"Ô sin" không lương
Chuyện người già 21/07/2019 09:40
Cô con dâu vừa dựng xe rồi vội vàng ôm lấy cậu con trai đang chơi với bà nội. Nó tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra: "Con hết đau rồi mà mẹ!". Song cô vẫn xuýt xoa như thể chính mình mới là người bị đau mà không hề nhìn thấy vẻ ngại ngùng thẫn thờ của mẹ chồng. Càng không biết trên trán bà cũng có một vết tím to không kém… Thì ra, trong lúc thằng bé mải nghịch với lũ trẻ hàng xóm, đuổi nhau chạy trốn vào nhà, không hiểu thế nào lại va rất mạnh vào bà đang ngồi vo gạo chuẩn bị cho bữa cơm chiều.
Bà nội, đã gần 80, chỉ có con trai duy nhất. Ông mất sớm, bà tần tảo nuôi con, cố gắng chắt chiu, nhịn ăn nhịn mặc dành dụm cho con học hành, phấn đấu. Rồi nó cũng trở thành người nhà nước, ra thành phố, lấy vợ, sinh con. Cái ngày vợ chồng nó về quê, thẽ thọt xui bà bán nhà ra ở với chúng nó cho vui cửa vui nhà, giúp trông nom cháu nội. Nghĩ cũng phải, bà bảo con tìm người rao bán. Nghĩ rằng tài sản của mình là của con, bà chẳng quan tâm nó bán được bao nhiêu. Bà cũng chẳng cầm tiền.
Từ ngày ra ở với con, bà đảm nhiệm việc chăm sóc cháu từ cho ăn, đưa đón đi học, tắm rửa đến dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ, cơm nước cho cả gia đình. Sáng dậy, sau khi dành đồ ăn ngon cho cháu, bà chỉ ăn bữa thì ít cơm nguội hôm qua còn lại, khi cái bánh bao cháu nội ăn bỏ dở, khi gói mì tôm tự pha. Sở dĩ như vậy vì với bản tính của người nông dân cả đời gắn bó ruộng vườn, bà hay tiếc của. Còn dâu trai của bà thì có cơ hội ngủ nướng, đã có bà đưa con đi học. "Cũng gần thôi mà", con dâu thường nói như vậy khi có ai hỏi "Bà đưa cháu đi học có xa không?".
Con đi làm, cháu đi học rồi, bà lại xoay sang quét dọn, lau chùi nhà cửa, giặt giũ đống quần áo tướng cả nhà thay ra từ hôm qua. Bà cứ từ từ, vừa làm vừa nghe ngóng sức khỏe. Tuổi đã cao rồi, đôi chân, đôi tay đã yếu hơn, không còn khỏe khoắn mạnh bạo như hồi còn trẻ. Song bà vẫn cố gắng làm sao để khi con cháu về nhà, cơm nước tinh tươm, nhà cửa sạch sẽ.
Thế nhưng, tuổi già không cho bà thỏa mãn ý nguyện làm vui lòng con cháu. Chiều về, nồi cơm hơi ướt tí, đồ chơi cháu chưa kịp xếp vào hay vết bẩn trên cổ áo mà lúc giặt bà đã cố chà nhưng chưa sạch, là con dâu nguýt chồng: "Em đã bảo rồi mà! Sao anh không thuê ô sin cho được việc?". Anh chồng im lặng, ái ngại nhìn bà. Bà hiểu, con trai cũng rất khó xử.
Vài hôm sau, người ta thấy bà vui bạn già ở một trung tâm dưỡng lão.
Cùng chuyên mục
Lãng mạn tuổi già: Làm thơ tặng bà, pha trà cho ông, tặng hoa cho nhau
Khó nói chuyện tuổi già
Thảnh thơi tuổi xế chiều
Ông Trần Văn Thái và chiến công bắn rơi máy bay Mỹ bằng súng bộ binh, bắt sống phi công William Andrew Robinson
Chuyện trong ngõ nhỏ
Tin khác
Bà giáo già sáng bán vé số, tối mang ánh sáng tri thức cho trẻ em nghèo
Một mối tình bình dị và son sắt
Bí quyết trường thọ của cụ ông 110 tuổi ở Lâm Đồng
Thế giới trong mắt người già
Người cao tuổi nằm trong nhóm cần đi khám hậu Covid-19
TP Hồ Chí Minh: Đem tiền phúng điếu chồng ủng hộ Quỹ Vaccine phòng chống Covid-19
Chuyện cô Mùi làm công tác khuyến học ở thành phố Mỹ Tho
Người cao tuổi cần tự quan tâm chăm sóc đời sống tinh thần
Lá vàng chưa dám rụng về cội...
Nỗi lòng người theo con lên phố
Rời phố về quê
Sổ Danh bạ điện thoại của người cao tuổi.
Có nhà 4 tầng ở Hà Nội, con tôi vẫn dọn ra chung cư ở riêng
Xấu hổ khi nhắc đến tình dục, “vết thương vô hình” của NCT
Làm thế nào để ông bà yêu thương, chăm sóc nhau hơn?
Tình dục - không phải để giải tỏa, mà là để kết nối
Chùa Kim Bửu, tỉnh Đồng Tháp nơi cưu mang NCT cô đơn, trẻ em mồ côi
Cụ ông neo đơn, bệnh tật cần sự giúp đỡ của cộng đồng
Quán cơm chay 1.000 đồng ấm lòng người nghèo
Trường thọ là sống lâu, sống khoẻ, sống có ý nghĩa
Chuyện những giám sát thi công là NCT