Lẽ ra đã không có thảm họa tháng 12/1972

Hiệp định Pa-ri về hòa bình ở Việt Nam có thể được kí vào cuối tháng 10/1972. Trong phiên họp kín ngày 8/10/1972, tại biệt thự Lê-giê ở Gíp-suya Y-vet-tơ, phía Việt Nam đã đưa ra một bản dự thảo hiệp định. Tiến sĩ Kít-xinh-giơ đã đọc bản dự thảo đó đến lần thứ ba.

Suốt 2 ngày 9 và 10/10/1972, mỗi ngày làm việc 16 tiếng, hai đoàn đàm phán đã đi đến hoàn chỉnh bản hiệp định. Trong tay cố vấn đặc biệt Lê Đức Thọ và tiến sĩ Kít-xinh-giơ đã có một “thời gian biểu” đi đến kết thúc chiến tranh ở Việt Nam. Cụ thể:

Ngày 18/10/1972, Mỹ ngừng ném bom và thả thủy lôi trên các cảng Bắc Việt Nam;

Ngày 19/10/1972, cố vấn đặc biệt Lê Đức Thọ và tiến sĩ Kít-xinh-giơ kí tắt tại Hà Nội; ngày 26/10/1972, Bộ trưởng ngoại giao hai nước sẽ kí chính thức tại Pa-ri; ngày 27/10/1972, ngừng bắn ở Việt Nam.

Đây là một kế hoạch nội bộ, phổ biến phạm vi rất hẹp. Thế giới chưa hề hay biết. Lực lượng tham chiến của Mỹ ở chiến trường Việt Nam cũng không hề biết. Hòa bình đang đến rất gần.

Ngày 11/10/1972, Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân Mỹ (JCS) còn ra lệnh cho máy bay Mỹ đánh phá vào trung tâm Hà Nội. Cơ quan đại diện Cộng hòa Pháp tại phố Bà Triệu bị bom Mỹ phá hủy nặng nề, ông Tổng Đại diện Pi-e-rơ Su-xi-ni bị tử thương. Chính phủ Pháp lên tiếng phản đối. Dư luận Mỹ và thế giới phẫn nộ. Ngay hôm đó, thêm nhiều giờ làm việc căng thẳng, phía Mỹ đề nghị hoãn ngày kí tắt đến 22/10 và ngày kí chính thức là 30/10/1972. Sẵn có thiện chí, đồng chí Lê Đức Thọ đã đồng ý cho họ “lùi lại” như vậy.

Lẽ ra đã không có thảm họa tháng 12/1972

Ngày 12/10/1972, Kít-xinh-giơ về Mỹ. Ngày 16/10/1972, Kít-xinh-giơ trở lại Pa-ri. Ngày 18/10, ông ta cùng đoàn tùy tùng gồm đô đốc Ghê - lơ là tư lệnh quân Mỹ ở Thái Bình Dương, Ha-bip và A-bram là cựu tư lệnh quân đội Mỹ ở Việt Nam…sang Sài Gòn gặp Nguyễn Văn Thiệu, dự kiến sau đó Kít-xinh-giơ bay ra Hà Nội kí tắt.

Nếu mọi việc diễn ra theo kế hoạch thì ngày 31/10/1972 đã là ngày hòa bình đầu tiên trên đất nước ta. Cái ngày vui sướng huy hoàng cho cả dân tộc, ước ao mong đợi hơn bao giờ hết của mấy chục triệu người Việt Nam và cả bao con tim yêu chuộng hòa bình trên thế giới sắp đến.

Thế mà, ngày 26/10/1972, Chính phủ ta không thể nhân nhượng được nữa, đã phải tuyên bố: Đáng lẽ hiệp định hòa bình sẽ được kí kết vào ngày 26/10/1972, nhưng phía Mỹ đã tìm cách trì hoãn. Sau khi công bố nội dung hiệp định, Chính phủ ta cảnh cáo thái độ thiếu nghiêm chỉnh của Chính phủ Mỹ, buộc họ phải thực hiện những điều đã cam kết, tiếp tục kí kết vào ngày 31/10/1972.

Vậy ai đã trì hoãn, cản trở việc kí kết Hiệp định hòa bình? Trong hồi kí của mình, Kít-xinh-giơ cho rằng Nguyễn Văn Thiệu đã chống lại việc kí kết Hiệp định, rằng Mỹ không thể kí khi đang “bất đồng” với “đồng minh”. Thực ra gọi là “đồng minh” nhưng Nguyễn Văn Thiệu từ lâu chỉ là ông chủ chính quyền bù nhìn, làm theo ý quan thầy Mỹ.

Trên chính trường nước Mỹ, thời gian này vô cùng nhạy cảm, chỉ còn 11 ngày nữa (ngày 7/11/1972) cử tri Mỹ sẽ bầu cử Tổng thống, phái diều hâu cố dốc lực chạy đua ở đoạn đường cuối cùng vào Nhà Trắng. Kít-xinh-giơ là người trợ tá đắc lực luôn hậu thuẫn cho Nich-xơn đã vận dụng nhiều mưu mô và kĩ xảo, tổ chức họp báo đánh lừa dư luận rằng chính Tổng thống Nich-xơn là người “tin rằng hòa bình đã ở trong tầm tay”. Cuộc bầu cử ấy, Nich-xơn tái thắng cử, lại chắc một nhiệm kì làm ông chủ Nhà Trắng. Ông ta sẽ bộc lộ bản chất hiếu chiến tàn bạo với những bước phiêu lưu mới trong cuộc chiến tranh Việt Nam.

Qua thời hạn dự kiến kí kết ngày 30/10/1972, Nich-xơn cố tình trì hoãn để nghĩ mưu kế, tìm giải pháp. Y chỉ đạo Kít-xinh-giơ ngày 20/11/1972, trở lại Lê-giơ đàm phán với phái đoàn Việt Nam. Họ đào xới một vấn đề quá cũ đó là đòi “rút hết quân đội nước ngoài (ám chỉ bộ đội miền Bắc) ra khỏi miền Nam Việt Nam”. Trong quá trình đàm phán, họ luôn lươn lẹo, đổ lỗi; ngày 23/11, Kít-xinh-giơ nhận được lệnh “Bỏ họp” cùng thông tin kín là máy bay Mỹ tiếp tục ném bom từ vĩ tuyến 20 trở ra. Và ngay hôm sau (24/11/1972), Kít-xinh-giơ lại nhận lệnh từ Hin-dơ -man truyền đạt chỉ thị của Nich-xơn: “Họp tiếp”.

Giỏi ngụy biện quay quắt như Kít-xinh-giơ mà còn chóng mặt với ông chủ Nhà Trắng. Ở Pa-ri, Kít-xinh-giơ giở tài làm màn rối đánh lừa dư luận theo chỉ thị của bức điện mật “Ta cần tránh làm bất cứ điều gì có vẻ như chúng ta phá vỡ thương lượng một cách đột ngột. Nếu xảy ra tan vỡ, thì phải do họ gây ra chứ không phải chúng ta. Trong bất cứ trường hợp nào, phía chúng ta không được tỏ ra là bên có sáng kiến chấm dứt thương lượng”. Nghĩa là họ không có thiện chí hòa bình mà luôn tìm cách tung dư luận “gắp lửa bỏ tay người”. Trong khi ở Oa-sinh-tơn, Nich-xơn đang bí mật chuẩn bị một âm mưu khủng khiếp.

Sáng ngày 4/12/1972, không khí cuộc họp căng thẳng dù đã đổi nơi họp. Vẫn không có kết quả tốt đẹp. Ngày 5/12, Hin-dơ-man gọi cho Kít-xinh-giơ báo rằng: Nich-xơn đang nóng lòng muốn dùng B52 đánh vào Hà Nội, Hải Phòng.

Theo lệnh của Oa - sinh - tơn, trong phiên họp ngày 13/12/1972, Kít-xinh-giơ trắng trợn lên tiếng đe dọa nhân dân Việt Nam và tuyên bố bỏ họp vô thời hạn. Tờ Bưu điện Oa-sinh-tơn đã từng nhận xét: “Những gì mà Giôn - xơn cùng các vị tiền bối của ông ta đã kiên quyết tránh trong 15 năm hoặc hơn 15 năm qua thì Nich - xơn đã quyết định trong vòng một đêm”.

Ngày 14/12/1972, vừa từ Pa-ri về, Kit-xinh-giơ được Nich-xơn gọi ngay đến nhóm họp tại Nhà trắng, không rào đón, Nich-xơn nói tuột cho các quần thần biết ý định dùng B52 đánh vào Hà Nội và một số trọng điểm quân sự, một số nơi đông dân cư ở Hà Nội và miền Bắc. Từ ngày 18/12/1972, chúng đã mở cuộc tập kích đường không chiến lược bằng cái tên mĩ miều là “Chiến dịch Lai-nơ bách-cơ 2” (Chiến dịch cứu bóng trước khung thành 2). Thật là dã man, tàn ác. Chúng hòng khuất phục ý chí của nhân dân Việt Nam bằng bom đạn.

Đêm 18/12/1972, máy bay B-52 đã đánh từ Hòa lạc, rải thảm xuống xã Uy Nỗ, ga Yên Viên, huyện Đông Anh làm nhiều người chết, nhiều trẻ em mất cả cha mẹ. Rạng sáng 21/12/1972, máy bay B-52 rải thảm xuống An Dương, Yên Phụ, Ba Đình (nay Yên Phụ thuộc Tây Hồ), Hà Nội làm chết 371 người, 251 người bị thương, phá sập 350 căn nhà;

Ngay đêm 24/121972 trước khi dừng nghỉ lễ Nô-en nhưng B-52 Mỹ đã tàn phá ga Lưu Xá, giết chết 60 cán bộ, chiến sỹ của đại đội thanh niên xung phong 915 đang làm nhiệm vụ vận chuyển, giải tỏa hàng hóa tại đây.

Đêm 26/12/1972, máy bay B-52 rải thảm khu phố Khâm Thiên đông dân cư làm hàng trăm người chết, nhiều gia đình không sống sót một người, quá nhiều phụ nữ trẻ em, người già bị tàn sát; các số nghà 47, 49 và 51 bị san phẳng. Nay tại đây đã có đài tưởng niệm là hình ảnh bà mẹ ôm đứa trẻ cùng chết trong vô vọng, đau thương. Bệnh viện Bạch Mai cũng bị bom B52 tàn phá quá nặng nề; nhiều bác sĩ, nhân viên y tế và bệnh nhân đã tử nạn hoặc bị thương. Nhiều cảnh tượng đau lòng càng thôi thúc tinh thần chiến đấu dũng cảm bảo vệ Thủ đô, trả thù cho nhân dân của bộ đội ta cùng tự vệ thủ đô.

Ngày 30/12/1972, chính quyền Mỹ buộc phải tuyên bố ngừng ném bom miền Bắc từ vĩ tuyến 20 trở ra và đề nghị gặp lại đại diện Chính phủ ta tại Pa-ri, bàn việc lí hiệp định chấm dứt chiến tranh.

Cuộc tập kích chiến lược quy mô lớn bằng máy bay B-52 của đế quốc Mỹ vào Hà Nội, Hải Phòng 12 ngày đêm đã thất bại hoàn toàn. Quân và dân ta, nòng cốt là bộ đội Phòng không - Không quân đã bắn rơi 81 máy bay, trong đó có 34 máy bay chiến lược B-52. Dư luận quốc tế gọi là “Trận Điện Biên Phủ trên không”.

Kết thúc chiến dịch “Linebacker 2” phía Mỹ công bố: Máy bay B-52 thực hiện 729 lần chiếc bay; máy bay yểm trợ thực hiện hơn 1000 lần chiếc bay; máy bay B-52 đã ném hơn 49.000 quả bom (20.370 tấn bom); Mỹ thiệt hại 15 máy bay B-52 và 11 máy bay chiến thuật. Ai cũng hiểu con số mà họ thừa nhận là thấp hơn nhiều so với thực tế và cái giá phải trả của cuộc chiến tranh đường không này là cực kì lớn về mặt tài chính lẫn về mặt chính trị.

18 năm sau, Mỹ lại mở chiến dịch đường không lớn gọi là “Bão táp sa mạc” ở một nước khác. Số lần chiếc máy bay B-52 tham chiến lớn gấp hai lần chiến dịch “Linebacker 2” ở Việt Nam, nhưng không chiếc B-52 nào bị bắn rơi. Như thế càng thấy chiến tích của quân và dân ta trong “Trận Điện Biên Phủ trên không” tháng 12/1972 là to lớn và ý nghĩa đến nhường nào.

Nguyễn Nhân Tỏ

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Dấu ấn nhà địa chủ

Dấu ấn nhà địa chủ

Trong di sản kiến trúc thời phong kiến còn lại đến ngày nay, ngoài đền chùa, lăng miếu thì còn phải kể đến nhà địa chủ ở một số vùng quê đồng bằng Bắc Bộ. Những ngôi nhà cổ này phản ánh sự giàu có của các “chúa đất” xưa kia mà hiện tại nhiều người trẻ tuổi chưa hề biết…
Rượu và những biến chứng thần kinh nguy hiểm

Rượu và những biến chứng thần kinh nguy hiểm

Từ xa xưa ông bà ta đã biết nấu rượu và dùng rượu để phục vụ cho đời sống. Rượu trong y học vừa có tác dụng bồi bổ sức khỏe, hoạt huyết, vừa tạo sự hưng phấn, tiêu thực cho người sử dụng… Tuy nhiên, gần đây việc sử dụng rượu, bia có những cảnh báo gây nguy hại.
Tư tưởng Hồ Chí Minh về văn hóa và xây dựng nền văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc

Tư tưởng Hồ Chí Minh về văn hóa và xây dựng nền văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc

Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, văn hóa là 1 trong 4 lĩnh vực quan trọng để phát triển đất nước: “Trong công cuộc kiến thiết nước nhà có 4 vấn đề cùng phải chú ý đến, cùng phải coi trọng ngang nhau: Chính trị, kinh tế, xã hội và văn hóa"...
Cha mẹ nên dành thời gian vui chơi cùng con trẻ mỗi ngày

Cha mẹ nên dành thời gian vui chơi cùng con trẻ mỗi ngày

Vào dịp học sinh nghỉ Hè, đại đa số các em đều tự vui chơi, giải trí, tự “quản lí” mình do cha mẹ bận bịu với công việc, với cuộc sống mưu sinh. Thực tế thì có không nhiều cha mẹ thật sự có thời gian và đủ kiên nhẫn, đủ năng lượng để vui chơi cùng con mỗi ngày. Chúng ta cần biết rằng, dành thời gian vui chơi cùng con, nhất là với các em dưới 10 tuổi, không chỉ giúp trẻ gắn kết yêu thương với cha mẹ mà còn giúp các bé phát triển trí thông minh và hoàn thiện nhiều kĩ năng quan trọng trong cuộc đời…
Nâng cao “tính Đảng” của người đảng viên

Nâng cao “tính Đảng” của người đảng viên

“Tính Đảng” của đảng viên được hiểu là sự thừa nhận một cách tự nguyện, tự giác và tuyệt đối trung thành với nền tảng tư tưởng, lí tưởng cách mạng mà Đảng lựa chọn: Đó là sự tuân thủ tính tổ chức và tính kỉ luật; là những chuẩn mực trong mọi hành vi, lời nói trong các hoạt động xã hội. Việc nâng cao “tính Đảng” của người đảng viên có ý nghĩa quan trọng, tạo ra sự đồng thuận về lí tưởng cách mạng; sự thống nhất, đoàn kết trong hành động; sự tiên phong và là tấm gương sáng có sức thu hút dẫn dắt quần chúng Nhân dân thực hiện các nhiệm vụ cách mạng…

Tin khác

Vấn đề cốt lõi của thị trường bất động sản

Vấn đề cốt lõi của thị trường bất động sản
Để phát triển ổn định, thị trường bất động sản (BĐS) phát triển cần huy động nguồn lực từ các kênh, như: Đầu tư trực tiếp, nguồn vốn từ thị trường chứng khoán, trái phiếu doanh nghiệp, ngân sách nhà nước, vốn tự có của người dân, doanh nghiệp… trong đó, vốn tín dụng chỉ là một trong các kênh cần có để thị trường BĐS phát triển.

Suy ngẫm về hai lần sinh nhật của Bác Hồ

Suy ngẫm về hai lần sinh nhật của Bác Hồ
Trong cuộc đời của Bác Hồ có hai lần sinh nhật rất đặc biệt. Lần thứ nhất vào ngày 19/5/1946, Bác chủ động tổ chức.

Hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa

Hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa
Đây là điểm nhấn rất quan trọng, trong Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng. Một số người cố tình không hiểu, hoặc cố ý làm rối rắm vấn đề đã nêu nhiều ý kiến, đại loại như: Đã là "cơ chế thị trường" thì cứ thế mà đi, còn "định hướng" gì nữa, hay là chủ nghĩa xã hội chưa có mô hình...

Mãi mãi giương cao ngọn cờ tư tưởng bất diệt

Mãi mãi giương cao ngọn cờ tư tưởng bất diệt
Đã 106 năm trôi qua nhưng tiếng đại bác trên chiến hạm Rạng Đông ngày 7/11/1917, mở đầu “10 ngày rung chuyển thế giới”, (tên tác phẩm của Giôn-rít, Mỹ) vẫn còn vang vọng toàn cầu. Sự kiện này đánh dấu bước ngoặt vĩ đại, mở ra thời đại quá độ từ Chủ nghĩa tư bản lên Chủ nghĩa xã hội.

Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ

Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ
Có thể khẳng định rằng, ở Việt Nam chưa có ai được ca ngợi, đề cao nhiều như lãnh tụ Hồ Chí Minh.

Để học sinh chọn nghề, lập nghiệp thành công

Để học sinh chọn nghề, lập nghiệp thành công
Bên cạnh lựa chọn đại học để theo đuổi ước mơ, những năm gần đây, có không ít học sinh sau khi tốt nghiệp Trung học cơ sở đã quyết định học nghề, với mong muốn lập nghiệp sớm.

Đại đoàn kết toàn dân tộc theo lời dạy của Bác Hồ

Đại đoàn kết toàn dân tộc theo lời dạy của Bác Hồ
Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết; Thành công, thành công, đại thành công” (Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 10, NXB. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2011, tr. 120). Bởi vậy, đoàn kết toàn dân tộc là đường lối chiến lược của cách mạng Việt Nam, là động lực và nguồn lực to lớn trong xây dựng và bảo vệ Tổ quốc...

Tích hợp văn hóa Đông - Tây với lí tưởng XHCN - Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh

Tích hợp văn hóa Đông - Tây với lí tưởng XHCN - Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh
Tích hợp Văn hoá Đông - Tây với lí tưởng xã hội chủ nghĩa trên cơ sở truyền thống văn hoá dân tộc, phải kể đến anh hùng giải phóng dân tộc và danh nhân văn hoá Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh (1890 - 1969)...

Chính sách xã hội bao trùm, tiến bộ và công bằng xã hội

Chính sách xã hội bao trùm, tiến bộ và công bằng xã hội
Chính sách xã hội là hệ thống cơ chế, chính sách bao gồm chương trình, giải pháp của Đảng, Nhà nước bảo đảm tiến bộ, công bằng xã hội mang tính bao trùm, toàn diện nhằm góp phần đổi mới, phát triển đất nước phồn vinh và thể hiện tính ưu việt của chế độ.

Cần tư duy lại nền nông nghiệp

Cần tư duy lại nền nông nghiệp
Cần tư duy lại nền nông nghiệp theo hướng chuyển đổi từ sản xuất nông nghiệp sang kinh tế nông nghiệp, từ sản lượng sang số lượng để không còn câu chuyện “được mùa rớt giá, được giá mất mùa” hoặc “giải cứu nông sản”.

Vai trò của Stalin trong thắng lợi của Liên Xô trước phát xít Đức

Vai trò của Stalin trong thắng lợi của Liên Xô trước phát xít Đức
Sau khi Vladimir Ilyich Lenin (1870-1924) qua đời, Iosif Vissarionovich Stalin (1878-1953) trở thành người đứng đầu bộ máy lãnh đạo Đảng và Nhà nước Liên Xô. Stalin đã có công lao to lớn trong việc xây dựng, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và xây dựng hệ thống XHCN trên thế giới.

Vai trò “trụ cột” của NCT trong gia đình

Vai trò “trụ cột” của NCT trong gia đình
Với vị thế “cây cao bóng cả”, NCT là trụ cột tinh thần, người “cầm trịch” cho gia đình phát triển. NCT có vai trò rất lớn trong việc hình thành những giá trị văn hoá gia đình, là người chọn lọc, phát triển và truyền lại những giá trị văn hoá tốt đẹp ấy cho các thế hệ...

Vai trò “trụ cột” của người cao tuổi trong gia đình

Vai trò “trụ cột” của người cao tuổi trong gia đình
Việt Nam đang là một trong những nước có tốc độ già hóa dân số nhanh trên thế giới. Theo dự báo của Tổng cục Thống kê, đến năm 2038, nhóm người từ 60 tuổi trở lên sẽ đạt khoảng hơn 21 triệu người, chiếm 20% tổng dân số. Tỉ lệ này sẽ tăng lên 25%, tương đương 27 triệu người vào năm 2050. Do đó, sự ảnh hưởng của NCT đối với cộng đồng càng lớn...

Nam Định 60 năm thực hiện lời dạy của Bác

Nam Định 60 năm thực hiện lời dạy của Bác
Năm nào cũng vậy, cứ đến tháng 5 lòng người dân Thành Nam lại bâng khuâng nhớ Bác - Nhớ không chỉ là ngày sinh nhật của Người mà còn là lần cuối cùng được đón Bác về thăm...

V.I.Lênin với tầm nhìn đổi mới và sáng tạo

V.I.Lênin với tầm nhìn đổi mới và sáng tạo
Trong tác phẩm “Đường Kách mệnh”, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: “Bây giờ học thuyết nhiều, chủ nghĩa nhiều, nhưng chủ nghĩa chân chính nhất, chắc chắn nhất, cách mệnh nhất là chủ nghĩa Lênin”1. Tầm nhìn đổi mới và sáng tạo của V.I.Lênin thể hiện rõ nhất từ việc Người lãnh đạo thắng lợi cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa và sau đó là sự thiết lập chế độ xã hội chủ nghĩa, với mục tiêu xóa bỏ chế độ người bóc lột người...
Xem thêm
Phiên bản di động