Kháng cáo bản án là quyền của nguyên đơn hoặc bị đơn, mặc dù kháng cáo đó có thể đúng hay chưa đúng. Tuy nhiên, kháng nghị của Viện KSND thì phải đúng sự thật và có căn cứ pháp lí. Là người theo dõi khá kĩ vụ án, chúng tôi hết sức băn khoăn khi bản Kháng nghị số 40/QĐKNPT-VKS-DS ngày 8/2/2018 của Viện KSND TP Nha Trang, do bà Thiều Thanh Thủy, Phó Viện trưởng kí với những nhận định, đánh giá xem chừng không có sức thuyết phục và đề nghị hủy bản án sơ thẩm, nghĩa là công nhận yêu cầu của nguyên đơn, chẳng những thiếu căn cứ pháp lí mà còn không có đạo lí.
Hộp yến ghi rõ: Yến đảo Ngọc Loan
Qua nghiên cứu hồ sơ, gặp gỡ đương sự, người làm chứng và nghiên cứu sự phân tích, đánh giá được nêu trong bản án sơ thẩm số 02/2018 ngày 24/1/2018 của HĐXX TAND TP Nha Trang, chúng tôi cho rằng: Ông Lã Huy Đông, sinh tại huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ quan hệ với bà Võ Thị Thu Loan, thường trú số nhà 41 đường Lê Thánh Tôn, phường Lộc Thọ, TP Nha Trang, chỉ là mối quan hệ tạm bợ, dựa dẫm và lợi dụng, chứ không phải hợp tác, có tư cách pháp nhân. Ông Đông không phải là chồng bà Loan, không thực sự có vốn góp vào Công ty TNHH Ngọc Loan. Việc chuyển nhượng cổ phần và được bố trí chức danh này nọ, theo bà Loan, chỉ là động tác hợp thức hóa mối quan hệ. Bà Phong hợp đồng với ông Đông mua lô hàng yến, đó là mua của Công ty Ngọc Loan chứ không phải của ông Đông. Hợp đồng làm tại trụ sở Công ty Ngọc Loan; giao hàng tại Công ty Ngọc Loan, số 41 Lê Thánh Tôn, phường Lộc Thọ, TP Nha Trang; bao bì hộp yến ghi rõ “Yến đảo Ngọc Loan”. Ngay địa chỉ chỗ ở của ông Đông tại số 5B Nguyễn Tất Thành, xã Phước Đồng, cũng là nhà vườn của bà Võ Thị Thu Loan.
Chúng ta cần xem xét tư cách pháp nhân của ông Lã Huy Đông vào thời điểm bà Phong lập hợp đồng mua lô hàng yến. Đó là thời điểm bà Võ Thị Thu Loan đã bị bắt giam trong một vụ án lừa đảo khác. Bởi vậy, việc ông Đông đứng ra kí hợp đồng phải với tư cách đại diện Công ty, chứ không phải tư cách cá nhân. Như vậy, nếu ông Đông khởi kiện bà Phong, thì phải với tư cách đại diện Công ty mới đúng quy định của pháp luật. Và như thế, chứng tỏ số tiền giá trị lô yến nói trên là của Công ty Ngọc Loan, do đó bà Lê Thị Minh Phong cấn trừ trong số tiền 1,5 tỉ đồng, mà bà Phong bị bà Loan lừa góp vốn vào Công ty Ngọc Loan, là hoàn toàn chính xác. Còn việc ông Đông khởi kiện bà Phong với tư cách cá nhân, rõ ràng không có chút căn cứ pháp lí nào và thực chất, ông cũng không có loại hàng đặc biệt đó để bán. Đây là điều mà Viện KSND TP Nha Trang, nhất là bà Phó Viện trưởng Thiều Thanh Thủy, là công dân thực thụ của TP Nha Trang, phải biết.
Viện KSND TP Nha Trang nhận định: Bà Phong không đưa ra được chứng cứ việc mua lô hàng yến trên là để cấn trừ số nợ 1,5 tỉ đồng, mà bà đã góp vốn vào Công ty Ngọc Loan. Thực ra, bà Phong đã biết chắc đây là yến của bà Loan, của Công ty Ngọc Loan. Ngoài việc bao bì sản phẩm ghi rõ “Yến đảo Ngọc Loan”, còn có nhân chứng, bà Nguyễn Thị Hồng Tuyết, người giới thiệu với bà Phong rằng: Bà Loan có một lô yến nhờ ông Đông bán để lấy tiền chạy án. Bởi vậy, để lấy được lô yến này trừ bớt phần bị lừa góp vốn, bà Phong phải chấp nhận kí hợp đồng theo yêu cầu của ông Đông. Mặt khác, từ trong tù, bà Võ Thị Thu Loan đã viết giấy xác nhận: “Số yến mà ông Lã Huy Đông đưa cho bà Lê Thị Minh Phong trị giá 380 triệu đồng ngày 8/11/2015 là của tôi, mà tôi là Tổng Giám đốc Công ty TNHH Ngọc Loan. Tôi cam kết lời trình bày tại đơn xác nhận này là chính xác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật”
. Vậy, Viện KSND TP Nha Trang còn yêu cầu bà Phong phải đưa ra chứng cứ gì nữa? Chẳng lẽ những tình tiết trên không phải là chứng cứ sao?.
Viện KSND TP Nha Trang cho rằng: Ông Đông nói số yến trên là của ông; bà Loan nói yến đó là của bà; Tòa không tiến hành đối chất mà cũng không thu thập chứng cứ để khẳng định nguồn gốc, nhưng lại nhận định số yến trên của bà Loan là thiếu căn cứ
. Vậy thử hỏi: Hàng yến, trên bao bì ghi rõ sản phẩm của ai? Từ trong tù, bà Võ Thị Thu Loan viết giấy cam kết đó là yến của ai? Nhân chứng Nguyễn Thị Hồng Tuyết khẳng định tại Tòa, đó là yến của ai? Trong lúc đó, ông Lã Huy Đông và người được ủy quyền là luật sư Hồ Phú Hậu đưa ra được chứng cứ gì? Phải chăng đó là bản hợp đồng mua bán mập mờ, do luật sư Vũ Thị Anh soạn thảo (theo lời bà Phong), để nay không đạt mục đích lấy được tiền thì khởi kiện ra Tòa, âm mưu mượn bàn tay của cơ quan bảo vệ pháp luật để lấy? TAND TP Nha Trang đã không bị mắc lừa, lẽ nào nay Viện KSND TP Nha Trang lại rơi vào cạm bẫy?
Ông Lã Huy Đông sợ chân tướng của mình bị Công an tỉnh Khánh Hòa lật tẩy, đã cao chạy xa bay, để lại hậu quả cho “cộng sự” Võ Thị Thu Loan một mình ngồi tù “bóc lịch”; nay ông ta lại đưa ra cái bong bóng để “câu nhử” các vị luật sư? Cái “bánh vẽ” ở đâu thì đích chưa rõ ràng, còn uy tín và đạo đức nghề nghiệp luật sư, thì hẳn những người “cố đấm ăn xôi” phải chuốc lấy. Chúng tôi tin tưởng, không dễ gì Tòa phúc thẩm TAND tỉnh Khánh Hòa chấp nhận kháng nghị của Viện KSND TP Nha Trang và đơn kháng cáo của luật sư Hồ Phú Hậu. Trường hợp nếu ai đó có “thương tâm” hoàn cảnh của ông Lã Huy Đông đến mấy, thì việc chứng minh cho ông Đông đúng để chấp nhận kháng nghị của Viện KSND TP Nha Trang và kháng cáo của nguyên đơn cũng là điều khó tưởng. Hi vọng, TAND tỉnh Khánh Hòa sẽ xem vụ án một cách kĩ lưỡng, để không có quyết định đáng tiếc. Chúng tôi tiếp tục theo dõi vụ án và sẽ chuẩn bị tinh thần có bài phản biện, nếu Tòa Phúc thẩm có quyết định trái chiều.
Nguyễn Xuân