Nỗi lòng người theo con lên phố

Sau mấy chục năm làm công chức ăn dè tiết kiệm, ông bà Tâm cũng xây được ngôi nhà hai tầng khá khang trang giữa làng quê. Ông bà nghỉ hưu "chưa ấm chỗ" thì vợ chồng anh con trai ở thành phố về thuyết phục ông bà bán căn nhà ở quê, được bao nhiêu cho họ mượn để mua chung cư và đón ông bà lên ở cùng....
Ảnh internet
Ảnh internet

Lúc đầu ông Tâm không đồng ý vì bao nhiêu năm gắn bó với mảnh đất quê hương, giờ bỏ làng bỏ xóm lên thành phố ở kể cũng nhớ lắm. Nhưng hết con trai lại đến con dâu ra sức năn nỉ với đủ các lý do, khiến ông cũng mủi lòng: Nào là “bố mẹ có tuổi rồi, lỡ nay ốm mai đau cần ở bên con bên cháu cho tiện các con chăm sóc”; nào là “nhà đất ở quê bây giờ đang có giá, bố mẹ bán đi cũng được nửa già căn hộ chung cư chúng con muốn mua”; “chúng con ở nhà thuê mấy năm rồi, tiền thuê nhà và thuê người trông trẻ nhiều hơn cả tiền lương của bố mẹ cộng lại”…

Bà Tâm nghe vậy, tiếc tiền, xót ruột lắm, một mực động viên ông Tâm bán nhà để con trai mua nhà chung cư và ông bà lên thành phố trông cháu. Duy chỉ có người con gái của ông bà lấy chồng làng là không đồng ý với lý do: “Bố mẹ bán nhà đi như thế mỗi khi chúng con muốn cho các cháu về nhà ngoại thì biết về đâu?”. Bà Tâm xuê xoa: “Thì lên thành phố chứ đi đâu”. Anh trai cô lên tiếng: “Cô là gái, lấy chồng hưởng phận nhà chồng, không nên can thiệp sâu”. Không làm thế nào được, con gái ông bà Tâm đành nín nhịn, chỉ ấm ức trong lòng.

Lên thành phố được mấy tháng, ông Tâm đã thấy bí bách vì hầu như cả ngày ông bà ở trong bốn bức tường, không khác gì cái tù giam lỏng. Buổi sáng ông đi bộ đưa cháu lớn đến trường, buổi chiều khi cháu tan học thì ông đi đón. Ở thành phố, ai cũng cuốn vào công việc, hàng xóm láng giềng gặp nhau ở cầu thang máy chỉ gật đầu chào chứ không chuyện trò thân mật như ở nhà quê. Mấy ông ở cùng tầng chung cư tầm tuổi ông Tâm đã nghỉ hưu nhưng cũng kiếm việc làm thêm, người thì sửa xe, người thì làm bảo vệ...

Họ không vướng bận các cháu nên không chịu ăn không ngồi rồi, thành ra ông Tâm chỉ có chiếc ti vi làm bạn. Bà Tâm ở nhà vừa trông cháu bé vừa dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ và cơm nước. Thằng bé lười ăn lại hay quấy nên bà phải đánh vật với nó. Vợ chồng anh con trai của ông bà thì đi từ sáng đến tối mới về, trưa ăn cơm tại cơ quan. Hôm nào bà Tâm không nấu ăn sáng thì anh chị dắt nhau đi ăn quán.

Từ ngày có ông bà lên trông cháu, cô con dâu dần dà về muộn hơn, lúc ấy cơm tối đã được bà Tâm đậy lồng bàn cẩn thận, các cháu đã được tắm rửa sạch sẽ, nhà cửa gọn gàng, quần áo của ai đã để vào tủ của người ấy. Thành ra con dâu ông bà chẳng phải mó tay vào việc gì ngoài việc một tuần đi siêu thị một lần mua đồ ăn tích sẵn trong tủ lạnh.

Ở quê đang ăn đồ tươi, rau sạch ngoài vườn quen rồi, ông bà Tâm cảm thấy thèm bát canh, quả cà mà cũng khó. Muốn nhắc nhở trực tiếp thì ngại vì ông bà sợ con dâu phật ý, cho rằng mình đòi hỏi, không khí gia đình sẽ căng thẳng, mà nhắc nhở con trai thì anh bảo “vợ chồng con bận lắm, về muộn là chuyện bình thường. Bố mẹ làm được việc gì thì làm, không làm được thì bố mẹ cứ để đấy. Ăn uống thì dần dần bố mẹ sẽ quen thôi”. Nhiều lúc nhớ nhà, nhớ quê, bà Tâm lại gọi điện tâm sự với con gái. Biết bố mẹ vất vả lại không vui, cô con gái nửa đùa nửa thật: “Bây giờ đích thị bố mẹ là ôsin rồi nhé, mà không được bằng ô sin ấy chứ vì ô sin hàng tháng còn có lương, ngày lễ thích nghỉ về quê chơi cũng không được nữa rồi”. Nghe con gái nói vậy, bà Tâm chạnh lòng lắm, nghĩ bụng: “chắc nó nghĩ mình còn nhà đâu mà về quê”. Bà kể lại với ông, ông thở dài: “Thôi! Bây giờ thì trách ai. Bà cũng thích lên thành phố ở cơ mà”.

Khi cháu thứ hai đi mẫu giáo, ăn bán trú ở trường như cháu lớn thì ông bà Tâm bớt việc, nhàn hơn. Chị con dâu bắt đầu than vãn về chuyện chi tiêu tốn kém: nào là tiền điện, tiền nước, tiền ga, tiền đóng học cho con, tiền dịch vụ ở chung cư… Một lần vô tình ông bà nghe thấy thì không sao nhưng nhiều lần ông bà cảm thấy con dâu cố tình kêu ca thì ông bà bắt đầu suy nghĩ. Ông giục bà từ nay đưa lương của một người cho con dâu chi tiêu. Thế mà lúc bà ốm, không những chỉ có mình ông trông bà ở viện mà ông còn phải bỏ số tiền lương để dành trả tiền viện phí cho bà. Ông thầm nghĩ: “May mà mình chưa đưa hết ruột gan cho chúng, nếu không lại ngửa tay xin con xin dâu từng đồng”.

Sau nhiều đêm mất ngủ, ông bà Tâm quyết định rời thành phố để về quê ở, sống những tháng ngày thanh thản tuổi già vì các cháu lớn rồi, không cần ông bà trông nom nữa. Ông bà ân hận vì đã bán ngôi nhà mà suốt đời mình tạo dựng, nếu có tiền nay cũng không chuộc lại được huống chi có bao nhiêu của cải ông bà cho con trai hết rồi.

Giờ về quê mà phải nương nhờ nhà con gái thì mặt mũi nào ngẩng lên với dân làng. Ông Tâm đành bàn với anh con trai đưa ông ít tiền để ông mua mảnh đất nhỏ, cất một ngôi nhà ngói ba gian làm nơi thờ tự tổ tiên và để ông bà có chỗ “chui ra chui vào”. Vậy mà anh con trai thản nhiên: “Bố mẹ đã quyết về quê thì vợ chồng con cũng không giữ được nhưng hiện tại chúng con không có tiền. Hay là bố mẹ vay tạm ngân hàng, thế chấp bằng sổ lương hưu của bố mẹ vậy. Khi nào có tiền, chúng con sẽ trả”. Ông bà Tâm đành ngậm ngùi, không nói đi nói lại nữa lời.

Nhưng chuyện gì ở cái làng quê bé nhỏ này cũng đến tai mọi người hết. Ai nấy đều bảo “nước mắt chảy xuôi” mà. Từ đó không có ông bà nào dại dột bán nhà lên thành phố trông cháu nữa. Người thì khóa nhà để đó một thời gian, người thì tuyên bố thẳng: “Muốn ông bà trông cháu hộ thì đem cháu về quê chứ ông bà không đi đâu hết, chả ở đâu bằng ở nhà mình”.

Bạn đọc có phản hồi, tin bài cộng tác xin gửi về hòm thư: baongaymoionline@gmail.com, hoặc đóng góp ý kiến ở phần bình luận!

Trần Thị Lành

Tin liên quan

Ý kiến bạn đọc

* Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu

Cùng chuyên mục

Bài học từ bát mì tôm

Bài học từ bát mì tôm

Một buổi sáng, người cha làm 2 bát mì. Một bát có trứng ở trên, một bát không có. Ông hỏi con trai muốn ăn bát nào? Cậu con trai chỉ vào bát có trứng nói: “Con muốn ăn bát này ạ”. Ông giả bộ nài nỉ: Con nhường cho bố đi”. Cậu bé nói: “Không, bát mì này là của con”; “Không nhường thật à?”- ông bố hỏi lại. “Vâng! Con không nhường!” - cậu bé trả lời rồi đắc ý với quyết định của mình.
Khi về già, bạn dựa vào ai?

Khi về già, bạn dựa vào ai?

Bản thân, bản thân, câu trả lời vẫn chỉ có thể là bản thân. Để bàn về chuyện này cần phân ra vài giai đoạn.
Thực hiện càng sớm việc tăng thuế tiêu thụ đặc biệt đối với thuốc lá sẽ giúp cứu sống nhiều người, giảm tổn thất kinh tế, xã hội

Thực hiện càng sớm việc tăng thuế tiêu thụ đặc biệt đối với thuốc lá sẽ giúp cứu sống nhiều người, giảm tổn thất kinh tế, xã hội

Mỗi năm Việt Nam có hơn 84.500 ca tử vong do hút thuốc chủ động và 18.800 ca tử vong do các bệnh gây ra bởi phơi nhiễm với khói thuốc thụ động. Phần lớn những người chết vì bệnh liên quan đến thuốc lá là những người trong độ tuổi lao động, nghĩa là tử vong sớm.
Hạnh phúc từ cách sống chậm

Hạnh phúc từ cách sống chậm

Bạn tôi bảo, xã hội càng phát triển nhanh thì con người phải biết cách sống chậm. Câu nói mới nghe tưởng như nghịch lí nhưng càng ngẫm càng thấy có lí.
Chống bệnh keo kiệt

Chống bệnh keo kiệt

Xin kể một chuyện dân gian. Vị trọc phú nọ nằm mơ gặp thần chết. Ông ta hoảng loạn khi thấy thần chết kề lưỡi hái sát cổ mình, liền thưa: “Xin ngài đừng bắt tôi, vì của cải của tôi dành dụm nhiều lắm mà chưa kịp tiêu”.

Tin khác

Tăng thuế thuốc lá góp phần tăng ngân sách quốc gia, giảm tỉ lệ hộ nghèo và bình đẳng

Tăng thuế thuốc lá góp phần tăng ngân sách quốc gia, giảm tỉ lệ hộ nghèo và bình đẳng
Sáng 25/2, tại Hà Nội, Trung tâm Nghiên cứu Kinh tế và Chiến lược Việt Nam (VESS) tổ chức Tập huấn Vai trò của thuế thuốc lá trong chính sách tài khoá và sức khoẻ cộng đồng.

Có người mẹ đứng chờ con

Có người mẹ đứng chờ con
“Con à! Ngày mấy con về?”. Bà bấm gọi điện thoại cho đứa con trai đang mưu sinh tận phương Nam. Nghe điện thoại xong, khuôn mặt bà thoáng buồn. Con bà bảo năm nay làm ăn kinh tế rất khó khăn nên có thể Tết này không về được.

Giá trị từ những lời chúc Tết

Giá trị từ những lời chúc Tết
Lời chúc là một hành động nhỏ nhưng lại là một nét đẹp truyền thống, nét đẹp trong văn hóa ứng xử của dân tộc Việt Nam.

Những nỗi sợ của cha mẹ khi về già

Những nỗi sợ của cha mẹ khi về già
Những người cha, người mẹ ở độ tuổi 70, 80 vẫn luôn ấp ủ về cuộc sống hòa hợp của con cháu. Tuy nhiên, khi các con của họ đã vào trung niên, với cuộc sống bận rộn và áp lực mưu sinh, dẫn đến việc không thể dành nhiều thời gian cho cha mẹ.

Ý chí và nghị lực

Ý chí và nghị lực
Thầy chủ nhiệm lớp 8D, niên khóa 1960-1961, Trường cấp III Đô Lương, Nghệ An - Lê Phan Di của chúng tôi năm 2024 này đã 90 tuổi, còn chúng tôi cũng đã trên dưới 80. Lần về thăm quê dịp “Nhà giáo Việt Nam (20/11/2024), chúng tôi đều đến thăm thầy. Thầy còn khỏe và minh mẫn, thích nghe học trò kể về quá trình phấn đấu của bản thân.

Đôi mắt người mẹ

Đôi mắt người mẹ
Từ xa xưa, người đời đã ví “đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”. Bởi đôi mắt giúp ta thấy được thế giới bên ngoài nhưng cũng chính là nơi ẩn chứa những tâm tư, thầm kín bên trong. Dù có cố che giấu thế nào thì mọi trạng thái tình cảm như hạnh phúc, an lạc hay phiền não, đau khổ đều hé lộ ở đôi mắt.

Phải luôn trân trọng, biết ơn NCT

Phải luôn trân trọng, biết ơn NCT
Ông bà ta xưa có câu: “Trọng già, già để tuổi cho”, “Kính lão đắc thọ”,… nhắc nhở mọi người phải luôn tôn kính, chăm lo cho NCT. NCT đã trải qua bao gian lao vất vả, bao cay đắng, ngọt bùi, để làm nên những công trình cho con cháu và xã hội, là những người xứng đang được trân trọng và tôn vinh.

Thương mẹ tuổi già

Thương mẹ tuổi già
Mẹ tôi đã 74 tuổi. Dù bây giờ mẹ không còn phải làm lụng nặng nhọc, bươn chải như xưa, nhưng bao vất vả một thời như đã khảm vào dáng hình của mẹ.

Nuôi con và dạy con

Nuôi con và dạy con
Sau khi bắt đứa trẻ khoảng 7-8 tuổi úp mặt vào tường, người mẹ bảo:

Heo hút bản nghèo

Heo hút bản nghèo
Nằm cách xa trung tâm, bản Muỗng, xã Giao Thiện, huyện miền núi Lang Chánh, tỉnh Thanh Hóa heo hút giữa núi rừng. Người dân nơi đây vẫn mong chờ tái định cư để ổn định cuộc sống.

Phép lịch sự trong cuộc sống

Phép lịch sự trong cuộc sống
Phép lịch sự là tiêu chí đầu tiên và quan trọng để đánh giá nhân cách mỗi người. Có câu “Học ăn, học nói, học gói, học mở”. Lịch sự khi giao tiếp, khi tương tác xã hội giúp mỗi người trở nên thanh lịch, khiêm nhường, để lại ấn tượng đẹp trong mắt mọi người. Chúng ta được yêu mến, trân trọng. Phẩm chất, nhân cách của ta vì thế cũng trở nên rực rỡ.

Của cho và cách cho

Của cho và cách cho
“Một miếng khi đói bằng một gói khi no”, câu thành ngữ chứa đạo lí ở đời. Theo nghĩa đen, khi đói, được giúp "một miếng" ăn sẽ quý giá hơn so với việc khi no được cho cả "một gói".

Phải đối xử công bằng với các con

Phải đối xử công bằng với các con
Ngay sát bên nhà tôi là vợ chồng trẻ cùng 2 đứa con nhỏ. Họ mua nhà và chuyển về đây sinh sống chưa lâu, nhưng do sống hoà đồng, tình cảm nên giữa vợ chồng họ với các gia đình hàng xóm luôn hoà thuận, vui vẻ. Cả hai vợ chồng đều giỏi giang, khi anh chồng là kiến trúc sư hiện làm việc ở Sở Xây dựng của thành phố, còn chị vợ làm kế toán phó một công ty liên doanh với nước ngoài.

Niềm vui thường ngày của bố mẹ

Niềm vui thường ngày của bố mẹ
Cuộc đời con người, ai cũng sẽ trải qua quy luật “Sinh, lão, bệnh, tử”. Ai cũng đi qua thời tuổi trẻ nhiệt huyết, đam mê, cống hiến và khi về già sẽ chậm chạp, đau yếu, bệnh tật. Ai cũng mong về già được sống thảnh thơi.

Cảnh báo nguy cơ đột quỵ ở những người hút thuốc lá

Cảnh báo nguy cơ đột quỵ ở những người hút thuốc lá
Đột quỵ là nguyên nhân gây tử vong và tàn phế hàng đầu trên toàn thế giới. Ở Việt Nam có gần 200.000 ca đột quỵ mắc mới mỗi năm. Một trong rất nhiều nguyên nhân làm cho tỉ lệ đột quỵ ở nước ta tăng nhanh là số lượng người hút thuốc lá ngày càng nhiều.
Xem thêm
Động lực mới đưa Bà Rịa – Vũng Tàu vươn tầm quốc tế

Động lực mới đưa Bà Rịa – Vũng Tàu vươn tầm quốc tế

Sáng 30/5, Hội nghị Đầu tư 2025, với chủ đề “Lựa chọn Bà Rịa – Vũng Tàu” (Select Ba Ria – Vung Tau) được tổ chức long trọng tại Hồ Tràm, huyện Xuyên Mộc, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong hành trình phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh. Sự kiện không chỉ là dịp để địa phương giới thiệu tiềm năng, thế mạnh mà còn là minh chứng sinh động cho môi trường đầu tư ngày càng hoàn thiện, hấp dẫn và cam kết mạnh mẽ của chính quyền tỉnh đối với cộng đồng doanh nghiệp trong và ngoài nước.
Hội nghị đầu tư  tại tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu

Hội nghị đầu tư tại tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu

Chiều 29/5, Sở Tài chính tỉnh tổ chức họp báo thông tin về Hội nghị đầu sẽ diễn ra sáng 30/5, tại The Rrand Hồ Tràm, huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Họp mặt kỷ niệm 84 năm ngày NCT Việt Nam

Họp mặt kỷ niệm 84 năm ngày NCT Việt Nam

Ngày 29/5, Hội NCT phường Tân Phú, Quận 7, TP. Hồ Chí Minh tổ chức họp mặt kỷ niệm 84 năm ngày NCT Việt Nam (6/6/1941-6/6/2025) và sơ kết công tác hoạt động NCT 6 tháng đầu năm 2025. Đồng thời trao giấy khen cho 4 tập thể và 17 cá nhân hoạt động suất sắc trong công tác NCT 6 tháng đầu năm 2025.
Hiệu quả và ý nghĩa thiết thực của Chương trình “Mẹ đỡ đầu” và “Đồng hành cùng phụ nữ biên cương”

Hiệu quả và ý nghĩa thiết thực của Chương trình “Mẹ đỡ đầu” và “Đồng hành cùng phụ nữ biên cương”

Các chương trình “Mẹ đỡ đầu” và "“Đồng hành cùng phụ nữ biên cương" trong thời gian qua ở Bình Thuận đã mang lại hiệu quả và ý nghĩa thiết thực, nâng cao nhận thức, trách nhiệm, hành động tích cực của cán bộ, hội viên phụ nữ...
Lễ tri ân, trao thưởng cho giáo viên và học sinh tiêu biểu

Lễ tri ân, trao thưởng cho giáo viên và học sinh tiêu biểu

Ngày 27/5, Trường THPT Hoằng Hóa 4 (Hoằng Hóa, Thanh Hóa) tổ chức lễ bế giảng năm học 2024-2025, khen thưởng cho giáo viên và học sinh giỏi tiêu biểu.
Công ty CP THT Education trao 40 suất học bổng khóa học tiếng Đức B1 cho học sinh Thanh Hóa

Công ty CP THT Education trao 40 suất học bổng khóa học tiếng Đức B1 cho học sinh Thanh Hóa

Công ty cổ phần THT Education vừa khởi động chương trình trao học bổng khóa học tiếng Đức B1 trị giá 200 triệu đồng cho học sinh các trường THPT tại Thanh Hóa.
Diện mạo mới trên quê hương Cẩm Khê

Diện mạo mới trên quê hương Cẩm Khê

Trong làn gió xuân ấm áp, khi đất trời giao mùa, trở về vùng đất Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ hôm nay, ai cũng có thể dễ dàng cảm nhận được một sức sống mới đang trỗi dậy mạnh mẽ.
Chợ trời Đà Nẵng ngày ấy và bây giờ

Chợ trời Đà Nẵng ngày ấy và bây giờ

Sau năm 1975, chợ trời nhộn nhịp xuất hiện ở phía Tây, đoạn đường Ông Ích Khiêm (trước kia là đường Khải Định) Đà Nẵng, xéo xéo với cổng chợ Cồn. Cạnh đó, đường Đào Duy Từ dẫn vào Kho đạn (sau 1975 là trại giam), hai bên là các điểm mua bán hàng điện máy. Ai bán, ai mua radio, ti vi, cát sét, máy đĩa, ampli… thì đến đây...
Tự hào chặng đường hơn 70 năm hình thành và phát triển

Tự hào chặng đường hơn 70 năm hình thành và phát triển

Xã Nghi Phương, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An, có bề dày lịch sử đấu tranh cách mạng dưới ngọn cờ vinh quang của Đảng.
Phiên bản di động