Người dân nguy cơ thành “con nợ” khi được cấp đất tái định cư(!?)

Pháp luật - Bạn đọc 26/04/2025 09:50
Theo Cáo trạng số: 08/CT-VKSLC-P1 ngày 17/11/2025 của Viện KSND tỉnh Lai Châu: Ngày 12/10/2023, Nguyễn Văn Hậu, sinh năm 1993, ở xã Cam Cọn, huyện Bảo Yên, tỉnh Lào Cai đã liên hệ thuê Nguyễn Trọng Bảo, Nguyễn Đức Thạch vận chuyển hàng hoá gồm 2.549,65 kg thịt trâu sấy khô, 20kg thịt trâu đông lạnh và 121,1 kg côn trùng rết sấy khô, có tổng trị giá 727.388.000 đồng từ kho hàng của Công ty Thiên Vân thuộc Khu công nghiệp Duyên Hải, phường Duyên Hải, TP Lào Cai, tỉnh Lào Cai giao cho Lý Lao Tả, để Tả vận chuyển trái phép sang Trung Quốc. Khoảng 20 giờ ngày 12/10/2023, tại khu vực chợ Gia Khâu thuộc bản Gia Khâu, xã Sì Lở Lầu, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu, trong lúc Lý Lao Tả đang nhận hàng thì bị cơ quan chức năng phát hiện và thu giữ toàn bộ vật chứng.
Hành vi nêu trên của bị can Hậu là rất nguy hiểm cho xã hội, Viện KSND tỉnh Lai Châu truy tố Nguyễn Văn Hậu ra trước TAND tỉnh Lai Châu để xét xử về tội “Vận chuyển trái phép hàng hoá qua biên giới” theo quy định tại Khoản 3, Điều 189 Bộ luật Hình sự.
![]() |
TAND tỉnh Lai Châu |
Ngày 4/4/2025, TAND tỉnh Lai Châu đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm. Theo đó, Hội đồng xét xử (HĐXX) quyết định: Căn cứ vào Khoản 3, Điều 189; Điều 15; Điều 38; Điều 47; Khoản 3 Điều 57 Bộ luật Hình sự; Điều 106; Khoản 2 Điều 136; Điều 311; Điều 333 Bộ luật Tố tụng hình sự; điểm a, Khoản a Điều 23 Nghị quyết số: 326/2016/NQ-UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lí và sử dụng án phí, lệ phí Toà án. Tuyên bị cáo Nguyễn Văn Hậu phạm tội “Vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới”, và phạt bị cáo Hậu 5 năm tù, thời hạn tính từ ngày bắt tạm giam 26/6/2024.
Không đồng ý với phán quyết cấp sơ thẩm, bị cáo Nguyễn Văn Hậu đã kháng cáo toàn bộ Bản án số: 21/2025/HS-ST ngày 4/4/2025 của TAND tỉnh Lai Châu gửi TAND Cấp cao tại Hà Nội. Ông Cường, bà Bướm cũng có đơn gửi Chánh án TAND Tối cao và Viện trưởng Viện KSND Tối cao xem xét toàn bộ vụ án “Vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới” một cách “cẩn trọng”. Bởi vụ án có dấu hiệu “oan sai”, nhiều tình tiết trong vụ án khi đối chiếu với thực tế có “mâu thuẫn” chưa lí giải được, cụ thể:
Tại phiên Toà sơ thẩm, bị cáo Hậu khẳng định không biết số hàng thịt trâu khô và côn trùng rết khô mà Công an Lai Châu thu giữ, vận chuyển từ TP Lào Cai sang TP Lai Châu là để đưa đi nước ngoài (Trung Quốc). Chủ hàng là A Nán không nói với Hậu là số hàng này sẽ chuyển đi Trung Quốc. Hậu chỉ là người phiên dịch, giúp A Nán gọi xe thuê (Chính, Thạch, Bảo) chuyển số hàng này sang TP Lai Châu (do A Nán không biết tiếng Việt), giao cho một người Việt Nam ở TP Lai Châu. Sau đó, người nhận hàng là Lý Lao Tả vận chuyển hàng đi đâu thì Hậu không biết. Đến khi cơ quan chức năng thu giữ hàng Tả và A Nán mới nói với Hậu là Tả nhận hàng, sau đó để chuyển sang Trung Quốc, lúc này Hậu mới biết số hàng này là A Nán và Tả có ý định sẽ chuyển đi Trung Quốc. Trước đó, Hậu hoàn toàn không biết gì về việc sử dụng, vận chuyển hàng ra nước ngoài.
![]() |
Bản án số: 21/2025/HS-ST ngày 4/4/2025 của TAND tỉnh Lai Châu |
Theo tài liệu, chứng cứ được Viện KSND tỉnh Lai Châu công bố phù hợp với lời khai của Hậu cụ thể: Hậu không được người Trung Quốc tên A Nán thuê vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới; Hậu cũng không được nghe Tả nói sẽ vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới; Hậu không bàn bạc, thống nhất gì với Tả về việc vận chuyển hàng qua biên giới, không biết Tả nhận hàng thì sẽ làm gì, vận chuyển đi đâu; Hậu không biết đối tượng Tẩn Sài Chỉn người Trung Quốc là ai? Và không rõ giao dịch giữa Tả và Chỉn là gì? Hậu chỉ nói với Chính, Thạch và Bảo là số hàng này sẽ vận đến TP Lai Châu và giao cho Tả như A Nán nhờ Hậu.
Cũng tại phiên Tòa sơ thẩm, Tả thừa nhận không nói gì với Hậu về việc vận chuyển hàng qua biên giới, cũng không trao đổi gì với Hậu về việc hàng hóa sẽ giao đi đâu. Tả cũng không quen biết hay liên hệ gì với A Nán. Người lái xe tên Bảo thừa nhận rằng không nghe Hậu nói là hàng hóa của Hậu; không nghe Hậu hay Thạch, Chính nói về việc chuyển hàng sang biên giới mà chỉ nói vận chuyển sang TP Lai Châu.
Mặt khác, đại diện Viện KSND tỉnh Lai Châu cho rằng, các tài liệu chứng cứ là hình ảnh, video: gồm ảnh chụp con rết khô, ảnh chụp cọc tiền; các chứng cứ giao dịch chuyển tiền, các tin nhắn và file ghi âm cuộc gọi điện thoại của Hậu với Tả, Chính và một số người khác cho rằng Hậu biết về việc vận chuyển hàng qua biên giới trước khi giao hàng cho Tả. Tất cả những nội dung suy luận trên đều thiếu căn cứ, các chứng cứ mà Viện KSND tỉnh đưa ra đều không thỏa mãn các thuộc tính của chứng cứ trong vụ án hình sự.
Ngoài ra, không thể vì 1 triệu đồng tiền công như Viện KSND tỉnh kết luận mà Hậu phải đánh đổi cả cuộc đời lao lí. Vì số tiền 1 triệu đồng là tiền A Nán mời Hậu cà phê, vì Hậu giúp gọi điện thuê xe chứ không phải là tiền công. Vai trò của Hậu trong vụ án cũng như Chính, Thạch và Bảo, đều chỉ biết là hàng vận chuyển từ TP Lào Cai, sang TP Lai Châu, không biết hàng sẽ vận chuyển đi đâu. Trong khi những người này không bị xem xét xử lí mà duy nhất Hậu lại bị kết án 5 năm tù.
Hơn nữa, tại phần xét hỏi, công khai cũng như công bố tài liệu trong hồ sơ vụ án thể hiện là hành vi của Tả vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới chưa thực hiện được, mới chỉ ở giai đoạn “chuẩn bị phạm tội” chứ không phải là “phạm tội chưa đạt” như cơ quan tố tụng kết luận. Tả khai chưa kịp nhận hàng từ Thạch và Bảo thì số hàng đã bị cơ quan Công an xã tạm giữ. Thời điểm đó xe chở hàng đang ở trung tâm chợ Sì Lờ Lầu, chờ giao cho Tả, chứ không phải là ở biên giới, hay trên đường qua biên giới. Tả cũng khai mới chỉ có dự định sau khi nhận hàng sẽ tìm người vận chuyển số hàng này từ chợ đến gần rừng. Sau đó mới bốc vác bằng đường tiểu ngạch qua biên giới.
Có thể thấy, chuẩn bị phạm tội và với tội này thì không bị truy cứu trách nhiệm hình sự tại giai đoạn chuẩn bị phạm tội. Nếu Tả mới chuẩn bị phạm tội thì Hậu không thể là đồng phạm với Tả về tội Vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới được?
“Mặc dù con chúng tôi và đại diện luật sư nêu quan điểm, phấn tích các chứng cứ, nhưng TAND tỉnh Lai Châu vẫn kết tội “Vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới” theo Khoản 3, Điều 189 Bộ luật Hình sự và tuyên phạt 5 năm tù là có dấu hiệu “oan sai”. Gia đình chúng tôi sẽ và tiếp tục có đơn gửi TAND Tối cao, Viện KSND Tối cao và các cơ quan chức năng xem xét lại vụ án một cách trên một cách toàn diện, khách quan, đúng các quy định pháp luật”, ông Cường, bà Bướm cho biết.
TS. Luật Đặng Văn Cường, Văn phòng Luật sư Chính Pháp, Đoàn Luật sư TP Hà Nội, người bào chữa cho bị cáo Nguyễn Văn Hậu cho biết: Sau khi bị HĐXX tuyên án, bị cáo Hậu đã có đơn kháng cáo toàn bộ bản án để “kêu oan”. Chúng tôi cũng thấy vệc quy kết Hậu phạm tội “Vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới” là thiếu căn cứ, chưa bảo đảm nguyên tắc suy đoán vô tội. Việc bị cáo thuê xe vận chuyển từ TP Lào Cai đến TP Lai Châu là hợp pháp, không thể quy kết đây là hành vi vận chuyển trái phép hàng hóa qua biên giới, Hậu chỉ biết hàng hóa sẽ giao đến địa điểm giao nhận với Lý Lao Tả ở chợ Gia Khâu thuộc bản Gia Khâu, xã Sì Lở Lầu, huyện Phong Thổ, không phải đưa qua biên giới. Hành vi của bị cáo không thỏa mãn yếu tố “cố ý vận chuyển hàng qua biên giới”. |