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chị cả ngày chùm trong chăn, đeo tai nghe nhạc, mà âm thanh bên ấy vẫn cứ lọt vào tai chị. Từ nhà chị sang bên ấy chỉ cách có năm, sáu nhà thôi, hai cái loa công suất lớn mở to thế, chị có bịt tai cũng vẫn nghe thấy. Mà sao chị lại xin nghỉ ở nhà không đi làm nhỉ? Thực ra, chị có đi làm thì cũng không tâm trí đâu mà động tay vào bất cứ việc gì. Chị cứ nằm như thế, không dậy cơm nước gì khiến cho mẹ chị lo lắng. Nỗi buồn dâng lên ngập lòng chị, hai dòng nước mắt chảy ướt đầm trên gối. Có lúc chị tự thấy xấu hổ cho mình, tại sao chị phải buồn, phải khóc, người ấy có là gì của mình nữa đâu? Chị chính là người giải phóng cho anh ta đi lấy vợ đấy chứ. Vậy mà…

* * *

Chị và Thành yêu nhau từ những năm học cấp 3, tình yêu ấy kéo dài 5 năm, cũng trải qua những giận hờn, chia tay rồi lại hàn gắn lại, cuối cùng thì hai người cũng làm lễ cưới. Hạnh phúc tưởng cứ thế nhân lên để chị có một gia đình trọn vẹn như mong ước. Vậy mà đã hơn một năm từ ngày cưới chị vẫn không thể có bầu. Thành bảo chị: “Em đừng buồn, rồi ông trời sẽ thương chúng ta thôi. Em cứ phải giữ tinh thần lạc quan, ăn uống tốt vào anh nghĩ sẽ sớm có tin vui”. Nghe những lời của chồng, lòng chị vơi đi bao nhiêu buồn lo và chán nản. Hai vợ chồng cũng không đi bệnh viện khám vì cả hai vợ chồng đều nghĩ mình khỏe mạnh không bệnh tật, gầy yếu gì, họ tin rằng mình bị muộn con. Thế là họ đi bốc thuốc Bắc bồi bổ với hi vọng một ngày nào đó hạnh phúc sẽ mỉm cười. Đã có lúc chị chợt nghĩ, liệu khi nào một trong hai người không có khả năng sinh sản hay không nhỉ. Rồi chị lại gạt ngay cái ý nghĩ ấy đi, bởi vì rõ ràng trong chuyện ấy Thành rất “khỏe” và chị thì cũng không có bất cứ triệu trứng nào khác lạ. Chị lại đợi, đợi mãi, một năm… hai năm… rồi bốn năm hai người mới đi khám ở bệnh viện. Kết quả là chị không có khả năng sinh con. Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lí nhưng chị vẫn xây xẩm mặt mày. Chị không thể tin vào điều đó, tại sao lại là chị, tại sao?

Minh họa Lão Trần
Minh họa Lão Trần

Cho dù nguyên nhân là do chị nhưng Thành không ruồng rẫy chị như người đời vẫn thường làm, chị nhận thấy Thành cũng rất buồn. Thành vốn yêu chị và cũng là người tâm lí, anh nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy chị hằng đêm, dùng những lời nói nhẹ nhàng an ủi chị. Chị thì chỉ biết khóc, ban đầu là những tiếng nấc cố kìm lại nơi cổ họng, sau dần bật ra thành những tiếng nghẹn ngào mang một nỗi trách than, bất lực.

- Rồi chúng ta sẽ ổn thôi vợ à…

- Thành nói thì thầm bên tai chị.

- Em thấy buồn quá anh ơi!

- Không sao đâu em. Cứ đợi thêm một thời gian nữa rồi ta xin con nuôi. Người ta nói, khi xin con nuôi về thế nào những cặp hiếm muộn sẽ có em bé ngay thôi.

- Nhưng bác sĩ kết luận là em vô sinh mà.

- Kìa, chúng ta phải có lòng tin chứ em. Em hãy bình tâm lại, bên em còn có anh cơ mà.

Đúng là những lời của Thành đã làm chị bình tâm lại. Chị lại nuôi hi vọng và chị không còn khóc nữa, nhưng hằng đêm, khi tiếng ngáy đều đều của Thành cất lên thì chị vẫn thao thức nghĩ suy bao điều. Có lần buổi sáng thấy mắt vợ trũng sâu quầng thâm, khuôn mặt nhợt nhạt vẻ thiếu ngủ thì Thành làm như giận dỗi mà mắng cho chị một trận. Thành bảo em mà còn như thế là anh đi kiếm bà hai. Biết là chồng yêu mình, anh chỉ nói dọa chị thôi nhưng câu nói ấy cứ in sâu vào tâm trí làm chị thấy chạnh lòng.

Với Thành, chị tin anh yêu thương chị thực lòng, nhưng còn mẹ chồng, họ hàng nhà chồng đã ngày càng làm anh chị thêm áp lực. Chị biết, bấy nhiêu năm làm dâu chị đã không làm tròn bổn phận của mình, nhưng chị có muốn vậy đâu, chị vẫn phải sống trong cảm giác tội lỗi và lo sợ khi chạm mặt mẹ chồng. Những khi có Thành ở nhà còn đỡ chứ Thành vắng nhà là chị không biết giấu mình vào đâu, chị ước mình có phép tàng hình để tránh mặt và ánh mắt săm soi của mẹ chồng. Chị đã nhiều lần nuốt nước mắt làm ngơ khi mẹ chồng từ nói bóng gió đến xỉa xói trước mặt chị là thứ đàn bà điếc, không biết đẻ. Chị đã nhẫn nhịn chỉ vì muốn được ở bên Thành.

Thế mà đã hơn 10 năm vợ chồng chị sống bên nhau, Thành vẫn thương yêu chị như những ngày đầu. Chị thầm cảm ơn chồng và thấy mình có lỗi, chị biết chỉ có tình yêu đủ lớn mới giúp anh sống tốt với chị bấy nhiêu năm. Cảm nhận được những gì anh dành cho mình chị lại càng thêm yêu anh, càng yêu chị càng tự thấy mình ích kỉ. Tại sao chị lại bắt anh sống cùng mình những bấy nhiêu năm trong sự thèm con đến cháy ruột? Tại sao chị lại để anh phải khó xử với mẹ đẻ của mình và dòng tộc? Chị đúng là hẹp hòi, chị không đáng được hưởng tình yêu và sự hi sinh của anh. Đã nhiều lần chị bắt gặp ánh mắt thèm muốn của anh khi nhìn những đứa trẻ nhà hàng xóm. Có hôm vô tình thấy Thành say sưa ngắm ảnh một em bé trong điện thoại mà chị suýt nữa bật lên tiếng khóc. Rồi chị khám phá ra trong điện thoại của anh cả bộ sưu tập ảnh trẻ con, chị thương anh quá.

Đã mấy lần chị định nói ra cái ý định của mình với anh nhưng rồi chị lại không biết sẽ diễn đạt thế nào. Chị biết chị chưa đủ dũng cảm để làm điều đó vì chị còn rất yêu anh. Nhưng rồi chị nghĩ, nếu yêu anh thì chị quyết phải nói ra điều ấy.

- Anh! - Chị rụt rè nói sau khi lên gân để suy nghĩ thoát ra thành lời nói - em muốn chúng mình li hôn.

- Em nói gì? - Anh nhìn chị vẻ nghiêm trọng.

- Em muốn anh lấy người khác. Anh đừng vì em mà phải khổ, anh hãy nghĩ cho tương lai lâu dài của mình. Anh phải có những đứa con do chính anh sinh ra chứ không phải là đứa con nuôi. Chính vì thế mà em đã không muốn xin con nuôi, chúng mình không thể kéo dài cuộc sống như thế này lâu hơn nữa. Em xin anh…

Chị định nói với anh thật nhiều, thật nhiều rằng chị rất biết ơn vì những gì anh đã làm cho chị, rằng cũng yêu anh nhưng không phải vì chữ yêu ấy mà để anh phải thiệt thòi… nhưng chị đã không thể nói gì thêm. Chị khóc òa lên, tiếng khóc ấy không thể làm cho anh thuận theo lời chị, trái lại tiếng khóc ấy làm dấy lên trong anh lòng thương cảm. Anh ôm trầm lấy chị, anh nói không đồng ý. Và chị biết chị cần phải làm những gì để anh phải rời bỏ chị.

Cuối cùng thì chị cũng đã khiến anh phải kí vào tờ đơn li hôn. Sau những ngày dài chị bỏ ra ngủ riêng, lạnh nhạt chuyện chăn gối, rồi những đêm chị về khuya với son phấn và mặc những bộ đồ đẹp đã làm cho chồng chị dần dần nản trí. Thực ra, với một người tốt tính như Thành thì anh đã nghi ngờ việc bất thường của chị và cho đó chỉ là màn kịch đánh lừa mình. Nhưng dần dần vì mẹ chồng chị nói anh nhiều quá, bà nói anh là một thằng đàn ông nhu nhược và ngu đần, bà nói anh bất hiếu. Anh đã cãi lời mẹ, thế là mẹ con anh trở nên bất hòa chỉ vì chị. Công việc căng thẳng, cuộc sống gia đình bất ổn khiến anh mất tỉnh táo, anh không còn ôn hòa điềm đạm như xưa nữa. Chị thấy mình có tội với anh, nhưng chị cũng lại cương quyết, lúc này chị phải ra đòn quyết định để anh ghét bỏ chị. Nếu chị yếu mềm thì chị chỉ làm khổ anh lâu hơn mà thôi.

Sau một đêm không ngủ ở nhà, không thèm báo cho anh, máy điện thoại cũng tắt nguồn thì chị về nhà với vẻ mặt lạnh nhạt. Hôm đó anh nghỉ làm ở nhà vì lo cho chị, nỗi lo ấy lắng xuống khi anh nhìn thấy chị về, thay vào đó là nỗi nghi ngờ và cơn ghen khủng khiếp bùng lên. Cũng phải thôi, với tình yêu và những gì anh dành cho chị, cả sự tự trọng của một gã đàn ông thì cơn ghen ấy hoàn toàn có lí. Chị làm như không quan tâm và thể hiện sự coi thường chồng ra mặt, chị lẳng lặng đi vào nhà tắm. Và chồng chị đã chính thức sập bẫy của chị. Cái điện thoại của chị đã tố cáo chị - tất nhiên là chị cố ý bỏ quên trên bàn - Cuộc gọi với một giọng đàn ông xa lạ cất lên khi Thành bắt máy. Và sau đó, Thành đã đọc được những tin nhắn qua lại rất mùi mẫn giữa chị và người đàn ông đó. Để có được cuộc gọi và những tin nhắn như thế chị đã phải nài nỉ, thuyết phục con bạn thân để nó nhờ thằng em trai nó giúp. Thế rồi vợ chồng chị đã li hôn, lòng chị đan xen bao cảm xúc hỗn độn, đó là sự hụt hẫng, ngậm ngùi và có cả nỗi cay đắng xót xa.

* * *

Chị đã dậy ăn cơm, nước mắt không còn lăn dài trên má. Sao mà chị phải buồn cơ chứ, khi chị đã làm đúng với lòng mình, chị muốn Thành được hạnh phúc. Chị không thể để Thành phải vì chị mà chịu hi sinh cả một đời, trong khi chị cũng rất yêu và trân trọng anh. Việc làm của chị có thể đã làm Thành hiểu lầm để xa rời chị nhưng với chị đó lại là những gì chị làm để đáp lại những điều anh đã làm cho chị khi họ còn là vợ chồng. Cái đó chỉ cần mình chị biết, bởi vì nếu chồng cũ của chị biết thì liệu anh có thấy yên lòng và hạnh phúc bên người vợ mới hay không?

Bỗng nhiên chị thấy hai tiếng chồng cũ không còn cay đắng, mà ngược lại làm cho lòng chị nhẹ nhàng và thỏa mãn. Chị khẽ mỉm cười.

Hôm nay chồng cũ của chị làm đám cưới…

Truyện ngắn của Lê Minh Hải

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Nắng Hàng Dương

Nắng Hàng Dương

Tôi bước xuống xe điện. Chiều nghiêng bóng xế. Xoay mặt chín mươi độ, đầu hơi ngả về phía sau, anh tài xế nhìn tôi nhoẻn miệng cười - nụ cười của người thanh niên vùng biển rõ vẻ chân chất và thơm nồng vị nắng.
Bà già nhà quê

Bà già nhà quê

Bà già ấy đã gần 70 tuổi, dáng người gầy nhom, đôi chân khẳng khiu như hai thanh tre non nhưng trông khỏe lắm. Điều đó được thể hiện qua cách bà xách hai chiếc giỏ trái cây dáng đi thoăn thoắt. Bà có thằng con ở thành phố, lên đó học, làm việc rồi lấy vợ, sinh con.
Mẹ của chúng mình

Mẹ của chúng mình

Liza không ngờ mục tiêu đến làm ở cửa hàng thời trang và mĩ phẩm lại thay đổi nhanh đến như vậy. Lúc nhờ Hạnh - cô bạn học người Việt thân nhất lớp - xin việc, Liza nói với bạn:
Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim

Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.
Chị em dâu

Chị em dâu

Bà Lành sinh được hai đứa con trai, cũng vì chiến tranh nên đứa lớn cách đứa út đến gần 20 tuổi. Ngày trước bà cũng từng đi làm dâu trong gia đình đông anh em, bà hiểu câu nói người xưa “Chị em dâu nấu đầu trâu lủng nồi”, thế nhưng trong những năm đói quay đói quắt, chiến tranh giặc giã, tất cả chị em dâu nhà bà phải xa chồng nên mọi phụ nữ trong gia đình đều yêu thương và đoàn kết lẫn nhau.

Tin khác

Hoa vàng bến đợi

Hoa vàng bến đợi
Chiều buông trên bến sông nở đầy hoa sao nhái. Bầu trời đỏ, mặt sông đỏ, hoa sao nhái vàng bất chợt cũng bị nhuộm đỏ như đang thắp lửa lung linh để đốt cháy rụi cảnh thiên nhiên của những ngày đầu Hạ ở một vùng đồng bằng xa xôi hẻo lánh.

Xuân trên tay mẹ

Xuân trên tay mẹ
Thèm quá chừng cái bong bóng heo thổi căng phơi khô làm bóng ném!!!

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Bên nhau là Tết

Bên nhau là Tết
- Giàng ơi! Mẹ cháu gửi thư về đây này!

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..

Giữ trọn đạo làm dâu

Giữ trọn đạo làm dâu
Anh Nguyễn Xuân Thành và chị Lê Hồng Duyên đều ở trong Ban chấp hành xã Đoàn. Năm anh Thành 27 tuổi, chị Duyên 25 tuổi, anh chị tổ chức lễ thành hôn. Sau ba tháng, anh Thành lên đường nhập ngũ. Biết vợ đã có mang, anh cầm tay dặn dò:

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh
Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.

Đồng đội

Đồng đội
Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.
Xem thêm
Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhiều chương trình văn hóa nghệ thuật chào mừng các ngày lễ lớn

Nhân kỉ niệm 49 năm Ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4), 138 năm Ngày Quốc tế Lao động (1/5), 70 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7/5)
Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Khu Du lịch Văn hoá Phương Nam - Nơi tri ân các bậc tiền nhân “mở cõi”

Với lịch sử và văn hóa đặc trưng, là một trong những điểm du lịch tâm linh hấp dẫn du khách - Khu Du lịch Văn hóa (DLVH) Phương Nam là một quần thể công trình độc đáo được xây dựng tại vùng đất này, nhằm tôn vinh và phụng thờ các nhân vật lịch sử và tổ tiên họ Đặng, cũng như các dòng họ khác trên khắp cả nước đã góp phần khai phá và xây dựng vùng đất mới. Nơi đây, những câu chuyện về những người anh hùng, những bậc tiền nhân đã ghi dấu ấn rất sâu trong lòng người dân miền Tây Nam Bộ...
Thành cổ Sơn Tây

Thành cổ Sơn Tây

Đầu thế kỉ XIX, triều đình nhà Nguyễn đã tiến hành xây dựng thành Sơn Tây (nay thuộc thị xã Sơn Tây, TP Hà Nội) vào năm Minh Mạng thứ ba (triều Minh Mạng 1820 - 1848). Đó là công trình kiến trúc nghệ thuật và quân sự của nước ta thời phong kiến gần 200 năm trước.
Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Đảm bảo an toàn cho khách du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024

Cục Du lịch quốc gia Việt Nam vừa có văn bản gửi Sở Du lịch; Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương về việc tăng cường đảm bảo an toàn trong các hoạt động du lịch dịp nghỉ lễ 30/4-1/5 và cao điểm du lịch hè 2024.
Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Nhiều hoạt động phong phú trong Tuần lễ Văn hóa - Du lịch huyện Châu Thành, lần 2 năm 2024

Sáng ngày 26/4, tại Khu nghỉ dưỡng Forever Green Resort, UBND huyện Châu Thành tổ chức họp báo thông tin về các hoạt động của Tuần lễ Văn hóa - Du lịch
Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Khai hội Du lịch biển Hà Tĩnh - Kỳ vọng về một mùa thắng lợi

Lễ hội khai trương Du lịch biển Hà Tĩnh năm 2024 là chuỗi các hoạt động nhằm giới thiệu, quảng bá giá trị, tài nguyên và sản phẩm du lịch của địa phương đến với du khách gần xa.
U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

U23 Việt Nam chính thức chia tay giải U23 châu Á 2024

Rạng sáng 27/4 (theo giờ Việt Nam), U23 Việt Nam bước vào trận tứ kết trong khuôn khổ VCK U23 châu Á 2024 với cuộc đối đầu U23 Iraq.
Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Lịch thi đấu của U23 Việt Nam tại tứ kết U23 châu Á

Tối 23/4, đội tuyển U23 Việt Nam nhận thất bại với tỷ số 0-3 trước đối thủ U23 Uzbekistan ở lượt trận cuối cùng tại bảng D VCK U23 châu Á 2024.
Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Dàn elite và gần 4000 vận động viên đổ bộ Ecopark Marathon 2024

Đỗ Quốc Luật, Bùi Thu Hà, Đoàn Thu Hằng, Sầm Văn Đời - những người truyền cảm hứng cho cộng đồng yêu chạy bộ,… cùng gần 4000 vận động viên (VĐV) khác đã có một ngày cuối tuần chạy giữa thiên nhiên xanh mát, khoáng đạt tại Ecopark Marathon 2024.
Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành cho biết phim điện ảnh "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu rộng rãi trên truyền hình vào dịp 10/10.
Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Sở TT&TT TP.HCM cho biết đã mời bà Nguyễn Thị Lệ Nam Em làm việc về hoạt động cung cấp thông tin trên các tài khoản mạng xã hội vào ngày 26/3 và ngày 2/4. Tuy nhiên, Nam Em đã không đến với lý do bận công việc tại Đà Lạt. Sở tiếp tục mời Nguyễn Thị Lệ Nam
Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Theo đại diện Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM cho biết, Sở đã có giấy mời Nam Em lên làm việc lần 2. Kết quả buổi làm việc sẽ được cơ quan chức năng thông tin vào thời gian tới.
Phiên bản di động