Đời thợ - nghiệp báo

Sau 5 năm làm thợ, 40 năm làm báo và cũng từng ấy năm làm phóng viên thường trú, từ Đài Phát thanh Giải phóng đến Đài Tiếng nói Việt Nam, Báo Hà Nội Mới, tôi đã hoàn thành trọn vẹn đời thợ, nghiệp báo…
Đời thợ - nghiệp báo
Đời thợ - nghiệp báo

Mười sáu tuổi, bố mẹ cho tôi học nghề thợ tiện tại Trường Dạy nghề Cơ điện Hà Nội. Mười bảy tuổi, tôi được phân công về Xí nghiệp Tam Quang trên đường Hai Bà Trưng, làm công nhân tiện, sau đó chuyển về Nhà máy Điện cơ Thống nhất tại khu Hoàng Mai, thuộc Sở Công nghiệp Hà Nội. Tại đây, tôi đã có 5 năm gắn bó với nghề tiện.

Những chiếc quạt trần, quạt bàn lớn nhỏ mang tên Điện cơ Thống Nhất là sản phẩm chúng tôi đã tạo nên cốt nên hình.

Nhưng đời có ai học được chữ ngờ.

Sau 5 năm say sưa với máy móc, hòa nhập cùng đời sống công nhân cơ khí dầu mỡ luôn lấm lem đôi bàn tay, bỗng dưng tôi được đổi nghề: Trở thành phóng viên của Đài Phát thanh Hà Nội.

Nguyên do là sau mấy năm với nghề tiện cùng những ca sáng, ca chiều, ca đêm đứng máy, tôi đều đặn dành chút thời gian ngắn ngủi giữa lúc nghỉ giao ca để đọc báo, nghe đài. Cũng từ khi ấy tôi bắt đầu viết tin, bài ngắn về đề tài công nhân cho Đài Phát thanh Hà Nội.

Sự cần mẫn, nhanh nhạy cộng tác với đài gần ba năm chính là thời gian thử thách và trưởng thành từ người thợ để trở thành một phóng viên.

Sự ưu ái của Đài Phát thanh Hà Nội cùng sự chân thành giúp đỡ, động viên của bạn bè đã tạo nên động lực cho tôi vượt lên chính mình.

May mắn thay tôi đã được chuyển về làm việc tại Đài Phát thanh Hà Nội ở 26 phố Hàng Dầu, quận Hoàn Kiếm,vào giữa những ngày Thu tháng 10/1969.

Nhưng chỉ sau khoảng hai tháng làm phóng viên tại Ban Công nghiệp, tôi lại “gặp may”: Tháng 10/1969 tôi được chọn đi học Lớp Báo chí - Xuất bản, Trường Tuyên huấn Trung ương, lúc đó tôi đã 22 tuổi.

Sau 4 năm học nghề làm báo để làm chính trị như các thầy căn dặn, chúng tôi ra trường. Cùng một số đồng môn, tôi được phân công về CP 90 là bí danh của Đài Phát thanh Giải phóng thường trú ở miền Bắc, 56 phố Quán Sứ, Hà Nội.

Và cũng từ đây, cái nghiệp phóng viên thường trú đã vận vào tôi trong suốt đời làm báo.

Xin kể một vài kỷ niệm.

Thời gian đầu làm việc ở Đài Phát thanh Giải phóng thường trú tại miền Bắc, tôi được phân công làm nhiệm vụ “bỏ dấu”. Hằng ngày tôi qua Phòng Teletype nhận bản tin, bài viết từ miền Nam gửi ra, cứ thấy chữ S cuối mỗi chữ thì bỏ dấu sắc, chữ F thì dấu huyền, chữ R dấu hỏi, chữ X dấu ngã, chữ J dấu nặng, hai chữ 00 thành chữ ô... Ví dụ: đaif = dài, giair = giải, phongs = phóng…

Vì là dân Bắc nên khi làm việc ở Đài Phát thanh Giải phóng, chúng tôi phải làm quen với những từ người miền Nam thường dùng. Như “chánh quyền” thay cho “chính quyền”, “thống nhứt” thay cho “thống nhất”, “võ trang” thay cho “vũ trang”, “chánh trị” thay cho “chính trị”. “bán sĩ” thay cho “bán buôn”, “bắp” thay cho “ngô”, “đậu phộng” thay cho “lạc”, “củ mỳ” thay cho “sắn”., v.v.

Thế mới có chuyện vui. Sau ngày 30/4/1975, có người ở đồng bằng sông Hồng vào Sài Gòn, thấy một cửa hàng có bảng hiệu “Sương sáo” liền bước vào: “Cho tôi ba xương xáo nhấm rượu”. Chờ mãi chỉ thấy ba cốc thạch đen. Thì ra có sự hiểu lầm ngôn ngữ.

Trong thời gian làm phóng viên thường trú Đài Phát thanh Giải phóng, tôi viết được một số tin, bài, phóng sự và thực hiện nhiều cuộc phỏng vấn, trong đó có một phỏng vấn mà tôi không bao giờ quên. Đó là nhân kỷ niệm Ngày Giải phóng Thủ đô 10/10/1974, tôi được phân công phỏng vấn ông Trần Duy Hưng - Chủ tịch Ủy ban hành chính thành phố Hà Nội tại tư gia của ông với nội dung từ xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Thủ đô đến dốc sức cho chiến trường miền Nam. Nội dung nào nhà trí thức lớn Trần Duy Hưng cũng nói cụ thể với thái độ tôn trọng một phóng viên trẻ.

Sau 1975, tôi lại trở thành phóng viên thường trú của Đài Tiếng nói Việt Nam tại TP Hồ Chí Minh và các tỉnh phía Nam.

Một lần về U Minh Thượng, Kiên Giang công tác, tôi lội bộ gần 5 kilômét giữa rừng tràm thì đến được Nông trường Thái Bình. Ban giám đốc nông trường và bà con đã đón tiếp tôi rất nồng hậu, lại còn tổ chức một đêm văn nghệ cây nhà lá vườn mừng “nhà báo Trung ương” đến thăm và làm việc. Hôm ra về, bà con nông trường lưu luyến mãi chưa muốn chia tay. Có điều bất ngờ là trên tay ai cũng có một bịch gạo, nói là để biếu nhà báo. Lúc ấy hạt gạo quý lắm vì đất nước đang thiếu lương thực. Tấm lòng của người dân U Minh Thượng đọng lại mãi mãi trong tôi.

Rồi một sự tình cờ nữa trong đời làm báo của tôi: Năm 1999, tôi trở thành phóng viên thường trú của Báo Hà Nội Mới tại TP Hồ Chí Minh.

Trong một chuyến công tác tại đất mũi Cà Mau, sau khi làm việc với Đồn Biên phòng Xóm Mũi, tôi được bà con chiêu đãi món đặc sản là lẩu cá khoai. Tôi được nghe một câu chuyện vui, sau này tôi ghi lại trong một bài viết mang tên “Nỗi oan cô gái trẻ mới về làm dâu Đất Mũi”. Ấy là gia đình hôm đó có đám giỗ. Con dâu mới được mẹ chồng sai nấu món lẩu cá khoai. Khi múc lầu ra tô, bỗng nhiên cô gái hoảng hốt: “Má ơi, lúc nấu lẩu con cho10 con cá khoai vào nồi, vậy mà giờ không thấy con nào”. Bà má vui tính, bảo” “Chắc cá bị ngót rồi”. Chuyện luộc trứng “bị ngót” nhiều người biết, thế là cô con dâu than vãn: “Con có ăn miếng cá nào đâu”. Cả nhà cùng cười vui, thì ra, cá khoai thân mềm nhũn, khi đun lâu trong nồi lẩu, thịt cá rả ra trong nước, chỉ còn sụn. Thế là “nỗi oan” nàng dâu được “giải tỏa”.

Vậy là sau 5 năm làm thợ, 40 năm làm báo và cũng từng ấy năm làm phóng viên thường trú, từ Đài Phát thanh Giải phóng đến Đài Tiếng nói Việt Nam, Báo Hà Nội Mới, tôi đã hoàn thành trọn vẹn đời thợ, nghiệp báo.

Trong cuộc đời làm báo, tôi đã xuất bản được một chục cuốn sách, tập thơ:

Làm báo, viết sách, làm thơ

Ấy là tâm nguyện, ước mơ cả đời

Vậy là từ một thợ tiện chăm chỉ, tôi đã trở thành một ngưởi làm báo, một nhà báo cần mẫn, miệt mài, bản lĩnh. Cho nên tôi tự trào:

Có ai làm báo được như tôi

Phóng viên thường trú suốt một đời...

Vũ Đình Quý

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Tuổi già đừng làm khổ mình

Tuổi già đừng làm khổ mình

Bước sang tuổi xế chiều, ta nhận ra rằng, đời người không phải mọi chuyện, mọi việc đều như ý muốn của mình, vậy thì hà cớ chi phải cưỡng cầu, buồn phiền khi mà ta đã cố gắng hết mình rồi.
Nhớ sông quê

Nhớ sông quê

Người làng tôi quen gọi dòng sông chảy qua quê nhà là sông Cái, với nghĩa là sông lớn. Sông có từ khi nào chẳng ai biết rõ, chỉ biết từ dòng nước chảy tự nhiên nơi thượng nguồn núi rừng phía Tây của tỉnh đổ về biển lớn, qua bao lần tôn tạo, đôi bờ sông đã sừng sững, vững chãi ôm lấy lòng sông bốn mùa nước ăm ắp đầy.
Bài học từ bát mì tôm

Bài học từ bát mì tôm

Một buổi sáng, người cha làm 2 bát mì. Một bát có trứng ở trên, một bát không có. Ông hỏi con trai muốn ăn bát nào? Cậu con trai chỉ vào bát có trứng nói: “Con muốn ăn bát này ạ”. Ông giả bộ nài nỉ: Con nhường cho bố đi”. Cậu bé nói: “Không, bát mì này là của con”; “Không nhường thật à?”- ông bố hỏi lại. “Vâng! Con không nhường!” - cậu bé trả lời rồi đắc ý với quyết định của mình.
Khi về già, bạn dựa vào ai?

Khi về già, bạn dựa vào ai?

Bản thân, bản thân, câu trả lời vẫn chỉ có thể là bản thân. Để bàn về chuyện này cần phân ra vài giai đoạn.
Thực hiện càng sớm việc tăng thuế tiêu thụ đặc biệt đối với thuốc lá sẽ giúp cứu sống nhiều người, giảm tổn thất kinh tế, xã hội

Thực hiện càng sớm việc tăng thuế tiêu thụ đặc biệt đối với thuốc lá sẽ giúp cứu sống nhiều người, giảm tổn thất kinh tế, xã hội

Mỗi năm Việt Nam có hơn 84.500 ca tử vong do hút thuốc chủ động và 18.800 ca tử vong do các bệnh gây ra bởi phơi nhiễm với khói thuốc thụ động. Phần lớn những người chết vì bệnh liên quan đến thuốc lá là những người trong độ tuổi lao động, nghĩa là tử vong sớm.

Tin khác

Hạnh phúc từ cách sống chậm

Hạnh phúc từ cách sống chậm
Bạn tôi bảo, xã hội càng phát triển nhanh thì con người phải biết cách sống chậm. Câu nói mới nghe tưởng như nghịch lí nhưng càng ngẫm càng thấy có lí.

Chống bệnh keo kiệt

Chống bệnh keo kiệt
Xin kể một chuyện dân gian. Vị trọc phú nọ nằm mơ gặp thần chết. Ông ta hoảng loạn khi thấy thần chết kề lưỡi hái sát cổ mình, liền thưa: “Xin ngài đừng bắt tôi, vì của cải của tôi dành dụm nhiều lắm mà chưa kịp tiêu”.

Tăng thuế thuốc lá góp phần tăng ngân sách quốc gia, giảm tỉ lệ hộ nghèo và bình đẳng

Tăng thuế thuốc lá góp phần tăng ngân sách quốc gia, giảm tỉ lệ hộ nghèo và bình đẳng
Sáng 25/2, tại Hà Nội, Trung tâm Nghiên cứu Kinh tế và Chiến lược Việt Nam (VESS) tổ chức Tập huấn Vai trò của thuế thuốc lá trong chính sách tài khoá và sức khoẻ cộng đồng.

Có người mẹ đứng chờ con

Có người mẹ đứng chờ con
“Con à! Ngày mấy con về?”. Bà bấm gọi điện thoại cho đứa con trai đang mưu sinh tận phương Nam. Nghe điện thoại xong, khuôn mặt bà thoáng buồn. Con bà bảo năm nay làm ăn kinh tế rất khó khăn nên có thể Tết này không về được.

Giá trị từ những lời chúc Tết

Giá trị từ những lời chúc Tết
Lời chúc là một hành động nhỏ nhưng lại là một nét đẹp truyền thống, nét đẹp trong văn hóa ứng xử của dân tộc Việt Nam.

Những nỗi sợ của cha mẹ khi về già

Những nỗi sợ của cha mẹ khi về già
Những người cha, người mẹ ở độ tuổi 70, 80 vẫn luôn ấp ủ về cuộc sống hòa hợp của con cháu. Tuy nhiên, khi các con của họ đã vào trung niên, với cuộc sống bận rộn và áp lực mưu sinh, dẫn đến việc không thể dành nhiều thời gian cho cha mẹ.

Ý chí và nghị lực

Ý chí và nghị lực
Thầy chủ nhiệm lớp 8D, niên khóa 1960-1961, Trường cấp III Đô Lương, Nghệ An - Lê Phan Di của chúng tôi năm 2024 này đã 90 tuổi, còn chúng tôi cũng đã trên dưới 80. Lần về thăm quê dịp “Nhà giáo Việt Nam (20/11/2024), chúng tôi đều đến thăm thầy. Thầy còn khỏe và minh mẫn, thích nghe học trò kể về quá trình phấn đấu của bản thân.

Đôi mắt người mẹ

Đôi mắt người mẹ
Từ xa xưa, người đời đã ví “đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”. Bởi đôi mắt giúp ta thấy được thế giới bên ngoài nhưng cũng chính là nơi ẩn chứa những tâm tư, thầm kín bên trong. Dù có cố che giấu thế nào thì mọi trạng thái tình cảm như hạnh phúc, an lạc hay phiền não, đau khổ đều hé lộ ở đôi mắt.

Phải luôn trân trọng, biết ơn NCT

Phải luôn trân trọng, biết ơn NCT
Ông bà ta xưa có câu: “Trọng già, già để tuổi cho”, “Kính lão đắc thọ”,… nhắc nhở mọi người phải luôn tôn kính, chăm lo cho NCT. NCT đã trải qua bao gian lao vất vả, bao cay đắng, ngọt bùi, để làm nên những công trình cho con cháu và xã hội, là những người xứng đang được trân trọng và tôn vinh.

Thương mẹ tuổi già

Thương mẹ tuổi già
Mẹ tôi đã 74 tuổi. Dù bây giờ mẹ không còn phải làm lụng nặng nhọc, bươn chải như xưa, nhưng bao vất vả một thời như đã khảm vào dáng hình của mẹ.

Nuôi con và dạy con

Nuôi con và dạy con
Sau khi bắt đứa trẻ khoảng 7-8 tuổi úp mặt vào tường, người mẹ bảo:

Heo hút bản nghèo

Heo hút bản nghèo
Nằm cách xa trung tâm, bản Muỗng, xã Giao Thiện, huyện miền núi Lang Chánh, tỉnh Thanh Hóa heo hút giữa núi rừng. Người dân nơi đây vẫn mong chờ tái định cư để ổn định cuộc sống.

Phép lịch sự trong cuộc sống

Phép lịch sự trong cuộc sống
Phép lịch sự là tiêu chí đầu tiên và quan trọng để đánh giá nhân cách mỗi người. Có câu “Học ăn, học nói, học gói, học mở”. Lịch sự khi giao tiếp, khi tương tác xã hội giúp mỗi người trở nên thanh lịch, khiêm nhường, để lại ấn tượng đẹp trong mắt mọi người. Chúng ta được yêu mến, trân trọng. Phẩm chất, nhân cách của ta vì thế cũng trở nên rực rỡ.

Của cho và cách cho

Của cho và cách cho
“Một miếng khi đói bằng một gói khi no”, câu thành ngữ chứa đạo lí ở đời. Theo nghĩa đen, khi đói, được giúp "một miếng" ăn sẽ quý giá hơn so với việc khi no được cho cả "một gói".

Phải đối xử công bằng với các con

Phải đối xử công bằng với các con
Ngay sát bên nhà tôi là vợ chồng trẻ cùng 2 đứa con nhỏ. Họ mua nhà và chuyển về đây sinh sống chưa lâu, nhưng do sống hoà đồng, tình cảm nên giữa vợ chồng họ với các gia đình hàng xóm luôn hoà thuận, vui vẻ. Cả hai vợ chồng đều giỏi giang, khi anh chồng là kiến trúc sư hiện làm việc ở Sở Xây dựng của thành phố, còn chị vợ làm kế toán phó một công ty liên doanh với nước ngoài.
Xem thêm
Phát triển đặc khu Phú Quốc trở thành trung tâm kinh tế biển

Phát triển đặc khu Phú Quốc trở thành trung tâm kinh tế biển

UBND đặc khu Phú Quốc, tỉnh An Giang (mới) ban hành tờ trình số 03/TTr-UBND ngày 1/7/2025 về việc chuyển đổi 29 ấp thuộc thành phố Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang (cũ) thành 29 khu phố thuộc đặc khu Phú Quốc, tỉnh An Giang (mới).
Chủ tịch UBND TP.Hồ Chí Minh khảo sát tại phường Dĩ An trong ngày đầu tiên vận hành phường, xã mới

Chủ tịch UBND TP.Hồ Chí Minh khảo sát tại phường Dĩ An trong ngày đầu tiên vận hành phường, xã mới

Ngay trong ngày đầu tiên chính thức vận hành bộ máy chính quyền mới, Chủ tịch UBND TP.Hồ Chí Minh Nguyễn Văn Được đã đến kiểm tra thực tế tại phường Dĩ An.
Xã Hợp Minh, tỉnh Nghệ An: Khởi đầu mới, nhiệm vụ mới

Xã Hợp Minh, tỉnh Nghệ An: Khởi đầu mới, nhiệm vụ mới

Hòa chung với các xã, phường trên cả nước, sáng ngày 1/7/2025, xã Hợp Minh, tỉnh Nghệ An chính thức chuyển sang vận hành chính quyền địa phương 2 cấp.
Nghị quyết miễn, hỗ trợ học phí cho trẻ mầm non, học sinh trên toàn quốc chính thức có hiệu lực

Nghị quyết miễn, hỗ trợ học phí cho trẻ mầm non, học sinh trên toàn quốc chính thức có hiệu lực

Tại Kỳ họp thứ 9, Quốc hội khoá XV, với 440/441 đại biểu Quốc hội tham gia biểu quyết tán thành, Quốc hội đã thông qua Nghị quyết miễn, hỗ trợ học phí đối với trẻ em mầm non, học sinh phổ thông, người học chương trình giáo dục phổ thông trong cơ sở giáo dục thuộc hệ thống giáo dục quốc dân.
VinUni vinh danh thế hệ trưởng thành từ đại dịch

VinUni vinh danh thế hệ trưởng thành từ đại dịch

Ngày 28/6/2025, Trường Đại học VinUniversity (VinUni) đã tổ chức Lễ tốt nghiệp khóa 2 (2021–2025) cho gần 150 sinh viên. Với thành tích xuất sắc: chưa tốt nghiệp nhưng 55% sinh viên năm cuối đã được tuyển vào các tập đoàn đa quốc gia; 26% đã trúng tuyển T
Nghệ An: Hơn 40.000 thí sinh bước vào ngày thi đầu tiên kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025.

Nghệ An: Hơn 40.000 thí sinh bước vào ngày thi đầu tiên kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025.

Sáng nay (26/6), cùng với hơn 1,1 triệu thí sinh trên cả nước, hơn 40.000 thí sinh Nghệ An chính thức bước vào Kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2025.
Nơi hội tụ tinh hoa báo chí cách mạng Việt Nam

Nơi hội tụ tinh hoa báo chí cách mạng Việt Nam

Hội Báo toàn quốc 2025:
Diện mạo mới trên quê hương Cẩm Khê

Diện mạo mới trên quê hương Cẩm Khê

Trong làn gió xuân ấm áp, khi đất trời giao mùa, trở về vùng đất Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ hôm nay, ai cũng có thể dễ dàng cảm nhận được một sức sống mới đang trỗi dậy mạnh mẽ.
Chợ trời Đà Nẵng ngày ấy và bây giờ

Chợ trời Đà Nẵng ngày ấy và bây giờ

Sau năm 1975, chợ trời nhộn nhịp xuất hiện ở phía Tây, đoạn đường Ông Ích Khiêm (trước kia là đường Khải Định) Đà Nẵng, xéo xéo với cổng chợ Cồn. Cạnh đó, đường Đào Duy Từ dẫn vào Kho đạn (sau 1975 là trại giam), hai bên là các điểm mua bán hàng điện máy. Ai bán, ai mua radio, ti vi, cát sét, máy đĩa, ampli… thì đến đây...
Phiên bản di động