Tin vui cho tín dồ du lịch: Vé Vietjet giảm 100% trong 3 ngày vàng 17-19/12
Văn hóa - Thể thao 10/10/2025 11:35
Đường Lâm được mệnh danh là “ngôi làng Việt cổ đá ong” đầu tiên được công nhận di tích quốc gia. Đây là quê hương của nhiều danh nhân lịch sử như Ngô Quyền, Phùng Hưng, và là nơi hội tụ tinh hoa văn hoá đồng bằng Bắc Bộ. Với NCT, bước chân vào Đường Lâm chẳng khác nào trở về tuổi thơ: Con đường lát gạch nghiêng quen thuộc, những ngôi nhà cổ ba gian, năm gian mái ngói thâm nâu, những bờ tường đá ong mát lạnh sần sùi - tất cả đều gợi nên một cảm giác vừa thân thương, vừa thiêng liêng.
![]() |
Bà Trần Thị Hường, 72 tuổi, ở phường Ba Đình, TP Hà Nội chia sẻ: “Tôi sinh ra ở một làng quê Bắc Bộ, nay về Đường Lâm như thấy lại tuổi thơ của mình. Những ngõ nhỏ, mái đình, tiếng chim gọi buổi sớm đều khiến tôi bồi hồi. Tuổi già cần lắm những hành trình để nhớ, để giữ lại những giá trị đang phai dần trong đời sống hiện đại”.
Trong tour, các thành viên được dẫn đi tham quan đình Mông Phụ, trung tâm sinh hoạt cộng đồng của làng. Mái đình cổ, hàng lim già và giếng nước trước đình vẫn giữ được nét nguyên sơ. Hướng dẫn viên kiên nhẫn kể lại những tích xưa về lễ hội, về các vị thành hoàng làng, về những lần dân làng tụ họp bàn việc nước. NCT chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu như được sống lại một phần ký ức đã trải qua.
Rời Đường Lâm, đoàn tiếp tục hành trình về Thành cổ Sơn Tây, công trình quân sự bằng đá ong hiếm có ở Việt Nam, xây dựng từ đầu thế kỉ XIX dưới triều vua Minh Mạng. Thành được thiết kế theo kiểu Vauban của Pháp, kết hợp chất liệu đá ong bản địa, tạo nên sự vững chãi, bề thế.
Với NCT, bước chân vào Thành cổ Sơn Tây không chỉ là tham quan một công trình kiến trúc, mà còn là hành trình trở về với những lớp trầm tích lịch sử. Nơi đây từng chứng kiến bao biến cố: Cuộc khởi nghĩa nông dân, những trận chiến chống Pháp, rồi cả những giai đoạn bảo vệ và gìn giữ di sản.
![]() |
Ông Nguyễn Văn Dũng, 68 tuổi, ở TP Hà Nội bày tỏ: “Thành cổ Sơn Tây làm tôi nhớ đến những năm tháng tuổi trẻ, khi cả dân tộc còn chìm trong khói lửa chiến tranh. Giờ nhìn thành vẫn sừng sững đứng đó, tôi thấy như một lời nhắc nhở: Lịch sử luôn hiện hữu quanh ta, chỉ cần ta có lòng để cảm nhận”.
Điểm nhấn của chuyến tham quan chính là khoảnh khắc đoàn NCT dừng chân bên cổng thành phía Bắc. Trong cái nắng hanh hao, bức tường đá ong ánh lên sắc vàng ấm áp. Nhiều cụ lặng lẽ đặt bàn tay gầy guộc lên từng khe đá, như thể đang trò chuyện với lịch sử bằng một ngôn ngữ thầm lặng, sâu xa.
| Gợi ý dành cho NCT khi tham gia tour - Chuẩn bị giày đi bộ thoải mái (đường lát gạch, đá ong dễ trơn trượt). - Mang theo thuốc cá nhân, kính, mũ nón chống nắng. - Giữ nhịp độ tham quan vừa phải, nghỉ giữa các chặng. - Đi cùng con cháu để tiện chăm sóc và tăng thêm sự gắn kết gia đình. - Chuẩn bị tâm thế “sống chậm” - để cảm nhận và tận hưởng trọn vẹn không khí làng quê cổ. |
Điều đặc biệt của tour Đường Lâm - Thành cổ Sơn Tây dành cho NCT không chỉ nằm ở cảnh quan, mà còn ở cách tổ chức. Sau mỗi điểm tham quan, đoàn đều có khoảng thời gian ngồi lại, uống chén trà xanh, ăn miếng chè lam, kẹo lạc, những món quà quê mộc mạc. Chính sự giản dị này giúp cuộc trò chuyện trở nên gần gũi, khiến ký ức được khơi mở tự nhiên.
Nhiều cụ chia sẻ rằng, trong nhịp sống đô thị hối hả, họ ít có dịp sống chậm lại, để nghe tiếng gió thổi qua rặng tre, để cảm nhận mùi khói rơm vương trên mái nhà cổ. Tour không chỉ là du lịch, mà còn là trị liệu tinh thần giúp NCT được an yên, cân bằng và tìm thấy niềm vui trong kí ức xưa.
Chiều muộn, đoàn xe rời Thành cổ Sơn Tây trong ánh hoàng hôn đỏ rực. Trên gương mặt các cụ, vẫn còn vương chút bồi hồi xen lẫn niềm vui. Một hành trình khép lại, nhưng trong lòng mỗi người lại mở ra một cánh cửa khác, cánh cửa trở về với cội nguồn văn hoá và truyền thống.
Ngồi trên xe trở về Hà Nội, bà Lê Thị Hường xúc động: “Những chuyến đi thế này giúp chúng tôi yên tâm rằng kí ức làng quê, lịch sử cha ông sẽ không bao giờ mất đi”. Quả thật, đó cũng chính là giá trị lớn nhất của tour Làng cổ Đường Lâm - Thành cổ Sơn Tây mang lại cho NCT - Họ không chỉ để đi, để ngắm, mà còn để sống, để nhớ và để trao truyền.