Trái rừng một thuở

Đã nửa thế kỉ mà cái vị chua thanh, ngọt đậm của trái gùi ngâm đường mà chị Tám “chiêu đãi” khi tôi lội rừng đến thăm anh chị ở R vẫn còn lưu giữ nơi đầu lưỡi. Viết thế, có người cho rằng “nói quá”, nhưng những ai đã từng thưởng thức trái gùi chín màu vàng ươm, to bằng hột gà so, bên trong có múi cũng vàng ươm như ngoài vỏ thì biết tôi không “dóc tổ”…
1.
Thật may mắn, trở lại Khu Di tích lịch sử Căn cứ Trung ương Cục Miền Nam ở Bắc Tây Ninh lần này, tôi được gặp anh chị Tám.

Anh chị Tám vốn là thanh niên xung phong được chuyển về phục vụ các đồng chí lãnh đạo Trung ương Cục, chị làm y tá, anh làm bảo vệ, suốt 10 năm bám trụ chiến khu, suốt 10 năm chớm nở tình yêu và hạnh phúc vợ chồng anh chị. Từ ngày giang sơn thu về một cõi đến nay, anh chị Tám đưa nhau về làm ăn tận Xóm Mới nơi Đất Mũi Cà Mau. Tôi tưởng anh chị Tám đã quên một thuở với rừng già, một thuở với trái rừng, ai dè đường sá xa xôi, phải ba chặng xe đò, hai chặng xe ôm, tuổi cao sức yếu mà vẫn lên đây thăm căn cứ xưa.

Tôi hỏi anh chị Tám, thật vô tình:

- Cái gì thôi thúc anh chị trở lại Bắc Tây Ninh?

Anh chị Tám nhìn nhau, ngạc nhiên với câu hỏi của tôi - một phóng viên trận mạc rất thân anh chị trong chiến tranh. Lâu lắm, chị Tám mới hỏi lại tôi:

- Chớ cậu Út có ơn rừng không?

Trái rừng một thuở
Trái rùm đuôn

Câu hỏi của chị Tám làm tôi giật mình!

Hồi anh chị Tám yêu nhau, cũng là thanh niên xung phong nhưng khác đơn vị nên bộ phận tổ chức bên chị Tám bắt anh Tám phải nộp lí lịch. Anh Tám chửi thề, từ chối. Chắc cái chuyện xét lí lịch mới được yêu nhau ấy đã để lại một kỉ niệm ngồ ngộ mà chuyến hành hương này hẳn anh chị Tám càng nhớ đến nó, như nhớ về khu rừng Rùm Đuôn - căn cứ Trung ương Cục Miền Nam (mật danh là R) thời kháng Mỹ.

Bỗng anh Tám lên tiếng:

- Trái rùm đuôn kìa - Anh Tám chỉ - Lúc em có bầu, bắt anh hái hoài.

Khu rừng này có rất nhiều cây rùm đuôn mà thành danh.

Nhắc đến đứa con không ra đời được bởi cuộc hành quân Junction City lớn nhất của quân đội Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, từ ngày 22/2 đến 15/4/1967, do tướng Jonhnathan Simon chỉ huy, có lẽ vì quá yêu vợ mà lấy thành phố quê vợ là Junction đặt tên cho chiến dịch “tìm diệt đầu não và quân chủ lực Việt cộng”, mặt chị Tám tái xanh. Hồi ấy, Trung ương Cục tạm chuyển đi nơi khác, anh chị Tám ở lại Rùm Đuôn chiến đấu như bao tự vệ các cơ quan trực thuộc R. Căn cứ vẫn đứng vững mà đứa con ba tháng trong bụng, chị không giữ được. Bây giờ anh chị Tám tìm đâu ra nấm mồ có hình hài đứa con tội nghiệp!

Văng vẳng bên tai tôi một bài ca theo điệu Khốc hoàng thiên (Khóc ông trời - một giai điệu cải lương phổ biến), không biết chị Tám hát hay âm thanh ảo:

Rừng Nhum có cô Kiều Hạnh

Bời Lời có chị Hai Nê

Suối Ông Hùng có nàng Út Chói

Trảng Cỏ có chị Năm Bèo

Đầu bèo nhèo đít láng mướt

Có con mà không có chồng…

Địa danh trong bài ca là những điểm tập kết để các cô giao liên Giải phóng đưa người vào ra căn cứ R. Những cô gái ấy, trong thập niên 1960, không chờ được chiến tranh kết thúc, đã có con mà chưa kịp có chồng. Bài ca thông cảm hay phê phán, các cô gái ấy nay ai còn ai mất, rừng ơi!

Những địa danh trong bài ca ấy là nơi có hàng chục loại trái rừng một thuở gắn bó với bao người kháng chiến, như cô Kiều Hạnh, chị Năm Bèo, như tôi, như anh chị Tám.

Gần 50 năm, anh Tám mới gặp lại mùa rùm đuôn, gặp lại mùa gùi khi những ngày khô hạn sắp qua, khi bầu trời bắt đầu bồng bềnh mây trắng mưa sắp về, nên ngạc nhiên là phải. Trái rùm đuôn (còn gọi là chùm đuông) tít trên cao mà anh Tám chỉ cho chị Tám thấy, chỉ lớn hơn trái mồng tơi chút ít, đã từng cung cấp “chất chua” cho những bà bầu thiếu thốn mọi thứ giữa chiến khu. Mà đâu chỉ những bà bầu, các cô gái Giải phóng, cánh đàn ông chúng tôi cũng mê mệt chùm chùm rùm đuôn tím sẫm khi chín, ngọt ngọt chua chua ăn hoài lại muốn ăn nữa.

Không như cây rùm đuôn thân gỗ, có thể cao mươi, mười lăm mét, cây gùi thuộc dạng dây leo nhưng không phải kí sinh, cũng có khá nhiều ở rừng Đông Nam Bộ. Đã nửa thế kỉ mà cái vị chua thanh, ngọt đậm của trái gùi ngâm đường chị Tám “chiêu đãi” khi tôi lội rừng đến thăm anh chị ở R vẫn còn lưu giữ nơi đầu lưỡi. Viết thế, có người cho rằng “nói quá”, nhưng những ai đã từng thưởng thức trái gùi chín màu vàng ươm, to bằng hột gà so, bên trong có múi cũng vàng ươm như ngoài vỏ thì biết tôi không “dóc tổ”.

Tôi đưa anh chị Tám vào cái lán khang trang, lợp lá trung quân mà đơn vị bảo vệ Di tích Căn cứ R dựng để tiếp khách, ngồi nghỉ. Anh nuôi của đơn vị bảo vệ bưng cho chúng tôi ba li nước. Tôi đố anh chị Tám là nước gì. Chị Tám nhấp một ngụm, nói tỉnh bơ:

- Giữa rừng mà cũng có nước đá làm nước gùi đá ngon hơn nước chanh đá, ngộ thiệt!

- Cũng như dưới Đất Mũi xa tám hoánh cũng có bia ôm - Anh Tám nheo mắt chọc vợ.

2. Ba “cựu binh rừng già” lại “huyên thuyên” về trái rừng.

Anh Tám rành rẽ:

- Căn cứ R còn có trái trường, trái sót, trái sai, trái mây, trái viết, trái bứa, trái cám, trái bồ quân, trái chôm chôm, trái cò ke, trái nhãn lồng, trái chùm moi…, tất cả đều ngon.

Chị Tám khen:

- Ông thuộc dữ héng! Nhưng mà tui đố ông với cậu Út, còn một trái chữa được bệnh sốt rét?

- Dễ ợt, trái ớt - anh Tám nhìn tôi như tìm sự “ủng hộ”.

Tôi kể:

- Hồi ở chiến trường Trị - Thiên - Huế, mỗi lần trở lại rừng sau những trận đánh ở đồng bằng, tôi thường leo những cây ớt hiểm cao ba bốn mét hái vài mũ tai bèo trái cho cả đại đội dùng mươi ngày.

- Ớt mà phải leo mới hái được trái? - Chị Tám hoài nghi.

Được thể, tôi kể tiếp:

- Rừng Trường Sơn, rừng Tây Nguyên thời chiến tranh còn có những cây mây song dài vài ba ngàn mét, vắt từ đồi này qua đồi khác, chỉ một cây là đủ làm cầu vượt suối lũ. Trái của nó cũng đỡ đói lòng. Lại có những cây chôm chôm muốn hái trái, phải đu dây, chặt vài cành, cả đại đội ăn không hết. Có những cây chè gốc vài người ôm, một cành là đủ lá nguỵ trang cho mươi người lính, khi dừng hành quân, đủ nấu nước chè cho một trung đội đổ bi đông.

Nghe vậy, anh chị Tám khen rừng ngoài Trung, rừng trên Cao nguyên sản vật còn nhiều hơn rừng Miền Đông.

Đột nhiên anh Tám hỏi:

- Nay những cây rừng ấy còn không?

Tôi lưỡng lự, nếu nói không còn là không đúng, mà nói còn thì e chưa chính xác:

- Bốn mươi bảy năm qua, trừ những vườn quốc gia, rừng gần như mất, còn chăng là đồi cây lúp xúp, đất lở lói phơi mưa phơi nắng. Báo cáo rừng tăng hằng năm của ngành kiểm lâm là để được khen. Bây giờ kiếm trái sim cũng đỏ con mắt, tháng ba ở Tây Nguyên không có mưa để con ong đi làm mật. Ở Tây Nguyên, mất rừng làm suy giảm văn hoá của nhiều dân tộc, bởi văn hoá của họ là tiếng đàn trưng bắt nguồn từ nhịp sống của rừng, của suối, ngôi nhà dài của người Êđê hay cái nhà rông của người Bana nay không có cây cà chắt, cây bình linh, cây mây để dựng…

Anh Tám thở dài:

- Thế mà tivi cứ oang oang “Tây Nguyên đại ngàn”.

Chị Tám:

- Thì họ nói dóc có thua gì ông! Rồi đây chắc không còn trái rừng để ăn.

Để anh chị Tám vui, tôi kể:

- Vừa rồi Út có lên Tà Thiết. Anh chị biết Tà Thiết thuộc huyện Lộc Ninh của tỉnh Bình Phước bây giờ từng là căn cứ của Bộ Tư lệnh Miền (Bộ Tư lệnh Quân Giải phóng Miền Nam), cũng là nơi đồng chí Lê Đức Thọ thay mặt Bộ Chính trị đọc quyết định đổi tên Chiến dịch Giải phóng Sài Gòn - Gia Định thành Chiến dịch Hồ Chí Minh, ngày 14/4/1975. Gần Di tích Lịch sử Căn cứ Tà Thiết có vị tướng Quân Giải phóng về hưu Nguyễn Ngọc Ẩn 20 năm qua đã trồng 20 ha cả trăm loại cây rừng có trái ăn được. Ông Ẩn từng sống, chiến đấu ở căn cứ Tà Thiết, về hưu, cảm thấy không thích hợp với cuộc sống gấp gáp tại TP. Hồ Chí Minh, đã trở lại vùng đất cũ, bao nhiêu ngày ăn rừng ngủ rẫy để tìm cây giống, quyết gầy dựng lại một cánh rừng từng góp phần rất quan trọng vào hai cuộc chiến tranh giữ nước. Ông Ẩn nói ông và đồng đội ăn lộc của rừng suốt những năm đánh giặc, cái ân nghĩa đó phải trả. Mà ngộ lắm anh chị Tám ơi, ông Ẩn kêu những loại cây ông trồng bằng “đứa”, như kêu con cháu trong nhà, “đứa rùm đuôn”, “đứa cơm nguội”, “đứa cò ke”, đứa “chùm moi”,… Ông Ẩn rất hạn chế người lạ vào khu rừng của ông bởi lo họ hái hoa, bẻ cành. Khi đến mùa, chỉ những trái rụng ổng mới cho nhặt chứ không được hái trực tiếp vì sợ “mấy đứa cây” đau.

Anh Tám nói:

- Chuyến sau lên Miền Đông, cậu Út dẫn anh chị đến Tà Thiết thăm ông Ẩn, thăm “mấy đứa cây” của ổng rồi xin ít giống về Cà Mau trồng.

Chị Tám “ờ héng”, cười tươi như thời xuân sắc:

- Em phụ anh gây rừng Miền Đông ở Miền Tây, có vậy trái rừng một thuở mới muôn thuở!

Phương Hà
Ý kiến bạn đọc

* Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu

Cùng chuyên mục

Những dấu hiệu cảnh báo cơ thể thiếu kẽm

Những dấu hiệu cảnh báo cơ thể thiếu kẽm

Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), khoảng 31% dân số hiện thiếu kẽm và kết quả khảo sát mới tại 14 quốc gia cũng cho thấy hơn 20% phụ nữ độ tuổi sinh đẻ có nồng độ kẽm trong cơ thể thấp. Trong khi đó, khoáng chất này rất cần thiết cho hoạt động của hơn 300 enzyme liên quan đến các phản ứng sinh hóa quan trọng để tổng hợp prôtêin, sản xuất hormone…
Nhớ Tết Đoan ngọ

Nhớ Tết Đoan ngọ

Mùng 5/5 âm lịch, Tết Đoan ngọ. Ở xứ Quảng quê tôi, Tết này còn được gọi là “cúng mùng 5”. Đó không chỉ là một ngày Tết bình thường mà còn là ngày sum họp, mọi thành viên trong gia đình dù bận rộn cách mấy cũng đều mong về nhà.
Người cao tuổi Đà Nẵng với phong trào ngày Chủ nhật xanh

Người cao tuổi Đà Nẵng với phong trào ngày Chủ nhật xanh

Với tinh thần chủ động sáng tạo, quyết tâm cao xứng đáng vai trò quan trọng trong cộng đồng xã hội, NCT TP Đà Nẵng luôn đi đầu trong công cuộc bảo vệ môi trường ở thành phố.
Nhựa Tiền Phong khánh thành cầu nối yêu thương số 117 tại Nghệ An

Nhựa Tiền Phong khánh thành cầu nối yêu thương số 117 tại Nghệ An

Ngày 28/5/2025, tại xã Hữu Lập, huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An, Công ty CP Nhựa Thiếu niên Tiền Phong đã tổ chức Lễ khánh thành cầu nối yêu thương số 117 – Cầu Chà Lắn.
“Chợ làng”: Hoài niệm về thời quá vãng

“Chợ làng”: Hoài niệm về thời quá vãng

Từng nghe nói, muốn biết cuộc sống của một làng quê, chỉ cần nhìn vào phiên chợ làng là rõ. Bài thơ “Chợ làng” của tác giả Xuân Hồng là hoài niệm về phiên chợ làng xưa, cái thời đã qua giờ chỉ còn là dĩ vãng.

Tin khác

Vang danh tủ thờ Gò Công

Vang danh tủ thờ Gò Công
Làng nghề đóng tủ thờ Gò Công ở TP Gò Công, tỉnh Tiền Giang đã hình thành từ hơn 100 năm qua và hiện diện trong đời sống tâm linh của cư dân Nam Bộ như một hình ảnh gần gũi, thân quen, trở thành nét văn hóa, thể hiện sự hiếu nghĩa trong thờ cúng tổ tiên ông bà của nhiều gia đình người Việt...

Nên phát động phong trào tẩy chay thuốc lá

Nên phát động phong trào tẩy chay thuốc lá
Tại Kì họp thứ 8, Quốc hội khóa 15, Quốc hội đã thông qua Nghị quyết số 173 năm 2024 về cấm sản xuất, kinh doanh, nhập khẩu, chứa chấp, vận chuyển, sử dụng thuốc lá điện tử, thuốc lá nung nóng, các loại khí, chất gây nghiện, gây tác hại cho sức khỏe con người...

Nghề câu cá mập đại dương

Nghề câu cá mập đại dương
Theo các ngư dân đất võ Bình Định, nghề câu cá mập ngày trước thường chỉ có vài ba ngư dân từng trải. Khi ra khơi thường đi thành nhóm để hỗ trợ nhau. Ra tới ngư trường, các thuyền câu tách ra, mỗi chiếc cách nhau chừng vài ba hải lí để câu cá mập.

Nơi sợi chỉ giữ hồn văn hóa Chăm

Nơi sợi chỉ giữ hồn văn hóa Chăm
Phụ nữ Chăm, từ bà, mẹ đến các bé gái, đều thuần thục các động tác móc sợi, đánh ống, dệt vải. Không chỉ là nghề, dệt còn là một nét văn hóa, một bài học sống được gửi gắm qua từng mũi kim, từng nét hoa văn.

Lòng từ bi hoan hỉ ở miền biên giới

Lòng từ bi hoan hỉ ở miền biên giới
Nhiều năm qua, Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPG) huyện A Lưới mà đứng đầu là Đại đức Thích Tâm Phương vẫn đều đặn làm tốt công tác Phật sự, đồng thời còn chung tay với chính quyền và các Ban, ngành, đoàn thể làm tốt công tác xóa đói giảm nghèo, xóa nhà tạm, nhà dột nát giúp đồng bào miền biên giới ngày càng no ấm hơn.

Ông Tò khuất núi

Ông Tò khuất núi
Một buổi chiều, Linh thong thả điều khiển chiếc xe máy điện từ cơ quan về nhà. Đầu hạ nên trời vừa có nắng vàng, vừa có chút gió mát, làm Linh thấy lòng thư thái ! Bất chợt, một chiếc xe tang chạy qua, Linh giật thót khi nhìn thấy di ảnh của người đã khuất: “Ông Tò !” - Linh thốt lên thành tiếng - Chắc chắn là ông Tò đồng hương rồi ! Ông Tò mất rồi sao?...

Nghề đào sá sùng ở Vân Đồn

Nghề đào sá sùng ở Vân Đồn
Huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh có 2 xã đảo là Minh Châu và Quan Lạn rất nổi tiếng với nghề đào sá sùng. Nghề này có từ rất lâu đời, kể cả những người cao tuổi nhất của 2 xã cũng không rõ nó có từ khi nào.

Mùa lộc trời xứ biển

Mùa lộc trời xứ biển
Kiên trì nơi mép sóng bạc từ đầu hôm tới cuối chiều, những ngư dân lão luyện và cả tay ngang đang vào mùa “ăn lộc trời” nơi xứ biển. Những con ốc lễ không chỉ là kế sinh nhai kiếm tiền triệu mỗi ngày, mà cũng đượm những nét ẩm thực nhuần nhị vị quê hương…

Bình Thuận: Trao tặng 300 suất quà cho hội viên người mù

Bình Thuận: Trao tặng 300 suất quà cho hội viên người mù
Trong 2 ngày 13-14/5, Hội Người mù tỉnh Bình Thuận đã tổ chức trao quà cho hội viên người mù và gia đình hội viên khó khăn trên địa bàn tỉnh.

Tiếp sức cho nông dân cao tuổi phát triển kinh tế

Tiếp sức cho nông dân cao tuổi phát triển kinh tế
Quỹ Hỗ trợ nông dân (HTND) giúp nhiều hội viên, nông dân cao tuổi ở huyện Long Mỹ, tỉnh Hậu Giang có điều kiện phát triển, mở rộng quy mô sản xuất, tăng thu nhập và nâng cao chất lượng cuộc sống...

Nỗi đau của gia đình có mẹ già bệnh tật và 2 con tật nguyền

Nỗi đau của gia đình có mẹ già bệnh tật và 2 con tật nguyền
Đó là gia đình bà Đỗ Thị Bảy, 79 tuổi, ở ấp Đông Trung, xã Tân Chánh, huyện Cần Đước, tỉnh Long An, một hộ cận nghèo.

Tỉnh Bình Thuận: Tặng 435 phần quà cho các em học sinh ở Phan Tiến

Tỉnh Bình Thuận: Tặng 435 phần quà cho các em học sinh ở Phan Tiến
Chiều 8/5, Hội Thiện nguyện Lan toả yêu thương tỉnh Bình Thuận đã phối hợp với UBND xã Phan Tiến, huyện Bắc Bình trao 435 phần quà cho các em học sinh trường Tiểu học và THCS xã Phan Tiến.

Hợp nhất tỉnh Lâm Đồng, tỉnh Đắk Nông và tỉnh Bình Thuận: Phát huy tiềm năng và lợi thế vốn có của cả ba địa phương

Hợp nhất tỉnh Lâm Đồng, tỉnh Đắk Nông và tỉnh Bình Thuận: Phát huy tiềm năng và lợi thế vốn có của cả ba địa phương
Trong quá trình thống nhất đất nước và tiến hành đổi mới, các đơn vị hành chính (ĐVHC) cấp tỉnh, trong đó có các tỉnh Lâm Đồng, Bình Thuận, Đắk Nông (thành lập ngày 1/1/2004) nhiều lần được điều chỉnh, sắp xếp phù hợp với từng giai đoạn lịch sử và đã đạt được một số kết quả tích cực, góp phần phát huy nguồn lực thúc đẩy phát triển kinh tế -xã hội, bảo đảm giữ vững an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội.

Bà chủ nhiệm “đa tài”

Bà chủ nhiệm “đa tài”
Năng động, nhiệt tình và gương mẫu trong công việc, đó là những lời nhận xét của các hội viên trong CLB dưỡng sinh, văn nghệ phường Việt Hưng, TP Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh khi nói về bà Phạm Thị Sớm, 65 tuổi, Chủ nhiệm CLB.

Nhớ về một thời chiến đấu oanh liệt ở chiến trường

Nhớ về một thời chiến đấu oanh liệt ở chiến trường
Là người lính từng tham gia chiến đấu tại chiến trường miền Nam, khi nghỉ hưu, cựu chiến binh (CCB) Nguyễn Viết Nuôi lại góp sức xây dựng quê hương, ông hiện là Chủ tịch Hội NCT xã Kỳ Khang, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh...
Xem thêm
Ông Tò khuất núi

Ông Tò khuất núi

Chắc chắn là ông Tò đồng hương rồi ! Ông Tò mất rồi !
Nhớ hoa hành

Nhớ hoa hành

chính là loài hoa đã gắn bó với tuổi thơ tôi, với những năm tháng tôi theo chân bố ra đồng, trồng, chăm sóc và thu hoạch những củ hành tây tròn trịa, nhẵn bóng
Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)

Dư âm từ buổi gặp mặt nhân kỉ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024)

"K.XI ơi, mình yêu các bạn, tôi yêu các ông bà!" Đó lời nói từ gan, ruột, không riêng gì của Phó giáo sư,Tiến sỹ Dương Hồng Thái, giảng viên cao cấp, nguyên Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên, Trưởng ban Liên lạc Khóa XI (1978-1984) Trường Đại học Y Bắc Thái (nay là Trường Đại học Y Dược Thái Nguyên) mà của tất cả 66 cựu sinh viên (SV) khóa K.XI có mặt trong cuộc gặp mặt nhân kỷ niệm 40 năm ngày ra trường (1984-2024) tại cao nguyên Mộc Châu, tỉnh Sơn La, trong những ngày trung tuần tháng 11/2024
Ông Trần Văn Thái và chiến công bắn rơi máy bay Mỹ bằng súng bộ binh, bắt sống phi công William Andrew Robinson

Ông Trần Văn Thái và chiến công bắn rơi máy bay Mỹ bằng súng bộ binh, bắt sống phi công William Andrew Robinson

Trong không khí cả nước tưng bừng kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025), chúng ta cùng nhau hướng lòng về một con người đặc biệt – một người con ưu tú của quê hương Hà Tĩnh – ông Trần Văn Thái, sinh năm 1947, ở huyện Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh.
Chuyện trong ngõ nhỏ

Chuyện trong ngõ nhỏ

Hôm nay, trong một chuyến đi công tác, lúc tránh nắng bên đường, tôi tình cờ chứng kiến hình ảnh rất cảm động nhưng dung dị vô cùng. Một bà cụ cầm chiếc khăn tang buộc lên lá cờ với vẻ trang trọng và tôn kính.
Sách là vàng chứ không phải là đá sỏi

Sách là vàng chứ không phải là đá sỏi

Đến nay đã ngoài 80 tuổi, nhưng cụ Tín vẫn còn khỏe mạnh, minh mẫn. Tủ sách của gia đình cụ có hàng ngàn quyển. Nhìn thấy sách nhiều không còn chỗ để, cụ phải buộc lại để trên nóc tủ, cô con dâu của cụ một lần về chơi nói:
Nhựa Tiền Phong khánh thành cầu nối yêu thương số 117 tại Nghệ An

Nhựa Tiền Phong khánh thành cầu nối yêu thương số 117 tại Nghệ An

Ngày 28/5/2025, tại xã Hữu Lập, huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An, Công ty CP Nhựa Thiếu niên Tiền Phong đã tổ chức Lễ khánh thành cầu nối yêu thương số 117 – Cầu Chà Lắn.
Bình Thuận: Trao tặng 300 suất quà cho hội viên người mù

Bình Thuận: Trao tặng 300 suất quà cho hội viên người mù

Trong 2 ngày 13-14/5, Hội Người mù tỉnh Bình Thuận đã tổ chức trao quà cho hội viên người mù và gia đình hội viên khó khăn trên địa bàn tỉnh.
Nỗi đau của gia đình có mẹ già bệnh tật và 2 con tật nguyền

Nỗi đau của gia đình có mẹ già bệnh tật và 2 con tật nguyền

Đó là gia đình bà Đỗ Thị Bảy, 79 tuổi, ở ấp Đông Trung, xã Tân Chánh, huyện Cần Đước, tỉnh Long An, một hộ cận nghèo.
Nhựa Tiền Phong khánh thành cầu nối yêu thương số 117 tại Nghệ An

Nhựa Tiền Phong khánh thành cầu nối yêu thương số 117 tại Nghệ An

Ngày 28/5/2025, tại xã Hữu Lập, huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An, Công ty CP Nhựa Thiếu niên Tiền Phong đã tổ chức Lễ khánh thành cầu nối yêu thương số 117 – Cầu Chà Lắn.
Mùa lộc trời xứ biển

Mùa lộc trời xứ biển

Kiên trì nơi mép sóng bạc từ đầu hôm tới cuối chiều, những ngư dân lão luyện và cả tay ngang đang vào mùa “ăn lộc trời” nơi xứ biển. Những con ốc lễ không chỉ là kế sinh nhai kiếm tiền triệu mỗi ngày, mà cũng đượm những nét ẩm thực nhuần nhị vị quê hương…
Hợp nhất tỉnh Lâm Đồng, tỉnh Đắk Nông và tỉnh Bình Thuận: Phát huy tiềm năng và lợi thế vốn có của cả ba địa phương

Hợp nhất tỉnh Lâm Đồng, tỉnh Đắk Nông và tỉnh Bình Thuận: Phát huy tiềm năng và lợi thế vốn có của cả ba địa phương

Trong quá trình thống nhất đất nước và tiến hành đổi mới, các đơn vị hành chính (ĐVHC) cấp tỉnh, trong đó có các tỉnh Lâm Đồng, Bình Thuận, Đắk Nông (thành lập ngày 1/1/2004) nhiều lần được điều chỉnh, sắp xếp phù hợp với từng giai đoạn lịch sử và đã đạt được một số kết quả tích cực, góp phần phát huy nguồn lực thúc đẩy phát triển kinh tế -xã hội, bảo đảm giữ vững an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội.
Phiên bản di động