Day dứt

Chiếc Kia Morning đưa Phương Thảo vượt qua cửa khẩu Mộc Bài đến trung tâm tỉnh Battambang. Theo địa chỉ, lái xe người Việt kiều còn khá trẻ, tiếp tục đưa chị qua thị trấn huyện Sisophon, đến một làng quê yên tĩnh nằm sát chân núi gần giáp biên giới Thái Lan.

Qua cổng làng một đoạn, người lái xe dừng lại nói với Phương Thảo: “Chị đợi một lát, để em xuống hỏi thăm đường”, rồi nhanh nhẹn băng qua vườn dứa đến một ngôi nhà nhỏ ở lưng đồi…

Ngồi chờ trên xe, những kí ức buồn vui trong quá khứ lại ùa về trong tâm trí chị…

Cách nay ba lăm năm vào buổi sáng một ngày cận Tết, tại nương ngô gần Cô nhi viện, các Sơ phát hiện một em bé còn chưa được cắt dây rốn, toàn thân tím tái, nhiều chỗ bị kiến đốt sưng phù, đã nhanh chóng mang về nhà sưởi ấm, cắt dây rốn, bôi thuốc và bón chút nước dinh dưỡng. Như phép nhiệm màu, một lúc sau bé đã tỉnh táo và hồng hào trở lại. Các Sơ đặt cho bé cái tên rất dễ thương: “Phương Thảo”. Bé được chăm sóc, nuôi dưỡng, dạy dỗ trong vòng tay yêu thương của các Sơ cho đến tuổi trưởng thành.

Minh họa Trần Nhương
Minh họa Trần Nhương

Hồi thi vào đại học, Phương Thảo đỗ thủ khoa của một trường đại học có danh tiếng. Từ đó, chị bước vào cuộc sống tự lập. Xinh đẹp, lại học giỏi, Phương Thảo sớm chiếm được cảm tình của nhiều nam sinh viên ngay từ năm học thứ nhất. Nhưng chỉ có một người làm trái tim chị rung động là Mai Thùy…

Người lái xe mở cửa vồn vã: “Chị ơi, ta đi qua ngôi nhà sàn phía trước là đến thôi” làm gián đoạn mạch kí ức của Phương Thảo. Chiếc xe đi tiếp khoảng hai trăm mét thì dừng lại trước cổng một ngôi nhà cấp bốn. Người đàn ông dong dỏng cao, khuôn mặt thanh tú, tập tễnh đi ra mở cổng. Phương Thảo mừng rỡ: “Anh Thùy”. Sau một thoáng ngỡ ngàng, Mai Thùy reo lên: “Phương Thảo”, rồi dang hai tay ôm chầm lấy chị.

- Đã mười hai năm rồi mà em vẫn đẹp như xưa.

Mai Thùy khen chị rồi sóng đôi cùng Phương Thảo bước vào nhà. Chị chưa kịp ngồi xuống ghế, Mai Thùy đã sốt sắng hỏi:

- Em đi đường xa chắc mệt lắm phải không? Sao em biết anh ở đây mà tìm đến?

Phương Thảo nở nụ cười tươi như hoa, đáp:

- Chuyện dài lắm anh ạ.

Chị nhìn anh âu yếm, say sưa kể:

- Sau khi anh lên đường nhập ngũ, em cũng xin được vào làm việc trong một Nhà máy lớn ở ngoại ô thành phố. Công việc đang thuận buồm xuôi gió thì em nhận được tin sét đánh: Anh có giấy báo tử, hi sinh ở chiến trường Campuchia. Lòng em quặn thắt, trái tim em tưởng như vỡ ra từng mảnh. Anh mất đi, cuộc sống của em vô vị, buồn chán. Em quyết định xin nghỉ việc ở nhà máy trong sự luyến tiếc và xót thương của bao người. Một thời gian sau, em trở lại Cô nhi viện xin làm việc tại đó. Nhưng trong lòng em lúc nào cũng nhen nhóm một phần vạn tia hi vọng, biết đâu một ngày nào đó anh sẽ lại trở về…

Tự nhiên, nét mặt chị rạng rỡ, nhìn sâu vào mắt Mai Thùy hứng khởi nói tiếp:

- Thế rồi anh biết không, một sự thật đến cứ ngỡ trong mơ. Cách đây năm ngày, được tin anh còn sống, em sung sướng đến chảy cả nước mắt. Con tim em được đánh thức trở lại. Vậy là em lên đường tìm đến nơi anh, đem theo cả nỗi nhớ, tình yêu và hi vọng…

Nói xong, chị đứng dậy ngắm những bức tranh treo trên tường có vẻ thích thú. Chợt chị sững người, run rẩy, đôi chân như khuỵu xuống nền nhà. Mặc dù trước khi đi, chị đã lường trước những tình huống, những giả định có thể xảy ra, nhưng khi nhìn thấy bức ảnh chụp hai người cùng bé gái chừng bốn tuổi, chị vẫn bị sốc, không làm chủ được mình. Đoán được tâm trạng của chị, Mai Thùy luống cuống đỡ Phương Thảo ngồi xuống ghế rồi chủ động giãi bày:

- Em ạ, vào cuối năm 1980, trong một trận đánh với Pol pot ở khu vực gần biên giới Thái Lan, anh bị thương ở đùi trái. Do bị mất liên lạc với đồng đội nên anh nằm bất tỉnh suốt đêm ở bìa rừng. Sáng hôm sau, nếu không được một người dân địa phương phát hiện và đưa về nhà cấp cứu thì anh đã bỏ mạng trong rừng rồi. Sau mấy tháng được người dân ở đây nhiệt tình chăm sóc, cứu chữa nên sức khỏe dần dần được hồi phục. Nhưng do bị chấn thương sọ não nên anh bị suy giảm trí nhớ, lúc tỉnh, lúc quên. Mấy năm sau, gia đình ân nhân cứu sống anh thuở trước, thấy anh hiền lành, sức khỏe ổn định, đã làm mối cho anh một người phụ nữ hơn anh ba tuổi…

Nắm bàn tay mềm ấm của Phương Thảo, anh nghẹn ngào nói:

- Anh có lỗi với em nhiều quá.

Phương Thảo động viên anh mà lòng se lại:

- Không. Anh không có lỗi gì hết. Tất cả là do chiến tranh. Cuộc chiến tranh nào cũng vậy, người lính là người chịu thiệt thòi, mất mát và hy sinh nhiều nhất. Biết bao chiến sĩ đã hi sinh nơi chiến trường. Anh còn sống trở về là số độc đắc đấy. Em cứ tưởng vĩnh viễn không bao giờ được gặp anh nữa. Nay được gặp lại anh là em toại nguyện rồi. Có điều…

Cổ họng như bị tắc nghẹn, Phương Thảo bật khóc nức nở. Mai Thùy vội ôm lấy chị, giọng run run:

- Anh thật có lỗi với em.

Nước mắt chị ngấm vào vai áo Mai Thùy nóng hổi. Một lát sau, chị nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, nghẹn ngào nói trong nước mắt:

- Không sao anh ạ. Số phận nghiệt ngã không cho anh em mình đến với nhau trong đời, đành để kiếp sau vậy.

Cặp mi Mai Thùy ươn ướt. Anh xúc động, nói những lời gan ruột:

- Thảo em, chuyện đã rồi, mong em ngàn lần tha lỗi cho anh. Giờ đây, không có gì bù đắp được sự mất mát, hi sinh và tình cảm vô giá mà em đã dành cho anh, chỉ mong em sớm có một mái ấm hạnh phúc riêng, vì em vẫn còn trẻ đẹp, vẫn còn nhiều cơ hội để lựa chọn.

Phương Thảo cười buồn:

- Anh yên tâm, em ổn mà. Anh không phải lo cho em đâu.

Chợt Phương Thảo đứng dậy ôm chầm lấy Mai Thùy. Rất nhanh, chị đặt lên môi anh nụ hôn, vừa ngọt ngào, vừa cay đắng… Lẽ nào mình trở thành người thứ ba chen vào để phá vỡ cuộc sống đang yên ổn của hai người. Lẽ nào mình lỡ cướp đi người bố của đứa con gái vô tội. Lẽ nào… Nghĩ vậy, chị buông tay khỏi người Mai Thùy, hai hàng mi nhắm lại ngăn giọt lệ cứ định trào ra…

Chiếc Kia Morning chở Phương Thảo đã khuất mà Mai Thùy vẫn ngẩn ngơ nhìn theo, như tiếc nuối một vật báu vừa bị mất. Trời lất phất mưa làm anh se lạnh. Mai Thùy lững thững đi vào nhà, nằm sõng soài ra giường. Anh không thể ngờ rằng, suốt mười hai năm qua, người phụ nữ ấy vẫn thủy chung son sắt, vẫn hi vọng mong manh, chờ đợi... Nỗi xót thương, nhung nhớ làm anh day dứt, ân hận. Anh tự trách mình đã phản bội lời nguyền với em trong đêm chia tay năm xưa. Nghĩ lại, Mai Thùy thấy luyến tiếc thời gian trong quân ngũ. Giá như không xảy ra cuộc chiến tranh chống lại chế độ diệt chủng Pol Pot, giá như mình không bị mất liên lạc với đồng đội, giá như mình không bị thương, trí nhớ không bị suy giảm, vẫn minh mẫn như bây giờ thì đâu đến nông nỗi này...

Suốt chặng đường về, Phương Thảo ngồi lặng lẽ như cái bóng, phó mặc cho người lái xe quyết định thời gian ăn nghỉ và di chuyển trên các cung đường. Chị thương Mai Thùy phải chịu bao vất vả, thiệt thòi và hi sinh một phần xương máu nơi chiến trường. Chị đồng cảm, sẻ chia với hoàn cảnh của anh từ sau khi bị thương cũng như cuộc sống hiện tại, mà sao trong lòng chị vẫn nặng trĩu nỗi cô đơn, buồn tủi, cay đắng… Trong mơ màng, chị bồi hồi tưởng nhớ những giây phút nồng thắm, êm ngọt trong đêm chia tay với Mai Thùy mười hai năm về trước…

Đêm ấy, dưới tán gạo rực màu hoa đỏ bên dòng sông thơ mộng lấp loáng ánh trăng thanh, Phương Thảo gục vào vai Mai Thùy thổn thức:

- Chỉ còn gần mười tiếng nữa là em phải xa anh rồi.

- Em yên tâm. Anh chỉ đi nghĩa vụ ba năm rồi lại về với em. Lúc đó chúng mình sẽ tổ chức đám cưới. Em sẽ sinh cho anh một đứa con gái đầu lòng nhé.

- Liệu khi trở về, anh có còn nhớ Phương Thảo nữa không, hay trong trái tim anh lại có bóng hồng khác?

- Em đừng nghĩ thế. Dù bất kì hoàn cảnh nào, mãi mãi không có ai thay thế được em trong trái tim anh.

Nói rồi, Mai Thùy ôm chặt Phương Thảo vào lòng. Nàng nũng nịu dụi đầu vào ngực Mai Thùy, ngước đôi mắt sáng long lanh chờ đợi. Anh cúi xuống đắm đuối hôn lên má, lên vành môi nóng bỏng của chị, ngọt ngào, ngây ngất. Đôi bàn tay lang thang trên các vùng da thịt người đẹp, vuốt ve, mơn trớn. Như sức hút của nam châm, anh đổ ập lên người nàng. Họ tan chảy trong nhau dưới ánh trăng cùng hàng trăm bông hoa gạo đan xen lung linh, huyền ảo…

Chiếc xe phanh gấp tránh con Sóc chạy qua đường làm Phương Thảo bừng tỉnh. Chị lơ đễnh nhìn qua khung cửa kính với ánh mắt buồn xa xăm, rồi buông tiếng thở dài, tiếc nuối: “Giá như đêm ấy, Mai Thùy để lại trong mình một đứa con”. Hai giọt nước mắt từ từ lăn xuống gò má, lòng chị se sắt…

Rời đất nước Campuchia xinh đẹp, Phương Thảo trở lại Cô nhi viện, nơi đã sinh ra chị lần thứ hai. Chị tâm nguyện sẽ gắn bó suốt phần đời còn lại của mình để cùng các Sơ chăm sóc, dạy dỗ cho những đứa trẻ mồ côi, khuyết tật, bị bỏ rơi không nơi nương tựa. Công việc tuy vất vả nhưng đong đầy niềm vui, niềm tự hào là những người mẹ hiền, là mái ấm yêu thương, che chở cho những đứa con

Truyện ngắn của Trần Phúc Dương

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Mẹ của chúng mình

Mẹ của chúng mình

Liza không ngờ mục tiêu đến làm ở cửa hàng thời trang và mĩ phẩm lại thay đổi nhanh đến như vậy. Lúc nhờ Hạnh - cô bạn học người Việt thân nhất lớp - xin việc, Liza nói với bạn:
Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim

Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.
Chị em dâu

Chị em dâu

Bà Lành sinh được hai đứa con trai, cũng vì chiến tranh nên đứa lớn cách đứa út đến gần 20 tuổi. Ngày trước bà cũng từng đi làm dâu trong gia đình đông anh em, bà hiểu câu nói người xưa “Chị em dâu nấu đầu trâu lủng nồi”, thế nhưng trong những năm đói quay đói quắt, chiến tranh giặc giã, tất cả chị em dâu nhà bà phải xa chồng nên mọi phụ nữ trong gia đình đều yêu thương và đoàn kết lẫn nhau.
Hoa vàng bến đợi

Hoa vàng bến đợi

Chiều buông trên bến sông nở đầy hoa sao nhái. Bầu trời đỏ, mặt sông đỏ, hoa sao nhái vàng bất chợt cũng bị nhuộm đỏ như đang thắp lửa lung linh để đốt cháy rụi cảnh thiên nhiên của những ngày đầu Hạ ở một vùng đồng bằng xa xôi hẻo lánh.
Xuân trên tay mẹ

Xuân trên tay mẹ

Thèm quá chừng cái bong bóng heo thổi căng phơi khô làm bóng ném!!!

Tin khác

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Bên nhau là Tết

Bên nhau là Tết
- Giàng ơi! Mẹ cháu gửi thư về đây này!

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..

Giữ trọn đạo làm dâu

Giữ trọn đạo làm dâu
Anh Nguyễn Xuân Thành và chị Lê Hồng Duyên đều ở trong Ban chấp hành xã Đoàn. Năm anh Thành 27 tuổi, chị Duyên 25 tuổi, anh chị tổ chức lễ thành hôn. Sau ba tháng, anh Thành lên đường nhập ngũ. Biết vợ đã có mang, anh cầm tay dặn dò:

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh
Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.

Đồng đội

Đồng đội
Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà
Dựa trên câu chuyện lịch sử có thật: Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn gác lại thù nhà, chuyên tâm phò tá triều đình nhà Trần ba lần đánh tan quân Nguyên Mông, bảo vệ đất nước...
Xem thêm
Từng bừng khai mạc Lễ hội Phủ Đại năm 2024

Từng bừng khai mạc Lễ hội Phủ Đại năm 2024

Sáng ngày ngày 18/4 (tức ngày 10/3 âm lịch) UBND xã Lĩnh Toại, huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa Từng bừng tổ chức Lễ hội Phủ Đại năm 2024
Diễn đàn Tuổi Bạc - Bài bản, khoa học, thiết thực

Diễn đàn Tuổi Bạc - Bài bản, khoa học, thiết thực

Diễn đàn Tuổi Bạc - Bài bản, khoa học, thiết thực
Bức ảnh “Mẹ con ngày hội ngộ”

Bức ảnh “Mẹ con ngày hội ngộ”

Trong căn nhà cấp 4 nằm giữa vườn dừa của ông Lê Văn Thức, sinh năm 1945, ở ấp 6, xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre, bức ảnh “Mẹ con ngày hội ngộ” được treo ở vị trí trang trọng. Mẹ ông, cụ Trần Thị Bích đã qua đời vì tuổi già. Còn Lê Văn Thức cũng đã gần 80 tuổi, thường xuyên đau ốm do di chứng của những đòn tra tấn trong nhà tù Mỹ ngụy.
Xây dựng Đề án phát triển du lịch giai đọan 2021 – 2025, định hướng đến năm 2030

Xây dựng Đề án phát triển du lịch giai đọan 2021 – 2025, định hướng đến năm 2030

Hà Trung là một huyện đồng bằng nằm ở phía bắc tỉnh thanh Hóa. Cách trung tâm thành phố Thanh Hóa khoảng 25km, có vị trí chiến lược quan trọng, thuận lợi về giao thông, nằm trên đường quốc lộ 1A là cửa ngõ phía bắc của tỉnh Thanh Hóa. Nơi đây được biết đ
Nghỉ lễ dài ngày, khách mua vé máy bay tăng cao

Nghỉ lễ dài ngày, khách mua vé máy bay tăng cao

Kỳ nghỉ lễ 30/4 và 1/5 có thể được nghỉ liên tục 5 ngày nên nhiều gia đình đã sớm lên kế hoạch đi du lịch, kéo theo lượng mua vé máy bay tăng nhanh. Liệu giá vé có tăng cao?
Không gian đọc miễn phí tại di sản Thành nhà Hồ

Không gian đọc miễn phí tại di sản Thành nhà Hồ

Tham quan di sản Thành nhà Hồ, du khách có dịp khám phá những bí ẩn về quá trình xây dựng thành ở không gian trưng bày tại cổng Nam di sản Thành nhà Hồ.
Link xem trực tiếp, nhận định U23 Việt Nam - U23 Kuwait, 22h30 hôm nay

Link xem trực tiếp, nhận định U23 Việt Nam - U23 Kuwait, 22h30 hôm nay

Trong trận ra quân tại VCK U23 châu Á 2024, U23 Việt Nam đụng độ đối thủ U23 Kuwait. Trận đấu giữa U23 Việt Nam và U23 Kuwait sẽ diễn ra lúc 22h30 tối nay 17/4 (theo giờ Việt Nam), trên sân Al Janoub tại Al Wakrah (Qatar).
Hàng ngàn runner háo hức nhận BIB VPBank Can Tho Music Night Run 2024

Hàng ngàn runner háo hức nhận BIB VPBank Can Tho Music Night Run 2024

VPBank Can Tho Music Night Run 2024 đang nóng hơn bao giờ hết khi có hàng ngàn runner đã “đổ bộ” tới quảng trường công viên sông Hậu để nhận BIB, racekit trải nghiệm hoạt động bên lề sự kiện
Giải Bóng đá Hiệp hội các doanh nghiệp miền Nam - Tranh Cúp JBN lần thứ Nhất

Giải Bóng đá Hiệp hội các doanh nghiệp miền Nam - Tranh Cúp JBN lần thứ Nhất

Sáng 7/4, Hội doanh nghiệp Quảng Ngãi (QNG), Tổ chức kết nối doanh nghiệp BNI chapter BIDI, Cộng đồng doanh nghiệp JBN, cùng CLB doanh nghiệp TTV tổ chức khai mạc Giải bóng đá Hiệp hội các doanh nghiệp miền Nam, tranh Cúp JBN lần thứ Nhất tại Sân vận động Trường Đại học Sư phạm kỹ thuật TP Hồ Chí Minh.
Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Phim "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu trên truyền hình

Cục trưởng Cục Điện ảnh Vi Kiến Thành cho biết phim điện ảnh "Đào, phở và piano" sẽ được chiếu rộng rãi trên truyền hình vào dịp 10/10.
Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Đề xuất chặn tài khoản facebook và tiktok của Nam Em

Sở TT&TT TP.HCM cho biết đã mời bà Nguyễn Thị Lệ Nam Em làm việc về hoạt động cung cấp thông tin trên các tài khoản mạng xã hội vào ngày 26/3 và ngày 2/4. Tuy nhiên, Nam Em đã không đến với lý do bận công việc tại Đà Lạt. Sở tiếp tục mời Nguyễn Thị Lệ Nam
Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Sở TT&TT TP Hồ Chí Minh tiếp tục mời Nam Em lên làm việc

Theo đại diện Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM cho biết, Sở đã có giấy mời Nam Em lên làm việc lần 2. Kết quả buổi làm việc sẽ được cơ quan chức năng thông tin vào thời gian tới.
Phiên bản di động