Vi phạm nghiêm trọng tố tụng, chứng cứ là bản ghi âm và lời khai của “nạn nhân” (Kì 2)
Pháp luật - Bạn đọc 02/07/2021 08:19
Giám định pháp y khiên cưỡng, không khách quan, thiếu thực tế
Về tội danh “Cố ý gây thương tích”, không phủ nhận việc bác sĩ Phương có hành hung điều dưỡng viên Thủy, nhưng xuất phát từ bức xúc việc chị Thủy nói xấu, lại còn thách thức, hành hung bác sĩ Phương gây đau đớn. Chính vì vậy, bác sĩ Phương mới đánh điều dưỡng viên Thủy. Tuy nhiên, Cơ quan điều tra ban đầu khởi tố bác sĩ Phương, với 9% thương tích, theo bản giám định pháp y về tình dục ngày 25/9/2019, là căn cứ điểm i, Khoản 1, Điều 134 Bộ luật Hình sự năm 2015 quy định “Có tính chất côn đồ”, là không thỏa đáng. Chính vì vậy, ngày 5/11/2019, Cơ quan điều tra cho tiến hành giám định bổ sung thương tích về mắt, với 31%, tổng hợp bằng 37%.
Tuy nhiên, tại Bản giám định pháp y về tình dục ngày 25/9, Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế xác định, vết thương phần mềm bầm tím, giập cơ trên cơ thể điều dưỡng viên Thủy, lấy một vùng giập cơ là 1%, tương đương với một vết sẹo, để áp dụng quy định tại điểm 1, Mục 1, Chương 9 Bảng tỉ lệ phần trăm ban hành kèm theo Thông tư số 20/2014/TT-BYT ngày 12/6/2014 của Bộ Y tế, là không khách quan. Đương nhiên, vết bầm tím không rách da thì không thể là sẹo, trong khi quy định của Bộ Y tế, thì chỉ có sẹo mới được tính phần trăm tổn thương cơ thể. Do đó, kết luận 9% tổn thương cơ thể cho nạn nhân Thủy, của Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế, là không có căn cứ và trái pháp luật.
Luật sư Trương Quốc Hòe đang tranh tụng bảo vệ quyền lợi cho bị cáo Lê Quang Huy Phương |
Đối với Bản giám định pháp y bổ sung ngày 5/11, về tổn thương hai mắt của điều dưỡng viên Thủy, với kết luận 31% cũng không đúng và không khách quan. Tài liệu có trong hồ sơ cho thấy, theo hồ sơ bệnh án khi chị Thủy nhập viện tại Bệnh viện Trung ương Huế, kết luận mắt bình thường, không có tổn thương về mắt. Thế nhưng, Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế không sử dụng kĩ thuật đo khúc xạ để xác định có thương tật hay không, mà dùng phương pháp khai báo của chị Thủy, cho chị Thủy chỉ biểu đồ chữ, rõ ràng không khách quan. Hơn nữa, bản ảnh Cơ quan điều tra cung cấp cho cơ quan giám định, làm tài liệu giám định lại chỉ chụp 2 con mắt, không có căn cứ nào để cho rằng đó là mắt của chị Thủy. Vì vậy, cho rằng nạn nhân bị tổn thương cả hai mắt, với kết luận 31% là khiên cưỡng và không khách quan.
Về tội danh “Bắt giữ người trái pháp luật”, khẳng định là không có. Bằng chứng bác sĩ Phương hẹn mang thuốc đến quán cà phê Nhà, nên việc mang thuốc đến phòng 203 của bác sĩ Phương, là ý chí của chị Thủy. Và khi chị Thủy đi về, thì mọi việc diễn ra bình thường. Do đó, không có căn cứ để truy tố bác sĩ Phương về tội danh này.
Vi phạm nghiêm trọng tố tụng, truy tố bác sĩ Phương có dấu hiệu oan sai
Tài liệu có trong hồ sơ vụ án thể hiện, trong giai đoạn xác minh tin báo tố giác tội phạm, không có bất kì quyết định nào của Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra phân công điều tra viên, hoặc các cán bộ điều tra đi xác minh. Như vậy, các cán bộ đi xác minh vụ việc là tự ý, nên là hành vi trái quy định của pháp luật, các thông tin, tài liệu thu thập được trở nên không có giá trị pháp lí. Ngày 25/9/2019, Cơ quan điều tra ra Quyết định khởi tố vụ án số 250, thể hiện căn cứ vào “Tin báo trên phương tiện thông tin đại chúng và kết quả điều tra”. Cùng ngày, cơ quan này ban hành Quyết định khởi tố bị can số 352 đối với bác sĩ Phương, trong đó khẳng định bác sĩ Phương: “Dùng vũ lực để buộc người khác giao cấu với mình, bị hại có yêu cầu khởi tố; dùng tay đánh người khác gây thương tích 9% có tính chất côn đồ…”. Cũng ngày 25/9/2019, Viện KSND TP Huế có Quyết định phê chuẩn quyết định khời tố bị can số 346/QĐ-VKS-HS.
Luật sư cho rằng, vụ án có nhiều sai phạm về thủ tục tố tụng và không khách quan |
Đây cũng là điểm lạ của vụ án này, hai cơ quan tố tụng ra các quyết định và phê chuẩn quyết định tố tụng trong cùng một ngày. Vì sao phải vội vàng thế? Câu hỏi này khó có câu trả lời. Trong khi đó, quyết định khởi tố vụ án, quyết định khởi tố bị can của Cơ quan điều tra căn cứ vào “kết quả điều tra”, nhưng kết quả điều tra như thế nào, thể hiện nội dung gì, có thông báo kết quả điều tra không? Tất cả đến nay đều không rõ ràng. Tại thời điểm khởi tố vụ án, Cơ quan điều tra mới có lời khai mâu thuẫn của các nhân chứng, trong đó nhân chứng Mừng và nhân chứng Trang chỉ thông qua lời kể của chị Thủy, nói chị bị bác sĩ Phương hiếp dâm. Vậy, thông qua lời kể một phía từ chị Thủy, mà nhân chứng khẳng định bác sĩ Phương có hành vi “hiếp dâm”, thì liệu có khách quan? Do đó, nhận định của Cơ quan điều tra tại Quyết định khởi tố bị can số 352 cũng không khách quan, không đủ cơ sở vững chắc để khởi tố bị can, không tuân thủ nguyên tắc “suy đoán vô tội”, quy định tại Điều 13 Bộ luật Tố tụng hình sự.
Tại thời điểm thực hiện bắt tạm giam bác sĩ Phương, thì bác sĩ Phương vừa phẫu thuật bụng, sức khỏe không ổn định, luôn trong tình trạng bị sốt, nhưng Cơ quan điều tra vẫn thực hiện bắt tạm giam, là trái với Khoản 4, Điều 119 Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015, quy định: “Đối với bị can, bị cáo là… người bị bệnh nặng mà có nơi cư trú và lí lịch rõ ràng, thì không tạm giam mà áp dụng biện pháp ngăn chặn khác…”.
Việc thu thập chứng cứ, là nội dung ghi âm do chị Thủy giao nộp, cũng thể hiện có sai sót. Như đã phản ánh, ngày 23/9/2019, chị Thủy giao nộp một USB có chứa nội dung ghi âm, đến ngày 29/9/2019, chị Thủy giao nộp chiếc điện thoại Iphone 6S, khai có nội dung ghi âm ngày 17/9/2019. Thế nhưng, Cơ quan điều tra không đánh giá các bản ghi âm, đâu mới là bản gốc, có thật sự khách quan không, mà chỉ tiếp nhận rồi sử dụng làm chứng cứ buộc tội bác sĩ Phương.
Hội đồng xét xử công bố quyết định trả hồ sơ vụ án |
Ngày 24/9/2019, Cơ quan điều tra có cuộc làm việc, thành phần gồm: điều tra viên Lê Hữu Sỹ, cán bộ điều tra Hoàng Ngọc Diệp, kiểm sát viên Nguyễn Thanh Minh. Nội dung nghe ghi âm và chép thành văn bản. Biên bản làm việc thể hiện thời gian từ 8 giờ 30 đến 11 giờ 30. Có 3 tiếng đồng hồ, mà vừa nghe, vừa chép ra lời với 24 trang đánh máy, nên dẫn đến nhiều sai sót, ví dụ bác sĩ Phương nói: “Cởi áo khoác ra”, thì dịch thành: “Cởi áo ra”; hoặc bác sĩ Phương nói: “Anh dạy cho em một bài học, để sau này em đừng bao giờ có ý tưởng đó trong đầu”, thì dịch thành: “dạy cho một bài học để đừng bao giờ có ý tưởng lần đầu”. Có lẽ vì vậy nên trong các bản cung sau này, bị suy diễn ra thành ý tưởng tình dục lần đầu.
Ngày 9/4/2020, Cơ quan điều tra lại có buổi làm việc, thành phần gồm các điều tra viên: Lê Hữu Sỹ, Nguyễn Xuân Sang; kiểm sát viên Nguyễn Thanh Minh, chị Thủy và luật sư của chị Thủy, thì nội dung y nguyên như biên bản làm việc ngày 24/9/2019, thời gian làm việc không quá 3 giờ đồng hồ. Với thời gian làm việc như vậy, liệu việc nghe và dịch ghi âm thành văn bản có khách quan, chính xác không? Câu trả lời là không, vì sẽ dẫn đến tư duy chủ quan, suy diễn thành hành vi phạm tội đối với bác sĩ Phương, một điều tối kị trong điều tra án hình sự.
Trên đây là những nét chính về vi phạm tố tụng khi điều tra vụ án, dẫn đến dấu hiệu oan sai đối với bác sĩ Phương. Bản án hình sự phúc thẩm số 54/2021/HS-ST ngày 26/3/2021 của TAND TP Huế bị kháng cáo, kháng nghị. Tới đây vụ án sẽ được TAND tỉnh Thừa Thiên Huế giải quyết theo trình tự phúc thẩm. Hi vọng rằng sẽ có bản án thực sự khách quan, công tâm và đúng pháp luật.
TAND TP Huế, tỉnh Thừa Thiên Huế: Cần một bản án phúc thẩm khách quan, đúng pháp luật Tòa án là cán cân công lí, xét xử công minh đúng pháp luật. Đặc biệt, người thẩm phán cần có tâm, có tầm, có ... |