Món quà bất ngờ

Dẫn bò nhà mình nhập hội với đàn bò của tụi thằng Lâm, thằng Ngọc, Thắng bước lại năn nỉ đám bạn đang chơi đá bóng:

- Cho mình chơi với!

- Mày lẻo khẻo thế chơi sao được! Thằng Lâm giọng có vẻ băn khoăn.

- Chân tay mày yếu. Mắt mày lại kém. Chạy được chút là lại mệt bở hơi tai, đứng thở hồng hộc.

- Cho mình giữ cầu môn cũng được.

- Thôi. Nó cũng mê đá bóng như bọn mình. Cho nó giữ cầu môn đi. Ngọc kiễng chân giữ lại quả bóng làm bằng quả bưởi, quay sang nói với Lâm.

- Được rồi, mày vào bắt bóng đi. Nhưng nhớ bắt cho ngon. Nếu để thủng lưới một quả, bọn tao sẽ cho mày nghỉ chơi luôn. Lâm nhìn Thắng nói bằng giọng quả quyết.

- Được. Thắng hớn hở. Phe bên thằng Nam, thằng Quyết nãy giờ đang kêu réo ầm ĩ vì thấy hội Lâm, Ngọc chậm rì. Đứa này thúc giục, đứa kia la ó. Rồi chúng cũng tụm nhau, chia lại đội hình. Mặt mũi đứa nào đứa nấy nhễ nhại mồ hôi.

Thắng nhoài mình, ngay tức thì, nó chụp gọn được quả bóng bưởi trong tay, cứu thua cho đội mình một quả khá đẹp. Nó cầm lấy quả bóng, nhảy cẫng lên vui sướng. Lâm và Ngọc nhìn nó, gật đầu với vẻ an tâm.

Đã từ lâu, Thắng ao ước trở thành một cầu thủ bóng đá. Nhưng hiếm khi nó được bọn Lâm, Ngọc cho chơi. Nó chỉ toàn phải giữ chân dự bị, cùng lắm là cho bắt bóng. Bởi vậy, nó hay lủi thủi tự chơi bóng một mình. Nó thần tượng nhất là cầu thủ Tuấn Hùng, đội trưởng của đội tuyển quốc gia. Nhà có cái ti vi đen trắng, nó thường xuyên theo dõi các bản tin thể thao, đặc biệt tin liên quan đến đội tuyển và cầu thủ nó thích. Mỗi khi nghe bọn thằng Lâm, thằng Ngọc bình luận về anh Tuấn Hùng, nó sốt sắng, chăm chú nghe. Có khi hiếm hoi được tham dự vào cuộc bàn luận, nó say sưa nói về thần tượng của mình đến mức cả đám chỉ biết ngồi há hốc mồm nghe. Thành ra cả bọn, hầu như đứa nào cũng biết tỏng thần tượng của nó.

- Con đi chăn bò về rồi hả? Có gì mà vui vậy? Chị Thơm, mẹ Thắng nhìn nó hỏi.

- Hôm nay, mấy bạn cho con bắt bóng mẹ ạ. Vui lắm!

- Thế hả? Thế con có để thủng lưới quả nào không?

- Không mẹ ạ. Nay con đẩy được hai quả ra ngoài và bắt trúng được hai quả nữa!

- Con trai mẹ giỏi lắm!

- Con ước được gặp anh Tuấn Hùng một lần ngoài đời thực. Con mới chỉ biết anh ấy trên ti vi thôi. Ở ngoài đời trông anh ấy thế nào mẹ nhỉ? Anh ấy sống ở trên phố chắc chẳng khi nào về quê mình đâu? Quê mình nghèo mà… Giọng Thắng bỗng nhiên lắng xuống. Nghe con nói, chị Thơm rơm rớm. Chị an ủi con:

Minh họa Trần Nhương
Minh họa Trần Nhương

- Không phải đâu con. Anh Tuấn Hùng chưa biết đấy thôi. Anh ấy mà biết con mê đá bóng và thần tượng anh ấy, chắc chắn anh sẽ rất ủng hộ con. Con hãy cứ giữ niềm đam mê đá bóng. Biết đâu có ngày điều con mơ ước sẽ trở thành hiện thực.

- Có thật không mẹ? Thắng ngây thơ nhìn mẹ hỏi. Chị Thơm khẽ cười, gật đầu.

- Thôi, vào ăn cơm đi con. Nhà còn mỗi ít gạo. Tiền ba đi làm xa lại chưa gửi về. Mẹ hái ít đọt sắn trong vườn vào xào. Đợi thư thư mấy bữa nữa, mẹ sẽ mua thịt về cho ăn.

- Không sao đâu mẹ. Đọt sắn rất ngon ạ. Thắng gắp một đũa đọt sắn xào đưa lên miệng nhai ngon lành. Nó cười. Mẹ ăn sao, con sẽ ăn vậy. Ba mẹ khổ vì con nhiều rồi. Con không đòi gì đâu. Chị Thơm nghe con nói, lặng người, càng thương thằng bé.

Vợ chồng chị Thơm anh Thới yêu nhau, lập gia đình cũng được gần 10 năm. Cuộc sống nghèo khó nhưng được cái vợ chồng yêu thương bảo ban nhau làm ăn. Thắng ra đời khỏe mạnh, ngoan ngoãn càng khiến anh chị cảm thấy hạnh phúc và yên tâm vun đắp cho tổ ấm bé nhỏ của mình. Nhưng khi thằng bé tròn một tuổi, hai mắt nó đục ngàu rồi mờ dần. Lo sợ, vợ chồng chị Thơm liền đưa con đi khám. Bác sĩ chẩn đoán Thắng bị ung thư võng mạc. Thương con, vợ chồng chị Thơm phải chạy vạy vay tạm hết chỗ này đến chỗ khác; trong nhà có gì đáng giá đều bán đi để có tiền lo cho con. Được mổ mắt nhưng vì không có tiền điều trị lâu dài nên một bên mắt của Thắng lại mờ dần. Anh Thới đành lên thành phố kiếm việc làm. Còn chị Thơm thì ở nhà, chăm lo mấy sào ruộng và dành thời gian chăm con. Cuộc sống khó khăn chồng chất khó khăn vì phải lo thêm cả khoản tiền vay tạm trước đó chữa bệnh cho con đã đến hạn phải trả. Thành ra, từ ăn uống đến chi tiêu, chị Thơm phải kiêng khem, chắt bóp, tằn tiện.

- Thắng ơi, về đi con! Chị Thơm giục con trai khi thấy mặt trời đã dần khuất phía xa chân đồi trước mặt.

- Mẹ chờ con chút nữa thôi! Thắng vẫn chạy theo quả bóng bưởi non ở khoảng ruộng đã oằn rơm rạ, mồ hôi nó tứa ra đầm đìa tóc trán nhưng xem chừng nó không biết mệt. Nó chạy tới chạy lui điều khiển trái bóng bưởi với tâm trạng vô cùng thoải mái.

Chả là cách đây mấy hôm, cơn bão số hai tràn qua. Cây bưởi nhà bà Vinh hàng xóm bị gió quật, rụng mất mấy quả xanh vừa bằng cái chén ăn cơm. Biết Thắng thích đá bóng, lại không có tiền mua bóng nhựa, bà Vinh nhặt lấy, đem sang cho. Thắng thích lắm. Nó nhận lấy rồi cảm ơn bà rối rít. Bình thường, bà Vinh quý cây bưởi hơn vàng. Sợ mấy đứa nhỏ trong xóm hái trộm bưởi non, bà đếm quả mỗi ngày, rào chắn cẩn thận và khóa cả cái cổng ngõ mỗi khi ra vào. Giờ gặp mưa bão, tuy xót cây xót quả nhưng bà lại thương những đứa trẻ nghèo không có đồ chơi để chơi ngày hè. Thế rồi bà liền đem phân phát những quả bưởi rụng cho chúng. Nhìn Thắng chơi bóng một mình, bà Vinh động lòng thương.

- Muộn rồi sao cô Thơm còn ngồi đây?

- Dạ. Chào bác Vinh. Cháu ngồi chờ thằng cu Thắng chơi bóng thêm chút nữa!

- Chà… thằng cu Thắng có vẻ rất mê đá bóng nhỉ? Bà Vinh nhìn Thắng gật đầu khen.

- Dạ. Chẳng giấu gì bác, cháu nó thích đá bóng lắm. Lúc nào rảnh rỗi là lại tìm đến quả bóng để chơi. Chỉ tiếc là… Giọng chị Thơm chùng lại. Bà Vinh xem chừng hiểu ý. Bà chép miệng:

- Ừ… tội nghiệp thằng nhỏ. Người gầy đét, một bên mắt lại kém.

- Vợ chồng cháu đang cố gắng để chữa bệnh cho con, những mong con khỏi bệnh, được học hành, được vui chơi như các các bạn bình thường mà khó quá.

- Tôi hiểu hoàn cảnh của vợ chồng cô chú. Tuy khó khăn vất vả nhưng vẫn luôn kiên trì, bền chí và một lòng vì con. Tôi nghĩ… ông trời sẽ không phụ lòng cô chú đâu.

- Dạ. Cảm ơn bác. Chúng cháu dù vất vả thế nào cũng chịu được. Nhưng chỉ mong thằng bé được khỏi bệnh là hạnh phúc không gì bằng bác ạ.

Nhà chị Thơm thuộc diện hộ nghèo trong thôn. Cách đây một năm, huyện có về thôn và trao tặng gia đình chị một con bò cái. Thế là mấy tháng hè, thằng Thắng chăm chỉ chăn dắt bò rất cẩn thận. Nó từng bảo với ba mẹ nó rằng sẽ chăm con bò thật béo để bò nhanh đẻ bê con. Sau khi bê lớn sẽ bán, số tiền có được, ba mẹ sẽ đỡ vất vả hơn.

Tuấn Hùng không chỉ là cầu thủ đá bóng giỏi. Anh còn rất chăm chỉ làm từ thiện. Hôm bữa lướt facebook, anh có xem được video về cậu bé chăn bò mê bóng đá và biết về Thắng. Cậu bé bên quả bóng bưởi non với nét cười rạng rỡ, ánh mắt lanh lợi. Tuấn Hùng đã nói chuyện với Lâm qua Messenger. Lâm đã kể chi tiết về hoàn cảnh của Thắng cho Tuấn Hùng nghe. Thế là một món quà bí mật dành cho Thắng, cho Lâm và cho những cậu bé mê đá bóng ở làng quê hẻo lánh bắt đầu được lên kế hoạch.

- Thắng, mày vẫn thần tượng anh Tuấn Hùng chứ? Lâm hỏi.

- Sao Lâm lại hỏi thế? Mình thần tượng anh ấy mãi mãi.

- Nếu mày được gặp anh Tuấn Hùng thì sao?

- Không đời nào. Vì anh Tuấn Hùng chẳng bao giờ về quê mình. Anh ấy cũng không biết mình. Vả lại, mình bị bệnh, nhà mình nghèo…

- À, hôm nay là sinh nhật mày. Tụi tao chẳng có quà gì tặng mày. Tao chỉ có lời hứa với mày, từ nay mày sẽ được tao và thằng Ngọc đưa vào đội bóng của xóm mình mỗi khi thi đấu với bọn thằng Quyết, thằng Nam xóm bên.

- Có thật không? Nhưng…

- Không nhưng gì cả. Mày cứ biết thế. Và tụi tao đã nói là sẽ làm. Quân tử nhất ngôn. Thằng Ngọc phụ vào, giọng chắc nịch.

- Cảm ơn các bạn! Rồi cả bọn lại theo sau đàn bò về nhà, vừa đi, chúng vừa râm ran trò chuyện, cười nói rôm rả.

Sáng nào Thắng cũng dậy sớm. Thằng bé lót dạ bằng mấy muỗng cơm nguội rồi chuẩn bị đi chăn bò. Nó không quên cầm theo quả bóng bưởi bà Vinh cho mấy hôm trước. Nó nghĩ bụng, chắc tụi thằng Lâm, Ngọc đã chờ sẵn ngoài đồng rồi. Nó định mở chuồng bò, dẫn bò ra thì mẹ nó về. Giọng chị Thơm khấp khởi:

- Thắng ơi, con ra xem ai đến này! Thắng nhìn theo tay mẹ chỉ ra đầu ngõ.

- Ai đến vậy mẹ? Từ trong xe hơi người thanh niên dáng người không cao lắm bước ra. Anh ấy mặc chiếc quần jean và chiếc áo thun trắng, đầu đội mũ phớt trông rất khỏe khoắn. Một hình ảnh vừa lạ lẫm vừa quen thuộc hiện về trong đầu Thắng.

- Mẹ ơi, ai giống anh Tuấn Hùng mẹ nhỉ? Thắng hỏi và cố hấp háy mắt lần nữa để nhìn cho thật kĩ. Chị Thơm nở nụ cười thật tươi:

- Đúng rồi. Đó chính là cầu thủ bóng đá Tuấn Hùng. Hôm nay anh ấy về thăm con và có món quà bất ngờ cho con nữa. Thắng ngừng mở chuồng bò, bước về phía Tuấn Hùng. Nó nhìn thấy cả bọn thằng Lâm, thằng Ngọc dắt díu theo sau thần tượng của nó. Lạ nhỉ? Nó nhủ thầm. Sao anh Tuấn Hùng biết nhà mình mà về? Sao bọn thằng Lâm, thằng Ngọc lại có vẻ thân thiết với anh ấy như thế nhỉ? Thắng nhìn thấy hai đứa đứng nãy giờ bàn tán với nhau chuyện gì đó có vẻ bí mật lắm. Rồi chúng tủm tỉm với nhau. Chúng còn đưa mắt nhìn về phía Thắng cùng với cái cười lém lỉnh.

- Em là Thắng! Tuấn Hùng mỉm cười nhìn Thắng hỏi.

- Vâng ạ. Ngoài đời, em trông anh đẹp trai hơn trong ti vi ạ. Câu trả lời của Thắng làm Tuấn Hùng và cả bọn bạn đứng xúm bên cười nắc nẻ.

Ngôi nhà nhỏ của gia đình chị Thơm sáng nay đông khách lắm. Cả xóm kéo đến. Nhiều nhất vẫn là đám trẻ con và lứa tuổi như Thắng. Chúng ngồi quanh Tuấn Hùng, tay đã cầm sẵn tờ giấy, quyển sổ chờ xin chữ kí rồi hỏi bao nhiêu là chuyện. Chị Thơm vui vẻ đãi khách quý bằng nồi ngô luộc vừa bẻ ngoài đồng hãy còn nóng hôi hổi. Chị cũng vô cùng ngạc nhiên khi biết cầu thủ Tuấn Hùng cùng với đội bóng đã hỗ trợ gia đình chị một khoản tiền để tiếp tục chữa bệnh cho Thắng.

- Tặng em quả bóng. Tuấn Hùng trao cho Thắng quả bóng có chữ kí của mình và các cầu thủ trong đội tuyển trước sự ngỡ ngàng của đám trẻ.

- Em… em cảm ơn anh! Thắng nói, giọng nó hơi ngập ngừng, run run vì sung sướng. Nó chưa hết bất ngờ vì hạnh phúc thì thấy anh Tuấn Hùng còn lấy từ trong ba lô ra tặng mỗi đứa một bộ quần áo thể thao có chữ kí và số áo của các cầu thủ trong đội tuyển. Đứa nào cũng híp mí cười trước những món quà bất ngờ. Ngắm nhìn anh Tuấn Hùng, Thắng thấy mình thật may mắn!.

Truyện ngắn của Nguyễn Đình Thu

Cùng chuyên mục

Ngôi nhà dưới chân núi Sim

Ngôi nhà dưới chân núi Sim

Mây đang gồng mình quảy gánh củ mài đem giao cho quán bà béo thì đứa con gái lên 9 tuổi hớt hải chạy ra gọi:
Chờ em ở cuối con đường

Chờ em ở cuối con đường

Đúng như người ta vẫn nói, cửa sinh cũng là cửa tử. Trong không khí căng thẳng đến nghẹt thở, tiếng hô hoán của y, bác sĩ hòa lẫn với âm thanh lộc cộc của chiếc xe đẩy lao đi với tốc độ nhanh nhất về phía phòng Cấp cứu, Duy siết chặt bình truyền trong tay, vừa chạy theo giường đẩy vừa gào lên tuyệt vọng: “An! Không được ngủ! An! Mở mắt ra đi em!”.
Triền cát quê ngoại

Triền cát quê ngoại

Ngoại tôi bắt cái ghế ngồi thơ thẩn nhìn về công viên vừa được quy hoạch trước mặt với đôi mắt ra chiều xa xăm. Vài đứa nhỏ chơi gần đó trên cái hè vừa được lát gạch mới cóng đùa với ngoại:
Đảo xa chắp cánh

Đảo xa chắp cánh

Chiếc tàu cao tốc nhóc mũi lên cao rồi chúi nhanh xuống khoảng trống giữa hai đầu ngọn sóng. Bọt nước bắn tung tóe lên những ô cửa kính của con tàu. Tàu vẫn rít ù ù, lướt phăm phăm về phía trước. Cái điệp khúc như bản nhạc có cao trào lên xuống này lặp đi, lặp lại hầu như không có hồi dứt!
Người mẹ anh hùng

Người mẹ anh hùng

Mẹ chồng ốm đã mấy ngày nay, chị Thu nấu cháo tía tô, hành hoa đập thêm cái lòng đỏ trứng gà, bón cho bà nhưng được lưng bát bà đã đẩy thìa ra:

Tin khác

Chung một mái nhà

Chung một mái nhà
Sáng ra, bầu trời của mùa Thu đẹp thật, nắng vàng như mật ong rót xuống làng quê yên bình. Ông Đại mở cửa bước ra ngoài sân, tập mấy động tác thể dục. Xong xuôi, ông dánh răng rửa mặt, thong thả ngồi vào bàn pha ấm trà ngon Tân Cương để uống. Bà Minh bưng bát mì bốc hơi nghi ngút ra cho ông:

Giọt mật

Giọt mật
Chú Sáu tôi nói với Tâm mùa hạn này mà vắt mật ong thì đã tay phải biết. Mật thơm ngon, sóng sánh, sền sệt mượt mà chảy ra từ đôi bàn tay bóp chặt tảng mật.

Cấy dặm mùa Xuân

Cấy dặm mùa Xuân
Ngày chưa vợ, ba tôi từng có một mối tình đắm say, nhưng không thành. Người ấy là cô Năm Tươi cùng làng. Cô Năm Tươi xinh gái, phổng phao, con một.

Ca mổ đêm Giao thừa

Ca mổ đêm Giao thừa
Chiều 30 Tết, trời se lạnh và mưa bụi. Không khí Tết đã rạo rực lắm. Người xe tấp nập, hối hả ngược xuôi, ai cũng có vẻ vội vàng. Xe máy, xe đạp, xe ôtô các cỡ vào thành phố hầu như xe nào cũng kồng kềnh những cành đào.

Tết muộn

Tết muộn
Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng chài ven biển quanh năm đượm mùi tôm cá. Tết của những làng chài ven biển cũng không khác gì ở những nơi khác, có chăng chỉ là tuổi thơ của tôi gắn liền với những chuyến đi biển xa biền biệt của ba.

Lỡ hẹn với người đi

Lỡ hẹn với người đi
Suốt cả đêm, Xoan không hề chợp mắt. Cô trằn trọc, hết xoay ngang rồi lại quay ngửa. Chiếc chăn mỏng, khi thì đắp lên bụng, lúc lại hất tung ra. Đêm về khuya, nghe rõ cả tiếng gà gáy sang canh. Xoan nghe tiếng côn trùng rỉ rả ở phía ngoài vườn, gần với ô cửa sổ. Lại thêm ánh trăng suông hạ tuần, cứ chong chong nhòm qua song cửa.

Ông bố xóm đường tàu

Ông bố xóm đường tàu
Trời đã xế chiều, những tia nắng còn sót lại lọt qua khe giữa hai toa tàu in lên đường ray những lát cắt đứt đoạn. Đoàn tàu chợ từ từ tiến vào sân ga. Động cơ hơi nước thở phì phò, thỉnh thoảng tiếng còi tàu lại hú lên lanh lảnh xé toạc hoàng hôn yên tĩnh.

Bão đến

Bão đến
- Chào chú Hai! Chú dọn dẹp chưa xong hả chú?

Thời gian vẫn ngọt ngào

Thời gian vẫn ngọt ngào
Hương từ sân bay vừa trở về Hà Nội, đi qua hồ Hoàn Kiếm, thời tiết đầu mùa Đông trời đã se lạnh. Hương nhìn lên hai bên đường trải dài những cây hoa sữa, những chùm bông to trông như đĩa xôi cốm tỏa hương thơm mát dịu, Hương vừa đi vừa ngắm.

Anh hai sữa

Anh hai sữa
Ba kính yêu! Mãi đến tuổi dậy thì con mới biết, Hà chỉ là ông anh hai sữa của mình. Thoạt đầu khi biết rõ, chúng con không phải là anh em song sinh. Con hụt hẫng, không chịu tin đó là sự thực.

Bão trời và bão lòng

Bão trời và bão lòng
Cơn bão số ba như một con mãnh thú gầm rú, gào thét. Trong cơn gầm rú, cây cối bị lưỡi hái tử thần tiện phăng, đổ ngổn ngang. Từ trên đỉnh núi cao từng tảng đất khổng lồ bị nước thấm sâu, bứng ra thành mảng đổ ụp xuống.

Trả nợ mùa Hè

Trả nợ mùa Hè
1. Có lần, Hải nghe ông nội phẫn nộ chuyện đàn bà nhẫn tâm bỏ bầy con nheo nhóc thì ba bảo: Cô ấy khổ vậy chắc đã quá sức rồi, trước nay ba cũng thấy cái tâm con dâu rất tốt mà, giờ chắc hết duyên nên mới lầm mê rước tiếng phụ chồng bạc con. Thằng Hải nghe ba nói vậy thì không nghĩ mẹ theo chiều hướng tiêu cực như người xung quanh nghĩ nữa. Từ nhỏ tới giờ, ba nói gì nó chẳng tin.

Đinh tặc người nhà

Đinh tặc người nhà
Thời nay, có con gái lớn trong nhà, cha mẹ không lo có “bom nổ chậm” như xưa vì bây giờ công nghệ “phá bom” quá đơn giản. Cái lo chính lại là bom thối, không nổ được. Lấy chồng hoặc ế chồng mà không có con rồi cũng khổ, nhất là đến cuối đời.

Níu giữ hồn quê

Níu giữ hồn quê
Là khách lạ, vòng vo quanh co, hết thôn Nhồi Trên lại đến thôn Nhồi Dưới, qua cổng làng cổ kính rêu phong, được sự chỉ dẫn của người dân địa phương, cuối cùng tôi cũng đã đến được nơi cần đến, đó là nhà bà Nguyễn Thị Nhiên, thôn Dõng Hạ, xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, TP Hà Nội, miền quê, nơi có di tích lịch sử quốc gia đặc biệt Cổ Loa.

Lời hứa người đồng đội

Lời hứa người đồng đội
Khoảng trời đầy nắng Thu bé lại vừa bằng một cụ bà với mái tóc bạc trắng đang ngồi hóng nắng trước sân.
Xem thêm
Để được là... tôi

Để được là... tôi

Tuỳ duyên với sự học, với công việc được đào tạo, được xã hội phân công, và cả sự đam mê, hẳn ai sống trên đời đều có sự lựa chọn cho mình một hướng sống. Lắm khi chỉ là ý thích cá nhân nhưng lại thành tấm gương phản chiếu năng lực, nhân cách cá nhân. Ta từng nghe nhạc sĩ Trịnh Công Sơn “tuyên ngôn” trong một ca khúc nổi tiếng: “và mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”. Còn nhà thơ Đặng Cương Lăng ông cũng có sự lựa chọn hướng tiếp cận giống với nhiều người, sự bình yên.
CLB Thơ Bát Tràng và tình yêu với Tạp chí Người cao tuổi

CLB Thơ Bát Tràng và tình yêu với Tạp chí Người cao tuổi

Trong không khí hân hoan kỉ niệm 100 năm Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2025), tổ biên tập văn nghệ - thơ của Tạp chí Người cao tuổi đã vinh dự đón tiếp đoàn đại biểu từ CLB Thơ Bát Tràng đến thăm và trao tặng những món quà ý nghĩa, thể hiện tình cảm trân quý đối với đội ngũ những người làm báo.
Khắc ghi Trường Sa…

Khắc ghi Trường Sa…

Giọng đọc bài diễn văn tưởng niệm của Đại tá Lê Xuân Phong, Phó Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Đảng ủy Quân chủng Hải quân, Phó trưởng Đoàn công tác số 11 trùng nghẹn; hơn 200 đại biểu và thành viên đoàn trang nghiêm trên sân bay của Tàu KN 290 không giấu được cảm xúc từ tâm khảm và khắc ghi trường tồn.
Du lịch Đài Loan (Trung Quốc), những điều thú vị có đi mới biết

Du lịch Đài Loan (Trung Quốc), những điều thú vị có đi mới biết

Đài Loan (Trung Quốc) là một đảo nằm ở vùng Đông Á, phía Tây Bắc của Thái Bình Dương.
Du lịch hè Bình Thuận: Những trải nghiệm bất tận

Du lịch hè Bình Thuận: Những trải nghiệm bất tận

Những ngày hè đến Bình Thuận, nhất là vùng biển sẽ thấy ngay không khí sôi động của lượng khách từ khắp nơi đổ về. Dọc các tuyến đường Hàm Tiến, Mũi Né của TP Phan Thiết xe đậu kín những resort, khu du lịch…
Du khách phấn khích với chuỗi show mới tại Bà Nà

Du khách phấn khích với chuỗi show mới tại Bà Nà

Với sự đầu tư công phu về kịch bản, âm nhạc, vũ đạo và sự góp mặt của các nghệ sĩ tài năng trong nước và quốc tế, chuỗi show mới ra mắt đã biến Sun World Ba Na Hills thành một sân khấu mở, nơi nghệ thuật thăng hoa và cảm xúc bùng nổ.
Herbalife Việt Nam đạt giải thưởng “Top Công Nghiệp 4.0” lần thứ 3 liên tiếp với Ứng dụng Herbalife VNHUB

Herbalife Việt Nam đạt giải thưởng “Top Công Nghiệp 4.0” lần thứ 3 liên tiếp với Ứng dụng Herbalife VNHUB

Ngày 22/6/2024, tại Hà Nội, Herbalife Việt Nam, một trong những công ty hàng đầu về sức khỏe và thể chất, được trao giải “Top Công Nghiệp 4.0 Việt Nam 2025”, tại hạng mục “Top Doanh nghiệp có sản phẩm số thông minh và giải pháp công nghệ Công nghiệp 4.0” với Ứng dụng Herbalife VNHUB (trước đây có tên My VNClub).
Giải Pickleball chào mừng 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam

Giải Pickleball chào mừng 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam

Sáng 21/6, Trường Đại học Cảnh sát nhân dân (CSND) tổ chức giải Pickleball Trường Đại học CSND mở rộng lần thứ I năm 2025 chào mừng 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925-21/6/2025).
Xác lập kỷ lục Việt Nam giải chạy có nhiều nhà báo tham gia

Xác lập kỷ lục Việt Nam giải chạy có nhiều nhà báo tham gia

Sáng 15/6, Giải đi bộ – chạy bộ "Tự hào Thành phố tôi yêu" Cúp Agribank 2025, do Hội Nhà báo Việt Nam tổ chức nhằm kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025) và 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 – 21/6/2025), do Hội Nhà Báo Việt Nam và Hội Nhà Báo TP Hồ Chí Minh chủ trì, cùng Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn (Agribank) và Công ty cổ phần truyền thông Nexus (Nexus Sport Events) thực hiện.
Giao lưu cờ tướng các câu lạc bộ: Tam Điệp - Bỉm Sơn - Nga Sơn

Giao lưu cờ tướng các câu lạc bộ: Tam Điệp - Bỉm Sơn - Nga Sơn

giải giao lưu cờ tướng thường niên giữa ba câu lạc bộ
Nơi thử thách đam mê, tôn vinh tài năng đất Hà thành

Nơi thử thách đam mê, tôn vinh tài năng đất Hà thành

Giữa tiết trời đầu tháng Tư dịu nhẹ của Thủ đô, sự kiện “Tinh hoa tay nghề làm đẹp 2025 – EBC Awards” đã chính thức khai mạc tại Trung tâm triển lãm Quốc tế I.E.C 91 Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Cát Bà sẽ là bối cảnh cho loạt phim Hollywood dựa trên game Liên minh huyền thoại

Cát Bà sẽ là bối cảnh cho loạt phim Hollywood dựa trên game Liên minh huyền thoại

Hollywood vừa chọn Cát Bà (Hải Phòng) làm bối cảnh cho dự án phim mới dự kiến chiếu rộng rãi trên Netflix, HBO,... Điều gì khiến hòn đảo này vượt qua nhiều địa danh nổi tiếng châu Á để được lựa chọn?
Phiên bản di động