Dòng nước mắt chát mặn

Hắn ngồi đó. Gầy guộc, nhăn nhúm. Cái ngực trần lộ rõ từng chiếc xương sườn chia đều hai bên như cố dành chút sức lực còn lại che chở những bộ phận nội tạng phía trong.

Đôi mắt mờ đục, đờ đẫn nom vô cảm nhưng vẫn lưu lại nét cay nghiệt của gã đàn ông mấy chục mùa hoa gạo từng tung hoành dọc ngang, phá phách khiến người đàn bà vẫn song hành "nâng khăn sửa túi" cho hắn bao phen lận đận.

Bây giờ thì hắn đã thân tàn ma dại, bệnh tật đầy người do lối ăn chơi buông thả bấy lâu gây nên. Hắn biết rõ điều đó. Nhưng ân hận thì đã muộn.

Người đàn bà mang đến cho hắn một mâm nhỏ, bên trong có bát cơm, bát canh và đĩa thịt băm nóng hổi, thơm nức mùi hành phi. Thị nhìn hắn hít hít cảm nhận hương vị ngon đậm đà, gật đầu "khà" một tiếng. Đoạn xúc cơm ra chiếc bát nhỏ trắng tinh, thị dịu dàng:

- Mình ăn đi cho nóng!

Nghe câu nói mát lịm của vợ chẳng khác gì hồi còn son trẻ, cảm xúc trong hắn bỗng nhiên òa vỡ. Nước mắt hắn trào ra, tuôn ròng ròng qua hai bên gò má hốc hác, rơi xuống bát cơm. Hắn nấc lên, có gì đó nghẹn cứng trong cổ họng. Hắn muốn nói mà không lên lời.

* *

*

Ngày ấy, trong số thanh niên lên đường tòng quân được biên chế ra Bắc, có một chàng trai xứ Thanh đẹp trai, hào hoa phong nhã. Vừa khéo tay, hát hay lại sôi nổi tham gia các hoạt động phong trào của Đoàn Thanh niên, hắn được bao cô gái liếc mắt đưa tình, tìm cơ hội gần gũi. Thanh niên trẻ sinh ra từ lũy tre làng, chưa vợ, chưa nếm trải hương vị yêu đương nên ban đầu hắn còn vô tư lắm. Cứ hoạt động đoàn, cứ lao động, phấn đấu… các phong trào cuốn hắn đi. Dần dần, được giao tiếp, cọ xát với nhiều cô gái bản địa xinh đẹp, tài hoa, có cô thì thủ thỉ rụt rè, song nhiều cô tinh nghịch và mạnh mẽ, hắn dần nhận ra trong bản năng của mình, có gì đó đang thức dậy. Rồi hắn bắt đầu để ý đến các cô gái xung quanh. Nhiều cô gái mới lớn thân hình ngồn ngộn, những đường cong mềm mại trên cơ thể không hiểu vô tình hay hữu ý cứ đập vào mắt, đi vào suy nghĩ và cả giấc ngủ của hắn.

Song kỉ luật quân đội là kỉ luật thép, hắn đâu dám ngo ngoe.

Một lần, anh nuôi đơn vị ốm, hắn được phân công vào làng tìm mua ít rau cho bữa cơm chiều. Vừa đi vừa huýt sáo vui vẻ. Bỗng ánh mắt hắn tập trung vào một lùm cây phía vệ đường. Có tiếng gì đó oàm oạp như ai đang giội nước. Hắn dừng lại, lắng tai nghe ngóng. Đôi mắt đảo quanh, qua kẽ lá, hắn thấy một cô gái đang múc nước giếng rửa chân. Hình như cô vừa lội bùn về. Chiếc quần nâu ống rộng xắn cao, đôi chân nõn nà, trắng muốt đang dần hiện ra dưới làn nước trong mát. Bên cạnh, đôi quang gánh đầy rau muống xanh mướt. Lặng đi một giây, hắn hắng giọng đánh động. Cô gái ngẩng lên, gương mặt thanh tú nở nụ cười tươi tắn.

Thấy đây là người cần gặp, hắn đánh bạo hỏi:

- Cô… bán rau không?

- Dạ! Anh mua nhiều không?

- Tôi mua cho đơn vị.

Vừa nói, hắn vừa đảo mắt quanh thân hình cô một lượt. Cô đẹp thật. Ánh mắt long lanh, đen nhánh như hai hạt nhãn. Hàm răng trắng, chiếc nào chiếc ấy đều chằn chặn như những hạt ngô non đang xếp hàng trên nõn bắp. Đôi môi mọng ướt hấp dẫn đến lạ. Đặc biệt, dáng người nhỏ nhắn, khuôn ngực đang tuổi dậy thì căng đầy sức trẻ và cái eo thon thả kia thì bất cứ gã thanh niên nào cũng không thể không chú ý.

Sau một vài câu xã giao, hắn mang rau về. Từ đó, hình ảnh cô gái cứ ám ảnh, quấn riết lấy hắn, theo hắn suốt ngày đêm, từ lúc lao động đến khi nghỉ ngơi thư giãn, theo vào dòng cảm xúc khi hắn ghi nhật kí. Nhiều ngày trôi qua, thấy trong cuộc sống của mình không thể thiếu cô, hắn đã lên kế hoạch tiếp cận. Rồi hắn cũng thành công. Một năm sau, đám cưới hắn với cô gái đẹp tên Hoa được đơn vị đứng ra tổ chức, giản dị mà đầm ấm. Họ chuyển ngành về một địa phương, được cơ quan cấp cho gian nhà nhỏ vách đất, lợp giấy dầu chung vách căn phòng của cặp vợ chồng trẻ khác. Cuộc sống êm đềm là niềm mơ ước của bao người cho đến một ngày đứa con gái yêu quý đầu tiên chào đời.

Hết 6 tháng, vợ hắn gửi con về bà ngoại đi làm. Do tính chất công việc, thường xuyên phải đi kiểm tra, nắm tình ở cơ sở nên ít có dịp hai vợ chồng cùng ăn trưa ở nhà. Đồng lương ba cọc ba đồng thời bao cấp đầy gian khó khiến vợ chồng hắn phải nai lưng ra, cố gắng tranh thủ mọi thời gian, cơ hội có thêm thu nhập bảo đảm cuộc sống và nuôi con. Vì thế, vợ hắn vắng nhà luôn, có lúc nào rảnh lại nhao về với con đang trong vòng tay bà ngoại. Gửi con cho bà, Hoa cảm thấy yên tâm, nhẹ nhõm phần nào. Hắn cũng vì thế mà đỡ bận rộn.

Trưa nay, đi xã về sớm, Hoa tức tốc đạp xe về nhà, cố tranh thủ ít phút để nghỉ ngơi đầu giờ chiều lên cơ quan họp chi bộ. Hoa nghĩ bụng họp xong sẽ về đón mẹ và con ra ở cùng cho thuận tiện đi lại, chăm sóc.

Khẽ mở cánh cổng tre, đi qua hai hàng râm bụt vào sân, Hoa thấy chiếc xe đạp lạ dựng ngay sát tường. "Ai nhỉ? Có việc gì lại đến đây giờ này?". Có tiếng rì rầm trong buồng. Hoa đẩy cánh cửa, bước vào. Cảnh tượng đập vào mắt Hoa là mâm cơm đang ăn dở với hai đôi đũa, hai chiếc bát cùng món ăn mà chồng cô vẫn thích. Cô tiến lại cửa buồng. Hắn và người đàn bà lạ không mảnh vải che thân đang vội quờ chiếc vỏ chăn che lên phần nhạy cảm trên cơ thể.

Bàng hoàng trước tình huống bất ngờ này, Hoa đứng trân trân nhìn hai kẻ trước mặt đang run run nép sát góc phòng. Rồi người đàn bà quỳ sụp xuống, hai tay chắp trước ngực, vái lấy vái để:

- Em… xin lỗi chị. Em… trót dại! Chị ơi! Em… xin chị…

Cay đắng và tủi nhục, Hoa lao vào người đàn bà, tay túm lấy mớ tóc dài của mụ, giơ tay định tát vào khuôn mặt đang đầm đìa nước mắt kia cho hả dạ. Chợt hắn giữ tay cô lại. Với giọng câng câng đến lạ, hắn không thèm để ý đến cảm xúc của cô:

- Anh xin em! Để cho cô ấy đi. Anh sẽ nói chuyện với em!

Hoa nhìn thẳng vào mắt người chồng phản bội, nước mắt ứa ra. Uất nghẹn. Đất trời xung quanh cô như sụp đổ. Tay hắn vẫn giữ tay cô, chặt cứng. Khi cô ngồi phịch xuống chiếc ghế gỗ cạnh đó, hắn ôm chặt lấy cô như sợ cô sẽ nổi khùng giết chết người đàn bà lăng loàn kia.

Người đàn bà lạ mặt vội vã mặc quần áo, bước nhanh ra cửa.

Đêm hôm đó, cả hai cùng không ngủ. Hoa cay đắng nhận ra vết rạn trong quan hệ vợ chồng. Từ chiều đến giờ, hắn cố tìm cách lí giải, thanh minh. Nào là anh trót dại, nào là thời gian em sinh con anh thiếu vắng, rồi cái bản năng của đàn ông không kiềm chế được… Hoa chỉ im lặng, kệ cho những dòng nước mắt chua chát mặn mòi trên má, trên môi, tràn xuống cổ, xuống gối. Còn hắn, sau một hồi thao thao bất tuyệt, lại vòng tay qua người, ôm chặt lấy cô:

- Anh xin lỗi em! Anh hứa sẽ không để em phải buồn nữa!

Cuối cùng, cái sự vị tha của người đàn bà vĩ đại vẫn chiến thắng. Hoa lại mềm lòng, tin vào những lời đường mật của chồng.

* *

*

Cuộc sống xoay vần. Hắn được thăng chức, nâng lương. Hoa cũng được bầu Chủ tịch Công đoàn cơ quan. Kinh tế gia đình ổn định rồi khấm khá hơn. Ba đứa con xinh đẹp lần lượt ra đời, lớn lên đều chăm ngoan, học giỏi. Song lòng vị tha của Hoa vẫn không đủ cảm hóa thói đổ đốn ngày càng nặng của hắn. Hắn tiếp tục có những người đàn bà khác. Khi thì ở cơ quan bị bắt quả tang, khi ở trong xóm gần nhà. Có lúc nhậu nhẹt đến khuya, rồi đi đến tận sáng mới về. Ban đầu, Hoa nhắc nhở, người thân ông già bà cả trong gia đình nhắc nhở, hắn còn "xin lỗi", "xin sửa sai". Sau đó, việc nhắc nhở trở lên thường xuyên hơn, hắn phớt lờ, mặc kệ. Bao phen Hoa phải bỏ con ở nhà, đêm hôm đi mò mẫm, dìu hắn về trong cơn say ngất. Hoa cũng thường xuyên phải nghe người ta thông báo chồng cô đang ở nhà nghỉ này, khách sạn kia với người này người khác. Cô lại đi tìm, trút hết uất hận lên những kẻ chán chồng chê vợ, đổ đốn bê tha. Nhưng rồi việc đó cứ diễn ra thường xuyên khiến người đàn bà yếu đuối như cô phải bó tay bất lực. Trước mắt cô còn đàn con nheo nhóc, có phải lúc nào cũng đứng lên đi tìm chồng…

Con cái dần khôn lớn, lấy vợ lấy chồng, các cháu nội ngoại thêm đông đúc. Những tưởng hắn sẽ sửa sai mà sống chuẩn mực cho con cháu trông vào. Nhưng hắn vẫn chứng nào tật ấy. Làng xóm xì xào, anh em góp ý, chỉ được vài ngày hắn lại đâu đóng đấy. Hoa hận lắm! Nhiều lần, cô muốn hắn chết đi cho cô đỡ khổ. Có lúc nhìn hắn lả đi trong cơn say, miệng lẩm bẩm gọi tên những người đàn bà khác, cô chỉ muốn cầm cái chày phang vào đầu cho hắn câm miệng lại. Cũng có lúc cô làm đơn ra tòa nhưng rồi nghĩ đến đàn con, nghĩ đến thể diện với thông gia con cháu, nghĩ đến những năm tháng vợ chồng yêu thương đầu gối tay ấp, cô lại nuốt cục uất vào trong mà "ngậm bồ hòn làm ngọt".

* *

*

Thị đứng lặng. Hết nhìn hắn lại nhìn bát cơm đang chan những giọt nước mắt ân hận muộn màng. Thị hiểu, giờ thì hắn không còn có thể phá phách, phản bội nữa, hắn ngấm lắm hậu quả đã gây ra cho vợ con và chính bản thân mình. Giờ có giận hắn cũng phỏng ích gì. Và lòng thương cảm, vị tha trong người đàn bà nhẫn nhục lại trỗi dậy. Dòng nước mắt cứ thế chảy dài xuống má, tràn vào môi thị chát mặn.

•Truyện ngắn của Thanh Hà

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Chuyện “Ma nữ” trên Giồng Cát

Chuyện “Ma nữ” trên Giồng Cát

“Cái giồng cát ấy - từ Mỹ Lương đi chợ Gừa, hồi xưa ma nhiều lắm!” - Bà nội tôi lúc đó kể: Trên giồng có nhà ông Hội đồng Sâm, giàu sang nhất vùng.
Ngày cây đu đủ ra hoa

Ngày cây đu đủ ra hoa

Bà Vân chậm rãi mở hai cánh cửa gỗ lim đã đen bóng màu thời gian, tiếng kèn kẹt vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng buổi sớm mùa Hạ.
Xa xăm chốn cũ

Xa xăm chốn cũ

Vài lần tôi nói với mẹ, bao giờ thong thả, tôi sẽ dẫn mẹ về rạch Bông Dừa một lần nữa. Nhưng rồi thời gian, khoảng cách địa lí và nhiều thứ khác đã khiến tôi quên đi lời hứa với mẹ, với rạch Bông Dừa mát rượi được che chắn bởi những rặng dừa xanh biêng biếc…
Món quà của người giao hàng

Món quà của người giao hàng

Anh chị có một cửa hàng bán quà lưu niệm cho trẻ con. Cửa hàng lúc nào cũng đông khách, đặc biệt là trẻ con. Vào những ngày lễ lớn, mặc dù đã thuê thêm vài người làm nhưng đôi vợ chồng này vẫn không ngơi tay vì lượng khách nhí đông nghẹt.
Trách nhiệm

Trách nhiệm

Mấy hôm nữa đã là tháng Bảy. Điểm hẹn đặc biệt.

Tin khác

Ngôi nhà dưới chân núi Sim

Ngôi nhà dưới chân núi Sim
Mây đang gồng mình quảy gánh củ mài đem giao cho quán bà béo thì đứa con gái lên 9 tuổi hớt hải chạy ra gọi:

Chờ em ở cuối con đường

Chờ em ở cuối con đường
Đúng như người ta vẫn nói, cửa sinh cũng là cửa tử. Trong không khí căng thẳng đến nghẹt thở, tiếng hô hoán của y, bác sĩ hòa lẫn với âm thanh lộc cộc của chiếc xe đẩy lao đi với tốc độ nhanh nhất về phía phòng Cấp cứu, Duy siết chặt bình truyền trong tay, vừa chạy theo giường đẩy vừa gào lên tuyệt vọng: “An! Không được ngủ! An! Mở mắt ra đi em!”.

Triền cát quê ngoại

Triền cát quê ngoại
Ngoại tôi bắt cái ghế ngồi thơ thẩn nhìn về công viên vừa được quy hoạch trước mặt với đôi mắt ra chiều xa xăm. Vài đứa nhỏ chơi gần đó trên cái hè vừa được lát gạch mới cóng đùa với ngoại:

Đảo xa chắp cánh

Đảo xa chắp cánh
Chiếc tàu cao tốc nhóc mũi lên cao rồi chúi nhanh xuống khoảng trống giữa hai đầu ngọn sóng. Bọt nước bắn tung tóe lên những ô cửa kính của con tàu. Tàu vẫn rít ù ù, lướt phăm phăm về phía trước. Cái điệp khúc như bản nhạc có cao trào lên xuống này lặp đi, lặp lại hầu như không có hồi dứt!

Người mẹ anh hùng

Người mẹ anh hùng
Mẹ chồng ốm đã mấy ngày nay, chị Thu nấu cháo tía tô, hành hoa đập thêm cái lòng đỏ trứng gà, bón cho bà nhưng được lưng bát bà đã đẩy thìa ra:

Chung một mái nhà

Chung một mái nhà
Sáng ra, bầu trời của mùa Thu đẹp thật, nắng vàng như mật ong rót xuống làng quê yên bình. Ông Đại mở cửa bước ra ngoài sân, tập mấy động tác thể dục. Xong xuôi, ông dánh răng rửa mặt, thong thả ngồi vào bàn pha ấm trà ngon Tân Cương để uống. Bà Minh bưng bát mì bốc hơi nghi ngút ra cho ông:

Giọt mật

Giọt mật
Chú Sáu tôi nói với Tâm mùa hạn này mà vắt mật ong thì đã tay phải biết. Mật thơm ngon, sóng sánh, sền sệt mượt mà chảy ra từ đôi bàn tay bóp chặt tảng mật.

Cấy dặm mùa Xuân

Cấy dặm mùa Xuân
Ngày chưa vợ, ba tôi từng có một mối tình đắm say, nhưng không thành. Người ấy là cô Năm Tươi cùng làng. Cô Năm Tươi xinh gái, phổng phao, con một.

Ca mổ đêm Giao thừa

Ca mổ đêm Giao thừa
Chiều 30 Tết, trời se lạnh và mưa bụi. Không khí Tết đã rạo rực lắm. Người xe tấp nập, hối hả ngược xuôi, ai cũng có vẻ vội vàng. Xe máy, xe đạp, xe ôtô các cỡ vào thành phố hầu như xe nào cũng kồng kềnh những cành đào.

Tết muộn

Tết muộn
Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển quanh năm đượm mùi tôm cá. Tết của những làng chài ven biển cũng không khác gì ở những nơi khác, có chăng chỉ là tuổi thơ của tôi gắn liền với những chuyến đi biển xa biền biệt của ba.

Lỡ hẹn với người đi

Lỡ hẹn với người đi
Suốt cả đêm, Xoan không hề chợp mắt. Cô trằn trọc, hết xoay ngang rồi lại quay ngửa. Chiếc chăn mỏng, khi thì đắp lên bụng, lúc lại hất tung ra. Đêm về khuya, nghe rõ cả tiếng gà gáy sang canh. Xoan nghe tiếng côn trùng rỉ rả ở phía ngoài vườn, gần với ô cửa sổ. Lại thêm ánh trăng suông hạ tuần, cứ chong chong nhòm qua song cửa.

Ông bố xóm đường tàu

Ông bố xóm đường tàu
Trời đã xế chiều, những tia nắng còn sót lại lọt qua khe giữa hai toa tàu in lên đường ray những lát cắt đứt đoạn. Đoàn tàu chợ từ từ tiến vào sân ga. Động cơ hơi nước thở phì phò, thỉnh thoảng tiếng còi tàu lại hú lên lanh lảnh xé toạc hoàng hôn yên tĩnh.

Bão đến

Bão đến
- Chào chú Hai! Chú dọn dẹp chưa xong hả chú?

Thời gian vẫn ngọt ngào

Thời gian vẫn ngọt ngào
Hương từ sân bay vừa trở về Hà Nội, đi qua hồ Hoàn Kiếm, thời tiết đầu mùa Đông trời đã se lạnh. Hương nhìn lên hai bên đường trải dài những cây hoa sữa, những chùm bông to trông như đĩa xôi cốm tỏa hương thơm mát dịu, Hương vừa đi vừa ngắm.

Anh hai sữa

Anh hai sữa
Ba kính yêu! Mãi đến tuổi dậy thì con mới biết, Hà chỉ là ông anh hai sữa của mình. Thoạt đầu khi biết rõ, chúng con không phải là anh em song sinh. Con hụt hẫng, không chịu tin đó là sự thực.
Xem thêm
Nuôi dưỡng tâm hồn, chắp cánh tri thức trẻ bằng âm nhạc

Nuôi dưỡng tâm hồn, chắp cánh tri thức trẻ bằng âm nhạc

Tối 19/12, tại Nhạc viện TP. Hồ Chí Minh, chương trình “Buổi hòa nhạc kết nối tình thân – United Family Concert” đã diễn ra trong không khí trang trọng, ấm áp, trở thành điểm hẹn giàu ý nghĩa giữa âm nhạc và giáo dục. Trong khuôn khổ chương trình, Ban tổ chức đã trao học bổng Homtamin cho 50 học sinh, sinh viên có thành tích học tập xuất sắc.
Lễ hội Văn hóa Ẩm thực Hà Nội 2025: Hành trình di sản sống giữa nhịp thở đương đại

Lễ hội Văn hóa Ẩm thực Hà Nội 2025: Hành trình di sản sống giữa nhịp thở đương đại

Tối 19/12, không gian Phố đi bộ Trần Nhân Tông – Công viên Thống Nhất rực sáng trong hương vị và sắc màu của Lễ hội Văn hóa Ẩm thực Hà Nội 2025.
Điện Biên: Đặc sắc Lễ hội ném còn 3 nước Việt Nam - Lào - Trung Quốc

Điện Biên: Đặc sắc Lễ hội ném còn 3 nước Việt Nam - Lào - Trung Quốc

Với chủ đề “Đoàn kết, hữu nghị - Thắm tình biên cương - Cùng nhau phát triển”, trong 3 ngày (19- 21/12), Lễ hội ném còn 3 nước Việt Nam- Lào- Trung Quốc sẽ diễn ra tại phường Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên
Cho đi cả năm rồi? Giờ là lúc tặng mình một món quà xứng đáng

Cho đi cả năm rồi? Giờ là lúc tặng mình một món quà xứng đáng

Mỗi dịp cuối năm, nhịp sống của nhiều gia đình lại trở nên ấm áp bằng những món quà trao nhau: váy mới cho mẹ, áo ấm cho ba, bộ đồ chơi cho trẻ nhỏ. Nhưng giữa những yêu thương được gửi đi ấy, có một người thường bị đặt ra ngoài danh sách ưu tiên - chính
Vietjet tăng gấp đôi chuyến bay đến Côn Đảo từ 17/12/2025

Vietjet tăng gấp đôi chuyến bay đến Côn Đảo từ 17/12/2025

Đáp ứng nhu cầu tăng cao của người dân và du khách đến với Côn Đảo trong dịp cuối năm và đầu năm mới, từ 17/12/2025, Vietjet tăng gấp đôi số chuyến bay giữa Hà Nội và TP.HCM với Côn Đảo.
Không gian rực rỡ sắc màu, đặc sắc Giáng sinh tại văn phòng Vietjet

Không gian rực rỡ sắc màu, đặc sắc Giáng sinh tại văn phòng Vietjet

Không chỉ là một mùa lễ hội, Giáng sinh là dịp để các cán bộ nhân viên Vietjet cùng sáng tạo và kể câu chuyện về một hãng hàng không trẻ trung, toàn cầu. Với chủ đề về tương lai và công nghệ, không gian làm việc được phủ lên lớp ánh sáng lung linh, gam bạ
Giải Standard Chartered Marathon Di sản Hà Nội 2025: Chạy vì một Hà Nội xanh

Giải Standard Chartered Marathon Di sản Hà Nội 2025: Chạy vì một Hà Nội xanh

Sau hai ngày tranh tài sôi nổi (8-9/11) tại Cung Thể thao Quần Ngựa, Giải Standard Chartered Marathon Di sản Hà Nội 2025 khép lại với dấu ấn đậm nét về quy mô, tính chuyên nghiệp và tinh thần thể thao mạnh mẽ.
Sẵn sàng cùng vận động viên “bứt phá, vươn xa” vì môi trường không khói thuốc lá

Sẵn sàng cùng vận động viên “bứt phá, vươn xa” vì môi trường không khói thuốc lá

Sáng 7/11, Lễ khai mạc Giải Standard Chartered Marathon Di sản Hà Nội 2025 chính thức diễn ra tại Cung Thể thao Quần Ngựa (TP Hà Nội), mở đầu cho mùa giải quy mô và giàu ý nghĩa nhất từ trước đến nay.
Tuổi 71 vẫn đam mê chinh phục đường đua marathon

Tuổi 71 vẫn đam mê chinh phục đường đua marathon

Ở tuổi 71, nhiều người đã chọn niềm vui an nhàn, thì ông Nguyễn Việt Hồng, hội viên Hội Cựu chiến binh, hội viên Hội Người cao tuổi phường Láng (TP Hà Nội) lại chọn cho mình một lối sống khác: Chạy bộ mỗi ngày.
Concert của siêu sao G-DRAGON thăng hoa giữa đại dương ánh sáng Ocean City

Concert của siêu sao G-DRAGON thăng hoa giữa đại dương ánh sáng Ocean City

Tối 8 và 9/11, Ocean City gần như “nổ tung” với concert G-DRAGON 2025 WORLD TOUR [Übermensch] IN HANOI, presented by VPBank; sự kiện do 8Wonder tổ chức đã đón gần 100.000 khán giả trong nước và quốc tế. Từ những bản hit huyền thoại cho đến những chia sẻ đầy xúc động, “ông hoàng Kpop” đã mang đến những màn trình diễn mãn nhãn, thăng hoa và tràn năng lượng.
Ocean City "bùng nổ" trước giờ G: Fan Việt và quốc tế cuồng nhiệt đổ về, tạo nên trải nghiệm âm nhạc hiếm có

Ocean City "bùng nổ" trước giờ G: Fan Việt và quốc tế cuồng nhiệt đổ về, tạo nên trải nghiệm âm nhạc hiếm có

Chỉ còn vài tiếng trước giờ concert G-DRAGON 2025 WORLD TOUR [Übermensch] IN HANOI, presented by VPBank chính thức lên đèn, 8Wonder Ocean City đang trở thành tâm điểm sôi động nhất Hà Nội. Dòng người đổ về mỗi lúc một đông, khắp nơi đều tràn ngập sắc màu,
Nhà sản xuất nước Úc mang đến phiên bản show tốt nhất thế giới tại Phú Quốc

Nhà sản xuất nước Úc mang đến phiên bản show tốt nhất thế giới tại Phú Quốc

Tháng 11 này, show diễn “Bản Giao Hưởng Đại Dương”chính thức quay trở lại Thị trấn Hoàng Hôn vào lúc 19h50 mỗi tối. Đây sẽ là màn trình diễn nghệ thuật pháo hoa, ánh sáng và thể thao mạo hiểm với quy mô lớn chưa từng có cùng công nghệ vượt trội và hệ thốn
Phiên bản di động