Tâm sự của người làm Bí thư Chi bộ
Nghiên cứu - Trao đổi 22/02/2024 12:57
Năm 22 tuổi, tôi làm Bí thư Chi bộ. Khoảnh khắc không bao giờ quên đối với tôi là lần đầu tiên được đứng trước tập thể Chi bộ để chủ trì hội nghị. Trước mặt tôi là 12 đảng viên, có đồng chí lớn tuổi hơn tôi, có đồng chí nhỏ tuổi hơn tôi, và hiện lên trên khuôn mặt của đồng đội là nước da sạm đen vì nắng gió Tây Nguyên. Ẩn sau những khuôn mặt sạm đen đó là biết bao trăn trở, lo toan cho cuộc sống, sinh hoạt, huấn luyện, tăng gia, xây dựng đơn vị… Rằng ngày mai bộ đội ngủ có bị mưa dột hay không? Cơm có đủ no hay không? Công tác huấn luyện, rèn luyện như thế nào? Nhưng rồi, mọi việc đã được bàn bạc kĩ lưỡng, phân công nhiệm vụ rõ ràng, thực hiện đâu vào đấy… Được anh em tin tưởng, cấp trên khen ngợi, đó là niềm khích lệ, động lực to lớn thôi thúc tôi trên con đường binh nghiệp, khi giữ vai trò là Bí thư Chi bộ.
Có một lần, Đại đội trưởng xin ý kiến trước Chi bộ về việc cưới vợ. Thật gay go đây! Nhà Đại đội trưởng ở xa tận Quảng Nam, bố mẹ già yếu không lo được; đơn vị thì nhà tranh, vách đất,… lấy đâu ra nơi ở cho đôi bạn trẻ đây! Vậy là Chi bộ liền tiến hành họp bàn. Nhiều ý kiến được đưa ra, và rồi cuối cùng đi đến quyết định sẽ làm nhà cho vợ chồng Đại đội trưởng! Nội dung cuộc họp được thông qua, báo cáo với cấp trên cũng được cấp trên hết sức ủng hộ. Thế là sau 12 ngày, ngôi nhà tranh vách đất diện tích khoảng 50m2 được hoàn thành tươm tất. Ngày cưới đôi bạn trẻ rồi cũng đến, khách nhà gái bước vào cổng hoa bằng lá dừa do bộ đội “thiết kế” với những nụ cười mãn nguyện. Năm tháng qua đi, đôi bạn trẻ ấy bây giờ đã lên ông, lên bà. Lâu ngày gọi điện hỏi thăm, chúng tôi vẫn nhắc lại chuyện cũ, chuyện của tình đồng đội, của những kỉ niệm đẹp một thời gian khó!
Một kỉ niệm đáng nhớ với tôi nữa, ấy là khi tôi làm Bí thư Đảng ủy những năm đầu thế kỉ XXI. Lúc đó, trong đơn vị tôi có một sĩ quan trẻ mới ra trường, quân hàm thiếu úy, báo cáo có một vợ, một cậu con trai nhỏ, quê ở Phú Thọ. Sĩ quan trẻ đó là cán bộ chính trị năng nổ, tích cực. Có điều, ban ngày huấn luyện, rèn luyện với bộ đội thì nhiệt huyết, vui vẻ, nhưng cứ chiều tối về, đồng chí lại tha thẩn, trầm lặng. Thế rồi, tôi biết đồng chí ấy đang băn khoăn, trăn trở về nhiều điều khó nói liên quan đến gia đình nhỏ của mình! Rồi cuộc họp Đảng ủy cũng được tiến hành và đi đến quyết định cho đồng chí nghỉ phép về đưa vợ con vào Tây Nguyên. Những ngày đầu thật khó khăn, vất vả, thậm chí có những lúc vợ chồng đôi bạn trẻ định quay về quê hương. Nhưng rồi được sự giúp đỡ của đồng đội, bạn bè, cùng 9m2 nhà khách trung đoàn làm nơi ở đã nâng bước đôi vợ chồng trẻ từng bước đi lên. Cậu con trai nhỏ ngày nào còn bi bô chưa rõ tiếng, nay đã là bác sĩ quân y Bệnh viện 108 rồi! Từ nơi xa, tôi luôn cầu mong cho đôi bạn hạnh phúc, cầu mong cho cháu tiếp tục cống hiến nhiều cho Quân đội, và rồi lại bồi hồi nhớ về những ngày đầu của bố mẹ cháu trên đất Tây Nguyên!
Hôm nay, trải qua gần 40 năm trong quân ngũ, tôi lại tiếp tục làm Bí thư Chi bộ, và cũng còn thật nhiều điều phải trăn trở, lo lắng. Giờ không phải lo toan nhà cửa, cơm áo, gạo tiền như ngày nào! Đảng viên trong môi trường quân ngũ hôm nay đã được nâng cao rất nhiều về trình độ học vấn, về đời sống vật chất cũng như tinh thần,… Tuy nhiên trong thời đại mới, trong bối cảnh hội nhập của nền kinh tế thị trường, họ cũng đang phải đứng trước những tác động nhiều chiều của xã hội, những cám dỗ của cuộc sống đời thường… Do đó, những người làm Bí thư Chi bộ như tôi vừa phải tin tưởng ở đồng đội để động viên, khuyến khích, giao nhiệm vụ; nhưng đồng thời cũng cần phải gần gũi đảng viên hơn nữa để kịp thời nắm bắt tâm tư, nguyện vọng; kết hợp với thực hiện thường xuyên việc kiểm tra, giám sát chặt chẽ đảng viên trong Chi bộ.