Cuộc thi viết về Ông bà kính yêu lần thứ 1 năm 2024:

Những kỉ niệm đẹp về ông nội

“Yến ơi! Yến! Dậy đi bốn rưỡi rồi” - Tôi giật mình tỉnh dậy. Đó là tiếng gọi của ông nội tôi. Tôi lại nằm mơ về thời đi học cấp III được ông gọi dậy đi học hằng ngày.

Nhà ông nội ở phía trước nhà tôi cách chỉ một cái sân và mảnh vườn nhỏ. Ngày đó, nhà tôi chưa có đồng hồ báo thức. Nhà ông có chiếc đồng hồ con gà. Tôi đi học cấp III ở trường huyện cách nhà 15 cây số. Sáng nào cũng vậy, cứ bốn rưỡi sáng từ dưới nhà ông lại mở cửa sổ gọi tôi dậy đi học. Tiếng gọi của ông tận bây giờ vẫn còn vang vọng trong giấc mơ của tôi, dù bây giờ tôi đã hơn 60 tuổi.

Ông tôi có 13 người con, 7 trai, 6 gái (ông có 2 đời vợ). Ông rất coi trọng việc học nên dù lúc ấy còn khó khăn nhưng ông bà đều cho bố tôi và các cô các chú đi học hết cấp II hoặc cấp III rồi đi công tác. Chú San tôi là người học giỏi nhất, sau này chú làm Phó Chủ tịch UBND tỉnh. Ông thường dặn bố mẹ tôi và các cô, các chú: “Nghèo đói đến đâu cũng cố gắng cho các cháu được học đến nơi đến chốn”. Ông bảo với bọn tôi: “Các cháu cố gắng học cho giỏi để sau này làm người có ích cho xã hội, sau này đi công tác cuộc sống đỡ vất vả”. Ông là tấm gương sáng về ham học, ham đọc sách. Chú tôi hay đem sách, báo về cho ông đọc. Ông thích lắm và giữ gìn cẩn thận từng tờ báo, quyển sách. Ông giỏi chữ Nôm, ông còn biết cả tiếng Pháp. Các con, các cháu ai học giỏi, được khen ông vui lắm. Tôi là cháu đích tôn của ông. Ngày tôi được tuyển thẳng vào lớp 8 trường cấp III, ông vui lắm. Ông xoa đầu tôi: “Cháu ông giỏi lắm! Cố gắng học cho giỏi con nhé!”.

Cây đa do ông nội trồng.
Cây đa do ông nội trồng.

Đặc biệt, ông nghiêm khắc nhưng rất bao dung với các con, các cháu. Có lẽ thế nên gia đình nhà tôi dù đông anh em nhưng mọi người sống với nhau rất hoà thuận, yêu thương. Không có sự phân biệt con bà cả, con bà hai. Ông bà yêu thương các con các cháu như nhau. Tôi còn nhớ mãi, năm ấy tôi đang học cấp III, hôm ấy nhà ông làm giỗ cụ, tôi giúp ông lau dọn bàn thờ. Tuy học lớp 9 rồi nhưng tôi vẫn nhỏ bé lắm, lúc bê cái án gian xuống để lau vì tay tôi yếu lại cố với để bê án gian nên chiếc án gian khẽ nghiêng đi và “choang”, tôi giật mình hốt hoảng nhìn xuống đất, chiếc ấm sứ vỡ tan tành. Đó là cái ấm sứ Trung Quốc rất đẹp ông thường dùng để pha trà khi có khách đến chơi. Tôi tái mét mặt không nói được câu nào. Mọi người trong bếp chạy ra. Chú tôi kêu lên: “Thôi! Vỡ mất cái ấm rồi”. Ông để tay lên vai tôi, vỗ vỗ nhẹ: “Không sao đâu cháu. Tại ông để cái ấm dưới gầm án gian cháu không nhìn thấy”. Ông bảo mọi người: “Vỡ rồi thì thôi. May không rơi vào chân cháu là tốt rồi”. Tôi thấy nhẹ cả người và cảm ơn ông đã không trách mắng. Ông đã cho tôi một bài học quý về cách ứng xử khi người khác mắc lỗi.

Tôi còn nhớ có thời gian ông làm Đội trưởng Đội trồng cây của xã, ngoài việc trồng cây theo kế hoạch của xã, ông còn vận động mọi người trồng cây ở nhà để lấy gỗ làm nhà, làm cửa; trồng cây trên những chỗ trống ở các ngã ba, ven đường làm cây bóng mát. Gần nhà tôi có cái dốc cao mọi người đi làm về hay ngồi nghỉ trên đỉnh dốc. Ông đã trồng cạnh đỉnh dốc một cây đa. Đến bây giờ cây đa đã toả bóng um tùm, mát rượi một vùng. Rễ cây lan xa đan kín bờ đất khiến bờ đất cheo leo mà không bị sạt lở. Chiều Hè, bọn trẻ thường hay tụ tập chơi quanh gốc đa. Nhặt lá rụng chơi trò trâu lá đa. Ngắm đàn sáo sậu nhảy nhót chuyền cành hót ríu ran. Giờ đây, mỗi lần đứng ngắm cây đa, tôi lại nhớ ông vô cùng.

Năm ông 67 tuổi, một buổi chiều đi cày về trời mưa bão, ông tôi bị tai biến phải đi điều trị ở bệnh viện huyện. Lúc đó, tôi đã đi dạy học nhưng vào thời gian nghỉ Hè nên tôi cùng với cô tôi đi nuôi ông ở bệnh viện. Sau một thời gian điều trị, sức khoẻ ông đã ổn định nhưng bị liệt nửa người phải tiếp tục châm cứu và vật lí trị liệu. Hằng ngày tôi xoa bóp chân tay cho ông và dìu ông tập đi. Dù việc tập đi rất khó khăn nhưng ông vẫn kiên trì và chịu khó tập luyện. Ông bảo tôi: “Cháu chịu khó giúp ông tập đi, ông phải cố gắng luyện tập chứ nếu ông mà phải nằm liệt một chỗ thì khổ các con, các cháu lắm”.

Khi ra viện, về nhà ông bảo chú tôi buộc mấy cái sào tre vào hai hàng cột trong nhà để ông dựa vào đó tập đi. Nhiều lần bị ngã thâm tím mặt nhưng ông vẫn kiên trì luyện tập. Cứ thế, dần dần ông chống gậy tập đi không cần phải có người đỡ và cũng không dựa vào hàng sào tre buộc ở cột nữa. Tay phải ông bị liệt, ông tập làm mọi việc bằng tay trái. Ông tập viết bằng tay trái. Ông viết gia phả họ. Ông viết các bài cúng cho bố tôi và các chú vì trước đây ngày giỗ, ngày tết của gia đình các con đều nhờ ông tôi cúng. Ông còn viết lại cách xem ngày tốt để làm các việc cưới, hỏi, làm nhà làm cửa rồi hướng dẫn chú tôi. Trước đây, mọi người trong làng khi có công to việc lớn đều nhờ ông chọn ngày tốt giúp.

Ngày đó, ở quê tôi có nghề se bẹ ngô, dây đay để dệt thảm xuất khẩu. Sau mùa thu hoạch ngô, nhà nào cũng se bẹ ngô, dây đay bán cho Hợp tác xã lấy công điểm. Ông tập se dây đay bằng tay trái. Bà tôi và các chú tôi không cho ông làm bảo ông nghỉ cho khoẻ. Ông cười và bảo: “Cứ để ông làm. Vừa để vận động cho khoẻ người vừa thêm thu nhập cho gia đình”. Ông quét nhà, quét sân, cho gà cho lợn ăn. Ông không chịu ngồi yên. Nhờ vận động thường xuyên mà ông khoẻ hơn. Ông đi lại nhẹ nhàng hơn và chủ động được mọi sinh hoạt. Đến bây giờ, anh em, chú cháu tôi vẫn bảo nhau phải học tập ông về tinh thần rèn luyện sức khoẻ.

Mùa Hè năm 1990, ông tôi bị tai biến lần thứ hai. Bố tôi và các chú tôi đưa ông đi viện cấp cứu nhưng không kịp. Ông đã về với tổ tiên, để lại cho gia đình tôi nỗi thương xót khôn nguôi.

Thỉnh thoảng tôi vẫn hay mơ về ông như ngày ông còn sống. Những kỉ niệm đẹp đẽ về ông sẽ còn mãi trong tôi.

Hà Ngọc Yến

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Xấu hổ khi nhắc đến tình dục, “vết thương vô hình” của NCT

Xấu hổ khi nhắc đến tình dục, “vết thương vô hình” của NCT

Tuổi già thường bị gán với suy giảm ham muốn và cơ thể đã quên rung động. Nhưng thực tế, “nỗi xấu hổ” khi nhắc đến tình dục mới là thứ khiến người già thật sự “già đi” chứ không phải tuổi tác. Tình dục ở NCT không phải là điều đáng xấu hổ, mà là phần tiếp nối tự nhiên của tình yêu và sự sống. Khi cơ thể yếu đi, trái tim vẫn có quyền được rung động, được chạm, được sẻ chia, yêu thương và chữa lành...
Làm thế nào để ông bà yêu thương, chăm sóc nhau hơn?

Làm thế nào để ông bà yêu thương, chăm sóc nhau hơn?

Ở tuổi xế chiều, yêu không còn là những lời hứa nồng nàn, mà là sự hiện diện, là cái nắm tay ấm, là ánh mắt biết dừng lại để lắng nghe nhau. Giống như với sức khỏe, tình yêu tuổi già cần được chăm sóc, nuôi dưỡng sự dịu dàng của trái tim...
Tình dục - không phải để giải tỏa, mà là để kết nối

Tình dục - không phải để giải tỏa, mà là để kết nối

Tình dục không chỉ là nhu cầu sinh học, mà còn là một phần thiết yếu của sức khỏe và cảm xúc con người kể cả ở tuổi già. Khi hiểu và thực hành đúng, ở tuổi xế chiều, tình dục không chỉ để “giải tỏa”, mà để thấu hiểu, gắn bó và sống trọn vẹn cùng nhau...
Minh triết yêu thương ở tuổi xế chiều

Minh triết yêu thương ở tuổi xế chiều

Tuổi già không khép lại cánh cửa của yêu thương, mà chỉ thay đổi cách yêu thương. Khi bản năng dần lắng lại, ý nghĩa thật sự của tình dục không còn là chiếm hữu hay ham muốn, mà là năng lượng giúp hàn gắn, nuôi dưỡng và khai sáng tâm hồn. Ở độ tuổi xế chiều, yêu không còn là bản năng mà trở thành minh triết sống...
Khi một người muốn và một người né tránh

Khi một người muốn và một người né tránh

Tình dục tuổi già là một phần tự nhiên của sức khỏe và hạnh phúc, nhưng thường bị bỏ quên hoặc né tránh. Thực tế, nhiều nghiên cứu cho thấy duy trì đời sống tình dục ở tuổi xế chiều không chỉ giúp gắn kết tình cảm, mà còn mang lại lợi ích về tim mạch, thần kinh và tâm lí. Điều quan trọng là phải tiếp cận bằng sự hiểu biết, khoa học và yêu thương để “chuyện yêu” trở thành dưỡng sinh cho cả thân và tâm...

Tin khác

Nghệ thuật yêu tuổi già: Khi tình thân, sức khỏe và cảm xúc hòa quyện

Nghệ thuật yêu tuổi già: Khi tình thân, sức khỏe và cảm xúc hòa quyện
Tình yêu và tình dục ở tuổi già vốn là đề tài thường bị né tránh trong văn hóa Á Đông. Thế nhưng, nhiều nghiên cứu khẳng định: duy trì đời sống tình dục lành mạnh ở tuổi xế chiều không chỉ giúp gắn kết tình cảm vợ chồng, mà còn mang lại lợi ích cho tim mạch, thần kinh, tinh thần. Yêu ở tuổi già, được thực hành văn minh, khoa học là liệu pháp dưỡng sinh quý giá, giúp con người sống vui - sống khỏe - sống hạnh phúc đến cuối đời...

Khi yêu chỉ cần một bàn tay

Khi yêu chỉ cần một bàn tay
“Khi bàn tay biết chạm đúng cách, còn mạnh hơn trăm nghìn viên thuốc bổ” - lời của một cụ bà 86 tuổi, sau 20 phút được xoa bóp thắt lưng bởi người bạn đời đã già yếu của mình...

Giấc mơ tình dục - khi tiềm thức còn yêu thì ta còn sống

Giấc mơ tình dục - khi tiềm thức còn yêu thì ta còn sống
Giấc mơ tình dục ở NCT là hiện tượng sinh lí, tâm lí tự nhiên, phản ánh khí huyết còn vận hành và nhu cầu gắn kết tình cảm vẫn hiện hữu. Theo khoa học, đây là sự tái kích hoạt kí ức xúc cảm qua vùng não limbic, giúp duy trì cảm giác yêu thương và ý nghĩa sống. Từ góc nhìn y học cổ truyền, mộng dục còn là dấu hiệu thận tinh chưa suy, có thể góp phần dưỡng sinh và cải thiện sức khỏe tinh thần...

Quan niệm tình dục trong các nền văn minh cổ

Quan niệm tình dục trong các nền văn minh cổ
Trong các nền văn minh trước đây, tình dục không bị cấm kị, mà còn là một nghệ thuật dưỡng sinh, nuôi dưỡng tinh - khí - thần, đặc biệt ở NCT. Dù ở Ấn Độ, Trung Quốc hay Việt Nam, triết lý chung vẫn là: yêu chậm, yêu nhẹ nhàng, yêu bằng tình thương và sự điều hòa để sống khỏe, sống vui và sống thọ một cách tự nhiên...

Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền Việt Nam và đông Phương

Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền Việt Nam và đông Phương
Phòng sự dưỡng sinh trong y học cổ truyền không đơn thuần là “chuyện gối chăn”, mà là một nghệ thuật giữ gìn khí huyết, điều hòa tạng phủ và kéo dài tuổi thọ. Ở NCT, nếu biết yêu đúng cách, thuận thời tiết, tiết chế tinh khí, dưỡng tâm hòa khí, thì tình yêu sẽ trở thành phương thuốc dưỡng sinh quý giá, giúp ngủ ngon, tinh thần sảng khoái, thân tâm an hòa...

10 điều cấm kị trong tình dục của người cao tuổi

10 điều cấm kị trong tình dục của người cao tuổi
Tình dục ở NCT không chỉ là chuyện thể xác, mà là nghệ thuật thấu hiểu thân - tâm - khí. Nếu không cẩn trọng, chỉ một sai lầm nhỏ cũng có thể gây tổn hao sinh lực, ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần. Bài viết này nêu rõ 10 điều cấm kị trong phòng sự, giúp NCT yêu an toàn - sống vui - dưỡng sinh trọn vẹn...

Tình dục và quyền lực

Tình dục và quyền lực
Tuổi già không phải là dấu chấm hết của yêu thương mà là thời điểm để tình yêu được chưng cất từ trải nghiệm, thấu hiểu và bao dung. Khi trái tim còn biết rung động, còn giữ được lửa yêu thương, đó chính là quyền lực đẹp đẽ và cao quý nhất của con người.

Tình dục - Ngọn lửa của trường thọ

Tình dục -  Ngọn lửa của trường thọ
Trong y học cổ truyền, tình dục là một phần không thể tách rời của “Tinh - Khí - Thần” - tam bảo duy trì sự sống.

Chuyện yêu có cần thiết khi tuổi đã xế chiều

Chuyện yêu có cần thiết khi tuổi đã xế chiều
Nhiều NCT thường e ngại hoặc cho rằng “chuyện ấy” không còn cần thiết khi tuổi đã xế chiều. Tuy nhiên, các nghiên cứu y học hiện đại đã khẳng định rằng: Duy trì hoạt động tình dục điều độ và phù hợp với thể trạng mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe…

Ông Tò khuất núi

Ông Tò khuất núi
Một buổi chiều, Linh thong thả điều khiển chiếc xe máy điện từ cơ quan về nhà. Đầu hạ nên trời vừa có nắng vàng, vừa có chút gió mát, làm Linh thấy lòng thư thái ! Bất chợt, một chiếc xe tang chạy qua, Linh giật thót khi nhìn thấy di ảnh của người đã khuất: “Ông Tò !” - Linh thốt lên thành tiếng - Chắc chắn là ông Tò đồng hương rồi ! Ông Tò mất rồi sao?...

Nhớ hoa hành

Nhớ hoa hành
“Đố em biết hoa gì ?” - Người đồng nghiệp nơi xa gửi vào Zalo cho tôi hình ảnh một bông hoa trong vườn nhà và nhắn hỏi với vẻ đắc ý, ngờ rằng một đứa sống ở phố xá như tôi sẽ chẳng bao giờ trả lời đúng. “Ơ ! Hoa hành” - câu trả lời của tôi đã làm bạn ấy… thất vọng. Vì bạn không biết rằng đây chính là loài hoa đã gắn bó với tuổi thơ tôi, với những năm tháng tôi theo chân bố ra đồng, trồng, chăm sóc và thu hoạch những củ hành tây tròn trịa, nhẵn bóng mà mùi hăng của nó thì không thể nhầm lẫn với bất kỳ thứ mùi nào khác.

Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)

Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)
"K.XI ơi, mình yêu các bạn, tôi yêu các ông bà!" Đó lời nói từ gan, ruột, không riêng gì của Phó giáo sư,Tiến sỹ Dương Hồng Thái, giảng viên cao cấp, nguyên Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên, Trưởng ban Liên lạc Khóa XI (1978-1984) Trường Đại học Y Bắc Thái (nay là Trường Đại học Y Dược Thái Nguyên) mà của tất cả 66 cựu sinh viên (SV) khóa K.XI có mặt trong cuộc gặp mặt nhân kỷ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024) tại cao nguyên Mộc Châu, tỉnh Sơn La, trong những ngày trung tuần tháng 11/2024

Bà nội của các con tôi

Bà nội của các con tôi
Những câu thơ trong bài thơ “Mẹ của anh” của thi sĩ Xuân Quỳnh viết tặng mẹ chồng, mà đến nay tôi vẫn còn yêu thích.

Đôi dép cao su huyền thoại của ông tôi

Đôi dép cao su huyền thoại của ông tôi
Ông tôi là người đã trực tiếp tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ cho đến kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bởi vậy, kí ức đậm sâu nhất trong ông là những năm tháng kháng chiến gian khổ mà hào hùng, và những kỉ vật vô giá với ông vẫn là những kỉ vật thời chiến. Trong đó, ấn tượng nhất là đôi dép cao su cùng ông đi qua hai cuộc kháng chiến trường kì của dân tộc!

Niềm vui của ông tôi

Niềm vui của ông tôi
Bà mất, con cháu ở xa về đầy đủ lo việc hiếu cho bà xong thì lại “mỗi người mỗi ngả”, còn nhà cửa, công việc, bỏ sao được. Vườn, nhà chỉ còn ông, một mình lủi thủi vào ra.
Xem thêm
Lãng mạn tuổi già: Làm thơ tặng bà, pha trà cho ông, tặng hoa cho nhau

Lãng mạn tuổi già: Làm thơ tặng bà, pha trà cho ông, tặng hoa cho nhau

Tuổi già không phải là đoạn cuối của tình yêu, mà là khoảnh khắc dịu dàng nhất, khi người ta học cách yêu bằng những điều thật nhỏ: Một tách trà, một bài thơ, một bông hoa. Ở tuổi này, lãng mạn không còn là những lời hứa, mà là hơi ấm còn lưu lại trong tay, là ánh mắt vẫn biết mỉm cười giữa những nếp nhăn....
Khó nói chuyện tuổi già

Khó nói chuyện tuổi già

LTS: “Bảy mươi vẫn thương nhau như thuở mới cưới, mà ngọn lửa yêu đương cứ lụi dần…” Chuyện nghe quen mà vẫn cứ… ngại nói! Thực ra, sinh lí tuổi già suy giảm không phải “trời bắt”, cũng không phải “hết thời” mà là quy luật tự nhiên. Tuy nhiên, nếu hiểu đúng và biết cách chăm sóc, NCT hoàn toàn có thể giữ lửa yêu thương, thậm chí còn ấm áp hơn cả thời son trẻ.
Thảnh thơi tuổi xế chiều

Thảnh thơi tuổi xế chiều

Nhắc đến tuổi già, có thể nhiều người sẽ nghĩ đến hình ảnh một người thiếu sức sống, sức khỏe tinh thần, thể chất suy giảm, cơ hội nghề nghiệp và xã hội hạn chế, cô đơn, mất phương hướng. Song, rất nhiều NCT đã đem đến cái nhìn tích cực về tuổi già. Họ sống một cuộc sống khỏe mạnh, vui vẻ, ý nghĩa và vẫn giữ vai trò tích cực trong xã hội, bởi họ đã chuẩn bị tâm thế để có một “tuổi già chủ động”.
Chùa Kim Bửu, tỉnh Đồng Tháp nơi cưu mang NCT cô đơn, trẻ em mồ côi

Chùa Kim Bửu, tỉnh Đồng Tháp nơi cưu mang NCT cô đơn, trẻ em mồ côi

Chúng tôi cùng đoàn từ thiện (gồm 80 người) do Sư cô Thích nữ Hoàn Thiện ở TP Hồ Chí Minh, đến thăm và tặng quà những NCT cô đơn và trẻ em mồ côi đang được chùa Kim Bửu, huyện Lấp Vò (cũ), tỉnh Đồng Tháp nuôi dưỡng.
Cụ ông neo đơn, bệnh tật cần sự giúp đỡ của cộng đồng

Cụ ông neo đơn, bệnh tật cần sự giúp đỡ của cộng đồng

Mặc dù đã hơn 80 tuổi lại mắc bệnh viêm phế quản mãn tính, nhưng mỗi ngày cụ Nguyễn Văn Thành đi bộ khoảng 20km để bán vé số, tối về sống một mình trong căn phòng trọ rộng vỏn vẹn 10m²...
Quán cơm chay 1.000 đồng ấm lòng người nghèo

Quán cơm chay 1.000 đồng ấm lòng người nghèo

Suốt hơn 7 năm qua, giữa lòng TP Cần Thơ, có một địa chỉ nhỏ bé nhưng chan chứa yêu thương - Quán cơm chay thiện nguyện 1.000 đồng, tại số 100 Trần Việt Châu, phường Cái Khế (trước đây thuộc phường An Hòa, quận Ninh Kiều)...
Trường thọ là sống lâu, sống khoẻ, sống có ý nghĩa

Trường thọ là sống lâu, sống khoẻ, sống có ý nghĩa

Càng ngày con người càng sống lâu hơn, nhưng sống lâu không đồng nghĩa với sống thọ. Y học cho thấy tuổi thọ thật sự không chỉ nằm ở số năm, mà ở chất lượng từng ngày: một cơ thể khỏe mạnh, tinh thần an hòa và trí tuệ sáng suốt. Khi hiểu đúng về cách vận hành của cơ thể và học cách thuận theo tự nhiên, mỗi người hoàn toàn có thể mở ra hành trình sống thọ một cách chủ động, bền vững...
Chuyện những giám sát thi công là NCT

Chuyện những giám sát thi công là NCT

7 giờ sáng, giữa khu đô thị mới phía Tây Hà Nội, ông Nguyễn Văn Tùng, 67 tuổi, ở phường Đại Mỗ đã có mặt tại công trường, tay cầm sổ ghi chép và thước laser. Dáng người nhỏ, da sạm nắng, ông Tùng vẫn bước nhanh, ánh mắt quét qua từng mảng tường, từng mối hàn. “Về hưu được 5 năm rồi, nhưng nghe mùi vôi vữa vẫn thấy thân quen lắm. Làm giám sát giờ đỡ nặng hơn, nhưng trách nhiệm thì chẳng nhẹ chút nào”, ông cười nói...
Ký ức ba lần gặp Bác trong tiếng hát NSƯT Song Thao

Ký ức ba lần gặp Bác trong tiếng hát NSƯT Song Thao

NSƯT Song Thao, người con của quê lúa Yên Thành (Nghệ An), đã có ba lần được gặp Bác Hồ và một lần cất tiếng hát về Người trong nước mắt của cả dân tộc. Hơn nửa thế kỷ trôi qua, giọng hát ấy vẫn vang vọng, như một nén hương lòng của người nghệ sĩ dành cho vị Cha già kính yêu...
Phiên bản di động