Sắc màu Đồng Văn
Đời sống 21/06/2019 15:56
Hiếm có một vùng đất nào vừa hiểm trở, vừa hùng vĩ thơ mộng như ở Đồng Văn. Để đến được vùng đất này, bạn phải vượt qua đỉnh Mã Pì Lèng, đây là con đèo nối liền TP Hà Giang, Đồng Văn và thị trấn Mèo Vạc của tỉnh Hà Giang. Người Mông ở đây vẫn thường gọi nghĩa của từ Mã Pì Lèng- con đèo hùng vĩ và hiểm trở bậc nhất là “sống mũi con ngựa” hay “sống mũi con mèo”. Chính sự hiểm trở và hùng vĩ này là điểm khởi đầu, khơi nguồn cho cảm xúc về sắc màu đặc trưng của Đồng Văn.
Đá núi Đồng Văn là linh hồn của vùng đất này. Đá nhiều vô kể, những triền đá nối tiếp nhau phủ lên những ngọn núi cao ngất một “tấm áo” khổng lồ không mấy mượt mà như những triền núi hoa cải, hoa tam giác mạch hay ruộng bậc thang. Đá núi Đồng Văn có tự bao giờ? Người Mông ở đây chỉ biết khi sinh ra, lớn lên, đã thấy những núi đá chạy tít hút lên đến tận cổng trời.
Đến Đồng Văn, bạn có thể thả hồn mình vào đá để lắng nghe sức sống đang cựa mình nơi miền đất khô cằn. Ngồi trên những mỏm đá để ngắm nhìn mây trời, non nước. Mùa này, những ngọn gió hiu hiu thổi lùa, lách vào những mỏm đá tựa hồ, cảm giác như đá đang xô đi, xô lại, đang chạy nhảy vậy.
Phiên chợ Đồng Văn họp vào ngày cuối tuần. Sắc màu thổ cẩm hòa vào sương núi, vào những sản vật và những nét văn hóa bản địa đã tạo nên một đặc trưng riêng của chợ phố núi. Ngay từ sáng sớm, tiếng nói cười, tiếng chân ngựa lóc cóc trên đường, đó là những âm thanh vốn có của chợ phiên Đồng Văn. Phiên chợ này không đơn thuần là chuyện mua bán mà còn là nơi hội tụ những tinh hoa văn hóa đa sắc đa màu của đồng bào vùng cao, là nơi trao nhau tình người cùng mây, cùng núi.
Nếu chưa đặt chân đến vùng đất này, thật khó có thể hình dung ra ở nơi xa tít mù tắp này lại có một con phố cổ với những kiến trúc cổ kính, những nét sinh hoạt đậm chất vùng cao được hình thành từ bao đời nay. Thăm phố cổ, bạn như lạc vào một không gian vừa trầm mặc cổ kính, vừa hiện đại. Tinh hoa văn hóa nơi đây thể hiện qua từng nét kiến trúc, qua từng họa tiết và cả những nét văn hóa của hiện tại.
Mặc dù là miền đất khô cằn nhưng Đồng Văn không mất đi sự sống. Từ bao đời nay, sự sống được hồi sinh từ đá núi. Những tảng đá nối tiếp nhau tưởng như vô hồn vậy mà vẫn trào dâng nhựa sống. Đó là âm thanh của tiếng chân ngựa lóc cóc trên con đường đá. Đó là những vạt hoa cải vàng rực, những vạt ngô xanh mỡ màng, là tiếng nói cười của những cô sơn nữ trên đường đi chợ vọng vào đá núi. Và những chiếc váy hoa sặc sỡ sắc màu thổ cẩm phơi trên những mỏm đá, biến những tảng đá bất động, vô tri kia trở nên có hồn.
Đến Đồng Văn vào mùa nào đi nữa, hẳn ai cũng có cảm xúc rằng mình thật nhỏ bé, non nước mình tươi đẹp và rộng lớn biết bao nhiêu. Sắc màu Đồng Văn sẽ níu chân bạn, sẽ lan tỏa tâm hồn và để lại dấu ấn tươi đẹp về một miền xa xôi.