Chờ em ở cuối con đường

Văn hóa - Thể thao 23/05/2025 16:08
Già làng Đinh Văn Bớt, năm nay đã bước sang tuổi 79, ngồi trên sàn nhà sàn truyền thống, giọng trầm ấm kể cho chúng tôi nghe về nông lịch của người Cơ Tu. Theo đó, năm được chia thành bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông - nhưng gắn với vòng quay của núi rừng, với tiếng ễnh ương gọi mưa, với dáng hình cây rừng trổ lá non, nở hoa. Mùa Xuân, bà con bắt đầu dọn dẹp rẫy cũ, đàn ông vào rừng săn bắt, đàn bà gieo cải, trồng bắp. Đến tháng Giêng thì phát rẫy, Hạ tới là mùa đốt rẫy, tỉa lúa. Mùa Thu là lúc nước suối cạn, phụ nữ lại rủ nhau đi bắt cá, bắt tôm. Cuối tháng 7, đầu tháng 8 là mùa lúa ba trăng chín, khi ấy khắp nương rẫy rộn ràng tiếng người gặt hái, tiếng cười xen lẫn tiếng gà rừng gáy vang. Đông về, đàn ông đan lát, phụ nữ dệt thổ cẩm, chuẩn bị củi lửa, lương thực cho những tháng lạnh lẽo.
![]() |
Già làng Y Công đánh trống khai hội Tatrai. |
Đặc biệt, người Cơ Tu rất tin vào sự mách bảo của thiên nhiên. Họ xem ễnh ương là "sứ giả của đất tốt". Nơi nào có nhiều ễnh ương sinh sống, nơi đó đất ẩm, phì nhiêu, mùa màng hứa hẹn bội thu. Già làng Phạm Văn Crới, 71 tuổi) ở thôn Ban Mai, cho biết: “Tháng nào đốt rẫy, tháng nào chọc lỗ tra hạt, tháng nào cúng Yàng, già làng không cần ghi ra giấy. Chỉ cần nhìn trăng, nghe tiếng mưa và cảm nhận độ ẩm của đất là biết”.
Ngày xưa, khi bắt đầu tỉa lúa, chủ làng sẽ là người đầu tiên thực hiện nghi thức “làm phép” 6 hạt giống lúa thiêng - biểu tượng cho lời cầu xin mùa màng no đủ. Trong mỗi gia đình, người tỉa lúa đầu tiên là người đàn bà lớn tuổi nhất - bà là người gìn giữ giống nòi, hạt thóc, hạt giống. Những nhát chọc lỗ, tra hạt và lấp đất như chứa đựng cả sự tôn kính dành cho đất mẹ.
![]() |
Địa hình miền núi vốn khắc nghiệt, nên việc lựa chọn đất rẫy luôn được cân nhắc cẩn thận. Sau khi chọn đất, bà con phát rẫy vào tháng 2 âm lịch, đốt vào tháng 4 hoặc tháng 5. Khi phát rẫy, họ khéo léo chừa cây phủ đều để khi đốt, lớp tro tàn phân bố đồng đều. Đặc biệt, sau những ngày đốt rẫy, các loài thú rừng như nai, mang… hay kéo về tìm thức ăn trên lớp tro tàn, người Cơ Tu lúc ấy đặt bẫy, đi săn...
Theo già làng Y Công, người đã tròn 100 tuổi, lễ hội Tatrai là lễ hội thiêng liêng, diễn ra sau khi đồng bào phát và đốt rẫy, cây lúa bắt đầu nhú ngọn, cây bắp vươn mầm xanh. Tatrai không chỉ là dịp để đồng bào tạ ơn các vị thần núi, thần rừng, thần mưa - những đấng che chở cho sự sống của họ, mà còn là lễ hội của cộng đồng - nơi mọi người sum vầy, ca hát, uống rượu cần, múa “Tâl tung - ya yá”, dâng hiến trâu, gà, cơm lam, rượu tà vạt, thịt nướng, bánh cuốt… cho thần linh và cho nhau.
![]() |
Trong tiếng chiêng ngân, hình ảnh nhà Gươl rực rỡ sắc mày, ánh lửa bập bùng, từng điệu múa chậm rãi nhưng đầy huyền bí của các chàng trai, cô gái Cơ Tu như đưa mọi người đến với đời sống tâm linh ở miền xa thẳm. Người làng cúng Yàng, cầu mong mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu, dân làng yên ổn, sức khỏe dồi dào.
Tham dự lễ hội, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng trước sự hiếu khách, chân thành của đồng bào. Bất cứ du khách nào cũng được đại diện làng mời lên nhà Gươl, để cùng uống rượu cần, nếm thử rượu tà vạt cay nồng, thưởng thức ếch nướng ống lồ ô, cơm lam nóng hổi thơm mùi lá chuối…
Lễ hội Tatrai không đơn thuần chỉ là một sự kiện văn hóa, mà còn là chiếc cầu nối quá khứ với hiện tại, là tiếng nói thiêng liêng của người Cơ Tu gửi tới núi rừng, trời đất và cả thế giới bên ngoài. Nếu có dịp, bạn hãy thử một lần đến Đông Giang, để thấy đất trời không chỉ nở hoa, mà còn biết kể chuyện bằng trăng, bằng gió, bằng tiếng chiêng rộn ràng giữa đại ngàn.