Luật sư đề nghị HĐXX phiên tòa phúc thẩm tuyên Lê Văn Hải vô tội
Pháp luật - Bạn đọc 22/04/2023 10:16
Những căn cứ để Luật sư Trần Minh Hùng đưa ra đề nghị HĐXX phiên phúc thẩm xem xét tuyên bị cáo Hải vô tội là:
“Một, xét về hành vi. Ông Cường là người có hành vi tấn công mẹ và em gái của Hải, là những người phụ nữ không có khả năng chống cự. Hải là người ra can ngăn, nhưng lại bị ông Cường cầm hung khí là cục bê tông lõi thép xông vào hành hung, khi ngã xuống đất ông Cường vẫn cầm hung khí tấn công Hải. Hải chỉ tay không tự vệ nhằm bảo vệ bản thân, trong tâm thế bị động, không thể quy kết Hải có hành vi cố ý gây thương tích như kết luận của Cơ quan điều tra huyện Phú Gíao.
Ví trí ông Cường cầm cục đá ném anh Hải và ôm anh Hải vật xuống đất (ảnh thực nghiệm hiện trường vụ án) |
Hai, xét về thương tích của ông Cường. Ông Cường được xác định thương tích 11% bao gồm: Rách môi: 0.75%; gãy răng 2.3: tỉ lệ 1%; gãy sống mũi: 9%.
a) Về thương tích gãy mũi: Theo Giấy chứng nhận thương tích số: 137/CN ngày 27/11/2016 của Trung tâm Y tế huyện Phú Giáo và Giấy chứng nhận thương tích số: 201600001149/CN –BVĐK của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương, là 2 bệnh viện mà ông Cường đã điều trị sau khi sự việc xảy ra; theo Giấy chứng nhận số: 1036/GCNHS/2017 ngày 18/12/2017 của Trung tâm Pháp y tỉnh Đồng Nai, là nơi cơ quan điều tra đã gửi hồ sơ bệnh, phim chụp của ông Cường được cho là chụp tại Bệnh viện Đa khoa huyện Phú Giáo để giám định. Tuy nhiên, các hồ sơ quan trọng này đều không kết luận ông Cường bị thương tích gãy mũi; qúa trình điều trị ông Cường không có hồ sơ, phim chụp tại bệnh viện chứng minh thương tích gãy mũi, điều này phù hợp với kết luận của 3 chứng nhận nêu trên. Do vậy, thương tích của ông Cường (nếu có), thì hồ sơ thể hiện không phải do anh Hải gây ra.
Bản Kết luận thương tích số: 16/17 Tgt ngày 23/3/2017 của Phân viện Pháp y tại TP Hồ Chí Minh kết luận, ông Cường thương tích mũi tỉ lệ 9%. Điều đáng nói là Kết luận này không dựa trên phim chụp ngày 27/11/2016 tại Trung tâm Y tế huyện Phú Giáo (phim chụp này mờ, ố, không có tên tuổi bệnh nhân, ngày, tháng, nơi chụp, không phải là phim để xác định thương tích mũi-theo kết luận của Trung tâm Pháp y Đồng Nai), mà dựa trên phim scanner chụp ngày 19/1/2017, cách thời điểm xảy ra vụ xô xát 53 ngày. Kết luận “nứt xương mũi”, trong khi theo Thông tư 20/BYT của Bộ Y tế, thương tích mũi được xác định ghi rõ “gãy, sập xương sống mũi, vẹo vách ngăn”. Việc giải thích bổ sung của Phân viện Pháp y Quốc gia tại TP Hồ Chí Minh: Nứt và gãy là cùng một thương tích thể hiện không chính xác và thể hiện thiếu căn cứ pháp lý mà chỉ là suy diễn, bởi về thuật ngữ y khoa và thương tích thì nứt và gãy là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau; và tỷ lệ thương tích hoàn toàn khác nhau, không thể khẳng định “Nứt” và “Gãy” là thương tích như nhau được. Cơ quan điều tra đã không làm rõ được thương tích này nếu có thì thời điểm xảy ra là khi nào? Tại sao các hồ sơ điều trị ngay sau thời điểm xảy ra vụ việc xô xát không ghi nhận thương tích này? Căn cứ nào để đưa phim tự chụp ngày 19/1/2017 sau này vào để buộc tội Hải và cho rằng, thương tích này do Hải gây nên? Việc đưa phim scanner ngày 19/1/2017 vào hồ sơ vụ án có là dấu hiệu thể hiện việc cố ý làm sai lệch hồ sơ? Và chứng cứ có dấu hiệu thể hiện không hợp pháp này, Hải đã làm đơn tố cáo nhưng không được trả lời.
Có thể thấy, phim được chụp không tuân thủ theo quy trình thu thập chứng cứ, thời gian chụp cách ngày xảy ra vụ việc 53 ngày, không chứng minh được thương tích trên phim đem giám định xảy ra khi nào thì làm sao có thể cho rằng thương tích gẫy mũi là do Hải gây ra ngày 27/11/2016?
Điều hết sức vô lý trong Kết luận điều tra số 73 ngày 12/7/2019 (bút lục số 371-374) và trong Cáo trạng số: 54/CT-VKSPG ngày 15/8/2019 (bút lục số 390-391) thể hiện buộc tội Hải, trong khi hai cơ quan này không biết phim chụp scanner chụp ngày 19/1/2017 được sử dụng để giám định ra thương tích gẫy mũi 9% cho ông Cường có nguồn gốc từ đâu, do ai chụp, chụp khi nào? Điều này được thể hiện: Ngày19/11/2019, Cơ quan CSĐT, Công an huyện Phú Giáo gửi Công văn số 494/CAH-CSĐT hỏi Phân viện Pháp y Quốc gia tại TP.Hồ Chí Minh: “Việc chụp CT Scnner sọ não ngày 19/1/2019 được thực hiện vào thời gian cụ thể nào, chụp tại đâu?” (bút lục 827-828). Đây là dấu hiệu thể hiện việc truy tố bị can khi chưa có chứng cứ, khi không nắm rõ hồ sơ, không biết thương tích từ đâu mà vẫn khởi tố, truy tố. Và đến nay, phim chụp này không có trong hồ sơ vụ án, không thể hiện phim này được lưu giữ ở đâu, không có kết luận giám định làm rõ được thương tích trên phim scanner chụp ngày 19/1/2017 này (nếu có) thì thời gian xảy ra khi nào, có phải xảy ra ngày 27/11/2016 hay không?
b) Về thương tích gẫy răng R2.3: Căn cứ Giấy chứng nhận thương tích số: 137/CN ngày 27/11/2016 của Trung tâm Y tế huyện Phú Giáo, ghi: “Răng lung lay”, nhưng không gi rõ lung lay độ mấy, vì vậy, có căn cứ để chứng minh răng R2.3 của ông Cường không gẫy như kết luận của cơ quan điều tra, bởi “lung lay” và “gãy” là hai khái niệm khác nhau. Trong khi, theo quy định răng lung lay và gãy thì tỷ lệ thương tật cũng khác nhau.
Căn cứ theo Giấy chứng nhận số: 201600001149/CN –BVĐK của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương kết luận ông Cường bị gẫy răng R2.3, nhưng không lưu lại phim chụp (trả lời đã đưa cho bệnh nhân, bệnh viện không lưu). Tuy nhiên, bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương đã có xác nhận kết luận về 2 phim này (chụp Blondeau và Hirtz) tại phiếu xác nhận thông tin gửi Công an huyện Phú Giáo, ghi rõ: “Panorex kết quả bình thường”. Trong phiên tòa sơ thẩm ngày 15 và 21/10/2019, bà Kim, vợ ông Cường bất ngờ giao nộp 2 phim này cho tòa án, lúc thì ông Cường khai đã đưa cho Công an đi giám định tại TP Hồ Chí Minh và được công an trả lại, trong biên bản ghi lời khai thì nói đã mất. Căn cứ với những chứng cứ khác, tòa đã trả hồ sơ yêu cầu làm rõ vì có nhiều vi phạm nghiêm trọng.
Ngày 6/3/2020, Trung tâm Pháp y tại TP Hồ Chí Minh ra kết luận giám định 2 phim, kết luận như sau (trích): “Hai phim X quang gửi giám định đến nay còn đủ điều kiện đọc để khảo sát thương tích và không khảo sát được xương mũi; hai phim này dùng để khảo sát xương các xoang vùng mặt, cung gò má và xoang sàng, các xương vùng mặt từ hốc mắt trở xuống, lồi cầu khớp thái dương hàm, vách ngăn mũi, toàn bộ hai cung răng và xương hàm dưới. Chốt mão sứ răng 1.2: Không mất răng và không thấy hình ảnh tổn thương khác trên 2 phim giám định”.
Vụ việc xảy ra ngày 26/11/2016, phim được chụp vào 28/11/2018, tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương, kết luận mão sứ răng 1.2 (không phải răng 2.3 như trong kết luận của Phân viện Pháp y quốc gia tại TP Hồ Chí Minh), không tổn thương khác và mất răng. Đây có thể là căn cứ thể hiện ông Cường không bị gẫy răng 2.3 như chứng nhận thương tích của Phân viện Pháp y tại TP Hồ Chí Minh và tại chính Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương. Bởi trên hồ sơ, phim chụp làm cơ sở không phát hiện tổn thương thì kết luận có tổn thương là điều hết sức vô lý. Và 2 kết luận trên hoàn toàn mâu thuẫn nhau về thứ tự răng, gãy răng và chốt mão sứ răng; kết luận rất rõ ràng là không mất răng và không thấy tổn thương khác trên phim giám định.
c) Về thương tích rách môi 0.75%: Ông Cường xông vào hành hung Hải, tay vẫn cầm hung khí, cả 2 ngã xuống đất, lăn lộn qua lại; Hải khẳng định việc ông Cường rách môi hay không không phải do Hải gây ra; vì đây là thương tích không đặc trưng, có thể hình thành bởi xây xát, va chạm với vật xung quanh hiện trường mà không phải chỉ nguyên nhân duy nhất là do Hải gây ra (nếu có). Việc không có chứng cứ nào khác mà quy cho Hải là thể hiện sự quy chụp, theo chủ quan và thể hiện không đủ chứng cứ để khẳng định vết thương do Hải gây nên; Hải và ông Cường xô xát không có biên bản phạm tội quả tang ngay tại thời điểm xảy ra sự việc. Trong hồ sơ vụ án ông Cường thừa nhận vật nhau với anh Hải, lúc ông Cường nằm dưới, lúc nằm trên.
d) Về các thương tích của ông Cường trước khi xảy ra vụ việc. Theo hồ sơ vụ án, căn cứ vào lời khai của ông Cường tại tòa và trong biên bản ghi nhận lời khai trước đó thì ông Cường có bị tai nạn xe moto 2 lần cụ thể là lần 1 tại tỉnh Đắk Nông, điều trị tại TP Buôn Ma Thuột, được tòa yêu cầu làm rõ có thương tích hay không, cơ quan công an đã làm rõ trong bản kết luận điều tra bổ sung, ghi như sau: “… Theo ông Cường trình bày, vào khoảng năm 2007, bị tai nạn tại tỉnh Đắk Nông, chấn thương đầu gối trái, gãy khớp bàn chân trái, ngoài ra không bị thương tích gì khác, điều trị tại bệnh viện TP Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk khoảng 10 ngày thì xuất viện, đến nay do thời gian đã lâu nên không còn lưu giữ giấy tờ hay bệnh án gì cả”. Ông Cường còn đánh nhau với ông Tân, chữ ký ông Tân có xác nhận của UBND xã. Ngoài ra không có bằng chứng nào làm rõ. Tuy nhiên, cơ quan điều tra không xác minh tại bệnh viện nơi ông Cường điều trị, mà làm rõ bằng cách “theo trình bày của ông Cường”. Như vậy, cơ quan điều tra đã không làm rõ thương tích của ông Cường từ vụ tai nạn này gồm những gì? Trùng với thương tích được đưa đi giám định trong vụ việc hay không? Điều này thể hiện việc buộc tội anh Hải là không có cơ sở.
Về tai nạn lần thứ 2 của ông Cường, điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy, trong kết luận điều tra công an trả lời là Bệnh viện Chợ Rẫy không tìm thấy thông tin. Có thể thấy, các thương tích trước đó của ông Cường có hay không đều không xác minh được, thế nên việc quy kết thương tích của ông Cường (nếu có) do anh Hải gây ra là thiếu căn cứ. Bởi hồ sơ bệnh án tại Bệnh viện Chợ rẫy không thu thập được, trong khi ông Cường bị tai nạn có điều trị về mặt, đầu tại Bệnh viện Chợ Rẫy thì làm sao dám khẳng định các vết thương ông Cường do anh Hải gây nên; và bởi kết luận giám định không thể giám định được thời gian gây nên thương tích. Nên vết thương ông Cường có thể có trước khi xô xát với anh Hải hoặc sau khi xô xát với anh Hải.
e) Về 3 phiếu thu tại nha khoa Tân Tiến ngày 25/11/2016, hóa đơn ngày 22/12/2016, ngày 31/12/2016 công an trả lời về điều thứ 7, 8 trong bản Kết luận điều tra bổ sung số 43: Đều “theo ông Cường trình bày” là các phiếu thu đi cạo vôi răng (ngày 25/11/2016), đi trồng răng (ngày 22/12/2016, ngày 31/12/2016) sau khi bị đánh gẫy răng, mà không có xác minh của nha khoa, không có phim chụp răng trước khi trồng, bởi khi trồng răng, phải chụp X quang để xác định các công tác lấy tủy, trồng, v.v. Răng 2.3 ông Cường đi trồng lại là do bệnh lý hay nguyên nhân khác vẫn không được làm rõ, mà kết luận theo lời khai ông Cường không được điều tra, xem xét dựa trên chứng cứ, thời gian xảy ra vụ xô xát, dựa trên các căn cứ khoa học. Mặt khác, theo X quang chụp ngày 27/11/2016 tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương đem đi giám định, kết quả “… không mất răng, không phát hiện tổn thương khác”. Điều này chứng minh không phải do anh Hải gây ra thương tích gẫy răng 2.3 của ông Cường. Câu hỏi đặt ra là ngày 26/11/2016 mới xô xát vậy tại sao ngày 25/11/2016, ông Cường đã đi làm răng? Ông Cường đi làm răng trước cả ngày xô xát mà lại do Hải gây ra thương tích răng cho Cường là điều quá mâu thuẫn!
Ba: Sau khi TAND huyện Phú Giáo trả hồ sơ để điều tra bổ sung, Cơ quan điều tra cũng không làm rõ được các vấn đề mà Tòa án yêu cầu trước đây. Nhưng ngày 24/9/2020, TAND huyện Phú Giáo vẫn xét xử và tuyên Hải phạm tội "Cố ý gây thương tích" là mâu thuẫn với chính mình. Bởi, chính TAND huyện Phú Giáo cho rằng, Tòa án không thể xét xử được vì một số vấn đề chưa được làm rõ, chưa chứng minh được tội phạm và phải trả hồ sơ để yêu cầu điều tra bổ sung. Nhưng sau đó cũng vẫn hồ sơ đó, vẫn không điều tra làm rõ được theo yêu cầu, mà TAND huyện Phú Giáo vẫn tuyên Hải phạm tội (!?)”
Thứ tư: Nhiều bút lục ông Cường khai Hải chỉ đánh ông Cường 1 cái duy nhất, thương tích môi, Mũi ai gây ra Cường không biết, ông Cường chỉ biết anh Hải gây thương tích gãy 1 răng (Bút lục 222, 223, 226, 229, 230,231,233,237). Lời khai này thể hiện thương tích mũi, môi của ông Cường không do Hải gây ra. Xuân là người làm chứng khai tại phiên tòa sơ thẩm: Không thấy Hải đánh ông Cường; ông Cường cầm cục bê tông đánh anh Hải. Tại phiên tòa, bác sĩ Thiện thừa nhận và khai vết thương gãy mũi bác sĩ không kết luận, gãy mới bác sĩ không khai. Có dấu hiệu vi phạm tố tụng từ lấy lời khai, thu thập chứ cứ, giám định, là thể hiện chưa có căn cứ kết tội Hải.
LS Trần Minh Hùng nói rõ thêm: “Ông Cường sau khi xảy ra xô xát đã đến 2 trung tâm y tế là Trung tâm Y tế huyện Phú Giáo, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương để điều trị, xin y chứng nhưng theo theo ghi nhận hồ sơ, kết quả giám định phim tại đây đều không có thương tích gẫy mũi. Đây là bằng chứng cho thấy ông Cường không có thương tích gẫy mũi vào ngày 27/11/2016, nhưng cơ quan tố tụng đã không xem xét. Việc sử dụng phim scanner không rõ nguồn gốc, sau thời điểm xô xát 53 ngày, không tuân thủ theo quy trình thu thập chứng cứ để buộc tội Hải bằng kết luận giám định chưa tuân thủ đúng pháp luật, có dấu hiệu oan sai cho Hải. Mặc dù Hải đã rất nhiều lần khiếu nại về kết luận điều tra, về cáo trạng nhưng vẫn không được trả lời thỏa đáng từ phía cơ quan tố tụng huyện Phú Giáo.
Điều 13 Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015, quy định: “Điều 13. Suy đoán vô tội: Người bị buộc tội được coi là không có tội cho đến khi được chứng minh theo trình tự, thủ tục do Bộ luật này quy định và có bản án kết tội của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật. Khi không đủ và không thể làm sáng tỏ căn cứ để buộc tội, kết tội theo trình tự, thủ tục do Bộ luật này quy định thì cơ quan, người có thẩm quyền tiến hành tố tụng phải kết luận người bị buộc tội không có tội.”
Thế nhưng, có dấu hiệu làm sai quy trình của Bộ luật Tố tụng hình sự, có dấu hiệu vi phạm nghiêm trọng, nếu tuyên Hải có tội là hết sức vô lý. Đây là cơ sở để tôi trân trọng kính đề nghị Qúy tòa án cấp phúc thẩm xét xử tuyên Hải vô tội, hủy bản án sơ thẩm, đình chỉ vụ án.”